Âm Dương Miện

Chương 284: Tối nay chúng ta ngủ thế nào?




Cơ Động, tối nay chúng ta sẽ ngủ như thế nào?

Liệt Diễm hạ giọng nói. Trên khuôn mặt ngây thơ hoàn mỹ hơi ửng đỏ một chút, nhìn qua cực kỳ đọng lòng người.

Nhìn bộ dáng hơi thẹn thùng của nàng, Cơ Động chỉ cảm thấy cái mũi chợt nóng bừng lên, suýt chút nữa là xịt máu ra.

Cũng không thể nói là hắn có sức chống cự thấp. E rằng đổi lại bất cứ một gã nam nhân nào khác, tình hình cũng sẽ không tốt hơn so với hắn chút nào.

- Chuyện này...

Quay lại liếc nhìn sơ qua cái giường lớn trong phòng một cái, Cơ Động nhất thời có chút nhức đầu. Lúc trước khi hắn và Liệt Diễm cùng ở chung một gian phòng tại chỗ của Sâm Yêu, cũng không có cảm giác gì quá lớn. Rõ ràng, trong gian phòng kia của Sâm Yêu đúng là không hề có bất cứ vật dụng gì cả. Tối đến hai người cứ việc trực tiếp ngồi xuống một góc, tu luyện suốt đêm là được.

Nhưng nơi này lại là khách sạn, cảm giác so với gian nhà đơn giản của Sâm Yêu liền hoàn toàn khác nhau. Cái giường lớn mê người kia, cảm giác yên tĩnh tao nhã, lãng mạn trong phòng. Bên cạnh lại có một Liệt Diễm hoàn mỹ tuyệt sắc như thế, nếu nói trong lòng Cơ Động không hề có bất cứ tưởng tượng nào, quả thật hắn cũng không phải là nam nhân.

Bất quá, lý trí vẫn là chiến thắng dục vọng. Cơ Động thử dò hỏi:

- Bảo A Kim tiến hành tu luyện ở phòng khách bên ngoài, còn chúng ta ngủ trong phòng ngủ?

- A? Cơ Động, ngươi...

Mặt Liệt Diễm nhất thời đỏ lên, tựa như một quả táo đỏ chín mọng vậy, da thịt mềm mịn căng tròn, khiến cho Cơ Động nhìn thấy trong lòng thầm mong được cắn lên đó một miếng. Hắn biết là, Liệt Diễm tựa hồ đã hiểu lầm rồi...

- Liệt Diễm, đừng hiểu lầm, ý của ta là, bảo A Kim ngồi bên phòng ngoài tu luyện, ta và ngươi ở phòng trong cũng là ngồi tu luyện mà thôi.

Liệt Diễm lúc này mới trấn tĩnh lại. Bất quá, nghĩ đến những suy nghĩ lúc trước của mình, khuôn mặt của nàng không có bớt đi mà ngày càng đỏ lên hơn. Nàng phát hiện, mình càng ngày càng giống những nữ nhân nhân loại bình thường hơn.

Liệt Diễm cũng không có mở miệng, nhưng A Kim nãy giờ vẫn đứng một bên lại mở miệng nói:

- Không được. Ta và chủ nhân ngủ ở phòng trong, ngươi ngủ ở phòng ngoài.

Cơ Động nhướng mày, nói: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

- Ở đây cũng không đến phiên ngươi làm chủ đâu.

A Kim hừ lạnh một tiếng, nhiệt độ bên trong căn phòng tựa hồ giảm xuống vài phần:

- Nam nhân cũng không có ai là người tốt cả.

Cơ Động tò mò nói:

- Chẳng phải ngươi đã mất ký ức rồi sao? Làm sao lại biết là nam nhân cũng không phải là người tốt?

A Kim lạnh lùng nói:

- Bản thân nam nhân đã không phải là người tốt.

Cơ Động im lặng không nói nên lời. Liệt Diễm mỉm cười, nói:

- A Kim, kỳ thật, nếu ngươi nhận người nào cứu sống ngươi làm chủ nhân, như vậy, người đó cũng không phải là ta, mà là Cơ Động mới đúng. Chính hắn đã đem ngươi từ Thánh Tà Đảo trở về, đưa xuống thế giới Địa Tâm. Nếu như không có hắn, hiện tại bây giờ ngươi vẫn còn bị đóng băng trên Thánh Tà Đảo, không biết đến khi nào mới có thể khôi phục lại được.

A Kim lắc lắc đầu:

- Không, ta chỉ nhận ngươi là chủ nhân của ta. Cho dù là hắn đã cứu ta đi nữa, hắn cũng không có tư cách làm chủ nhân của ta.

- Ai cần ngươi nhận là chủ nhân cơ chứ? Ngươi đã nhận Liệt Diễm làm chủ nhân, như vậy cũng không có quyền thay hắn làm chủ. Tối nay ngủ thế nào, cũng chỉ có thể là Liệt Diễm quyết định.

Nghe Cơ Động nói những lời này, A Kim tựa hồ là bị chọc giận. Nàng bước nhẹ về phía trước một bước, vốn đang đứng cách Cơ Động hơn ba thước, nhưng chỉ bằng vào một bước nhìn qua nhẹ nhàng đơn giản này, nàng đã phóng tới trước mặt Cơ Động.

Ngay trong nháy mắt A Kim bước tới, Cơ Động chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng hàn khí băng lãnh không gì sánh kịp nhất thời ập tới, bao phủ toàn bộ thân thể mình. Làn da mình thậm chí còn bị luồng hàn khí này áp bức đến mức phải run rẩy lên. Đó cũng không phải chân chính là hàn khí, mà chính thức là sát khí ngập trời. Cơ Động từ trước đến giờ vẫn chưa bao giờ thấy qua ai có thể tản mát ra được sát khí mãnh liệt đến như thế. Lúc này, bộ Toàn thân khải giáp trên người A Kim, đã bộc phát ra một luồng hào quang màu vàng kim mỹ lệ lóa mắt.

Hiện tại là Cơ Động chính mình đối mặt, nên hắn rốt cuộc cũng đã nhìn thấy được phương thức xuất thủ của A Kim. Vũ khí của nàng chính là đôi tay của mình. Cánh tay phải của bộ giáp vàng kim kia nháy mắt nâng lên trước, trong phút chốc, một đạo kim quang sáng lạn chợt từ tay nàng bộc phát ra. Đạo kim quang kia vừa bay ra khỏi tay nàng liền hóa thành trăm ngàn đạo hào quang kim sắc. Hiển nhiên là mỗi một đạo kim quang sắc bén đó, hoàn toàn là do ma lực Cực Hạn Âm Kim ngưng tụ lại mà thành, hoàn toàn giống như thực thể, chóng đầy khí tức sắc bén không gì không thể phá.

Đặc tính của Dương Kim là cực kỳ xuyên thấu cùng với khả năng phá hoại cực mạnh, còn Âm Kim lại là cực độ sắc bén cùng với thiên biến vạn hóa. Không hề nghi ngờ, trong Ngũ Hành, Kim Hệ là có tính công kích mạnh mẽ nhất.

Mà A Kim lại đem đặc tính đó bày ra một cách vô cùng hoàn mỹ.

Trong nháy mắt bùng nổ ra khí thế sắc bén cùng với sát khí cực kỳ cường hãn. Một kích đơn giản, trực tiếp này của A Kim lại choáng đầy khí thể cực kỳ thảm liệt. Toàn bộ lực công kích cùng với sát khí, khí thế hoàn toàn dung hợp thành một thể, giống như là một thanh kiếm cực kỳ sắc bén, chém thẳng về phía Cơ Động.

Kinh nghiệm chiến đấu của Cơ Động coi như là cực kỳ phong phú, nhưng một đối thủ giống như A Kim vậy, đem khí thế cùng với kỹ năng hoàn toàn kết hợp lại với nhau, hắn lại là lần đầu tiên gặp được. Kỹ xảo chiến đấu của A Kim có thể nói là cường hãn nhất trong những người mà hắn từng gặp qua. Cho dù là những Chí Tôn Cường Giả như Âm Triêu Dương, Âm Chiêu Dung, ở phương diện đó cũng không thể nào kết hợp hoàn mỹ giống như A Kim được.

Cái Âm Miện màu vàng nâu ngang nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu A Kim. Giống như của Cơ Động, đồng dạng là Lục Quan, còn có ba khỏa Miện Tinh, đại biểu cho thực lực sáu mươi sáu cấp của hắn. Nhưng lúc này A Kim chỉ có thực lực sáu mươi sáu cấp, dưới tình huống khí thế hoàn toàn kết hợp lại, gây cho Cơ Động cảm giác giống như là đang đối mặt với Thất Quan ma sư vậy, thậm chí còn khủng bố hơn một bậc nữa. Toàn thân nàng giống như là vì giết chóc mà sinh ra vậy.

Đối mặt với lực áp bách cường đại như vậy, trạng thái thân thể Cơ Động cũng nháy mắt tăng lên đến đỉnh cấp. Đây chính là chỗ tốt của Linh Hồn Chi Hỏa. Sau khi Hỗn Độn Chi Hỏa kết hợp với linh hồn, toàn bộ ma lực của Cơ Động đều đã được Linh Hồn Chi Hỏa điều động. Năng lực phản ứng của hắn so với trước kia gần như nhanh hơn gấp đôi. Linh Hồn Chi Hỏa chính là ma lực cùng với tinh thần lực hoàn mỹ kết hợp, gặp phải áp lực càng lớn, nó liền kích phát ra tiềm lực càng mạnh hơn nhiều, đem năng lực của bản thân Cơ Động hoàn toàn bộc phát ra hết.

Đối mặt với một kích tràn ngập sát khí vô tận của A Kim, Cơ Động đáp lại chính là một quyền. Khí thế của hắn căn bản không kịp ngưng tụ lại, chỉ có ma lực là có thể nháy mắt điều động. Một quyền này của hắn nhìn qua chẳng hề có chút sức lực nào, thậm chí cũng không có nửa phần ma lực tản mát ra, Nhưng Hắc Bạch Song Sắc Âm Dương Miện cũng đã xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn.

Đơn giản trực tiếp một quyền, thậm chí cũng không phải Liệt Dương Phệ, cũng không phải bất cứ kỹ năng nào cả, chỉ là một quyền bình thường mà thôi. Bởi vì động tác của A Kim thật sự quá nhanh, Cơ Động căn bản không kịp cất bước để phát ra Liệt Dương Phệ.

Sau khi đánh ra một quyền như thế, A Kim lại nhanh chóng vô cùng, công kích choáng đầy khủng bố kia thoáng dừng một chút trong không trung. Hàng ngàn hàng vạn tia kim quang lại một lần nữa dung hợp lại, giống như tia chớp vậy, đánh mạnh lên nắm tay Cơ Động lia lịa bảy lần.

Hai người đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn. Hai vai Cơ Động chớp lên, trên nắm tay nổi lên một vòng sáng trắng tinh. Mà A Kim thì lùi về sau đến hơn ba bước mới miễn cưỡng đứng vững lại được.

Lúc này trong lòng Cơ Động choáng đầy cảm giác kinh hỉ. Một quyền nhìn như đơn giản kia không ngờ lại khiến cho thực lực của hắn rốt cuộc lại đột phát. Cũng không phải là đột phá về ma lực, mà là đột phá về khống chế ma lực. Cũng là bước đột phát mà trước giờ hắn vẫn tha thiết mơ ước.

Mặc dù là Hỏa khắc Kim, nhưng A Kim cũng vẫn là Cực Hạn Ma Lực, hơn nữa công kích của nàng vốn không có bất cứ biểu hiện gì cả, chiếm hoàn toàn thế bất ngờ. Cấp bậc ma lực của nàng lại còn cao hơn Cơ Động đến bốn cấp, hơn nữa cộng thêm kỹ xảo công kích cường đại của bản thân, đem khí thế cùng với kỹ năng dung hợp làm một. Công kích nháy mắt bùng nổ này, dưới tình huống không hề có bất cứ chuẩn bị gì, theo lý thuyết thì Cơ Động vốn không thể nào ngăn cản được. Chỉ có điều, Cơ Động lại có thể chỉ bằng một quyền nhẹ nhàng kia hoàn toàn ngăn cản được, hơn nữa mơ hồ lại còn chiếm được thượng phong nữa. Sự ảo diệu trong đó, chính là trên phương diện khống chế ma lực.

Cơ Động bị một quyền của A Kim toàn điện áp chế, tiềm năng bản thân hoàn toàn bùng nổ ra, theo bản năng công kích ra một quyền đơn giản. Nhưng chính là vì một quyền này, đã giúp hắn mở ra một cánh cửa mới.

Một quyền kia cũng không hề có bất cứ ma lực nào phóng thích ra bên ngoài nắm tay, mà bao hàm trong đó lại không chỉ đơn thuần bất cứ một loại ma lực nào, mà là toàn bộ hai loại Cực Hạn Song Hỏa ma lực. Hai loại ma lực đó dùng hình thái Âm Dương Ngư mà dung hợp lại một chỗ, tràn ngập một loại thuộc tính Cực Hạn Song Hỏa. Hai loại ma lực này bình thường ở bên trong cơ thể Cơ Động, hoàn toàn dung hợp lại một cách hoàn mỹ, dưới sự áp chế của Hỗn Độn Chi Hỏa, hình thành nên một loại khí tức trung hòa, công bình. Nhưng khi Cơ Động vừa rồi công kích ra một quyền kia, hắn đã rút lại sự áp chế của Hỗn Độn Chi Hỏa đối với hai loại ma lực, cho nên, trong một quyền kia của hắn liền choáng đầy tất cả đặc tính của cả hai loại Cực Hạn Song Hỏa. Đơn giản mà nói, một quyền này giống như là hoàn thành một cái Tổ Hợp Kỹ trong cơ thể hắn, sau đó thông qua Diệt Thần Kích đem toàn bộ ma lực kia áp súc lại, cuối cùng thông qua nắm đấm mà oanh kích ra.

Cơ Động không biết một kích vừa rồi A Kim cảm thấy như thế nào, nhưng không hề nghi ngờ là, một quyền này là hắn đã chiếm tiện nghi. Phát sau mà đến trước, lại có thể chặn được công kích của A Kim. Khả năng khống chế ma lực tăng lên, đã khiến cho khoảng cách về kỹ xảo công kích giữa hắn và A Kim được rút ngắn lại trên diện rộng.

Ma lực A Kim biến thành những mũi nhọn, bảy lần công kích lên trên nắm tay Cơ Động, bảy lần nổ tung, nhưng cũng là bảy lần tan chảy trên không trung. Nguyên tố ma lực Cực Hạn Âm Kim trực tiếp tan chảy, tan chảy rồi mới nổ mạnh. Có thể thấy được một quyền nhìn qua giống như không có bất cứ ma lực nào phóng thích ra, nhưng thực tế lại có uy lực khủng bố đến mức nào. Nhưng mà, đó cũng là lần đầu tiên Cơ Động sử dụng Diệt Thần Kích để ngăn cản công kích của người khác. Đương nhiên, đó cũng là bởi vì một quyền này của Cơ Động cũng không phải đánh lên người nàng.

Bị một quyền Cơ Động đánh lui, trong cặp mắt màu lam nhạt của A Kim choáng đầy quang mang không tin nổi. Nhưng phần lớn vẫn là cảm giác không phục. Theo như nàng suy nghĩ, Cơ Động căn bản không phải là đối thủ của nàng mới đúng. Nhưng mà, sự thật vẫn là sự thật, Cơ Động dưới tính huống phát sau nhưng lại có thể đem công kích của nàng đẩy lui.

- A Kim.

Cơ Động và A Kim giao thủ thật sự là quá nhanh, cho đến khi hai người tách ra, thanh âm Liệt Diễm mới vang lên. Một tiếng kêu này của Liệt Diễm, choáng đầy một loại khí tức mà từ trước đến giờ Cơ Động chưa từng nhìn thấy trên người nàng, đó chính là sự băng lãnh.

A Kim quay đầu nhìn về phía Liệt Diễm. Chỉ thấy từ trong hai mắt Liệt Diễm choáng đầy một loại lực áp bách khiến cho nàng không cách nào hình dung nổi. Cặp mắt mỹ lệ xinh đẹp hoàn mỹ của Liệt Diễm, trong mắt A Kim giống như là hai cái vực sâu không đáy vậy, choáng đầy khí tức khiến cho linh hồn của nàng cũng phải run rẩy. Mặc dù ánh mắt Liệt Diễm đang nhìn về phía A Kim, nhưng mà Cơ Động đang đứng gần đó cũng đồng dạng có thể cảm nhận được lúc này Liệt Diễm đang khủng bố đến mức nào. Chỉ là thoáng cảm nhận được chút dư ba của ánh mắt nàng, Cơ Động đã cảm thấy như là Linh Hồn Chi Hỏa của mình cũng đã ngừng thiêu đốt vậy, cực kỳ khó chịu.

Cơ Động từ trước tới giờ chưa từng nhìn thấy Liệt Diễm chân chính thi triển ra thực lực của nàng. Nhưng trước tình huống hiện tại, hắn lại cảm giác cực kỳ sâu sắc sự chênh lệch giữa mình và Liệt Diễm là lớn đến mức nào. Liệt Diễm rõ ràng không hề phóng xuất ra nửa phần ma lực nào, nhưng chỉ một ánh mắt kia của nàng, lại khiến cho hắn và A Kim, hai ma sư cường giả có Cực Hạn Ma Lực, Lục Quan Thiên Sĩ thậm chí ngay cả ý niệm phản kháng trong đầu cũng không thể sinh ra. Phốc một tiếng, A Kim đã quỳ rạp một gối xuống đất. Ánh mắt của nàng choáng đầy vẻ thống khổ. Bởi vì có mặt nạ và áo giáp che lại, nên Cơ Động không nhìn ra, lúc này thân thể A Kim đã bị mồ hôi thấm ướt, trên mặt lại càng nhiều hơn nữa.

- A Kim, ngươi phải nhớ kỹ, bất luận trong tình huống nào, cũng không được xúc phạm đến điều quan trọng nhất của ta. Đây là lần đầu tiên ngươi động thủ với Cơ Động, cũng là lần cuối cùng. Nếu như có lần sau, ta đã có thể cứu ngươi sống lại, bất cứ lúc nào cũng có thể hủy diệt ngươi. Thậm chí ngay cả linh hồn cũng sẽ không tồn tại.

A Kim căn bản không thể trả lời. Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của Liệt Diễm, hắn thậm chí ngay cả năng lực mở miệng cũng không có, chỉ có thể cắn răng đau khổ chống đỡ cảm giác vô cùng thống khổ kia.

Ánh mắt của Liệt Diễm rốt cuộc cũng khôi phục lại bình thường. Toàn bộ áp lực đều biến mất vào hư không. A Kim như trút được gánh nặng ngàn cân vậy, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển. Nàng vốn đang quỳ một gối, lúc này đã trở thành hai gối quỳ cả xuống đất. Ngạo khí trong cặp mắt màu lam trong suốt đã hoàn toàn biến mất. Sự áp bách phát ra từ trong linh hồn, khiến cho nàng căn bản không thể nào phát sinh ra bất cứ ý niệm kháng cự nào cả. Đối với Liệt Diễm, trong đầu nàng chỉ có một khái niệm chính là thần phục. Nàng cúi đầu xuống, cũng không dám tiếp tục nhìn Liệt Diễm nữa.

Liệt Diễm nhàn nhạt nói:

- Đi tắm rửa đi, sau đó thay một bộ quần áo khác, cởi bộ giáp đó xuống. Tối nay ngươi ngủ phòng ngoài.

Nói xong, nàng không biết lấy từ đâu ra một bộ bố y, ném tới trước mặt A Kim, sau đó trực tiếp xoay người bước vào bên trong phòng ngủ.

Cửa cũng không khóa lại, hiển nhiên là để cho Cơ Động vào.

- Vâng.

Thanh âm A Kim vẫn như cũ lạnh lùng, nhưng lúc này lại choáng đầy sự run rẩy.

Thở dốc thêm một chút nữa, nàng mới miễn cưỡng đứng lên, phóng như chạy trốn vào trong phòng tắm, thậm chí cũng không có liếc sang nhìn Cơ Động đứng kế bên một cái nữa.

Nếu nói A Kim là cực kỳ kinh sợ, như vậy, Cơ Động lại chính là rung động.

Hắn không hề tưởng tượng nổi, cho dù không phóng thích ra nửa phần ma lực, nhưng Liệt Diễm vẫn như trước cường hãn như vậy. Hắn thậm chí không thể nào tưởng tượng được, hiện tại thực lực Liệt Diễm đến tột cùng là cường hãn đến mức nào. Ngay cả Chu Tước và Đằng Xà cũng còn tôn kính hắn đến như thế, chẳng lẽ, chẳng lẽ nàng cũng giống như là Thánh Thú, có thực lực bán thần hay sao? E rằng thật sự là như thế. Nhưng mà, vì sao nàng lại không thể phóng thích ma lực trong thế giới nhân loại cơ chứ?

Những nghi vấn kia luôn luôn ở trong lòng Cơ Động, nhưng hắn vẫn chưa từng hỏi qua Liệt Diễm. Không phải là hắn không muốn hỏi, mà là không muốn tò mò chuyện riêng tư của Liệt Diễm. Nếu Liệt Diễm muốn cho hắn biết, sớm muộn gì nàng cũng sẽ nói.

Đi theo Liệt Diễm vào phòng trong, nhìn Liệt Diễm đang đứng bên cạnh giường, Cơ Động nhịn không được, nói:

- Liệt Diễm, tính tình A Kim mặc dù không tốt, nhưng ta nhìn ra được, hắn đối với ngươi là vô cùng tôn kính. Đừng nóng giận.

Liệt Diễm xoay người lại, thần sắc nàng đã hoàn toàn khôi phục bình thường, ánh mắt bình thản nhìn Cơ Động:

- Ta không có tức giận. Cơ Động, bất luận là A Kim đã nhận ta là chủ nhân, hay bất cứ một người nào khác, chỉ cần có người uy hiếp đến sinh mệnh của ngươi, đều sẽ là địch nhân của ta. Địch nhân, hai chữ đó có một ý nghĩa, chính là hủy diệt. Bởi vì với ta, ngươi quan trọng nhất.

'Với ta, ngươi quan trọng nhất', đơn giản sáu chữ này, lại gây ra trong lòng Cơ Động một cơn sóng gió động trời. Hắn thế nào cũng không nghĩ tới, Liệt Diễm không ngờ lại nói ra một câu như vậy. Chính một câu đơn giản này của nàng, lại làm hắn cảm giác được, dù mình ngay lập tức chết đi, cũng không hề thấy hối tiếc.