Âm Dương Miện

Chương 290: 365 mảnh vỡ Hỗn Độn




Hi Lạc lại lắc đầu:

- Không phải yêu cầu, mà là thỉnh cầu. Ta đại biểu cho Công Hội thỉnh cầu ngươi. Huy chương Tứ Tinh vốn không thích hợp với thực lực của ngươi. Ta căn bản không cần bất cứ khảo hạch nào đối với ngươi, cũng có thể giúp ngươi đổi thành một cái huy chương Bát Tinh. Bởi vì ta còn biết được một chuyện khác nữa. Bốn năm trước, trong Thánh Tà Chi Chiến, người giết địch đứng đầu, chính là Lôi Đế Phất Thụy, sự chú ý của tất cả mọi người cũng đổ dồn lên Lôi Đế Phất Thụy. Mặc dù Thiên Can Học Viện đã cố gắng phong tỏa tin tức, nhưng mà, thiên hạ cũng không có tin tức nào không thể tiết lộ ra. Ta biết được, trên Thánh Tà Chi Chiến, phía bên ta từng có một vị cường giả thi triển ra Siêu Tất Sát Kỹ, quyết định thắng lợi cho phía bên ta. Số lượng địch nhân giết được cũng gần bằng với Lôi Đế. Người đó, chính là ngươi, Bạo Quân Cơ Động. Mà lúc đó, ma lực của ngươi hẳn còn chưa có đột phá Ngũ Quan. Bốn năm trôi qua, ta thật sự có chút chờ mong, muốn xem xem ngươi đột phá đến Lục Quan, đến tột cùng là có thể cường đại đến mức độ nào.

Cơ Động lạnh nhạt cười một tiếng:

- Hi Lạc Phó Hội trưởng, ta không thể không bội phục hệ thống tin tức tình báo của ông. Thấy việc đoán người, có thể đoán được ra là ta. Nhưng mà, cái này cũng không có nghĩa là ta sẽ xuất lực vì Ma Sư Công Hội. Mặc dù lúc trước ta có ra tay đánh người của Ma Kỹ Công Hội. Nhưng nếu như ta muốn rời khỏi nơi này, bọn họ căn bản không cách nào ngăn ta được. Nói ra thật buồn cười, kỳ thật ta đến Ma Sư Tổng Hội thi đậu Tứ Tinh, chỉ là vì muốn thuận tiện mua bán vài cái Tinh Hạch, đổi lấy chút tiền mặt mà thôi. Ta không thích quanh co lòng vòng, ngươi dựa vào cái gì mà thỉnh cầu ta xuất lực vì Ma Sư Công Hội chứ? Sự hung hiểm của trận chiến này, ta và ngươi đều rất rõ ràng.

Phó hội trưởng Hi Lạc cười khổ một tiếng, nói:

- Cho nên ta mới nói, cái này là chỉ là ta thỉnh cầu mà thôi. Nếu như ngươi đồng ý đáp ứng, như vậy ta có thể làm chủ, tặng ngươi một mảnh vỡ màu xanh.

Nghe những lời này của Hi Lạc, trong lòng Cơ Động không khỏi tò mò:

- Tặng ta một mảnh vỡ màu xanh?

- Đúng vậy!

Hi Lạc nghiêm mặt nói:

- Vừa rồi khi ngươi đi vào đây, hẳn là cũng cảm giác được bên trong tầng ba của Ma Sư Tổng Hội chúng ta khác với bên ngoài. Nếu như ngươi thật sự ở trong này tu luyện, cảm giác sẽ càng thêm rõ ràng hơn nhiều. Ở trong này tu luyện, tuyệt đối sẽ làm ít mà được nhiều. Mà nguyên nhân của nó, chính là bởi vì trong tầng ba này, có được ba trăm sáu mươi lăm khối mảnh vỡ mà cao nhân tiền bối lưu lại. Tầng ba của tòa nhà này được xây dựng bằng vô số mảnh đá vỡ màu xanh đặc thù kết dính lại. Trong số đó có ba trăm sáu mươi lăm mảnh vỡ đặc biệt, bên trong có ẩn chứa bột Thiên Chi Ngọc. Ngươi là đệ tử hai vị Miện Hạ, tự nhiên sẽ biết rõ danh tiếng của Thiên Chi Ngọc. Nó được mọi người xưng tụng là Sáng Thế Thần Thạch, có được khí tức Hỗn Độn. Lực sáng tại của Hỗn Độn, đối với bất cứ ma sư nào mà nói, cũng có vô số chỗ tốt không thể hình dung hết. Chỉ cần ngươi mang theo bên người một mảnh vỡ đó, ở bất cứ nơi nào tu luyện, đem đặt ở bên cạnh mình, đều có thể đạt được hiệu quả giống như là ngồi trong này tu luyện vậy.

Nói tới đây, trên mặt Hi Lạc không khỏi toát ra nụ cười thấu hiểu. Bất quá, nụ cười của hắn rất nhanh đã cứng lại, bởi vì hắn cũng không nhìn thấy trên mặt Cơ Động toát ra bất cứ vẻ khiếp sợ mà hắn tưởng tượng. Thần sắc của gã thanh niên trước mắt này vẫn như trước bình thản, tựa hồ như đối với những khối vỡ có chứa bột phấn Thiên Chi Ngọc cũng không hề có chút hứng thú nào vậy.

Mà trên thực tế, cũng đúng là như vậy. Cơ Động đối với Thiên Chi Ngọc mà nói, khẳng định là cảm thấy hứng thú. Nhưng mà, phải là cả một khối Thiên Chi Ngọc hoàn chỉnh mới được. Lần trước, nhờ có một khối Thiên Chi Ngọc, giúp cho Hỗn Độn Chi Hỏa của hắn hoàn chỉnh thức tỉnh, tăng lên trên diện rộng, hơn nữa còn cấp cho hắn một cái kỹ năng cực kỳ bá đạo, Diệt Thần Kích. Nhưng mà, khí tức Hỗn Độn ở nơi này quả thật quá mỏng mạnh. Cơ Động tùy tiện phóng thích một chút Hỗn Độn Chi Hỏa của mình ra, cũng hoàn toàn nồng đậm hơn khí tức Hỗn Độn ở nơi này gấp mấy lần. Bởi vậy có thể nhìn ra được, toàn bộ bột phấn Thiên Chi Ngọc ẩn chứa trong ba trăm sáu mươi lăm mảnh vỡ xanh này cộng lại cũng chưa chắc nhiều bằng khối Thiên Chi Ngọc mà lúc trước hắn từng hấp thụ. Chỉ lấy được một mảnh vỡ mà thôi, có khả năng lấy được bao nhiêu Thiên Chi Ngọc cơ chứ? Đối với Linh Hồn Chi Hỏa hiện tại của hắn mà nói, tác dụng thật sự quá ít, làm sao có thể khiến cho hắn động tâm được cơ chứ?

Hi Lạc thấy Cơ Động bình thản như vậy, nhịn không được, nói:

- Đừng nói là ngươi không biết tác dụng của Thiên Chi Ngọc đó chứ?

Cơ Động nói:

- Ta đương nhiên biết rõ, nhưng mà, Thiên Chi Ngọc ẩn chứa bên trong một mảnh vỡ quả thật là quá ít đi. Thiên Chi Ngọc này mặc dù là thiên tài địa bảo, thậm chí có thể nói là tiên thiên trọng bảo cũng được. Nhưng mà, đối với ta mà nói, tác dụng cũng không quá lớn. Không bằng ngài đổi lại bằng thứ khác, có lẽ ta sẽ suy nghĩ một chút.

Ấn tượng của hắn đối với Ma Sư Tổng Hội cũng không tệ, hắn cũng chưa bao giờ sợ thực chiến. Trận đấu quyết định số phận của hai đại Công Hội, bên phía đối phương phái ra tuyệt đối là cao thủ. Đánh nhau với đối thủ cường đại, không hề nghi ngờ sẽ tăng cường năng lực thực chiến của mình trên diện rộng. Từ sau khi rời khỏi thế giới Địa Tâm, Cơ Động còn chưa bao giờ toàn lực ứng chiến cả. Hắn cũng có chút mong mỏi được chiến đấu trong trận đấu lần này.

Hi Lạc nhìn Cơ Động giống như đang nhìn một con quái vật vậy. Nếu không phải bởi vì có quan hệ đến hai vị Miện Hạ, hắn cũng sẽ không nỡ lòng lấy một khối đá Hỗn Độn làm thù lao. Không ngờ nổi, người ta lại còn không chấp nhận.

Cười khổ thêm một cái, Hi Lạc nói:

- Một khi đã như vậy... Hay là như thế này đi, nếu như ngươi đồng ý xuất chiến vì Công Hội, như vậy ta có thể chấp nhận cho ngươi đến Tàng Bảo Khố của Công Hội, tùy ý cho ngươi lựa chọn một kiện vật phẩm, có được không?

- Tàng Bảo Khố?

Cơ Động ngẫm nghĩ, nói:

- Được, một lời đã định.

Câu trả lời của hắn rất rõ ràng, dứt khoát. Hi Lạc vốn tưởng rằng hắn sẽ cò kè mặc cả thêm một phen nữa, nhưng hắn đã sớm lập tức đồng ý rồi.

Mà trên thực tế, nháy mắt trước khi Cơ Động đồng ý Hi Lạc, trong lòng hắn chợt vang lên thanh âm của Liệt Diễm. Liệt Diễm chỉ nói với hắn ba chữ, đồng ý hắn. Đối với Liệt Diễm, Cơ Động có bao giờ nghi ngờ nàng nói chứ?

Vì thế nên hắn mới lập tức đồng ý ngay.

Nụ cười trên mặt Hi Lạc trở nên chân thành hơn rất nhiều, nói thế nào đi nữa, Cơ Động đồng ý thay mặt Ma Sư Công Hội mà xuất thủ, nếu chiến thắng đương nhiên là tốt nhất, nếu như hắn thua, hoặc là bị người của Ma Kỹ Công Hội làm cho bị thương, như vậy hai đại Hỏa Hệ Chí Tôn Miện Hạ sẽ dễ dàng bỏ qua cho Ma Kỹ Công Hội hay sao? Hơn nữa, Hi Lạc cũng không cho rằng trong Tàng Bảo Đồ sẽ có thứ gì còn tốt hơn so với ba trăm sáu mươi lăm khối mảnh vỡ Hỗn Độn kia. Cho dù hắn lựa chọn món gì đi chăng nữa, cũng hoàn toàn trong phạm vi mà hắn chấp nhận được.

Cơ Động nói:

- Một tháng sau, ta sẽ đến Ma sư Tổng Hội gặp lại ngài. Nếu không còn chuyện gì khác nữa, như vậy ta xin cáo từ.

Hi Lạc đích thân tiễn Cơ Động ra đến tận cửa, hơn nữa còn đưa cho hắn một cái huy chương khác, trên cái huy chương rõ ràng có tám ngôi sao lóng lánh:

- Ngươi cầm lấy đi. Ta tin rằng, đây mới là thực lực chân chính của ngươi. Có nó, ngươi ở trong cửa hàng của Công Hội mua bán bất cứ thứ gì, cũng có thể đạt được sáu thành chiết khấu, còn có thể mua bán được một số vật phẩm không ngoại truyền của Công Hội nữa.

Phải biết rằng, ngay chính bản thân của Hi Lạc cũng chỉ mang trên ngực huy chương Bát Tinh mà thôi.

Cơ Động cũng không khách khí, nhận lấy cái huy chương, xoay người bỏ đi. Nhìn theo bóng lưng của hắn, Hi Lạc lầm bầm lầu bầu nói:

- Tuy rằng không có khả năng nhờ hắn mà mượn lực của hai vị Miện Hạ tới giúp, nhưng nếu có thể đưa Lôi Đế đến đây, cũng là chuyện tốt, cũng có thể có thêm được một phần thắng nữa. Lôi Đế chính là Đổng Sự trẻ tuổi nhất trong lịch sử của Thiên Can Học Viện a.

Lúc Cơ Động lại đi ngang qua khu vực có đám mảnh vỡ Hỗn Độn, trong lòng khẽ động một chút, Linh Hồn Chi Hỏa trong cơ thể hắn tận lực thúc dục mạnh mẽ lên, trong hai trong mắt, nhất thời xuất hiện một tầng quang mang trong suốt. Ánh mắt hắn khẽ đảo qua, nhất thời nhìn thấy rõ vị trí của ba trăm sáu mươi lăm mảnh vỡ Hỗn Độn đang tản mát ra khí tức Hỗn Độn trên tường.

Giống y như hắn phán đoán, bên trong mỗi một khối mảnh vỡ Hỗn Độn này ẩn chứa một lượng Thiên Chi Ngọc thật sự ít đến đáng thương. Nếu hắn có thể hấp thu đương nhiên là chuyện tốt. Chỉ có điều, nếu làm vậy, e rằng Ma Sư Công Hội sẽ nổi cơn sóng gió lên mất.

Ra khỏi tầng thứ ba, Cơ Động trực tiếp đi đến tầng thấp nhất của Ma Sư Tổng Hội. Bên trong tầng này có sáu, bảy dãy cửa hàng lớn sắp xếp san sát nhau. Vừa tiến vào nơi này, liền lập tức cảm giác được ma lực ba động nồng đậm, có mạnh có yếu, đủ tất cả các hệ. Hiển nhiên đều là do khí tức các loại vũ khí ma lực tản mát ra.

Cơ Động lửng thững bước đi, Linh Hồn Chi Hỏa thông qua cặp mắt không ngừng nhảy nhót, giúp cho hắn có thể rõ ràng xem ra bất cứ mỗi một tia ma lực ba động. Bất cứ vật phẩm ma lực nào hắn chỉ cần bị hắn liếc nhìn qua một cái, lập tức có thể nhìn ra ưu khuyết điểm của nó.

Không hổ là Ma Sư Tổng Hội, thứ tốt ở nơi này thật sự là không ít. Cơ Động thậm chí còn nhìn thấy vài món vũ khí ma lực phẩm chất không hề thua kém cặp găng tay Nhật Nguyệt Song Huy cùng với bộ áo giáp Quân Ma Âm Dương Khải của hắn. Bất quá những thứ này cũng không phải là thứ hắn có thể sử dụng được, hơn nữa giá cả lại cao tới trời, nghe qua cực kỳ rợn người. Một cái Hộ Tâm Kính lớn cỡ bàn tay có phẩm chất gần bằng với bộ Quân Ma Âm Dương Khải, thế nhưng lại bán với giá năm mươi khỏa Thất Giai Tinh Hạch. Ngàn vạn lần đừng tưởng rằng nó không dùng tiền tài để tính toán, thì có nghĩa là nó không có chút giá trị gì. Thất Giai Tinh Hạch, bản thân đã có giá ở trên trời. Mỗi một khỏa Thất Giai Tinh Hạch loại thường đã được định giá mười vạn kim tệ rồi. Năm mươi khỏa Thất Giai Tinh Hạch, nếu dùng kim tệ mà tính toán, chính là năm trăm vạn kim tệ a! Đây là con số khủng bố đến mức nào. Đơn giản đảo vài vòng, Cơ Động càng ngày càng hiểu rõ vì sao những gã ma sư kia lại liều mạng đi săn ma thú đến như thế. Trong thế giới ma sư, không có tiền tuyệt đối không thể làm được cái gì. Đồng thời, ở trong thế giới Ma Sư, Tinh Hạch hoàn toàn có thể xem như là một loại tiền tệ để tiến hành lưu thông. Chỉ khi nào có được nhiều Tinh Hạch trong tay, mới có hi vọng có thể đổi lấy được vũ khí ma lực thích hợp nhất với chính mình. Không hề nghi ngờ, bản thân mình đúng là may mắn, có được vị đại ca Chúc Diễm cùng với sư tổ, sư mẫu yêu thương chiếu cố, mới có thể thoải mái có được mấy kiện vũ khí ma lực phù hợp với chính mình.

Cơ Động chọn một gian hành lớn nhất đi vào. Cửa hàng này lớn khoảng chừng trăm thước vuông. Trong khu vực cửa hàng của Ma Sư Tổng Hội này, tuyệt đối là nơi tấc đất tấc vàng, cửa hàng có được diện tích lớn như thế, tài sản tuyệt đối là không nhỏ.

Vừa bước vào cửa, lập tức có một gã ma sư thanh niên đón chào hắn, trên ngực hắn rõ ràng đeo huy hiệu Tam Tinh của Ma Sư Công Hội. Thái độ của hắn đối với Cơ Động vô cùng khách khí, nói:

- Xin chào ma sư tiên sinh tôn kính, ngài có yêu cầu gì không?

Đương nhiên, ánh mắt của hắn đã thoáng nhìn lên cái huy hiệu Tứ Tinh đeo trước ngực của Cơ Động.

Cơ Động hỏi:

- Nơi này các vị có thu mua Tinh Hạch hay không?

Gã thanh niên bật cười, nói:

- Đương nhiên có mua. Không chỉ là cửa hàng của chúng ta, bất cứ cửa hàng nào ở nơi này đều thu mua Tinh Hạch cả. Hơn nữa giá cả nơi này tuyệt đối đúng giá. Ngài có thể đi bất cứ cửa hàng nào khác để dọ giá, nếu giá cả của chúng ta thấp hơn những cửa hàng khác, như vậy ta lập tức đền gấp mười lần cho ngài.

Cơ Động đi đến quầy hàng, phất nhẹ tay một cái, nhất thời hơn mười khỏa Tam Giai Tinh Hạch các hệ cùng với mười khỏa Tứ Giai Tinh Hạch các hệ xuất hiện trên quầy. Ánh sáng vô số màu sắc không ngừng lóe ra, ma lực ba động thập phần rõ ràng.

Vị thanh niên cũng không cảm thấy ngạc nhiên chút nào, chỉ là ánh mắt hắn cũng không có dừng lại trên đám Tinh Hạch trên bàn, ngược lại nhìn vào cái Chu Tước Thủ Trạc hoa văn Phượng Hoàng lóng lánh, ánh sáng lưu quang ba động tràn ngập màu sắc nằm trên cổ tay Cơ Động:

- Ma sư tiên sinh tôn kính, cái Thủ trạc của ngài có bán hay không? Ta đồng ý dùng mười khỏa Thất Giai Tinh Hạch để mua nó.

Cơ Động bật cười, nói:

- Ngươi thật đúng là gian thương a! Cái Thủ trạc này của ta cũng chỉ có giá trị mười khỏa Thất Giai Tinh Hạch hay sao? Nếu ngươi đổi thành Cửu Giai, có lẽ ta sẽ suy xét một chút.

Thần sắc gã thanh niên thoáng toát ra một tia xấu hổ:

- Xin lỗi, là kiến thức của ta hạn hẹp rồi. Nếu ngài thật sự muốn bán, chúng ta có thể thương lượng lại.

Cơ Động lắc lắc đầu:

- Không cần, đây là bằng hữu làm riêng để tặng ta, ta không định bán.

Đúng là nói giỡn chơi, cái Chu Tước Thủ Trạc này chính là do thần lực của Chu Tước rót vào, ngưng tụ mà thành, giá trị của nó làm sao có thể tính toán được. Chẳng những có thể chứa đựng vật thể, hơn nữa còn có tác dụng tăng phúc đối với ma lực Hỏa Hệ nữa. Hơn nữa, vẻ ngoài cực kỳ hoa mỹ, có khí tức đặc thù của Chu Tước, vài khỏa Thất Giai Tinh Hạch làm sao có thể so sánh được. Cơ Động mặc dù là thuận miệng đòi giá mười khỏa Cửu Giai Tinh Hạch, nhưng quả thật là rất đúng giá.

Gã thanh niên có chút tiếc nuối, nói:

- Nếu ngài sau này có ý định muốn bán nó, nhất định phải tới tìm ta. Những Tinh Hạch kia của ngài ta đều mua hết. Tam Giai Tinh Hạch giá năm trăm kim tệ một quả, Tứ Giai Tinh Hạch giá một ngàn kim tệ một quả.

Cơ Động liếc mắt nhìn hắn:

- Ngươi xem lại cẩn thận một chút.

Gã thanh niên sửng sốt một chút, tiện tay cầm lấy một khỏa Tinh Hạch xem xét. Tinh Hạch vừa cầm vào tay, hắn nhất thời chấn động toàn thân, trong ánh mắt nhất thời toát ra quang mang giật mình kinh ngạc:

- Đây là cực phẩm Tam Giai? Chẳng lẽ, chẳng lẽ là...

Cơ Động lạnh nhạt cười một tiếng:

- Không cần chẳng lẽ gì cả. Ngươi đoán không sai, đây đều là Tinh Hạch thu thập từ việc liệp sát những ma thú trên Thánh Tà Đảo cả. Giá cả hình như cũng không phải như vừa rồi ngươi nói thì phải.

Gã thanh niên nghiêm nghị khẽ cúi đầu:

- Thật xin lỗi, ma sư tiên sinh tôn kính, là ta đã sơ xuất rồi. Mời ngài chờ một chút, ta mời sư phụ ra, cùng với ngài bàn chuyện giá cả mua bán.

Nói xong hắn lập tức chạy ra khỏi cửa hàng, xem ra tuyệt không sợ Cơ Động lấy trộm những món đồ trong cửa hàng của hắn.

Cơ Động tự nhiên cũng không có ở không, ánh mắt đảo qua một chút, nhìn các vật phẩm bày bán trên các gian hàng. Rất nhanh, ánh mắt của hắn đã bị một khu vực gần đó hấp dẫn. Những vật phẩm trong khu vực này cũng không hề có nửa phần ma lực ba động, nhưng để giá rất cao, tuyệt đối không kém các loại vũ khí ma lực chút nào. Bởi vì, đó là một kệ hàng chất đầu những loại sách da dê cũ kỹ đóng lại thành quyển. Một số quyển ghi bằng những loại chữ thông dụng trên đại lục, một số quyển khác thì ghi những cổ tự tương tự như quyển sách cổ mà Đằng Xà đã tặng cho Cơ Động lúc trước, một số quyển có những loại cổ tự rất lạ chưa từng gặp qua bao giờ. Ngoài những quyển sách ra, ở một góc khác thậm chí còn trưng bày hơn mười cái Ma Kỹ Quyển Trục. Những quyển trục kia nhìn qua đã có chút cũ nát, nhưng vẫn như trước có thể cảm nhận được ma lực ba động trong đó. Đối với quyển trục, Cơ Động cũng không có quá nhiều hứng thú, dù sao thì hắn cũng có thể chế tạo ra Ma Kỹ Tửu của chính mình.

Một khi hắn có thể chế tạo thành công, lập tức sẽ trở thành một chuyện động trời trên khắp đại lục. Nhưng những quyển sách da dê cổ xưa này lại khiến hắn cảm thấy vô cùng hứng thú. Những quyển sách cổ kia phần lớn ghi lại chính là ma kỹ, hơn nữa đều là những loại ma kỹ cấp bậc Tất Sát Kỹ, có quyển lại ghi lại những tâm đắc tu luyện của những ma sư tiền bối, đại loại như là bút ký linh tinh nào đó của các ma sư tiền bối. Những bút ký kia đều nghi lại những tâm đắc tu luyện cả đời của một ma sư, không thua gì một vị sư phụ bình thường, vô cùng quý giá. Đáng tiếc, trong đám bút ký kia, quyển tốt nhất cũng chẳng qua là do một gã ma sư Bát Quan biên soạn ra, cũng không có các tác phẩm của các Chí Tôn Cường Giả. Bản thân sư phụ của Cơ Động chính là cường giả Bát Quan, Sư Tổ, Sư Mẫu lại là Chí Tôn Cường Giả, những bút kỳ này đối với hắn mà nói tự nhiên cũng không có tác dụng gì quá lớn. Những loại ma kỹ ghi chép trên các quyển sách cổ kia, hắn cũng không quan tâm nhiều lắm, hiện tại những ma kỹ mà bản thân hắn có được cũng đã rất nhiều, nhưng cũng không có cái nào có thể luyện đến đỉnh cấp cả. Truyện được copy tại Truyện FULL

Bất quá, ánh mắt của hắn vẫn bị một quyển sách thu hút. Đó là một quyển sách được kê giá vô cùng đắt đỏ thậm chí ngang bằng giá cả một quyển bút ký của một gã Bát Quan Ma Sư, hơn nữa lại là ghi bằng những chữ thông dụng trên đại lục. Bên ngoài bìa sách viết bốn chữ to: Dung Hợp Thần Thuật.

Cơ Động cẩn thận mở ra một tờ, đọc sơ qua nội dung bên trong, trong lòng nhất thời vô cùng khiếp sợ. Đang lúc hắn định giở sang đọc trang kế tiếp, một thanh âm già nua chợt từ phía sau lưng truyền đến:

- Bộ sách đó chỉ có thể cho phép đọc thử một tờ mà thôi.