Âm Dương Miện

Chương 609: Đốn ngộ Quang Minh




Sau khi tiến vào không trung mấy ngàn thước, Cơ Động mới khống chế tốc độ của mình giảm xuống. Linh hồn lực mặc dù tiêu hao theo sự gia tốc của hắn nhưng tốc độ tiêu hao lại hết sức chậm chạp. Linh hồn lực Thánh cấp trung giai có thể bảo đảm cho hắn phi hành với tốc độ cao một ngày một đêm mà không hề cảm thấy khô kiệt.

Ý niệm vừa động, Thần Hỏa Thánh Vương Khải trên người hắn sau khi tiến hóa đã biến thành một đạo quang hoa kim hồng sắc ẩn vào thể nội. Dưới sự niệm động của hắn, một bộ y phục liền hiện ra từ trong Chu Tước thủ trạc, trực tiếp phủ lên thân thể, nhìn qua tựa hồ hết thảy đều đã khôi phục lại như thường. Lúc này Cơ Động cố ý thu liễm, quang mang kim hồng sắc trên người hắn chậm rãi thối lui, để lộ ra một làn da khỏe mạnh. Chẳng qua, điều làm hắn kinh ngạc chính là mái tóc vốn bạc trắng như sương đã trở lại đen tuyền, đường nét cơ thể càng trở nên cực kỳ hoàn mỹ giống như được điêu khắc lại một lần nữa.

Nhìn tóc mình biến trở về màu đen, Cơ Động không khỏi thầm than một tiếng. Nếu như màu tóc Liệt Diễm cũng có thể khôi phục như cũ thì thật là tốt biết bao!

Vừa nghĩ, Cơ Động đã trầm mình xuống, phóng thẳng về hướng Long cốc.

Mắt thấy sắp đến bầu trời Long cốc, một cỗ uy áp vô hình không chút do dự đã ép thẳng về phía hắn, áp lực này Cơ Động đã thật sự quá quen thuộc. Uy áp này không phải là đến từ chính Long Hoàng sao?

Trên mặt Cơ Động hiện ra vẻ tươi cười, hắn cũng không muốn che dấu hơi thở của mình. Linh hồn lực Thánh cấp trung giai toàn lực phóng thích mạnh mẽ đón đỡ cỗ uy áp vô hình này, thậm chí còn có phần áp đảo.

"Chuyện gì?" Thanh âm Long Hoàng đột ngột vang lên. Sau tích tắc, một đạo quang hoa màu sáng ngọc hiện ra, Long Hoàng dưới hình dáng nhân loại đã xuất hiện trước mặt Cơ Động. Mặt ngoài da tay của ông giống như được bao phủ bởi một tầng kim cương, dưới ánh mặt trời chiếu vào càng trở nên chói mắt hơn.

Thấy Cơ Động, Long Hoàng không khỏi sửng sốt: "Không ngờ lại là tiểu tử nhà ngươi. Làm sao có thể như thế được? Vì cái gì mà khí tức của ngươi lại trở nên giống ta như vậy chứ?"

Cơ Động cười hắc hắc, nói: "Cái này phải đa tạ Địa Long chi tổ tiền bối thành toàn, lấy long huyết của ngài ngâm thân thể nên trên người ta có thêm chút long uy. Không phải là chuyện rất bình thường sao?"

Lúc này Long Hoàng mới chợt hiểu ra, bất quá sắc mặt của ông ta rất nhanh đã trở nên nghiêm túc hẳn lên. "Lúc này tiểu tử ngươi còn cười được à? Ngươi có biết không, người bằng hữu mà ngươi gọi là Trần Tư Tuyền đang phải đối mặt với sinh tử tồn vong đấy!"

"Ngài nói gì cơ?" Nụ cười trên mặt Cơ Động trở nên cứng đờ, trong mắt nhất thời toát ra vẻ lo lắng. Ngay khi hắn tỉnh lại sau quá trình tu luyện, đối với mọi chuyện ở bên ngoài tự nhiên là không rõ ràng lắm. Lúc này nghe Long Hoàng nói như thế, linh hồn lực của hắn toàn lực triển khai, theo bản năng liền hướng xuống đáy Long cốc tìm kiếm, cố gắng liên hệ với Trần Tư Tuyền.

Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện mình làm thế nào cũng không thể tìm thấy khí tức linh hồn của Trần Tư Tuyền. "Long Hoàng tiền bối, sao lại như thế này? Đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Long Hoàng trầm giọng trả lời: "Ta cũng không biết nguyên nhân gây ra chuyện này là gì. Mười tám ngày trước, Trần Tư Tuyền đột nhiên hộc máu bất tỉnh, A Kim trưởng lão cùng đồng bạn của ngươi dựa vào ma lực cường đại mới bảo lưu được tính mạng của nàng, giúp cho linh hồn của nàng không đến nỗi tiêu tán."

"Về sau ta cũng đã kiểm tra qua, phát hiện linh hồn của Trần Tư Tuyền gần như đã tiêu tán hoàn toàn, hơn nữa còn bị tổn thương ở nơi trọng yếu nhất. Ở trong linh hồn của nha đầu đó có một loại lực lượng kỳ dị, ngay cả ta cũng không có biện pháp giải quyết. Ta chỉ có thể tạm thời phong ấn thân thể và linh hồn nàng ta vào Long toản lấy từ Bá Hoàng Ma Vực, lúc này mới tạm thời bảo trụ được tính mạng của nàng. Ta biết ngươi và nàng có thể tiến hành dung hợp linh hồn, đối với linh hồn của nàng cũng chỉ mình ngươi là người rõ ràng nhất. Cho nên ta mới cùng tổ tiên câu thông, muốn gọi ngươi trở lại nhưng tổ tiên lại nói ngươi đang bế quan ở thời khắc quan trọng không thể dứt ra được. Thôi, ngươi mau đi xem một chút xem sao!"

Cơ Động vội vàng gật đầu, trong nháy mắt gia tốc đã phóng thẳng tới đáy Long cốc.

Nhìn thấy Cơ Động không hề sử dụng Phượng Vũ Long Xà Biến mà cứ như vậy bay xuống, Long Hoàng mới ý thức được rằng Cơ Động đã có năng lực tự thân phi hành. Từ trong đáy mắt của ông không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc, thậm chí trong lòng còn mang theo vài phần hâm mộ cùng với ghen tị. Thảo nào tổ tiên lại đột nhiên coi trọng Cơ Động như thế, ngay cả ta cũng không thể nhận được chỗ tốt như vậy từ tổ tiên đâu.

Dưới tốc độ gia tốc toàn lực, cơ hồ chỉ cần thời gian mười mấy lần hô hấp, Cơ Động đã xuống tới đáy Long cốc, cùng đi với hắn còn có cả Long Hoàng. Trong lúc này không hề có bất kỳ một cự long nào cố ý cản đường của Cơ Động, mà hắn cũng không còn tâm trí nào để cảm thụ sự biến hóa này. Trên thực tế, chỉ dựa vào khí tức huyết mạch hoàng tộc Long tộc trên người hắn là đủ để khiến bất kỳ một con cự long nào cũng không dám dễ dàng xúc phạm.

Vừa xuống tới đáy cốc, Cơ Động đã sải bước nhanh như chớp mà tiến vào động quật mà các đồng bạn tu luyện hằng ngày. Vừa tiến vào động quật, cả người hắn bất chợt chấn động rồi dừng hẳn lại.

Các Thiên Can Thánh Đồ bên trong cơ hồ đồng thời dừng việc tu luyện lại, chỉ nghe Thiên Cơ thở dài một hơi: "Cơ Động, xem ra ngươi đã trở về đúng lúc. Hôm nay, có lẽ là cơ hội cuối cùng đấy!"

Hiện lên trước mặt Cơ Động là một khối toản thạch khổng lồ. Không sai, chính là toản thạch (kim cương). Ở bên trong khối toản thạch cao gần hai thước này, Trần Tư Tuyền đang lẳng lặng đứng thẳng, sắc mặt nàng tái nhợt giống như người ngủ say lâu ngày không hề tỉnh lại.

Bộ dáng như vậy thì Cơ Động chỉ từng thấy qua ở thời điểm ban đầu cứu được A Kim, chẳng qua là khi đó A Kim cũng không suy yếu như Trần Tư Tuyền hiện giờ. Cơ Động đứng cách khối toản thạch khổng lồ này không xa mà hắn chỉ cảm thụ được không đầy nửa phần khí tức linh hồn cùng dao động sinh mệnh của Trần Tư Tuyền. Hắn cảm giác tim mình giống như là bị vô vàn những lưỡi dao sắc bén hung hăng cắm vào, đau đớn đến nỗi không cách nào hô hấp được.

Là vết thương cũ tái phát sao? Cơ Động hiểu rõ vết rách linh hồn trước đây của Trần Tư Tuyền hoàn toàn có khả năng phát sinh vấn đề gì đó, thế nhưng hắn rất nhanh đã phủ định ý nghĩ này. Bởi vì sau lần đó, hắn đã cẩn thận kiểm tra vết rách linh hồn kia của Trần Tư Tuyền. Dưới tình huống không bị xúc động mạnh, hắn chắc chắn vết rách kia sẽ không phát tác trong vòng một năm.

Mười tám ngày trước, mười tám ngày trước…

Lúc đó không phải là thời điểm mình vừa mới được ngâm mình trong huyết dịch của Địa Long chi tổ sao? Nhớ đến cái cảm giác hít thở không thông từng làm cho bản thân tiến rất gần tới tử vong ấy, nếu đúng lúc đó không phải đột nhiên xuất hiện một cảm giác không cam lòng cùng một cỗ lực lượng giúp cho chính mình có năng lực vùng vẫy tìm đường sống thì có lẽ mình đã chết rồi.

Đại não Cơ Động nhanh chóng chuyển động, cuối cùng hắn đã nhớ ra tất cả những việc phát sinh khi đó. Đúng là nhờ một cỗ lực lượng kỳ dị nhưng lại vô cùng quen thuộc và thân thiết hoán tỉnh bản thân lúc linh hồn mình sắp sửa tịch diệt, mạnh mẽ kéo mình trở lại từ tay tử thần. Sau đó bản thân mới có thể chân chính bắt đầu hấp thu tinh hoa trong long huyết của Địa Long chi tổ.

Là nàng, nhất định là nàng! Là nàng bằng khả năng dung hợp linh hồn hoán tỉnh linh hồn của ta. Trái tim của Cơ Động bắt đầu run rẩy. Tất nhiên hắn biết rằng khi đó bản thân bị năng lượng của Địa Long chi tổ trói buộc, lực lượng cường đại của Địa Long Chi Tổ kia đối với linh hồn của mình có thể sinh ra cách trở cường ngạnh bực nào cơ chứ! Nhưng ở trong tình huống đó nàng vẫn hành động như cũ, vì mình mà nàng sẵn sàng đánh đổi tất cả. Cơ Động không dám nghĩ như vậy, thật sự không dám nghĩ như vậy. Nhưng hắn hoàn toàn hiểu được, sở dĩ mười tám ngày trước Trần Tư Tuyền đột nhiên hộc máu bất tỉnh, chính là vì cứu mình a! Bởi vì cảm nhận được mình gặp phải nguy cơ, nên nàng mới không tiếc bất cứ giá nào để cứu mình, đến cuối cùng lại biến thành bộ dạng như vậy.

Nghĩ tới đây, trong lòng Cơ Động không khỏi đau như bị dao cắt, thân hình đứng ở nơi đó cũng đã có chút ngây dại.

Hiện giờ các Thiên Can Thánh Đồ đều đã rối rít đứng dậy. Nhìn Cơ Động đang ngây người, mọi người không khỏi cảm thấy nghi hoặc.

"Cơ Động, nếu như ngươi có biện pháp để cứu Tư Tuyền thì hãy mau bắt đầu đi! Ta đã xem qua thiên tượng rồi, trong thiên hạ này người có thể cứu được Tư Tuyền chỉ có mình ngươi mà thôi. May mà ngươi kịp thời trở lại, Tư Tuyền nhất định có thể chuyển nguy thành an rồi!" Thanh âm của Thiên Cơ chợt vang lên trong tai Cơ Động.

Lúc này Cơ Động mới chợt bừng tỉnh. Hắn phát hiện trước mắt mình đã là một khoảng mơ hồ, nước mắt không thể khống chế mà chảy dài trên khuôn mặt hắn. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Trời cao ơi, ngươi tại sao lại để cho ta gặp được Tư Tuyền chứ! Tại sao lại để cho nàng yêu ta như vậy! Cơ Động thật sự muốn thét lên với ông trời để phát tiết nỗi giận dữ trong lòng mình. Những hình ảnh, những chuyện đã từng xảy ra từ khi hắn gặp được Trần Tư Tuyền từ trước tới nay cứ như một đoạn phim chiếu chậm trong đầu hắn. Kể từ ngày quen biết nàng, nàng luôn một mực thủy chung ở cạnh bên mình, vì mình mà đánh đổi tất cả. Bất luận mình cự tuyệt nàng như thế nào nàng cũng không bao giờ tức giận, ngược lại càng thêm ôn nhu và lặng yên chăm sóc mình. Khi chính mình gặp phải nguy hiểm, nàng bao giờ cũng là người đầu tiên liều lĩnh xông lên. Để cứu mình cho dù phải trả giá bằng tính mạng cũng không hề hối tiếc. Tư Tuyền, nàng thật là ngốc quá đi, nàng biết rõ trong lòng ta không thể có vị trí dành cho nàng mà. Người ta yêu là Liệt Diễm, ta không thể chia sẻ tình cảm cho nàng được! Ta không thể phản bội Liệt Diễm! Nhưng mà kiếp này ta nợ nàng nhiều quá rồi, sợ rằng cả đời này ta cũng không trả hết được…

Ngay giờ phút này, một cảm giác minh ngộ kỳ dị dâng lên trong lòng Cơ Động, hắn tựa hồ thấy được nụ cười Trần Tư Tuyền, cũng nhìn thấy nụ cười của Liệt Diễm. Nụ cười của các nàng đều dịu dàng, đều thiện lương như nhau đồng thời hiện ra trong linh hồn của hắn.

Ngay lúc này, hắn như nhìn thấy được ánh sáng, cảm nhận được quang minh. Nguồn gốc của quang minh là cái gì? Các nàng dường như muốn nói cho hắn, nguồn gốc của quang minh là sự thiện lương, là sự vô tư và không e ngại nguy hiểm.

Khi Cơ Động bước từng bước đi tới vị trí khối toản thạch khổng lồ kia, ánh mắt các Thiên Can Thánh Đồ đều hướng vào hắn. Bọn họ giật mình, chợt phát hiện ra Cơ Động giờ đây dường như đã không còn giống với Cơ Động của lúc trước. Tướng mạo vốn bình thường bỗng nhiên trở nên anh tuấn lạ kì, hơn nữa từ trên người hắn dần dần xuất hiện quang mang kim hồng sắc. Luồng sáng đỏ kim này này tuy không có bất kỳ ba động năng lượng nào nhưng nó lại khiến cho bọn họ không dám nhìn thẳng, thậm chí bọn họ còn không cảm thụ được bất kỳ biến hóa nào trên người Cơ Động nữa.

Rốt cục, Cơ Động cũng đã đi tới trước khối toản thạch phong ấn Trần Tư Tuyền. Tay phải của hắn lặng yên không một tiếng động chạm vào khối toản thạch, quang mang kim hồng sắc nhu hòa từ trên thân thể hắn nhất thời tản ra xung quanh, trong nháy mắt khối toản thạch khổng lồ kia cũng phát ra ánh sáng đồng dạng, chiếu sáng Trần Tư Tuyền bên trong phong ấn.

Tựa hồ có một cơn chấn động rất nhỏ trong lòng bàn tay Cơ Động phát ra. Sau một khắc, khối toản thạch khổng lồ kia cứ như vậy bừng sáng lên, tầng ánh sáng đỏ kim bao phủ bên ngoài vốn mờ ảo mông lung đột nhiên hiển lộ rõ ràng, ngay cả thân thể Trần Tư Tuyền ở bên trong cũng hoàn toàn bị tầng quang mang này nhuộm đẫm. Mặc dù sắc mặt của nàng vẫn tái nhợt như cũ nhưng khi tầng quang mang kim hồng sắc phủ lên dung nhan của nàng không khỏi tạo nên một cảnh tượng thê mỹ (thê lương – mỹ lệ) làm chấn động lòng người.

Cảnh tượng thê mỹ này không chỉ làm các nam nhân trở nên ngây dại, ngay cả nữ nhân như Miểu Miểu, Lam Bảo Nhi cũng trở nên thẫn thờ. Nó như khắc sâu vào trong lòng của mỗi người, khiến cho trong lòng họ đều trào dâng những tâm tình khác nhau. Mà quang mang phát ra trên người Cơ Động tạo cho người ta cảm giác hắn là chàng vương tử đi cứu công chúa ngủ say trong rừng, lẳng lặng đứng ở nơi đó chờ nàng công chúa tỉnh dậy sau giấc ngủ dài.

Trong số những người ngây ngốc đứng ở nơi này, không chỉ có các Thiên Can Thánh Đồ mà còn có cả Long Hoàng cùng đi với Cơ Động. Khi quang mang kim hồng sắc từ trên người Cơ Động phát tán, ông cũng đã ý thức được rất nhiều thứ.

Dưới sự ảnh hưởng của quang mang kim hồng sắc, khối toản thạch khổng lồ bắt đầu tan chảy ra.

Dù thế nào thì thứ này cũng là long toản do Long Hoàng lấy từ Bá Hoàng Ma Vực ra để phong ấn a! Vậy mà nó cũng bị Chuyên Chúc Quang Hoa của Cơ Động hòa tan không một tiếng động.

Từ trên người Cơ Động toàn lực phóng thích ra một cỗ khí tức quang minh vừa uy nghiêm, vừa mênh mông mà lại vừa to lớn không giữ lại chút nào. Giờ khắc này, trong động quật giống như là ngọn đèn sáng rực lên. Bất kể là ai, bất kể thuộc tính tự thân của mỗi người là gì, khi tiếp xúc với tầng ánh sáng này đều cảm thấy cực kỳ thoải mái.

"Đây là… lực lượng Quang Minh sao!" Trong lúc vô tình, Long Hoàng mở to hai mắt chăm chú nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mặt. Nếu như có mấy vị Long vương trong Long tộc ở chỗ này, bọn họ nhất định sẽ cho là mình bị hoa mắt. Long uy nghiêm tráng và cao quý kia chỉ có những thiên tài trong Long tộc có khí tức Quang Minh mới có, nay lại xuất hiện trên người một nhân loại. Dưới khí tức này, long toản được lấy từ trong Bá Hoàng Ma Vực không hề có nửa điểm chống cự đã bị hòa tan trong quang mang kim hồng sắc kia.

Rút cục phong ấn trên toản thạch đã lặng lẽ biến mất, để lộ ra Trần Tư Tuyền ở bên trong. Tuy rằng phong ấn biến mất nhưng cũng không có làm Trần Tư Tuyền rơi xuống đất. Các Thiên Can Thánh Đồ cảm giác được trong không khí tựa hồ có một cỗ khí lưu di chuyển xung quanh thân thể nàng, giúp cho thân thể của không bị ngã xuống.

Sau khi giải thoát Trần Tư Tuyền khỏi phong ấn trong toản thạch, trong nháy mắt sắc mặt Cơ Động nhất thời biến đổi. Không có phong ấn trói buộc, hắn lập tức có thể cảm nhận được trạng thái lúc này của Trần Tư Tuyền.

Linh hồn của nàng cũng không hư nhược, sinh mệnh lực so với bình thường cũng chẳng khác biệt chút nào. Chẳng qua, lúc phong ấn trên toản thạch hoàn toàn biến mất, Cơ Động lập tức cảm giác được linh hồn lực cùng sinh mạng lực tựa như núi lửa phun trào, nhanh chóng muốn thoát ra ngoài cơ thể. Thân thể của nàng giống như là một quả khí cầu, bởi vì phong ấn được giải khai mà tạo thành một lỗ thủng, mới khiến cho toàn bộ tinh hoa trong cơ thể thoát ra ngoài như vậy.

Hiện tại Cơ Động cũng không có thời gian để suy nghĩ tại sao lại xảy ra chuyện này. Ngay lúc linh hồn của Trần Tư Tuyền xuất hiện, linh hồn lực của Cơ Động dâng lên với xu thế phô thiên cái địa, trong nháy mắt đã bao phủ linh hồn của nàng vào bên trong. Cùng lúc đó, Cơ Động tiến lên một bước rồi đi tới trước mặt Trần Tư Tuyền, giúp cho Sinh Mạng Chi Hạch đọng lại trên cổ nàng. Tiếp đó, hai tay Cơ Động không hề e dè chia ra đặt lên ngực và trán của nàng.

Quang mang kim hồng sắc từ trên người Cơ Động không ngừng phát tán ra ngoài, bao bọc cả hắn cùng Trần Tư Tuyền vào bên trong, tạo thành một quả trứng khổng lồ. Luồng sáng này chính là Chuyên Chúc Quang Hoa được sinh ra sau khi ma lực và linh hồn lực của hắn dung hợp thành một thể.