Âm Dương Miện

Chương 484: Ngũ hành tương sinh - Thực chiến công kích




Không hiểu tại sao khi nghe những lời nói của Cơ Động, chút dao động lúc ban đầu trong lòng Lang Thiên Ý liền tan biến sạch sẽ, thay vào đó là sự tin tưởng tuyệt đối với Cơ Động. Cách dò xét bằng Tinh Thần Lực của Cơ Động quá thần kỳ, thần kỳ đến nỗi Lang Thiên Ý phải sinh lòng kính sợ. Hắn hiểu rằng ngay cả người phụ thân mà hắn luôn kính phục cũng như vị thúc phụ của hắn cũng không có được tinh thần lực khổng lồ như vậy. Phải biết rằng, Lang Tà phụ thân của hắn đã tu luyện đến cấp tám mươi chín đỉnh, đang ngừng lại tại rào cản cấp chín mươi, chỉ cần vượt qua được sẽ trở thành vị cường giả chí tôn kế tiếp.

- Hết thảy nghe theo an bài của Thiếu chủ.

Lang Thiên Ý cung kính nói.

Có lẽ Cơ Động không rành rẽ việc cầm binh, nhưng chỉ với khí thế mà hắn thể hiện cũng đủ để hằn sâu vào tâm trí Lang Thiên Ý, huống chi Cơ Động còn có tinh thần lực dò xét thần kỳ phụ trợ rất đắc lực.

Nghỉ ngơi hồi phục không quá nửa canh giờ, Lang Thiên Ý liền ra lệnh tập hợp. Trọng kỵ binh chuyển thành trọng bộ binh, mỗi người đều cầm trong tay trọng kiếm dài chừng hai thước, rộng nửa thước, xếp thành đội ngũ chỉnh tề. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Lang Thiên Ý ra lệnh cho ba trăm lính trọng bộ binh chịu trách nhiệm mở đường phía trước, bản thân hắn và Cơ Động cùng các học viên Nhật Nguyệt học đường theo sát phía sau, đi sau cùng là toàn bộ đại quân, tiến sâu vào trong núi.

Dùng trọng kiếm dài gần hai thước để mở đường, thật sự là vô cùng bá đạo. Đừng nói là bụi gai, cho dù là cây cối không quá lớn cũng bị chặt gãy đổ qua một bên. Mặc dù trên người phải mang giáp nặng, nhưng lực lượng tinh nhuệ của Trung Thổ đế quốc lại chẳng thèm đếm xỉa đến, tốc độ di chuyển của toàn quân vẫn không hề chậm.

Vượt qua ngọn núi đầu tiên, địa thế dần dần trở nên cao hơn. Ngọn núi đầu tiên tương liên với sườn của ngọn núi thứ hai. Muốn tiến sâu vào bên trong dãy núi để tới doanh trại sơn tặc, bọn họ nhất định phải vượt qua ngọn núi thứ hai.

- Ngừng!

Lang Thiên Ý hạ lệnh tạm dừng hành quân. Hắn ngước nhìn đỉnh núi cao chót vót mà không khỏi âm thầm cảm thán trong lòng. Đám sơn tặc này quả nhiên không giống với đám giặc cỏ bình thường. Nếu như quan sát từ vị trí này của hắn, căn bản không hề nhìn thấy bất kì sự khác thường nào trên ngọn núi trước mặt. Trước đó, được Cơ Động giúp đỡ dò xét bằng tinh thần lực, hắn có thể thấy rõ trong ngọn núi đó có một số lượng lớn đá tảng, gỗ tròn được tập trung, ít nhất có hơn năm trăm sơn tặc ẩn núp trong rừng cây. Tới đây dễ dàng tưởng tượng ra, nếu đại quân cứ tiến quân theo kiểu như thế này, nhất định sẽ bị đối phương phục kích, tổn thất sẽ vô cùng thảm trọng.

Đại quân đình chỉ tiến lên, không cần Lang Thiên Ý mở miệng, Cơ Động đã thản nhiên cất lời:

- Chuyện công kích giao cho ta, những việc còn lại các ngươi tự giải quyết. Nhật Nguyệt học đường! Ngũ hành luân chuyển, tương sinh tuần hoàn.

Ngay sau hiệu lệnh của Cơ Động, ngoại trừ Trần Tư Tuyền, ba mươi học viên khác đồng loạt đặt tay trái lên vai đồng bạn trước mặt. Theo mệnh lệnh của Cơ Động, bất cức lúc nào bọn họ cũng phải cùng chiến hữu của mình đứng ở vị trí thích hợp nhất, chỉ cần liên thủ lại, lập tức có thể hoàn thành Ngũ hành tuần hoàn trong thời gian ngắn nhất. Để đạt tới sự ăn ý tuyệt đối như thế, Cơ Động bắt buộc bọn họ phải cùng nhau ăn ở, thậm chí đi vệ sinh cũng đi chung trong thời gian ba tháng. Cùng nhau tu luyện, cùng nhau cố gắng trong một thời gian dài mới có thể gia tăng mức độ ăn ý lẫn nhau. Đây chính là điều Cơ Động muốn bồi dưỡng ở bọn họ.

Thực lực của Lang Thiên Ý đã tiếp cận đến ngưỡng Thất quan ma sư, hiển nhiên có thể nhìn ra thực lực của những học viên này là như thế nào. Ngoại trừ Trần Tư Tuyền che mặt khiến hắn không thể nhìn thấu, với ba mươi người còn lại, hắn chỉ cần quan sát ma lực dao động trên người những học viên này là có thể nắm rõ. Đây chẳng qua chỉ là một đám Ma sư có tu vi từ hai đến ba quan mà thôi. Vì vậy hắn không quá để ý đến bọn họ, cho rằng Cơ Động mới chính là người động thủ.

Nhưng khi nhìn thấy ba mươi học viên kia trong nháy mắt hoàn thành sáu tiểu trận Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn, Lang Thiên Ý lập tức biến hẳn sắc mặt. Hắn rõ ràng cảm nhận được một nguồn ma lực khổng lồ trong nháy mắt ngưng tụ thành hình. Ba mươi người đơn lẻ tạo thành sáu tổ hợp chỉnh thể, phối hợp nhuần nhuyễn như nước chảy mây trôi. Ma lực ba động từ sáu tổ hợp tỏa ra không mang theo bất kì thuộc tính đặc trưng nào của thập hệ ma lực nữa.

Sáu tiểu trận tuần hoàn này tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, đó chính là màu sắc của mười hệ ma lực đang liên tục biến hóa. Ma lực trong trận chuyển động không ngừng, mỗi lần hoàn thành một vòng tuần hoàn, dường như nguồn ma lực đó lại gia tăng thêm vài phần. Cảnh tượng như vậy quá đỗi xa lạ với Lang Thiên Ý, đó không phải là Ngũ hành áp chế như bình thường.

- Đi theo ta!

Cơ Động quát khẽ, sau đó bắn mình về phía trước. Trần Tư Tuyền bám sát phía sau hắn, sáu tiểu trận của ba mươi học viên cũng nhanh chóng tiếp cận ngọn núi. Đôi mắt Cơ Động lúc này lại một lần nữa biến thành màu bạc, ngoại trừ Trần Tư Tuyền, mỗi một học viên đều cảm giác được tinh thần mình đang rung động. Một lần nữa, cảm giác đầy khát vọng lại dâng lên trong lòng bọn họ, tầm nhìn trở nên vô hạn, hết thảy mọi thứ trước cũng mắt trở nên rõ mồn một. Bọn họ có thể nhận thấy được vô số thân ảnh của địch nhân nơi sườn núi phía trước, vị trí và khoảng cách chính xác của từng tên không ngừng hiện ra trong đại não. Căn bản bọn họ không cần phải tính toán thêm gì nữa cũng đủ để nắm chắc hết thảy.

Điểm mạnh trong việc dò xét bằng Tinh Thần Lực của Cơ Động không nằm ở chỗ tinh thần lực mạnh hay yếu, mà là ở khả năng liên động. Hắn có thể dùng tinh thần lực của mình liên hiệp với những người khác, chia sẻ kết quả dò xét của mình cho họ. Đây mới chính là điều đáng sợ nhất, nhất là trong trường hợp quần chiến, năng lực dò xét của hắn sẽ khiến thực lực đoàn thể bên mình bạo tăng không biết bao nhiêu lần, năng lực sinh tồn lại càng đạt tới trình độ khủng bố.

Đám sơn tặc hoàn toàn dửng dưng trước động thái của Cơ Động và tiểu đội hơn ba mươi người. Mục tiêu của chúng là ba nghìn trọng bộ binh kia. Trong mắt bọn chúng, một nhúm người của Cơ Động chắc hẳn chỉ là lực lượng thám thính mà thôi. Đám người này thậm chí ngay cả khôi giáp cũng không có, bọn họ tiến lên có thể làm được quái gì? Cứ để cho họ tiến đến gần, sau đó nhanh chóng giải quyết, lúc đó chắc chắn sẽ lôi kéo được đám trọng bộ binh cứu viện sa vào bẫy. Vì suy nghĩ đó nên bọn sơn tặc không có ý định phí phạm số cây lăn, đá tảng giành cho đám người Cơ Động.

Nhưng điều làm đám sơn tặc cảm thấy ngoài ý muốn chính là tiểu đội hơn ba mươi người kia lại không tiếp tục tiến tới, mà dừng lại ở vị trí giữa sườn núi cách bọn chúng chừng hơn ba trăm thước.

"Lục biện mai hoa, ngũ hành luân chuyển, âm dương tương hợp, lục vi nhất thể, nhật nguyệt hợp bích."

Cơ Động không xuất thủ, nhưng thanh âm của hắn lại vang vọng trong đại não từng học viên. Tiếp theo đó, trong thế giới linh hồn của những học viên này đều xuất hiện một mục tiêu đỏ tươi, chỉ thẳng vào một điểm trên ngọn núi phía trước. Cơ Động thông qua tinh thần lực, trực tiếp giúp đỡ đám học viên khóa chặt mục tiêu. Có lực lượng phụ trợ mạnh như thế, bọn họ có thể toàn tâm toàn sức quán chú vào việc ngưng tụ ma lực, không cần phải lo lắng phân tâm đến bất cứ chuyện gì khác.

Ma lực nồng đậm lưu chuyển bên trong cơ thể ba mươi học viên, tạo thành những vòng tương sinh tuần hoàn vô cùng bá đạo. Mỗi lần bọn họ gia tăng thêm một vòng tuần hoàn thì ma lực càng được gia trì thêm nhiều hơn, cho đến khi thân thể của bọn họ không thể thừa nhận được nữa mới dừng lại. Dựa vào hình thức xung kích này, trong ba tháng vừa qua, trình độ ma lực của đám học viên đã tăng lên trên phạm vi lớn.

Mười lăm Dương miện và mười lăm Âm miện gần như đồng thời phát sáng lóng lánh. Ma lực dao động nồng đậm được bọn họ phóng thích ra toàn bộ. Một nhóm Ma sư có thực lực phổ biến hai, ba quan lại có thể phóng thích ra ma lực dao động tương đương Lục giai, thực sự đầy bất ngờ. Đã vậy, quá trình bọn họ phóng thích ma lực lại giống nhau như đúc, ngay cả tốc độ vận chuyển cũng không chút sai biệt. Đây không phải kết quả mà đám học viên tu luyện được, đó là nhờ Cơ Động đã vận dụng tinh thần lực điều tiết mới có thể tạo thành công kích hoàn mỹ như vậy.

Lúc những học viên Nhật Nguyệt học đường dừng lại, đám sơn tặc trên núi đã bắt đầu ngờ vực. Bọn người kia muốn làm cái gì? Khi chứng kiến ma lực ba động khổng lồ đang từ từ dâng lên, đám sơn tặc mới ý thức được vấn đề không ổn. Trong đám sơn tặc cũng có Ma sư, với khoảng cách hơn mấy trăm thước, bọn họ mơ hồ nhìn thấy đó chỉ là hơn ba mươi thanh niên trẻ tuổi, nên hoàn toàn không quan tâm đến. Lúc này, cảm nhận được ma lực dao động mãnh liệt truyền lại, đám sơn tặc lập tức hoảng sợ la lớn. Bọn chúng giờ mới biết những vị trí mai phục đã bị đối phương phát hiện. Tên thủ lĩnh sơn tặc liền vội vã ra lệnh, vô số cây lăn, đá tảng được đẩy nhanh xuống chân núi.

"Ầm ầm!"

Về phía quân đoàn trọng kỵ binh, chứng kiến cảnh tượng Phó quân đoàn trưởng hành đại lễ khi gặp Cơ Động, bọn họ liền thắc mắc không thôi. Đám thanh niên này từ đâu ra? Phó quân đoàn trưởng của chúng ta được mệnh danh là nhân tài kiệt xuất nhất từ trước đến nay trong Kim Cương quân đoàn, tương lai sẽ là người thừa kế chức vị Quân đoàn trưởng của Kim Cương quân đoàn. Từng được tận mắt chứng kiến thực lực của Lang Thiên Ý, đám trọng kỵ binh đều cực kì khâm phục hắn. Vì vậy, bọn họ rất tò mò về thân phận Cơ Động, chẳng qua do quân luật nghiêm khắc nên không ai dám thảo luận vấn đề này.

Đang hành quân lại được lệnh dừng lại, nhường đường cho đám thanh niên này làm chủ công, bọn họ không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Mãi cho đến khi nguồn ma lực khổng lồ kia xuất hiện, bọn họ mới biết đám thanh niên này đều là Ma sư.

Lúc này, nhìn thấy vô số cây lăn, đá tảng đang ầm ầm lao xuống chân núi, những trọng kỵ binh mới hiểu được tình huống nguy hiểm như thế nào.

Mặc dù bọn họ là lực lượng tinh nhuệ, thực lực tương đối cường hãn, nhưng trên người lại mặc giáp nặng, tốc độ tiến lên vô cùng chậm. Một khi leo lên giữa sườn núi gặp phải phục kích như thế này, tuyệt đối sẽ tạo thành thương vong thảm trọng cho họ. Lúc này bọn họ mới cảm thấy may mắn khi đang đứng ở đỉnh núi đối diện với ngọn núi mà đám sơn tặc mai phục, nhờ đó họ mới không chịu bất kỳ tổn thương nào.

Nhưng điều làm bọn họ khiếp sợ vẫn còn tiếp diễn sau đó.

Đối mặt với vô số cây lăn, đá tảng từ trên núi lao xuống, Cơ Động không hề ra lệnh cho những học viên lui lại phía sau. Ngay lúc này, sáu tiểu trận đã hoàn thành xong Ngũ hành tuần hoàn.

"Kim".

Trong đầu mỗi học viên đều xuất hiện một chữ như vậy, sáu tiểu trận lập tức xoay tròn trong tích tắc. Vòng tuần hoàn vừa mới xoay chuyển, nhóm Ma sư Kim hệ đã biến thành chủ công. Tay trái bọn họ đồng thời giơ lên, cùng chỉ về một phương hướng. Lập tức ngay sau đó, quang mang bạch kim nồng đậm đã được bọn họ phóng thẳng cao.

Sáu luồng quang mang hóa thành sáu quang cầu cự đại trong không trung, rồi lại nhanh chóng hòa quyện thành nhất thể. Sở dĩ bọn họ tạo thành quang cầu chứ không phải cột sáng là bởi vì nguyên nhân khoảng cách. Cột sáng ma lực mặc dù có thể kéo dài, nhưng không thể kéo dài quá xa, còn với quang cầu thì những vấn đề đó không hề tồn tại.

Trên không trung, sáu quang cầu dung hợp trong nháy mắt, sau đó hóa thành một quả cầu bạch kim khổng lồ bay thẳng về phía ngọn núi đối diện. Quang cầu đi tới đâu liền quét sạch mọi chướng ngại vật trên đường đi của nó, không gì có thể ngăn trở. Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, quang cầu bạch kim như lôi đình vạn quân đánh thẳng vào sườn núi nơi bọn sơn tặc đang ẩn núp.

Thấy tràng diện như vậy, Lang Thiên Ý không khỏi rùng mình sợ hãi, sau lưng áo ướt đẫm mồ hôi lạnh, ánh mắt cũng trở nên dại hẳn đi. Trong suy nghĩ của hắn, cảnh tượng trước mắt vốn không thể xảy ra. Chỉ là một nhóm Ma sư phổ biến hai đến ba quan, làm sao bọn họ có thể tạo thành công kích khủng bố như thế được?

"Oành!"

Một tiếng nổ lớn rung chuyển trời đất vang lên từ dãy núi bên kia, nơi sườn núi bị oanh kích, vô số đất đá kèm theo gỗ lăn và đá tảng văng ra tứ phía, tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên. Từ phía xa có thể nhìn thấy rõ, tại sườn núi lúc này đã xuất hiện một cái hố khổng lồ đường kính hơn mười thước.

Đòn oanh kích trực tiếp đó không phải là nguyên nhân chính tạo nên sát thương, chân chính tạo thành thương tổn cho đám sơn tặc chính là đá vụn bị văng ra tứ phía, bao trùm toàn bộ khu vực. Vì lẽ đó mà có vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên, đám sơn tặc lâm vào tình trạng thương vong trầm trọng.

"Thổ phòng ngự!"

Thanh âm thản nhiên của Cơ Động lại một lần nữa vang lên. Ba luồng sáng vàng và ba luồng sáng màu xám tro lập tức ngưng tụ lại thành lớp hào quang màu vàng đất dày cộm, bao phủ toàn bộ ba mươi hai người ở bên trong. Lần này, căn bản không cần Cơ Động phát động tinh thần chỉ dẫn công kích nữa. Hàng loạt cây lăn, đá tảng đang ầm ầm lao xuống, gặp phải tầng màn hào quang phòng ngự đều bị bắn ra hoặc lướt qua bên cạnh. Vầng sáng trên màn hào quang thủy chung không hề có nửa phần suy suyễn, không hề có chút tổn hại nào.

Thông qua việc không ngừng áp dụng vào thực tiễn, Cơ Động phát hiện Ngũ hành tương sinh tuần hoàn pháp trận có rất nhiều chỗ ảo diệu, trong đó mạnh nhất là phòng ngự chứ không phải tấn công. Bởi vì dưới tác dụng của tương sinh tuần hoàn, ma lực được tăng phúc đến mức cực hạn thân thể của các học viên mới ngừng lại. Khi tiến hành phòng ngự, tốc độ tiêu hao ma lực là vô cùng lớn. Tương sinh tuần hoàn có thể khắc phục nhược điểm này, cứ như vậy, độ bền trong phòng ngự được phát huy tới mức cao nhất, cũng như không cần quan tâm đến việc tiêu hao ma lực. Trừ phi công kích của địch nhân vượt quá khả năng thừa nhận của thân thể bọn họ, lúc đó phòng ngự mới có thể bị phá hủy. Ngoại trừ khả năng đó, muốn hào quang ma lực của những học viên này biến mất cũng cần không ít thời gian.

"Ực!"

Không biết vị trọng kỵ sĩ nào vừa nuốt khan nước bọt. Ba nghìn lính tinh nhuệ hoàn toàn đứng ngây ngốc. Họ đã từng thấy sự bá đạo, nhưng bá đạo đến cỡ này thì đây là lần đầu tiên. Công kích trực tiếp vào ngọn núi, hơn nữa vừa mới tấn công đã phá vỡ hoàn toàn trận hình mai phục của địch nhân trong thời gian cực kì ngắn ngủi. Chưa cần nói tới thực lực của bọn họ như thế nào, chỉ riêng cách công kích hiệu quả này đã chinh phục hoàn toàn đám trọng kỵ sĩ.

Ước chừng gần một khắc đồng hồ, đá tảng và cây lăn lẫn trong vô tận bụi đất mới từ từ ngừng lại. Dù vậy, tiếng kêu thét thảm thiết trên đỉnh núi vẫn không hề giảm bớt.

- Tự do hành động. Một khi gặp phải địch nhân, bất luận có bị thương hay không, đều giết không tha.

Thanh âm lạnh như băng của Cơ Động phát ra làm đám học viên Nhật Nguyệt học đường đều rùng mình sợ hãi. Nếu nói về chấn động, sự khiếp sợ trong lòng bọn họ tuyệt đối không ít hơn đám địch nhân và những trọng kỵ sĩ. Bọn họ chưa từng nghĩ tới có một ngày thực lực bản thân lại đạt tới trình độ khủng bố như vậy. Đây chính là khoảng cách ba trăm thước a! Công kích ở khoảng cách ba trăm thước lại sinh ra hiệu quả kinh khủng như thế. Đây thực sự là do chúng ta làm ra sao?