Cho dù Cố Thần liên tục gào thét, thế nhưng Tam Tiền Tam dường như không nghe thấy, tiếp tục cố chấp giữ lấy đứa nhỏ trong lòng, chìm đắm vào thế giới riêng của bản thân cô.
Ánh mắt cô trong suốt như ánh sáng của một vùng nào xa xôi, giống như chú bướm trên vườn địa đàng, chập chờn, như chỉ phút chốc nữa thôi sẽ tan biến mãi mãi.
91%
"Ầm!" Không khí bạo tạc, khóe môi Vũ Lôi xuất hiện một vệt máu tươi. Hắn vốn mẫn cảm với không - thời gian, không khí bạo tạc hắn sẽ chịu tổn thương mạnh hơn những kẻ khác nhiều lần.
Lạc Thi đang gắng gượng chống đỡ, đột ngột thiết bị truyền dẫn của hắn nháy lên.
...
"Anh... anh..." Lạc Thi nằm trong lòng Phương Linh, nước mắt chảy dài trên mặt. Cô bé gắt gao nắm chặt lấy chiếc máy truyền dẫn, tiếng nức nở xé ruột, xé lòng.
"Bởi vì... bởi vì em... mà chị ấy sẽ chết..." Lạc Thi nắm chặt tay của Phương Linh, móng tay đâm vào bàn tay trắng nõn. "Là tại em... tại em... hức hức..."
"Nếu không phải chị ấy hấp thụ nguồn năng lượng dị năng trong đầu em... em sẽ sống không quá 3 tháng nữa." Hấp hấp nước mũi, Lạc Thi gằn giọng nói.
"Vốn dĩ, định mệnh của em chính là một chữ *Chết*."
Bẩm sinh Nghịch Thiên Giả vốn là sinh vật ngoài vòng chảy số mệnh, không được nhận sự chúc phúc của Sinh Mệnh chi Thần, cho dù thoát chết trong bụng mẹ, cũng sẽ vì sức mạnh tăng trưởng quá nhanh mất kiểm soát mà nổ tung.
Cho dù người đó có là thiên phú kì tài, chống trụ được luồng sức mạnh đó, cũng sẽ đến một mức độ nào đó (100%), phải chịu đựng khảo nghiệm của thiên địa, Thành, thì sẽ trở thành tồn tại đứng trên vạn thần, sánh ngang cùng Chủ Thần ở Thần Quốc và Ma Quân ở Ma Vực. Bại, thì hôi phi yên diệt, hoàn toàn biến mất, cả thể xác lẫn linh hồn.
Thế nhưng Tam Tiền Tam, lại là một Nghịch Thiên Giả nhân tạo. Bởi ở thế giới cũ cô sở hữu dị năng bất tử, cho nên cô bị bắt lại làm nghiên cứu khoa học, liên tục tiêm các chất thử nghiệm vào cơ thể, bởi vì cô không chết được nên bọn họ giống như hoàn toàn mất đi tính người, coi cô như một cái xác chết có linh hồn mặc người xử trí.
Cho đến khi cô bị tiêm vào chất 5296, một loại hợp chất đặc biệt được nghiên cứu ra trong hạch tâm của một thiên thạch vũ trụ.
Giống như bất kì ai, cô nổ tung, thế nhưng dị năng đặc biệt độc nhất vô nhị "Bất tử" khiến cô lại sống lại, rồi chết đi chết lại, chết đến khi cô hoàn toàn mất hết thảy phản ứng, cô mới trở thành một Nghịch Thiên Giả nhân tạo hoàn mỹ, sở hữu khả năng khai phá não bộ nhờ điều khiển được những hợp chất 5296 tồn tại trong đầu óc.
Cũng đặc biệt, nhờ liên tục phải chịu đựng nguồn năng lượng đó hủy hoại đầu óc, mà cô có thể hoàn mỹ điều khiển những dòng năng lượng đó mà không gặp phải bất kì cản trở nào. Cho dù đôi lúc thất khống mà nổ tung, rất nhanh cô lại sẽ quen thuộc với nó.
Tuy rằng khi đến thế giới này, Tam Tiền Tam đã mất đi khả năng "Bất tử", nhưng đồng thời cô cũng đã có thể phần nào khống chế được nguồn sức mạnh của mình, điều mà chưa Nghịch Thiên Giả bẩm sinh nào làm được.
Có thể nói, cô chính là tạo vật nhân tạo hoàn mỹ nhất, hoàn mỹ hơn cả những tạo vật bẩm sinh.
Thế nhưng Nghịch thiên Giả nhân tạo không giống như bẩm sinh Nghịch Thiên Giả, bẩm sinh Nghịch Thiên Giả trong não bộ sẽ có một viên hạch tâm, tự động hấp thụ năng lượng của thiên địa để gia tăng Năng Lượng Tinh Thần (hay còn gọi là chất 5296) trong não của họ một cách nhanh chóng đến khủng bố, là thứ mang lại cho Nghịch Thiên Giả sức mạnh vô song, cũng thời khắc uy hiếp tính mệnh của họ.
Sức mạnh tuy nhiều thì quá tốt, nhưng quá nhiều sẽ lại trở thành mối nguy hiểm, mối uy hiếp đáng sợ, tùy thời đem bọn họ giết chết.
Bởi vì Tam Tiền Tam - Nghịch Thiên Giả nhân tạo không có viên hạch tâm này, cho nên nếu như không hấp thụ nguồn năng lượng nào từ bên ngoài, khả năng của cô sẽ khó tăng lên. Khi cô hấp thụ mảnh vỡ kì lạ ở chỗ của Tà Thiên, hay những hợp chất độc hại ở nơi của Đường Yêu, cô sẽ nhanh chóng tăng trưởng sức mạnh, nhưng nếu không hấp thu tiếp cô sẽ dừng lại tại đó, hoàn toàn không tăng lên.
Như vậy thì tức là gì? Tức là nếu muốn, cô ấy có thể dừng lại tại nấc thang cuối cùng, 99%.
99%, là sức mạnh vô song, là quyền năng có thể sánh ngang với thần linh.
Tiến thêm 1% nữa, lại là địa ngục thử thách, thập tử vô sinh.
Đấy chính là tương lai của Tam Tiền Tam, tương lai tốt đẹp, không có bóng đêm tuyệt vọng, mà chỉ có ánh sáng chói lọi hạnh phúc.
Thế nhưng bởi vì đem lại sự sống cho Lạc Tâm, mà cô đã chủ động hấp thụ hạch tâm đó, từ bỏ tương lai của chính mình. Bởi hạch tâm của Nghịch Thiên Giả sẽ không bao giờ rời đi, trừ phi có một Nghịch Thiên Giả khác tự mình hi sinh hấp thụ nó, cũng tức là đem lại cho mình thêm một quả bom uy hiếp tính mạng.
Sẽ chẳng có ai ngu ngốc như vậy. Mà cũng bởi từ trước đến nay, dường như chưa bao giờ xuất hiện tình huống có hai Nghịch thiên Giả song song cùng tồn tại trong cùng một khoảng không, thời gian.
Vị thần kia của Phương gia, ngày đó khi ông ta hỏi Ma Quân liệu có cách nào để ông ta cứu lấy cô con gái của mình hay không, Ma Quân đã trả lời với ông ta như thế.
Cách? Có! Chính là dùng mạng đổi mạng, dùng mệnh đổi mệnh. (Số mệnh nhé:0)
...
Lạc thi giống như bị định thân lại một chỗ, mặt đần thối nghe những lời nói của Lạc Tâm, đến mức một lưỡi đao năng lượng chém qua mặt hắn, hắn vẫn không thể nào bình tĩnh lại.
Tam Tiền Tam không phải đem em gái hắn trở thành đồ ăn để tăng trưởng sức mạnh, là cô tự đem số mệnh phải *chết* của em gái hắn gánh lên vai mình.
"Ah........... A........." Từng chữ nghẹn lại trong cổ họng, Lạc Thi nhìn về phía xa xa, người con gái hi sinh rất nhiều vì em gái hắn, cũng như vì hắn, sắp biến mất.
92%
========
Viết thì hoa mỹ thế thôi, các bạn nhỏ đáng iu có thể dễ hiểu là, bẩm sinh thì sẽ tự động gia tăng dị năng, khiến cho họ mất khả năng khống chế mà nổ não chết:) ai có thiên phú thì chết muộn hơn chút xíu. Ai kiên trì được đến cuối cùng 100% sẽ phải chịu đựng khảo hạch thập tử vô sinh.
Còn nhân tạo như tam sẽ không tự động tăng dị năng mà phải tìm kiếm năng lượng để hấp thu (mảnh vỡ kì lạ của TT, dược phẩm của ĐY), nếu tam dừng lại ở 99% thì sẽ không có khảo hạch, nhưng lại có quyền năng giống như thần linh:)
Thế nhưng Tam lại hấp thụ hạch tâm của lạc Tâm, tự biến mình thành NTG bẩm sinh, chắc chắn sẽ phải gặp khảo hạch.
Xì poi:
"Tôi không hiểu được tình yêu, cũng không biết tình cảm của tôi dành cho các anh có thể gọi là tình yêu hay không. Nhưng nếu có thể lại được nhìn thấy các anh lần nữa, hi vọng rằng tôi có thể hiểu rõ được những thứ này..."