Âm Dương Tạo Hóa Kinh

Chương 23: Muội muội xinh đẹp







Nguyệt nhi bị rung vài cái, cũng không có phản ứng, Hồ Nguyên Vũ lại hơi dùng sức vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng. Không biết là nàng đang nằm mơ, hay động tác của Hồ Nguyên Vũ có chút thô lỗ, nàng đột nhiên mặt mũi sợ hãi, nỉ non nói:- Không... Không muốn như vậy... Không thể! Ca ca! Không thể như vậy!Muội muội nói đứt quãng, thanh âm lại nhỏ, khiến Hồ Nguyên Vũ không nghe được rõ ràng, nhưng tựa hồ nàng mơ thấy ác mộng, vì vậy Hồ Nguyên Vũ càng dùng sức lay tỉnh nàng. Bởi vì lần này lực lượng khá lớn, muội muội rất nhanh liền tỉnh lại, khi nàng mở mắt, không khỏi kinh ngạc nói:- Ca ca, huynh thật xấu, muội còn chưa mặc quần áo, huynh đến nhìn trộm muội sao?Nàng vội vàng kéo chăn mền, phủ lên thân thể tản ra hào quang thanh xuân mê người.- Thái dương đã rọi đến mông rồi, muội còn ngủ?Hồ Nguyên Vũ tiếp tục vỗ mông nàng, thúc giục nàng dậy.Nhưng tiểu nha đầu không biết vì nguyên nhân gì, lại ở trên giường không chịu đứng lên, Hồ Nguyên Vũ thấy thế xoắn tay áo lên nói:- Tiểu nha đầu, còn không chịu nghe lời?Muội muội đỏ mặt nói:- Người ta lớn rồi, không phải tiểu nha đầu.Hồ Nguyên Vũ kéo nàng ra khỏi chăn bông nói:- Còn bảo không phải tiểu nha đầu...Vì dùng hơi mạnh tay, nên cả thân thể của muội muội rơi cả vào trong lòng hắn, Nguyệt nhi giật mình hét lên một tiếng, muốn vùng dậy nhưng đã bị hắn ôm chặt, không cách nào thoát được.- Xú ca ca, mau mau thả muội ra, không muội đi cáo trạng với mẫu thân.Hồ Nguyên Vũ cười hắc hắc, đưa miệng tới bên vành tai xinh xắn của nàng nói:- Cho muội cáo trạng, huynh không sợ.Lỗi tai bị hơi ấm của hắn làm cho nhột nhạt, Nguyệt nhi như mất hết sức lực, không còn giãy giụa nữa.Cái tay của Hồ Nguyên Vũ đặt ở trên bụng Nguyệt nhi càng ngày càng không thành thật, cảm giác như phía dưới có một miếng nam châm hấp dẫn mình, hắn kìm lòng không được trượt xuống, luồng vào trong quần lót trắng tinh của Nguyệt nhi, cảm nhận được âm hộ của muội muội cực kỳ bóng loáng, lông tơ thưa thớt nhưng mịn màng, Hồ Nguyên Vũ nhẹ nhàng vuốt ve, đầu ngón tay lướt qua âm hạch mẫn cảm nhất, làm thân thể nàng run lên.Hồ Nguyên Vũ càng thêm hưng phấn, chẳng quan tâm gì nữa, tay trực tiếp xâm nhập vào trong cái khe.Hắn nhẹ nhàng ma sát mép âm hộ của nàng, sau đó lại chậm rãi xâm nhập.Trong âm hộ của muội muội ấm áp mà ướt át, tựa hồ bởi vì Hồ Nguyên Vũ vuốt ve mà bắt đầu phát sinh phản ứng.Hồ Nguyên Vũ dùng ngón tay đút vào một chúc, đột nhiên đè xuống âm hạch của muội muội, làm nàng kìm nén không được kêu ra tiếng, trong khe tuôn ra một ít dịch nhờn.- Muội muội, có thoải mái không?Hồ Nguyên Vũ tựa như một ca ca hòa ái dễ gần, ân cần hỏi thăm.Khuôn mặt nhỏ nhắn của muội muội đỏ như quả táo nói:- Ca ca, huynh thật xấu, huynh làm gì thế hả?Chứng kiến muội muội mềm nhũn nằm ở trong ngực mình, hiển nhiên là trải qua lần cao trào đầu tiên trong đời, làm Hồ Nguyên Vũ đắc ý không thôi.Hồ Nguyên Vũ cảm nhận thân hình mềm mại của nàng, giống như sóng sữa nhục lãng, hương mật say mê, làm cho dưới bụng cũng nóng lên.Nguyệt nhi tựa sát ở trong ngực Hồ Nguyên Vũ, tâm tình như nai con đi loạn.Hồ Nguyên Vũ xoay người nàng lại, cái miệng nhỏ nhắn để sát vào mình, lập tức, hương khí như lan phun ở trên mặt hắn, Nguyệt nhi bị Hồ Nguyên Vũ ôm chặt, khiến cho bộ ngực mềm mại dán chặt lấy ngực hắn, cách vạt áo của hai người, hai hạt bồ đào lập tức nhô lên, bụng dưới nhẹ nhàng va chạm vào côn thịt của hắn, nàng thấy hơi khó chịu nên uốn éo thân thể, dẫn tới thứ kia vốn đã kiên quyết càng thêm cứng hơn, làm hắn khắc chế không được kích động trong lòng.- Tuyết nhi…Hồ Nguyên Vũ ôn nhu nói, bàn tay lại thăm dò vào hông nàng, theo quần lót trượt xuống. Bàn tay của Hồ Nguyên Vũ rất dễ dàng sờ đến âm hộ nhỏ nhắn kia, chậm rãi ra vào, khiến cho chỗ đó càng thêm lầy lội, ẩm ướt.Nguyệt nhi giật mình, toàn thân mềm nhũn, rốt cuộc chống đỡ không nổi ôm chặt lấy ca ca.Nguyệt nhi trầm thấp rên rỉ một tiếng, ngẩng đầu yêu mị mà nhìn Hồ Nguyên Vũ, trong mắt phượng lại thâm tình vạn sợi, nhẹ giọng thở gấp:- Ca ca... muội muội... thật khó chịu, huynh...Hồ Nguyên Vũ cảm thấy thanh âm của muội muội quá mị hoặc, phảng phất như có chứa ma tính kỳ dị, kêu gọi mình tiến đến.Nguyệt nhi ngắm nhìn ca ca mình, chỉ thấy hắn biểu lộ cương nghị, khuôn mặt như đao khắc, trong nội tâm không khỏi si mê, đây là của nàng, là người từ nhỏ luôn yêu chìu, che chở nàng mỗi khi bị mẫu thân mắng, trong lòng thiếu nữ mới lớn, hình bóng ca ca đã lấp đầy tâm trí, cộng thêm giờ phúc này thân thể kích thích, làm cho toàn bộ thể xác và tâm hồn của nàng như trầm mê vào.Hồ Nguyên Vũ bị thần sắc kiều mỵ của muội muội mê hoặc, chỉ cảm thấy trên người chảy ra mồ hôi, trên trán cũng che kín một mảnh, nhịn không được cúi đầu nhìn nàng, chỉ thấy nàng mặt ngọc đỏ bừng, mị quang bắn ra bốn phía, trong mắt phượng tràn đầy nhu thủy, thân thể lại không tự chủ run rẩy lên, tiếng rên rỉ nhẹ nhàng từ trong cổ họng phát ra.Hắn không dằn được nữa, cúi đầu hôn cái miệng nhỏ nhắn của nàng.Đầu lưỡi thô bạo đẩy ra hàm răng ngọc, thò vào trong khoang kiệng mà tàn phá, lưỡi như tướng quân uy vũ, bắt lấy cái lưỡi đinh hương của nàng, hút vào trong miệng...Nguyệt nhi sung sướng rên rỉ, tùy ý Hồ Nguyên Vũ làm, trong đầu không cách nào suy nghĩ, chỉ biết nghênh tiếp hắn làm xấu, mặc hắn hút lấy cái lưỡi đinh hương, cảm thấy mặc dù hắn xé nát mình cũng cam tâm tình nguyện.Hồ Nguyên Vũ hút đầu lưỡi của nàng một lúc, chỉ cảm thấy vừa thơm vừa ngọt, Tuyết nhi không cách nào khắc chế mình, nước bọt không khỏi chảy vào trong miệng hắn, Hồ Nguyên Vũ thấy tình hình này, dứt khoát dùng miệng ngậm lấy cái miệng nhỏ nhắn của nàng, tất cả nước bọt và tiếng rên rỉ đều bị hút vào.Hai mắt Nguyệt nhi mê ly, lại rên rỉ một tiếng, tay phải của hắn dời mục tiêu, đưa lên bắt lấy bộ ngực đã có chút quy mô của nàng, dùng sức xoa bóp, cảm thấy thích ý không thể tả.Hồ Nguyên Vũ cười hắc hắc, cẩn thận vuốt ve vú của nàng, chỉ cảm thấy trơn mềm, co dãn, ngón tay nắm lấy núm vú, chậm rãi se se, khiến nó đứng càng thẳng, bầu vú theo Nguyệt nhi thở dốc kịch liệt, ở trong tay hắn biến hóa hình dạng, vừa buông ra lại lập tức khôi phục nguyên trạng, đứng thẳng bắn lên, mang theo cái yếm bó sát người tạo ra gợn sóng bao la hùng vĩ.Cái miệng nhỏ nhắn của nàng mở ra, vù vù thở phì phò, sắc mặt đỏ bừng, nói không ra lời, sau một lúc lâu mới mềm mại đáng yêu kêu:- Ca ca... huynh xấu lắm, chỉ biết bắt nạt muội...Thanh âm như khóc như tố, lại ẩn ẩn mang theo chờ mong.Hồ Nguyên Vũ nghe vậy, tay trái đưa xuống dưới tìm tòi, bắt lấy bờ mông vểnh cao, chỉ cảm thấy bờ mông đầy đặn co dãn không thua gì bầu vú của nàng, tay phải thì đưa vào trong quần lót, tiếp tục kích thích lấy âm hạch:- Tuyết nhi, như thế nào? Có thoải mái không?Tuyết nhi thở hổn hển nói:- Ca ca, muội chịu không được, thật quá thoải mái rồi!