Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Ninh Ninh còn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, tôi giúp cô ấy tháo dây thừng trên người, lúc này cô ấy mới sốt ruột nhận thức đến tình cảnh, kinh ngạc: “Sao mình lại bị trói!”
“Lớp trưởng làm!” Tôi cắn răng.
Ninh Ninh a một tiếng: “Đúng rồi! Tớ chính là muốn nói cho các cậu chuyện này! Tớ nhìn thấy chỗ của lớp trưởng có búp bê Vu Cổ (kiểu kumathong bên thái)! Các cậu đi rồi, cô ấy niệm cái gì đó với búp bê, tớ muốn gửi tin nhắn cho cậu, kết quả bị cô ấy phát hiện……”
Cô ấy nói xong nhìn tầng hầm một vòng, nhìn thấy Lam Cảnh Nhuận đang đấu pháp với lớp trưởng, giận sôi máu: “Học trưởng đánh cô ta! Cô ta nói muốn các anh đi tòa nhà kia chịu chết!”
Bị bạn bè phản bội, giờ phút này Ninh Ninh hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Trái tim tôi cũng băng giá.
Lớp trưởng bị một chưởng của Lam Cảnh Nhuận đánh ngã trên mặt đất, trên người bị dính đầy một lớp bùa vàng, không thể động đậy, nhưng vẫn liều mạng muốn giãy giụa.
“Vì sao cậu muốn hại chúng tôi?” Tôi và Ninh Ninh tự hỏi cũng chưa làm cái gì có lỗi với lớp trưởng.
Lớp trưởng hung hăng lườm tôi và Ninh Ninh: “Đương nhiên chúng mày không hiểu! Thượng Ninh Ninh là thân thể thuần âm, có nó, bao nhiêu quỷ vật tao đều có thể đưa tới! Về phần mày……” Cô ta liếc xéo tôi một cái: “Nếu mày không chết, sao tao có thể đảm bảo bắt được danh ngạch hệ bảo nghiên của chúng ta!”
Không phải tôi là Linh Thể Thuần Âm sao?
Có quan hệ gì với Ninh Ninh?
“Sao cậu biết Ninh Ninh là Linh Thể Thuần Âm?” Tôi hỏi.
Lớp trưởng không muốn nói chuyện, Lam Cảnh Nhuận thi pháp làm thu bùa vàng vào, bọc lớp trưởng đến không thở nổi, cô ta không có cách nào, chỉ có thể nói: “Tao lấy được bát tự ngày sinh của Thượng Ninh Ninh, đương nhiên biết!”
Vẻ mặt của Ninh Ninh mê mang: “Sao cô lại lấy được bát tự ngày sinh của tôi? Chính tôi cũng không biết.”
“Không phải là trên cổ ngọc của mày viết sao! Tao nhìn thấy được!”
Ninh Ninh thích vòng cổ, cũng không đeo ngọc.
Tôi biết là lớp trưởng đã hiểu lầm, thở dài, nói với lớp trưởng: “Miếng ngọc kia…… Là của tôi…… Ngày đó để Ninh Ninh cầm giúp tôi, cô ấy thuận tay đeo vào mà thôi.”
Lớp trưởng không thể tin nhìn tôi: “Vậy mày mới là Linh Thể Thuần Âm?”
Tôi gật đầu: “Bút Tiên là chuyện như thế nào? Lâm Diệp lại chết như thế nào?”
Lớp trưởng có lẽ là quá kinh ngạc, cũng chưa ép hỏi, đều nói: “Bút Tiên cái gì…… Chỉ là một tiểu quỷ thủ hạ của tao mà thôi!” Cô ta rất là khinh thường: “Về phần Lâm Diệp kia …… Chính hắn đụng phải, thì đừng có trách tao tàn nhẫn!”
Tôi nhìn phía sau lớp trưởng, lại hỏi: “Lâm Diệp cũng là tiểu quỷ làm thủ hạ của cô giả vờ thành Bút Tiên giết?”
Trong mắt lớp trưởng toàn là cười nhạo: “Hắn phát hiện những nữ sinh đó đã chết…… Lại đây bảo vệ tao, nếu tao không nghĩ biện pháp để hắn câm miệng, chuyện này bị hắn tiết lộ ra ngoài, tao cũng đừng nghĩ lăn lộn! Bây giờ hắn đã bị một lệ quỷ khác nuốt……” Cô ta hừ lạnh một tiếng: “Coi như hắn cầu nhân đắc nhân đi! Ai bảo hắn nói phải bảo vệ tao chứ! A……”
“Hắn thật sự muốn bảo vệ cậu! Sao cô có thể đối xử với hắn như vậy!” Trong lòng tôi như là bị cái gì đó ngăn chặn.
Trước kia lớp trưởng xa cách Lâm Diệp, tôi vẫn luôn cho rằng nàng chỉ là không thích hắn mà thôi.
Tình yêu không thể miễn cưỡng, cho nên tôi cảm thấy lớp trưởng quyết tuyệt như vậy, ngược lại tốt hơn nữ sinh muốn chơi trò mập mờ kia rất nhiều, lại không nghĩ rằng nàng lại ngoan độc như vậy!
Ai ngờ lớp trưởng càng thêm khinh thường: “Tao không cần người bảo vệ! Tao có quỷ là đủ rồi! Tao là Dưỡng Quỷ Sư, hắn thành quỷ, tới bảo vệ tao không phải vừa lúc sao!”
Tôi không biết nên nói cái gì, nhìn về phía Lâm Diệp từ lúc vừa mới đến vẫn luôn trầm mặc đứng ở phía sau lớp trưởng.
Lớp trưởng theo ánh mắt của tôi quay đầu nhìn lại, chấn động: “Sao anh không chết!”