Âm Dương Miện

Chương 187: Cấm Bách Thiên U Diễm Băng




Lôi Đế Phất Thụy mặc dù chỉ là Dương Lôi thuộc tính, nhưng hắn và Cơ Động dù sao cũng là đồng môn sư huynh đệ, cũng cùng học tập những ma kỹ Long hình. Mắt thấy Tứ Long Tứ Xà chợt xuất hiện, nhất thời cũng dọa cho hắn hoảng sợ. Lúc trước khi Cơ Động hóa thân thành Hỏa Diễm Quân Vương, đã dọa cho hắn chấn động. Mặc dù hắn đã nhờ vào ma lực bản thân mạnh mẽ cùng với ma kỹ cường đại mới có khả năng ngăn cản lại, nhưng mà Cực Hạn Dương Hỏa do Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể phóng thích ra cũng gây cho hắn không ít phiền toái. Lúc này lại nhìn thấy Tứ Long Tứ Xà này, Phất Thụy mới lần đầu tiên có suy nghĩ, thực lực của tiểu sư đệ mình lúc này đã đủ để tạo thành uy hiếp với hắn.

Bảy quan ma sư và Tứ quan ma sư đến tột cùng chênh lệch đến thế nào, ngay sau đó Lôi Đế Phất Thụy đã hoàn toàn thể hiện ra cho Cơ Động thấy. Ngửa mặt lên trời rống một tiếng chấn động, Phất Thụy dang rộng hai cánh tay, lòng bàn tay ngửa lên, tiếng rống giận gầm gừ của hắn nghe như nộ long gầm rú. Dương Miện Lôi thuộc tính có bảy dấu ấn Dương Lôi kia nhất thời lóe sáng, hóa thành bảy đạo Lôi quang chói mắt phóng thẳng lên trời.

Nhất thời, một tiếng Long ngâm của hắn đã hóa thành bảy tiếng Long ngâm. Ma lực khủng bố lấy thân thể Phất Thụy làm trung tâm, không gian trong phạm vi năm mươi thước xung quanh đó đã hoàn toàn bị Lôi điện choáng đầy, trở nên vặn vẹo kịch liệt. Giữa không trung, bảy đạo Lôi quang hóa thành Long hình, không ngờ đã trở thành bảy đầu Lôi Điện Chi long khổng lồ. Hình thể bảy đầu Lôi Long này giống Tử Lôi Diệu Thiên Long, tọa kỵ của Phất Thụy, y như đúc, chỉ là thân thể nhỏ hơn một chút mà thôi.

Đây đúng là một trong những Tất Sát Kỹ cường đại nhất của Phất Thụy, Thất Long Hãm Thiên Quyết.

Cơ Động có thực lực bốn quan, gần tiếp cận năm quan, bằng vào ma lực bản thân chỉ có thể phóng xuất ra Nhất Long Nhất Xà. Nhưng Lôi Đế bảy quan lại có thể đồng thời phóng xuất ra bảy nhánh Lôi Long. Đây chính là chênh lệch, chênh lệch về ma lực.

Bảy con Lôi Long, chống lại bốn Hỏa Long, bốn Đằng Xà. Giữa không trung đã hoàn toàn bị màu lam tím của Lôi điện, màu đỏ kim của Cực Hạn Dương Hỏa, màu đen của Cực Hạn Âm Hỏa hoàn toàn choáng đầy. Từ mặt khí thế mà xét, về mặt số lượng, Cơ Động chiếm ưu thế, hơn nữa Tứ Long Tứ Xà còn là Cực Hạn Chi Hỏa, nên thậm chí còn có vài phần ưu thế.

Sắc mặt Phất Thụy ngưng trọng, hai tay không ngừng huy động trong không trung. Bảy con Lôi Long trên trời cùng nhau hô ứng, sắp xếp thành hình thái Bắc Đẩu Thất Tinh phóng thẳng về phía Tứ Long Tứ Xà. Hắn cũng không hề nắm chắc một kích kia có thể chiếm được thượng phong. Lúc này hắn tự nhiên không có khả năng suy nghĩ đến chuyện làm thế nào Cơ Động có thể làm được chuyện đó.

Đột nhiên trong lúc đó, một tia mỉm cười thần bí chợt hiện lên trên khóe miệng của Cơ Động. Đồng thời với lúc hắn phóng thích ra Tứ Long Tứ Xà, hắn đã lập tức bay vút lên. Cũng vẫn như lần công kích trước đây, vẫn là phi hành lướt đi. Nhưng lúc này đây, cái Âm Dương Miện trên đỉnh đầu hắn đã hoàn toàn biến thành màu đen thâm thúy.

Màu đen của Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa. Âm Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận thay thế cho Tồn Trữ Pháp Trận, tựa như một cái hắc động khủng bố xuất hiện sau lưng hắn. Hắc diễm đậm đặc nháy mắt bành trướng, thân thể hắn lại một lần nữa trở thành cao hơn ba thước.

- Ám Viêm Ma Vương!

Đằng Xà nhịn không được há mồm nói.

- Không ngờ lại là cả hai đại Quân Vương.

Đúng vậy, cái mà Cơ Động lúc này đang thi triển đúng là cái kỹ năng đối ứng với Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể, Ám Viêm Ma Vương Chi Thể. Ám Viêm Ma Vương Giáng Lâm.

Cái kỹ năng Ám Viêm Ma Vương này cũng không phải là lần đầu tiên xuất hiện. Lúc trước khi hắn ở trong Địa Long Sơn, lúc đối mặt với gã Hỏa Hệ Ma Sư kia, Ám Viêm Ma Vương đã từng ngạo nghễ xuất hiện, tiếp nhận Tất Sát Kỹ của đối phương, sau đó phản kích lại một chiêu hủy diệt. Đó là do Ám Viêm Ma Vương khinh thường khinh thường công kích Hỏa thuộc tính của đối thủ nên đã tự phát sinh ra phản ứng.

Hiện tại Cơ Động đã sớm không phải là gã ma sư nhỏ yếu xuất một ma kỹ sẽ bị hút hết ma lực như trước. Hắn đã có đầy đủ thực lực để phóng thích ra Ám Viêm Ma Vương cao ngạo này rồi.

Cơ Động lại vọt tới, Phất Thụy tự nhiên là nhìn thấy rõ. Nhưng hắn trong nháy mắt phóng thích ra Tất Sát Kỹ Thất Long Hãm Thiên Quyết kia, còn cần phải toàn tâm toàn ý khống chế nó. Trong lúc nhất thời hán cũng không thể ra tay chống đỡ lại công kích mới tới. Trong mắt hắn xem ra, Cơ Động hóa thân thành Ám Viêm Ma Vương Chi Thể còn xa mới so sánh được với uy hiếp của Tứ Long Tứ Xà trong không trung kia. xem tại TruyenFull.vn

Âm Chiêu Dung nhìn hai luồng ma lực khổng lồ sắp va chạm với nhau trong không trung, phì cười:

- Tên tiểu tử ngốc Phất Thụy đã bị lừa. Cái này chẳng qua là Tiểu Động Động phô trương thanh thế mà thôi. Cho dù hắn có phương pháp đặc thù để tồn trữ lại ma lực, thế nhưng cũng chỉ có thể chứa đựng được ma lực Long, Xà cấp bậc bốn quan mà thôi. Hắn mặc dù có thể phóng thích ra, nhưng căn bản không thể khống chế được ma lực ba động khổng lồ như vậy.

Động tác Cơ Động nhanh vô cùng, trong giây lát đã vọt tới trước hơn mấy chục thước. Đột nhiên, thân thể hắn chợt đình trệ lại một chút, Ám Viêm Ma Vương Chi Thể chợt thu liễm lại vài phần. Một màn kỳ dị chợt xuất hiện. Một vầng trăng rằm tối đen chợt lặng yên xuất hiện sau lưng hắn. Cho dù là Tứ Long Tứ Xà trong không trung hay là Thất Long Hãm Thiên Quyết đều tựa hồ trong nháy mắt này tạm dừng lại. Chung quanh vẫn sáng ngời như trước, nhưng quỷ dị chính là, mặt trời trong không trung lại biến mất, còn lại chỉ là một vầng trăng rằm giống y như đúc hình thái mặt trăng màu đen thâm thúy phía sau lưng Cơ Động.

- Đây là Tất Sát Kỹ gì?

Ngay cả Âm Triêu Dương, đồng tử cũng không khỏi co rút lại một trận. Ánh mắt mọi người lúc này đều tập trung cả trên người Cơ Động.

Tay trái Cơ Động nâng ngang hai bên người, bàn tay mở ra, hóa thành hình trảo. Nhìn hắn lúc này, thế nhưng không còn chút nào sự cường hãn thô bạo trước đây. Hắn không còn là một đời Bạo Quân, mà choáng đầy tao nhã âm lãnh. Dưới sự phụ trợ của loại khí tức hắc ám bao trùm toàn thân kia, lúc này hắn đã hoàn toàn biến thành một vị ma vương chân chính, tràn ngập khí tức thô bạo, âm lãnh. Sự biến hóa về mặt khí chất đã vô cùng quỷ dị, nhưng mà, giữa không trung, từ cái mặt trăng tối đen kia lại chiếu rọi xuống một vầng quang mang màu đen tuyền, dừng lại trên cánh tay trái của hứn. Cùng lúc đó, mặt trăng màu đen sau lưng hắn cũng cùng với màu đen hắc ám do Ám Viêm Ma Vương Chi Thể mang đến hoàn toàn dung nhập với nhau.

Phía trên mặt đất là ánh trăng sáng tỏ, mà trong thế giới địa tâm lại chỉ có một mảng hắc ám tịch diệt. Mặt trăng đen này, chính là đại biểu cho tất cả những âm u của thế giới địa tâm.

- Ánh trăng sẽ khiến ngươi nhớ đến ta, Cấm— Bách— Thiên— U Diễm Băng.

Tất cả màu đen, toàn bộ ngưng kết lại trên tay trái của Cơ Động, hóa thành một đoàn hắc diễm bùng phát mạnh mẽ. Đoàn hắc diễm kia thế nhưng lại phát ra một loại sáng bóng kỳ dị, rõ ràng là ngọn lửa, thế nhưng lại làm cho người ta có cảm giác lạnh như băng.

Trong nháy mắt, đoàn hắc diễm choáng đầy khí tức băng lãnh quỷ dị này đã gần như mang theo sự ngạo mạng điên cuồng kề sát mặt đất phóng thẳng đi. Nhưng nơi đi qua, chỉ lưu lại sự hắc ám tịch diệt. Trên bờ biển lúc này lại bị bao trùm một tầng bông tuyết nhàn nhạt, thế nhưng đám bông tuyết này cùng với đám cát tung bay lại bị tầng màu đen băng lãnh kia hòa tan biến mất không thấy.

Không có bất cứ khí thế gì kinh người, duy chỉ có một loại lãnh liệt băng hàn, còn có sự u ám tịch diệt thâm thúy. Thân thể Cơ Động cũng theo sát luồng hắc diễm u ám kia lặng yên đánh úp tới. Vì để gia tăng thêm tốc độ, hắn đã phát động Dương Hỏa Phi Hành Pháp Trận. Sự tao nhã âm lãnh lặng yên chuyển hoán, hỏa diễm màu kim đỏ đại biểu cho hắn một lần nữa biến thành một vị quân vương thô bạo.

Phất Thụy thầm kêu một tiếng không ổn. Đến cấp bậc thực lực của hắn, đối với bất cứ công kích gì của địch nhân, trong đầu hắn cũng đều có thể cảm giác được lực công kích, sau đó dựa vào cảm giác đó để quyết định xem mình có nên ngăn cản hay không. Nhưng đối mặt với luồng hắc diễm lạnh như băng kia, Phất Thụy lại phát hiện, bản thân mình một chút cũng không cảm giác được gì. Những thứ không biết mới là thứ đáng sợ nhất.

Đột nhiên cắn mạnh đầu lưỡi, Phất Thụy giận dữ quát lớn một tiếng. Một tiếng Lôi động ầm vang, ở sau lưng của hắn, một hư ảnh giống như đúc Tử Lôi Diệu Thiên Long chợt hiện ra. Cái này có thể nói là đồ đằng Lôi thuộc tính do bản thân Phất Thụy sáng tạo ra. Hư ảnh Tử Lôi Diệu Thiên Long kia nhìn xuống luồng hắc diễm u ám dưới mặt đất, đột nhiên hé miệng ra, một đạo lôi điện màu lam tím thật lớn đã phá không tới, trực tiếp oanh kích lên luồng hắc diễm kia.

Cái này đã là cực hạn mà Phất Thụy có thể làm được. Vừa phải khống chế Thất Long Hãm Thiên Quyết cường đại, vừa phải ngăn cản công kích quỷ dị này của Cơ Động, lúc này hắn đã hoàn toàn bộc phát ra thực lực bảy quan. Cũng ngay tại lúc này, Phất Thụy đã cảm giác được có vài phần không đúng. Với thực lực của hắn, dưới tình huống khống chế Thất Long để phát động công kích cũng không còn được mấy phần dư lực, Cơ Động làm sao có thể vừa phóng xuất ra Tứ Long Tứ Xà lại còn thong dong đi công kích cơ chứ? Lại còn là phát ra Tất Sát Kỹ. Đáp án chỉ có một, Tứ Long Tứ Xà trong không trung kia, Cơ Động căn bản là không có khống chế chúng, chẳng qua là năng lượng thuần túy phát ra mà thôi.

Sự thật đã chứng minh những gì Phất Thụy phán đoán. Ngay trong nháy mắt luồng Lôi điện do hắn phát ra cùng với luồng hắc diễm kia tiếp xúc với nhau, giữa không trung, Tứ Long Tứ Xà của Cơ Động cũng đã cùng với Thất Long Hãm Thiên Quyết kia va chạm với nhau. Cơ hồ là ngay trong nháy mắt Tứ Long Tứ Xà kia va chạm với luồng Lôi điện, đã lập tức biến mất không thấy, mà bảy con Lôi Điện Chi Long kia chẳng qua là hào quang ảm đạm bớt một chút mà thôi.

Cơ Động không chỉ là không có khống chế Tứ Long Tứ Xà kia, hơn nữa còn đem toàn bộ ma lực vốn có của Tứ Long Tứ Xà làm cho thể hình của chúng tăng lớn thêm vài phần. Lực công kích của chúng phải nói là vô cùng nhỏ bé. Hắn làm như vậy chỉ có một mục đích duy nhất, chính là hù dọa Phất Thụy, khiến cho hắn phải liều mạng ngăn cản, chính là để cho mình tranh thủ đầy đủ thời gian.

Những biến hóa tronh không trung Phất Thụy cũng không rảnh để chú ý đến. Bởi vì một màn quỷ dị trước mắt đã làm cho nội tâm tự tin mãnh liệt của hắn chợt lạnh một chút. Luồng lôi điện do Tử Lôi Diệu Thiên Long phun ra mặc dù không được xem như một cái Tất Sát Kỹ, thế nhưng đủ để xưng là đỉnh cấp Mệnh Trung Kỹ công kích. Với thực lực bảy quan của Phất Thụy mà phát ra Mệnh Trung Kỹ, theo đạo lý mà nói, đủ để cùng với Tất Sát Kỹ do ma sư Tứ quan phát ra mà chống cự. Nhưng mà, khi luồng lôi đình cùng với luồng hắc diễm kia va chạm với nhau, kết quả lại hoàn toàn vượt ra ngoài dự kiến của Phất Thụy.

Lôi đình màu lam tím nháy mắt đã biến thành màu đen. Nguyên bản vốn là chợt lóe lên rồi bùng nổ mạnh mẽ, biến mất, lúc này thế nhưng lại hóa thành một đạo thiểm điện đọng lại giữa không trung, một tia chớp màu đen tuyền.

Luồng hắc diễm u ám trên mặt đất kia cũng không có biến mất, chợt lóe lên rồi biến mất. Mà luồng điện quang lôi đình giữa không trung giống như là hòa tan biến mất đi vậy. Thân thể của Cơ Động trực tiếp phóng thẳng qua, căn bản là không có nửa phần dừng lại.

Phất Thụy rốt cuộc cũng cảm thấy nguy cơ. Ý niệm toàn lực tập trung, toàn lực khống chế Thất Long trong không trung quay về phòng ngự. Nhưng mà, từ giữa khoảng không phóng về mặt đất, dù sao cũng cần một quãng thời gian. Mà chỉ trong một quãng thời gian đó, đủ để quyết định kết quả trận chiến.

Luồng hắc diễm u ám kia căn bản không thể né tránh được. Trong nháy mắt lôi đình biến mất, Phất Thụy đã không thể phát ra kỹ năng kế tiếp. Hắc quang chợt lóe lên, cũng không có dấu hiệu bùng nổ, nhưng toàn bộ thân thể Phất Thụy đã hoàn toàn đọng lại ở đó, không cách nào nhúc nhích. Lôi Đế Phất Thụy, toàn thân ẩn chứa lôi điện khủng bố Lôi Đế Phất Thụy, lúc này toàn bộ điện quang trên người đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một màu đen, màu đen âm lãnh đến cực điểm. Nếu như không biết trước, nhìn thấy bộ dáng này của hắn, chỉ cho rằng hắn là một pho tượng khắc bằng băng màu đen mà thôi. Toàn bộ cơ thể đã hoàn toàn bị đóng băng trong đó.

Chỉ có hai huynh muội đại Chí Tôn cường giả Âm Triêu Dương, Âm Chiêu Dung mới có thể rõ ràng cảm giác được sinh mệnh lực của Phất Thụy đang bị tầng băng màu đen kia không ngừng thôn phệ đi. Mà bản thân Phất Thụy lại đang không tiếc trả giá hết thảy điều động ma lực để phá tan tầng băng màu đen này. Nhưng hắn căn bản là không thể làm được.

Bảy đầu Lôi Long giữa không trung thay đổi phương hướng, bay về phía thân thể Phất Thụy. Mà lúc này Cơ Động thế nhưng cũng đã dừng bước cách trước mặt Phất Thụy khoảng năm thước, tay phải nâng lên trước ngực, một đoàn hỏa diễm màu kim đỏ nháy mắt bốc lên. Dương Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận nháy mắt nở rộ ra, ma lực của hắn không đủ để hỗ trợ bản thân mình hóa thành Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể, nhưng mà, hắn lại còn thừa ma lực để giúp hắn thi triển thêm một cái kỹ năng nữa.

Không trung lại sáng rực, mặt trời chiếu rọi khắp nơi. Sau lưng Cơ Động cũng đồng thời dâng lên một vầg thái dương sáng rọi. Hoàn toàn tương phản với mặt trăng đen lúc trước, trong vầng thái dương màu vàng kim này trực tiếp choáng đầy sự thô bạo, khí tức nóng bỏng điên cuồng.

- Cấm— Bách— Thiên— Diễm Dương Trùy.

Đúng vậy, không thể nghi ngờ, đây đúng là cái Tất Sát Kỹ đầu tiên mà Cơ Động có được. Tất Sát Kỹ cường đại thuộc về Hỏa Diễm Quân Vương. Thuộc tính hoàn toàn tương phản với Tất Sát Kỹ Cấm Bách Thiên U Diễm Băng.

Không có Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể phụ trợ, không thể nghi ngờ, Cơ Động vẫn không thể hoàn toàn phát huy ra toàn bộ uy lực của cái Tất Sát Kỹ này. Thế nhưng lúc này Lôi Đế lại hoàn toàn bị phong ấn trong U Diễm Băng. Cực Hạn Âm Hỏa Tất Sát Kỹ kết hợp với Cực Hạn Dương Hỏa Tất Sát Kỹ, Tổ Hợp Kỹ Song thuộc tính Tất Sát Kỹ kết hợp sẽ phát sinh hiệu quả như thế nào, ngay cả bản thân Cơ Động cũng chưa từng thử qua.

Oanh— Một tiếng nổ vang kịch liệt, một luồng khí lãng không gì sánh kịp. Thủy triều đại dương bị đẩy ra khỏi bờ cát cả mười dặm.

Một đạo thân ảnh tựa như đạn pháo bắn thẳng ra ngoài. Lúc này đây đạo thân ảnh kia trực tiếp bay ra ngoài hơn trăm thước mới té xuống đất.

- Chiêu Dung.

Âm Triêu Dương khẽ quát một tiếng. Không cần hắn nhắc, Âm Chiêu Dung đã lắc mình phóng tới. Cả người bà ta giống như là trượt dài trên mặt đất vậy. Đối với luồng xung kích kinh khủng do vụ nổ kia sinh ra dường như không nhìn thấy, giây lát đã phóng tới chỗ trung tâm của vụ nổ. Mà Chúc Diễm lúc này cũng đã đồng thời phóng người lên, mục tiêu là thân ảnh đã té văng ra hơn trăm thước kia.

Phất Thụy đang đứng tại trung tâm vụ nổ kia, từng ngụm từng ngụm thở hào hển. Mặc dù tầng băng tuyết màu đen phong ấn hắn đã biến mất không thấy đâu, nhưng lúc này trên khắp cơ thể hắn vẫn còn một tầng hắc khí dày đặc, thỉnh thoảng vẫn có một vài đạo lôi điện không ổn định xoay quanh thân thể hắn. Những luồng lôi điện kia thế nhưng cũng hoàn toàn là một màu đen.

Một bàn tay Âm Chiêu Dung khoát lên vai Phất Thụy. Từng vòng từng vòng hắc quang không ngừng từ trong cơ thể Phất Thụy bị hấp thụ ra, dung nhập vào trong cơ thể Âm Chiêu Dung. Bản thân Âm Chiêu Dung không ngờ cũng phải rùng mình một cái, không khỏi giật mình nói:

- Hay cho Cực Hạn Âm Hỏa thuần túy.

Với thân phận Đinh Hỏa Hệ Thái Ất của bà ta, thế nhưng khi hấp thụ ma lực còn sót lại của Tất Sát Kỹ của Ám Viêm Ma Vương cũng còn cảm thấy vài phần âm lãnh, có thể thấy được ma lực của một kích kia cường hãn đến mức nào. Lúc này Âm Chiêu Dung mới chính thức hiểu rõ được, vì sao với thực lực bảy quan của Phất Thụy cũng không thể xông phá ra được sự trói buộc của Tất Sát Kỹ kia.

Lúc trước ngay tại một khắc trước khi va chạm kích liệt, Cơ Động chung quy cũng không có dùng Diễm Dương Trùy công kích lên người Phất Thụy, mà là lướt qua thân thể của hắn oanh kích vào trong không trung. Bảy con Lôi Long trong không trung quay trở về để chi viện, nổ tung trên người Phất Thụy làm phát sinh ra luồng khí lãng khổng lồ hất tung Cơ Động văng ra. Tầng U Diễm Băng bên ngoài thân thể Phất Thụy cũng bị hóa giải đi lúc đó. Âm Chiêu Dung vừa lúc phóng tới, đem toàn bộ ma lực Cực Hạn Âm Hỏa còn sót lại hấp thu đi hết, để tránh lưu lại hậu hoạn về sau. Phải biết rằng chỉ riêng việc bảy con Lôi Long quay về nổ tung, đã khiến cho Phất Thụy bị thương không nhẹ. Mà bản thân Cơ Động thì tiêu hao hết toàn bộ ma lực. Trận chiến này đúng là có kết quả lưỡng bại câu thương.