Người chủ trì bữa tiệc đã diễn tập trong ba ngày, bận rộn đến tận cuối tháng sáu, Bạch Chi Yến rất vất vả mới có thể nghỉ ngơi trước đêm tiệc mấy ngày, lại gặp phải tuần khảo sát.
Chuyện khó không phải là khảo sát, mà là hai ngày cuối của tuần khảo sát, Bạch Chi Yến đều phải bận đi chủ trì.
Giáo viên các môn học thay đổi thủ đoạn mà giày vò những bông hoa xinh đẹp của họ, để mau chóng hoàn thành bài khảo sát, lại dành thời gian cho đêm tiệc, Bạch Chi Yến bận rộn đến ngã nhào.
Mới đây, Bạch Chi Yến đã thức dậy trước khi Tạ Dung rời giường, cũng không dùng đồng hồ báo thức, hoàn toàn không ngủ ngon chút nào, nửa đêm luôn giật mình tỉnh giấc.
Luôn có những giấc mơ kỳ quái dọa người, giấc mơ của anh không phải là chưa kịp nộp bài tập khảo sát, cũng không phải là ngã sau bữa tiệc,
Khảo sát có hình thức cá nhân, cũng có hình thức theo nhóm nhỏ, các thành viên trong nhóm không vội, anh thì lại vội vàng hoàn thành phần của mình trước.
Bởi vì trong nhóm này, anh cũng là nhóm trưởng, nhiệm vụ đều do anh phân công.
Trong các nhiệm vụ khác nhau, anh tự phân cho mình phần chính khó nhất, để mình làm hết rồi cho thành viên trong nhóm xem, nhận ý kiến và chỉnh sửa.
Khi anh không lên lớp, anh sẽ gõ chữ hoặc chạy quanh trường học.
Còn có những bài tập yêu cầu lồng tiếng cho nhóm, phải phối hợp tất cả thành viên, điều này rất khó.
Tạ Dung nhìn Bạch Chi Yến bận đến nỗi đôi khi cơm chỉ ăn được vài miếng, luôn không nhịn được nói giúp anh một tay, con người Bạch Chi Yến như vậy, thật ra không thích phiền người khác.
Mặc dù nói bình thường cũng phiền không ít đến Tạ Dung, nhưng chuyện khảo sát không giống thế.
Huống chi Tạ Dung cũng không phải không có khảo sát, cậu cũng phải đi dự bữa tiệc, các thành viên của các tổ chức cấp trường đôi khi cũng đóng một số vai trò trong việc duy trì trật tự.
Thật vất vả mới qua tuần khảo sát, đêm tiệc cũng đã xong.
Cuộc sống gà bay chó sủa bắt đầu dần kết thúc, khoảng thời gian này vẫn chưa chấm dứt, liền đến tuần thi.
Cũng may Bạch Chi Yến kiểm tra không nhiều môn, một ngày là có thể ghi nhớ hết nội dung.
Trong trường học bỗng như bị ấn phím tắt tiếng, các học sinh ngày thường sôi nổi ở sân chơi hay sân vận động đều chạy vào thư viện.
Thậm chí những nam nữ không bước khỏi cửa phòng lần đầu cũng vội vàng đến thư viện chiếm chỗ ngồi.
Đương nhiên Bạch Chi Yến và Tạ Dung cũng vậy.
Bạch Chi Yến cho rằng không cần học thuộc sớm như vậy, cứ học toàn bộ trước khi thi một ngày là được, mà Tạ Dung có thể nhớ kỹ mà không cần đọc to hai ba lần, cho rằng ký túc xá là nơi thích hợp nhất để học tập —— tuy rằng Bạch Chi Yến nghi ngờ cậu nói lung tung, nguyên nhân là mỗi ngày cậu còn đến thư viện học trong học kỳ trước.
Tóm lại, hai người họ ở ký túc xá mấy hôm trước khi thi, hai người khác đều đến thư viện và học tập đại chiến ba trăm hiệp.
Từ sau khi Bạch Chi Yến hỏi Tạ Dung về vấn đề lần trước, bầu không khí giữa hai người liền thoải mái không ít.
Nhưng từ đó về sau, Bạch Chi Yến bận bịu suốt, thật hiếm khi có một cuộc sống nhàn nhã với Tạ Dung trong trong ký túc xá như vậy.
Bạch Chi Yến quả thực rất nhàn rỗi, tìm Tạ Dung chơi game cùng, vì lôi Lâm Nhung chơi cùng nên Bạch Chi Yến bật micrô.
Khi Tạ Dung chơi game thường rất ít mở micrô, chỉ bật vài lần lúc trong kỳ nghỉ đông ở ký túc xá của bốn người họ.
Lần này không biết vì sao đánh đến nửa trận đột nhiên bật micrô, thỉnh thoảng lại xen vào cuộc trò chuyện giữa Bạch Chi Yến và Lâm Nhung, hỏi Bạch Chi Yến cần gì.
Khi Bạch Chi Yến làm gì đó khiến mọi người bật cười, cậu sẽ cúi đầu cười khẽ ẩn trong tiếng cười của Lâm Nhung, cười đến lỗ tai Bạch Chi Yến nóng lên.
Cảm giác còn nghe thấy nhiều hơn tiếng cười to ha ha ha ha của Lâm Nhung.
Sau khi chơi xong, Tạ Dung ngồi dựa vào đầu giường đọc sách, có lẽ đang học thuộc lòng.
Bạch Chi Yến có chút ngứa tay, mở bài viết đã lâu không cập nhật ra.
Anh dự định tự sửa chữa lại bài viết một chút dựa theo những gì mình nói lần trước.
Lại phát hiện hầu như tất cả mọi người đều khiến anh không muốn sửa, nói rất thích nội dung của anh, mặc kệ mục đích của anh là có khoe khoang hay không, càng tùy ý..