Âm Dương Miện

Chương 479: Người kế thừa thương hội




- Sao lại là thời gian? Thế là thế nào?

Trần Tư Tuyền tò mò hỏi.

Chu Tiểu Tiểu trả lời:

- Trên Quang Minh Ngũ Hành đại lục, ngoại trừ thương hội Ngốc Có Tiền của chúng ta ra, thì thương hội tồn tại lâu nhất cũng chỉ có hơn tám mươi năm lịch sử, trong khi chúng ta lại có quá trình tích lũy những năm trăm năm. Mặc dù chúng ta không phải là những người kinh doanh xuất sắc nhất, nhưng chỉ cần có mục tiêu chính xác, phương thức kinh doanh không mắc lỗi lớn, thử nghĩ xem trong vòng năm trăm năm chúng ta sẽ tích trữ được bao nhiêu tài phú? Thêm vào đó, chúng ta lại có bí quyết đảm bảo để thương hội không bị tiêu diệt, đó chính là dựa vào thực lực cường đại của những cường giả đệ nhất trên đại lục.

Thương hội Ngốc Có Tiền có một quy tắc bất di bất dịch, đó chính là người tiếp nhận vị trí Hội trưởng phải là cường giả cấp Chí tôn. Phải đạt được như vậy mới có đủ tư cách trở thành hội trưởng thương hội. Hơn nữa, hội trưởng thương hội không có chế độ thế tập, thương hội cũng không thuộc về bất kỳ một gia tộc nào cả. Nghị Sự đoàn trong thương hội mới có quyền quyết định tất cả những đại sự. Mặc dù hội trưởng là người có quyền quyết định rất lớn, nhưng vẫn không phải là toàn bộ. Mỗi một hội trưởng đều được hội trưởng đương nhiệm đề danh, sau đó phải trải qua sự khảo hạch của Nghị Sự đoàn rồi mới được phê chuẩn. Cứ như vậy, chức hội trưởng thương hội trải qua bao đời đều giữ vững được truyền thống ưu tú đó.

Nhiều năm về trước cho tới hiện tại, bằng vào phương pháp như vậy mà trong thương hội Ngốc Có Tiền thủy chung luôn tồn tại một vị cường giả Chí tôn. Một khi đã chọn được người làm hội trưởng dự bị, ngay lập tức thương hội sẽ phụ trợ hết thảy toàn bộ tài lực cho hắn. Ngươi thử nghĩ xem, vì lẽ gì mà ta có thể ở độ tuổi năm mươi sáu mà đột phá cửu quan? Thực chất ngoại trừ thiên phú của ta, phần lớn thực lực ta có được là nhờ thương hội Ngốc Có Tiền toàn lực ủng hộ. Xét về mặt thiên phú, ta thậm chí còn không bằng đại ca Âm Triêu Dương, nhưng hắn phải mất mười mấy năm mới lĩnh ngộ được Hỗn Độn Hỏa, riêng ta chỉ mất vẻn vẹn có năm năm ngắn ngủi. Nguyên nhân bởi trong năm năm đó, ta tổng cộng đã sử dụng liên tục mười khối Thiên Chi Ngọc để tìm hiểu Hỗn Độn. Tài phú như thế liệu ai có thể làm được?

Nghe đến đó, sắc mặt Cơ Động và Trần Tư Tuyền liền không ngừng biến đổi. Mười khối Thiên Chi Ngọc, đây là khái niệm gì chứ? Sợ rằng cho dù hoàng thất của Ngũ đại đế quốc tập trung lại cũng không xuất ra được từng đó. Thiên Chi Ngọc trân quý đến mức không thể định giá được bằng tài phú. Một người hấp thu mười khối Thiên Chi Ngọc! Đây là mức xa xỉ tới bực nào? Thảo nào bản thân Chu Tiểu Tiểu không phải là Thiên Can thánh đồ mà lại có tu vi tới chín mươi sáu cấp cũng như Hỗn Độn Kim. Thế nhưng những kinh ngạc do Mập Mạp mang đến lại không ngừng tại đó.

Chỉ nghe thấy hắn tiếp tục nói:

- Các ngươi nói Thần khí có lợi hại không? Ta nhìn ra được trên người hai ngươi đều có thần khí. Đông Mộc thánh nữ Tuyền công chúa, món thần khí của ngươi ắt hẳn là kiện duy nhất của Đông Mộc đế quốc, cũng là món thần khí tốt nhất của Ngũ đại đế quốc - Khải giáp của Sinh Mệnh Nữ Thần có tên Vĩnh Hằng Chi Khải. Ta nói không sai nhỉ?

Về phần tiểu tử Cơ Động ngươi, thần khí trên người ngươi là loại gì thì ta không biết. Thế nhưng mới vừa rồi, ngươi không phóng thích nó, hẳn là chưa hoàn toàn nắm giữ lực lượng của Thần khí? Thương hội Ngốc Có Tiền chúng ta cũng nắm giữ ba kiện thần khí. Ba món này, đều nằm trong tay các đời hội trưởng và cũng chỉ có bọn họ mới được quyền sử dụng. Ta có thể thẳng thắn nói cho các ngươi biết, nếu như tổng hợp thực lực mà nói thì... đại ca Âm Triêu Dương so với ta vẫn kém hơn nửa thành. Có lẽ lực lượng của ta không thắng được hắn, nhưng ta lại được tài lực của thương hội Ngốc Có Tiền chống lưng để giành chiến thắng. Cho nên trong mắt ta, tiền mới chính là sức mạnh vạn năng.

- Ba kiện Thần Khí?

Hai người Cơ Động và Trần Tư Tuyền liếc mắt nhìn nhau. Cơ Động thản nhiên nói:

- Ngươi nói những chuyện này với chúng ta, không đơn giản chỉ là khoe của nhỉ?

Chu Tiểu Tiểu cười hắc hắc:

- Đương nhiên. Mọi người đều là người thông minh, ta cũng không nói chuyện lòng vòng. Ta nói cho ngươi biết, mục đích của ta rất đơn giản. Hết thảy những gì ta có, ngươi cũng đồng dạng sẽ đạt được như vậy. Chỉ cần ngươi đồng ý, ta lập tức xác nhận ngươi trở thành người nối nghiệp của ta. Đợi đến khi ngươi thông qua khảo hạch của Nghị Sự Đoàn, thì toàn bộ thương hội Ngốc Có Tiền sẽ trở thành hậu thuẫn kiên cố cho ngươi. Sau này, ngươi sẽ được tất cả tài lực ủng hộ, với thiên phú kinh người của ngươi, ta tin trong vòng mười năm nhất định ngươi sẽ đột phá Cửu quan.

Trần Tư Tuyền hắng giọng nói:

- Ngươi thật biết tính toán nhỉ. Một đời Thánh Vương Thiên Can thánh đồ trở thành hội trưởng thương hội Ngốc Có Tiền. Lúc đó ít nhất trong vòng trăm năm, thương hội Ngốc Có Tiền sẽ rực rỡ như mặt trời ban trưa.

- Cường giả gia nhập dĩ nhiên sẽ có lợi ích khổng lồ. Ta là thương nhân, không phải nhà từ thiện. Đó đích thị là ý tứ của ta. Đương nhiên, Cơ Động ngươi có thể lựa chọn không đáp ứng. Cho dù ngươi không đồng ý, ta cũng sẽ ở sau lưng ủng hộ tài lực cho ngươi. Mà điểm để ta lợi dụng ngươi chính là khả năng tuyên truyền từ lực lượng cường đại. Dĩ nhiên mức độ ủng hộ ngươi tự nhiên sẽ không sánh bằng việc ngươi trở thành người thừa kế thương hội. Về điểm ấy, ngươi cần suy nghĩ cho kĩ càng. Ta có thể khẳng định với ngươi, chỉ cần ngươi đồng ý trở thành người thừa kế thương hội Ngốc Có Tiền, ta sẽ đáp ứng hết thảy những yêu cầu của ngươi.

Hai mắt Cơ Động đột nhiên sáng ngời, đôi mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Chu Tiểu Tiểu:

- Ngươi đủ lực cấp cho ta hết thảy?

Chu Tiểu Tiểu cười đắc ý:

- Đương nhiên. Trên thế giới này, chuyện tình có thể làm khó ta thật sự không nhiều lắm.

Trần Tư Tuyền giật mình nhìn Cơ Động: Text được lấy tại Truyện FULL

- Cơ Động lão sư, người thật sự đáp ứng hắn sao? Đằng sau lợi ích khổng lồ cũng là trách nhiệm to lớn đó.

Cơ Động không để ý đến lời nói của Trần Tư Tuyền, vẫn nhìn chăm chú Chu Tiểu Tiểu:

- Tốt lắm, chỉ cần ngươi có thế giúp ta hoàn thành một việc. Đừng nói trở thành người thừa kế thương hội Ngốc Có Tiền, cho dù bắt ta làm trâu làm ngựa, ta cũng đều nguyện ý hết thảy.

Nghe hắn nói như thế, thần sắc Chu Tiểu Tiểu lập tức khẩn trương hẳn lên. Hắn biết rõ, có thể làm cho Cơ Động phải trịnh trọng như thế, chuyện hắn cần mình làm tuyệt không hề đơn giản.

- Tốt, ngươi nói nghe thử xem nào.

Cơ Động trầm giọng nói:

- Ta muốn ngươi giúp ta làm sống lại một vị thần.

- Cái gì?

Chu Tiểu Tiểu thiếu điều muốn ói máu.

- Người tưởng ta là ông trời hả? Làm một vị thần sống lại? Cơ Động tiểu tử, đầu óc ngươi có bị chập cheng không vậy?

Cơ Động lạnh lùng nói:

- Tinh thần của ta rất bình thường, không hề có chuyện gì. Ngươi hẳn cũng biết chuyện phát sinh trên Thánh Tà đảo, tự nhiên cũng biết hiện tại cái gì đang ngăn trở Hắc Ám Ngũ Hành đại lục xâm chiếm nơi này. Bình chướng Hồng Liên Thiên Hỏa kia, chính là do người yêu của ta phóng thích ra. Nàng là vương giả trong địa tâm thế giới, là nữ hoàng của địa tâm. Thực lực của nàng đã sớm đạt đến mức thần cấp, cho dù tưởng tượng của ngươi phong phú cỡ nào cũng không hình dung được đâu. Chỉ có điều sự tồn tại của nàng không được Thần giới công nhận. Khi nàng thi triển lực lượng bản thân để cứu thế giới chúng ta, nàng đã bị Chấp Pháp Giả của Thần giới giết chết. Giờ đây ta và nàng âm dương cách biệt, chỉ cần ngươi có thể làm nàng sống lại, ngươi bảo ta làm gì cũng được.

Trần Tư Tuyền im lặng. Hiện tại, trong nội tâm nàng chỉ còn lại sự cảm động. Trong không gian tĩnh mịch, im lặng không chút tiếng động, nàng đang phải cố gắng ngăn cản linh hồn mình dung hợp với Cơ Động. Nàng sợ bản thân mình không thể khống chế được cảm xúc, để Cơ Động cảm nhận được chút khác thường gì đó.

Hắn là một người cao ngạo như vậy, lại vì mình mà buông tha hết thảy, nguyện ý vì mình mà làm trâu làm ngựa cho người khác. Lúc này Trần Tư Tuyền mới nhận thấy bất luận bản thân mình phải chịu ủy khuất đến chừng nào cũng vô cùng đáng giá, chút ủy khuất của nàng không thể nào so sánh với Cơ Động. Cho dù hắn quyết định như thế nào, nàng cũng sẽ không có bất kỳ ý kiến gì. Hiện tại nàng đã thấu hiểu tình yêu của con người là như thế nào. Nàng biết, nếu như mình thật sự chết đi, vĩnh viễn không cách nào hồi sinh, thì dù Cơ Động có sống cũng không còn ý nghĩa gì nữa, tâm tưởng của hắn đã mất theo cái chết của nàng. Sự thống khổ mà hắn phải thừa nhận còn lớn hơn mình gấp nhiều lần.

Chu Tiểu Tiểu đột nhiên nói:

- Cái này thì ta chịu! Đấy không phải là chuyện mà phạm trù nhân loại có thể làm được. Tiểu tử, ngươi nên nói điều kiện thực tế chút xíu đi, đơn giản hơn một chút có được không.

- Được!

Thật là ngoài dự liệu của Chu Tiểu Tiểu. Hắn không ngờ Cơ Động lại khẳng định cái rụp như vậy.

- Thương hội Ngốc Có Tiền đã tồn tại hơn năm trăm năm, hiển nhiên ngươi đã nghe nói đến việc Điều Tửu Sư Công Hội có trong tay danh mục các loại tửu phẩm trên đại lục? Trên Danh Tửu Lục này có lưu lại tên của mười đại danh tửu đương đại. Trong số mười loại này, ta đã có hai loại là Hãn Hải Quỳnh Tương và Sinh Mệnh Chi Nguyên. Nếu như ngươi có khả năng tìm đủ cho ta tám đại danh tửu còn lại, ta vẫn sẽ đáp ứng yêu cầu của ngươi. Chỉ cần ta còn tồn tại thì vai trò người thừa kế thương hội sẽ do ta đảm nhiệm.

Hai mắt Chu Tiểu Tiểu sáng lên:

- Điều kiện này nghe thấu tình đạt lí hơn một chút rồi đó. Mặc dù ta chưa nhìn thấy những loại rượu đó, nhưng trong bảo khố của thương hội cũng có không ít các loại danh tửu, thậm chí còn có những loại mỹ tửu ngàn năm. Khi trở về, ta sẽ hỏi thăm Điều Tửu Sư Công Hội một chút, xem thử thập đại danh tửu bao gồm những loại nào. Chúng ta cứ quyết định vậy đi.

Cơ Động gật đầu trả lời:

- Có thể, chỉ cần ngươi giúp ta như vậy, ta đáp ứng làm người kế thừa cho ngươi. Danh sách của thập đại danh tửu ta đã có trong tay, nhưng hiện tại ta lại không mang theo bên người. Ta sẽ quay về lấy và chuyển đến thương hội Ngốc Có Tiền cho ngươi.

Chu bé nhỏ gật đầu lia lịa, miệng cười tươi rói:

- Tốt! Vậy chúng ta nhất trí như thế đi. Tổng bộ thương hội của chúng ta nằm ở thủ đô Kim Thành của Kim quốc, bình thường ta đều ở nơi đó. Nếu như ngươi cần điều động tài phú trên ngàn vạn, hãy đi đến chỗ đó để tìm ta, còn với mức độ bình thường thì chỉ cần mình ngươi cũng đủ để làm việc.

Vừa nói, Chu Tiểu Tiểu tiện tay ném cho Cơ Động một vật nhỏ.

Cơ Động giơ tay bắt lấy rồi quan sát nhìn kỹ. Đó là một khối lệnh bài không biết được chế tạo từ vật liệu gì. Toàn thân lệnh bài màu tím, hình tròn, điêu khắc hình kim tệ. Chẳng qua phía trên đồ án lại khắc nổi một thân hình mập mạp, đó chính là hình dáng của Chu Tiểu Tiểu được chạm trổ cực kì kỹ càng và vô cùng sống động.

- Cái này được chế tạo từ thiên ngoại vẫn thạch, không ai có thể giả mạo. Chỉ cần là sản nghiệp của thương hội Ngốc Có Tiền, ngươi có thể tùy nghi tiêu phí. Nếu ngươi cần lấy tiền cũng rất đơn giản, mức độ không quá lớn thì không có vấn đề gì cả. Một khi ngươi đã đồng ý, ta sẽ lập tức phản hồi Kim thành, thông báo cho Nghị Sự Đoàn về chuyện của ngươi. Ta tin tưởng những lão già kia cũng sẽ cảm thấy vô cùng hứng thú với một người như ngươi. Có lẽ không lâu sau, ta sẽ trực tiếp tìm tới. Khi ngươi có được danh sách của thập đại danh tửu, lập tức thông báo cho thương hội chúng ta. Với lệnh bài mà ta đưa cho ngươi, không một ai dám làm chậm trễ việc của ngươi đâu.

Sau lời cáo biệt, Cơ Động và Trần Tư Tuyền rời khỏi tửu điếm Ngốc Có Tiền. Dọc suốt đường đi, Cơ Động cứ một mực cúi đầu trầm tư. Trần Tư Tuyền đi bên cạnh hắn cũng không mở lời, đồng dạng cúi đầu suy nghĩ đến tâm sự của mình. Nàng đang cố gắng giữ tâm tình bình tĩnh, kìm nén không để cho mình phải khóc nấc lên. Cơ Động đưa ra hai điều kiện đối với Chu Tiểu Tiểu đều có liên quan đến mình. Nhất là điều kiện thứ hai, Chu Tiểu Tiểu có thể còn mù mờ không rõ, nhưng nàng làm sao mà không thấu hiểu đây?

Lúc ấy Cơ Động nói rất đúng, chỉ cần hắn còn sống sẽ luôn giữ vững lời hứa. Đến bây giờ, Trần Tư Tuyền mới thật sự hiểu rõ ý tứ của hắn. Hắn luôn tâm niệm trước sau như một, hắn sống là vì tương lai của đại lục và hoàn thành xong tâm nguyện của Liệt Diễm. Sau đó hắn sẽ đi theo Liệt Diễm! Hắn yêu quá sâu đậm và cũng quá cố chấp. Sự cố chấp này làm tâm tình Trần Tư Tuyền không ngừng run rẩy. Lần đầu tiên nàng cảm nhận được thời gian gấp gáp như thế. Trong nháy mắt đã trải qua nửa năm, bản thân Liệt Diễm lại giao nhiệm vụ mười năm cho Cơ Động. Dùng mười năm để hoàn thành tâm nguyện của bản thân, nàng chỉ muốn thời gian sẽ hòa tan đi nỗi thống khổ của hắn. Nhưng bây giờ nhìn lại, tình yêu của hắn đối với nàng vẫn sắt son dù thời gian có biến hóa như thế nào đi nữa.

Trở lại học viện, Trần Tư Tuyền chỉ nói tiếng cáo từ rồi nhanh chóng quay về túc xá.

Riêng Cơ Động, mặc dù vừa đánh một trận với Chu Tiểu Tiểu, thể lực của hắn đã tiêu hao rất nhiều, nhưng Cơ Động đã đáp ứng với Chúc Dung bất luận về trễ thế nào cũng phải đến gặp, nên lập tức đi tới phòng làm việc của Chúc Dung.

Cửa phòng làm việc của Chúc Dung vẫn mở, Cơ Động liền bước vào, nhìn thấy lão sư đang dạo bước chậm rãi trong phòng.

- Lão sư, con đã trở về!

Cơ Động đứng ở cửa, cung kính nói.

- Tiểu tử thúi, mau vào đây. Trễ như vậy mới quay về.

Chúc Dung vẫy vẫy tay với Cơ Động.

Cơ Động vừa bước vào trong phòng, Chúc Dung đã khẩn trương hẳn lên, vội hỏi:

- Cơ Động, trận pháp mà các học viên Ban nhất sử dụng là ở đâu ra? Mau nói cho ta nghe một chút.

Chúc Dung từng là một trong thập đại đổng sự của Thiên Can Học Viên, có thể nói cả đời lão đã đặt hết tâm huyết vào việc nghiên cứu kỹ xảo cùng phương pháp tu luyện cho Ma sư. Lão thừa sức nhận ra trận pháp mà những học viên Ban nhất thi triển ngày hôm nay có ảnh hưởng như thế nào đối với thế giới Ma sư.

Cơ Động chậm rãi trả lời:

- Lão sư, trận pháp này có tên Ngũ Hành Tương Sinh Tuần Hoàn. Trước khi Thánh Tà chiến diễn ra, đệ tử đã từng đối chiến với người của Ma Minh. Bọn họ có những nghiên cứu nhất định về mối quan hệ tương sinh của thập hệ Ngũ hành, từ đó dựa vào thập hệ Ma sư để thi triển Ngũ Hành Âm Dương Giới có uy lực vô cùng cường đại. Chỉ có điều trận pháp của họ trước sau vẫn còn khuyết điểm, nó chỉ có tác dụng cầm chân đối thủ, về phương diện công kích lại quá kém. Về sau, trong cuộc chiến tại Thánh Tà đảo, chúng ta phải đối mặt với cao thủ của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, bọn họ về phương diện này còn tiến xa hơn một bước so với Ma Minh. Họ có thể thông qua dung hợp thập hệ ma lực để tiến hành phòng ngự, nhưng trong tấn công vẫn cần có thời gian để hồi lực, do đó cũng chỉ đơn thuần mang tính phòng ngự là chính. Hai loại trận pháp này rõ ràng đều có chỗ thiếu sót của riêng mình.

Sau đó, thông qua cân nhắc của bản thân, cùng với khoảng thời gian thực nghiệm của các học viên Ban nhất, đệ tử đã phát minh ra trận pháp mà ngài nhìn thấy ngày hôm nay. Trận pháp này của ta không cần phải dung hợp thập hệ, nhưng lại có thể đồng thời tiến hành công thủ nhịp nhàng. Có lẽ nó vẫn chưa được hoàn thiện cho lắm, nhưng thực tế cho thấy đó sẽ là phương hướng phát triển tốt nhất trong tương lai. Bản thân mỗi người trong trận pháp chỉ cần xuất ra thuộc tính dương hoặc âm trong Ngũ hành, lúc đó việc dung hợp lẫn nhau sẽ trở nên dễ dàng hơn. Tương sinh pháp trận này không bởi vì ma lực âm dương bất đồng mà sinh ra rối loạn tương sinh hay tương khắc. Nó có thể thông qua Ngũ hành tương sinh, đem ma lực của năm người hợp thành một vòng tuần hoàn, tùy thời có thể công kích bất kỳ phương hướng nào. Hơn nữa, với việc trọng điệp ma lực của năm người, nó đã trở thành một phương thức tăng phúc mạnh mẽ và vô cùng hiệu quả.