Âm Dương Miện

Chương 182: Đột phá! Cảnh giới bốn quan!




Âm Triêu Dương đứng ở trên bờ cát, lẳng lặng nhìn lên không trung. Âm Chiêu Dung và Đằng Xà đứng ở bên cạnh hắn. Cách đó không xa, Chúc Lão Nhị và Phất Thụy cũng cảm nhận được những biến hóa nơi này, rất nhanh chạy tới xem.

Nhìn mây không ngừng biến hóa trên bầu trời, Âm Chiêu Dung nói:

- Thiên tượng biến hóa thế này, so với đột phá năm quan chỉ có hơn chứ không kém.

Đằng Xà tức giận quay sang nói với Âm Triêu Dương:

- Cái này là ngươi cố tình lừa bịp, tống tiền ta. Vừa rồi chỉ cần ngươi giúp đỡ một tay, giúp hắn cân bằng Âm Dương, tự nhiên liền có thể đột phá bốn quan. Đâu cần phải phá hủy căn phòng cơ chứ.

Âm Triêu Dương nhàn nhạt nói:

- Mọi chuyện đều phải để hắn tự dựa vào chính mình, mới có thể chân chính cảm nhận được chân thật nhất.

Âm Chiêu Dung đột nhiên biến sắc:

- Không xong, Âm Dương mất cân bằng quá nghiêm trọng. Ca ca, ngươi mau giúp hắn một tay đi.

Giữa không trung, Vân nguyên tố hai màu đỏ, xanh lam đã trực tiếp chịu sự ảnh hưởng của Cực Hạn Song Hỏa của Cơ Động, nhanh chóng bộc phát lên gấp bội phần, nhất thời làm cho hai thuộc tính Âm Dương vốn đã xuất hiện sự mất cân bằng lại càng thêm nghiêm trọng hơn. Đinh Hỏa màu xanh lam rõ ràng chiếm thượng phong, sinh ra áp chế toàn diện đối với Bính Hỏa màu đỏ, lúc này Bính Hỏa đã tràn ngập nguy cơ rồi.

Vốn là Cơ Động trong khoảng thời gian này luôn luôn ở bên cạnh Đằng Xà mà tu luyện. Ở bên cạnh Đằng Xà, trong quá trình tu luyện tự nhiên là hấp thu Âm Hỏa nhiều hơn, bản thân luồng Âm Dương lốc xoáy đã xuất hiện một chút không thoải mái. Nhưng mà hắn nhờ vào phương pháp Âm Dương Thần Khóa, cũng không gây ra vấn đề gì lớn, bản thân hắn có thể từ từ tiến hành điều chỉnh lại. Nhưng mà, hôm nay tại thời khắc mấu chốt đột phá bốn quan, Đằng Xà vì bảo vệ căn nhà gỗ mà đem ma lực của Cơ Động ngăn cách hoàn toàn với ngoại giới, vô hình trung đã làm sự mất cân bằng này phóng đại lên nhiều lần. Lúc này Đằng Xà lại hoàn toàn rút bỏ sự ngăn cách đó, nhất thời làm xuất hiện tình huống Âm Dương mất cân bằng nguy hiểm.

Giữa không trung, Vân nguyên tố màu lam có tỷ lệ lớn hơn Vân nguyên tố màu đỏ khoảng chừng một phần ba. Mà màu sắc Cực Hạn Song Hỏa trên người Cơ Động cũng đã bát đầu xuất hiện biến hóa. Màu đen bên trái rõ ràng mạnh hơn màu vàng kim bên phải một chút. Nhưng cái này cũng không phải là điểm mấu chốt nhất, bản thân ma lực Cơ Động có thể thông qua thực lực của mình mà tiến hành điều chỉnh. Hơn nữa còn có thêm phương pháp Âm Dương Thần Khóa cùng với sự điều hòa của Âm Dương lốc xoáy, cũng sẽ không xuất hiện vấn đề gì. Mà hiện tại nguy cơ hắn gặp phải chính là, hai luồng Vân nguyên tố hai màu trên bầu trời đã cùng với ý niệm của hắn dung hợp lại làm một, đây mới là chỗ mẫu chốt của quá trình đột phá bốn quan của hắn. Lúc này hai luồng Vân nguyên tố này đột nhiên xuất hiện tình huống mất cân bằng, Đinh Hỏa Vân nguyên tố rõ ràng có xu thế thôn phệ Bính Hỏa Vân nguyên tố. Dưới lực áp bách mãnh liệt, đã bắt đầu lệch khỏi vị trí cân bằng, không còn duy trì trên đỉnh đầu của Cơ Động nữa.

Ý niệm của Cơ Động cũng không thể gọi là không cường đại. Sự kiêu ngạo của hai đại quân vương đã cùng với ý niệm của bản thân hắn dung hợp thành một thể, tinh thần lực của hắn đã có sự tiến bộ nhảy vọt. Nhưng mà, lúc này hắn đối mặt cũng không phải là tình huống mà một ma sư bình thường khi đột phá gặp phải. Nếu như hai luồng Vân nguyên tố này cân bằng, như vậy quá trình đột phá bốn quan chẳng qua chỉ tốn chút thời gian mà thôi. Nhưng lúc này bởi vì hấp lực cường đại của Cực Hạn Song Hỏa, đã tập trung quá nhiều Vân nguyên tố trên bầu trời, đã vượt quá khả năng mà thực lực hắn có thể khống chế được. Ưu thế của Cực Hạn Song Hỏa lần này lại trở thành thứ mang đến tai họa cho hắn, đủ để mang đến nguy cơ có thể ảnh hưởng đến thành bại lúc này. Trên mặt Cơ Động đã toát ra vẻ thống khổ, thậm chí ngay cả mặt mũi cũng đã có chút vặn vẹo. Lúc này hắn đang tận lực để cố gắng khôi phục lại trạng thái cân bằng của Vân nguyên tố trong không trung.

Nhưng mà, sự chênh lệch của hai loại Vân nguyên tố đã vương qua một phần ba, muốn khôi phục lại sự cân bằng cũng không phải nói là làm được. Hơn nữa, lúc này Cơ Động cũng không còn dư thừa ma lực và ý niệm để hoàn thành Ngũ Hành Pháp Trận để trợ giúp mình thông quan dễ dàng.

Âm Chiêu Dung nhíu mày, nói:

- Đại ca, ngươi cần phải giúp hắn một tay. Chỉ sợ Tiểu Động Động sắp chống đỡ không nổi nữa rồi.

Âm Triêu Dương lắc lắc đầu, nói:

- Không cần nôn nóng. Hắn tự nhiên sẽ có biện pháp. Ngươi quên rồi sao? Hắn còn có Thực Nhật Phượng Hoàng có thể trợ giúp hắn khôi phục lại trạng thái cân bằng hay sao?

Âm Triêu Dương nói không sai, có sự tồn tại của Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi, quả thật đủ để Cơ Động xoay chuyển tình hình trước mắt. Bất luận là Hỏa Nhi giúp Cơ Động phóng xuất ra một cái Ngũ Hành Pháp Trận cũng được, hay là trực tiếp dùng ma lực của nó trợ giúp Cơ Động cũng được, cũng có thể đem sự chênh lệch một phần ba này bổ khuyết lại cho cân bằng.

Ngay tại thời điểm Cơ Động phát hiện không ổn, hắn cũng đã phát tín hiệu kêu gọi sự trợ giúp của Hỏa Nhi. Nhưng mà, khiến cho Cơ Động chấn động chính là, trước giờ kêu gọi trăm lần đều được, đến lần này lời kêu gọi lại chẳng có hiệu lực gì cả. Hỏa Nhi ngủ say trong Chu Tước Thủ Trạc không ngờ lúc này lại không hề đáp trả lại lời kêu gọi của hắn.

Cơ Động lúc này đang trong quá trình đột phá, tự nhiên là không thể mở miệng nói chuyện. Hắn có khả năng làm cũng chỉ có thể liều mạng khống chế mà thôi. Một khi đình chỉ lại, không chỉ là quá trình đột phá bị thất bại, hơn nữa dưới sự phản phệ của Vân nguyên tố khổng lồ như thế, hắn tuyệt đối là thừa nhận không nổi.

- Ủa, sao hắn vẫn còn chưa gọi tiểu gia hỏa Phượng Hoàng kia ra hỗ trợ?

Đằng Xà nghi hoặc nói.

Âm Triêu Dương cũng thoáng nhíu mày:

- Không cần gấp, có lẽ Cơ Động tự có ý kiến riêng. Các ngươi cứ chờ xem là được.

Phất Thụy đứng một bên cung kính nói:

- Sư tổ, thật sự không có nguy hiểm sao? Nhìn bộ dáng Tiểu sư đệ tựa hồ hết sức thống khổ, hơn nữa sự chênh lệch Vân nguyên tố trong không trung càng ngày càng nhiều hơn.

Âm Triêu Dương im lặng không trả lời Phất Thụy, Phất Thụy tự nhiên cũng không dám hỏi thêm gì nữa. Phất Thụy và Chúc Diễm liếc nhìn nhau, trong mắt hai người không khỏi toát ra vẻ lo lắng.

Lúc này Cơ Động chỉ có một loại cảm giác, đó là thân thể bị xé nát, toàn bộ thân thể như bị xé nhỏ ra. Bất luận là hắn có Chu Tước Nội Giáp hay là Đằng Xà Nội Thể, lúc này cũng không hề sinh ra sự trợ giúp nào đối với hắn cả, bởi vị lực giằng xé này chính là đến từ luồng Âm Dương lốc xoáy trong lồng ngực hắn.

Cực Hạn Song Hỏa của hắn tự nhiên là có thể sinh ra ảnh hưởng đối với Hỏa nguyên tố ngoại giới, nhưng mà Hỏa nguyên tố ngoại giới cũng đồng thời sinh ra lực phản tác dụng đối với hắn. Nhất là Vân nguyên tố trên bầu trời dưới sự ảnh hưởng của ma lực hắn mà tập trung lại, dưới tình huống bị mất cân bằng nghiêm trọng, tự nhiên lại ảnh hưởng đến hắn một cách rõ ràng nhất. Hai loại Hỏa nguyên tố song thuộc tính lâm vào trạng thái mất cân bằng đã bắt đầu đấu đá lẫn nhau. Bính Hỏa Vân nguyên tố đã ngày càng không thể chống cự được, bắt đầu bị Đinh Hỏa Vân nguyên tố bên cạnh thôn phệ dần dần. Nếu tình huống này còn kéo dài thêm nữa, sự chênh lệch giữa hai bên không thể nghi ngờ sẽ trở nên lớn hơn rất nhiều. Cực Hạn Song Hỏa trên người Cơ Động cũng đã bắt đầu xuất hiện tình huống đồng dạng. Một tia máu tươi đã từ trong khóe miệng hắn chảy ra, thân thể hắn cũng bắt đầu run rẩy kịch liệt lên.

Âm Chiêu Dung lúc này đã quá sợ hãi. Bản thân bà ta là Chí tôn cường giả, Thái Ất Miện Hạ, tự nhiên là sẽ biết tình huống trước mắt là tình huống gì. Đây chính là sự phản phệ trong quá trình đột phá, cũng là tình huống ma lực biến động nguy hiểm nhất a!

- Đại Ca.

Thanh âm của Âm Chiêu Dung đã bắt đầu gấp gáp. Lúc này đây, trong số mọi người ở đây cũng chỉ có Âm Triêu Dương và Chúc Diễm là Dương Hỏa Ma Sư mà thôi.

Không đợi Âm Triêu Dương mở miệng, Chúc Diễm đứng một bên đã nhịn không được nữa. Trong suốt một tháng này, Cơ Động mặc dù đang tu luyện khổ cực vẫn không quên mỗi ngày giúp hắn phóng thích Cực Hạn Song Hỏa để tinh luyện kim chúc. Tình cảm giữa hai bên không thể nghi ngờ là càng ngày càng khắng khít hơn. Lúc này mắt thấy Cơ Động đang gặp phải nguy hiểm như vậy, hắn lại như thế nào có thể đứng yên không quan tâm đây?

Nhưng mà, ngay khi Chúc Diễm vừa bước lên một bước, tay phải Âm Triêu Dương đã nhấc lên. Mọi người chỉ cảm thấy không khí chung quanh đột nhiên cô đọng lại, thân thể Chúc Diễm đã mạnh mẽ bị cố định lại tại chỗ, cũng không thể động đậy nữa.

- Không ai được động thủ.

Thanh âm Âm Triêu Dương vẫn bình thản như trước, trong thanh âm vẫn không nghe thấy bất cứ cảm xúc gì.

Âm Chiêu Dung nóng nảy nói:

- Đại ca! Tiểu Động Động mà xảy ra chuyện gì không hay, ta sẽ liều mạng với ngươi a!

Lúc này Âm Triêu Dương mới chậm rãi mở hai mắt, nhìn lên đám Vân nguyên tố sắp sửa phản phệ trên bầu trời. Ánh mắt của hắn vẫn hoàn toàn bình tĩnh như trước, chỉ có tay phải chậm rãi nâng lên, tựa hồ như đang chuẩn bị làm gì đó.

Đột nhiên ngay đúng lúc này, một tầng quang mang màu trắng nhàn nhạt chợt từ trên người Cơ Động hiện ra. Chu Tước Nội Giáp dưới áp lực cực lớn chợt tự động phóng xuất ra, cặp cánh màu trắng tinh khiết chợt tự động giãn ra, khẽ vẫy động vài cái, khiến cho thân thể Cơ Động thoáng ổn định lại vài phần. Ngay sau đó, một tầng bạch quang nhu hòa chợt tại vị trí giữa ngực Cơ Động chớp sáng lên. Đó là một ngọn lửa nhỏ mỏng manh như sợi tơ, có một màu trắng nhàn nhạt, không ngừng chớp động. Chỉ là ngọn lửa đó quá mức nhỏ bé, nhìn qua thậm chí còn tưởng là một đầu mũi kim màu trắng. Thế nhưng cũng chỉ có một chút ngọn lửa trắng nhỏ này thôi, lại khiến cho toàn bộ không khí đều trở nên tràn ngập khí tức áp bức.

Sự nôn nóng, hấp tấp trên mặt Âm Chiêu Dung lập tức bị sự khiếp sợ kia thay thế. Ánh mắt lúc nào cũng bình tĩnh của Âm Triêu Dương trong nháy mắt này cũng hoàn toàn trở nên ngưng trọng hẳn lên, quát lớn một tiếng:

- Chiêu Dung, nhìn rõ đi. Cố gắng cảm thụ nó.

Ngay trong nháy mắt ngọn lửa màu trắng kia xuất hiện ở trước ngực Cơ Động, tất cả mọi thứ chung quanh đều bắt đầu phát sinh biến hóa.

Xuất hiện biến hóa trước nhất, chính là Cực Hạn Song Hỏa sớm đã mất cân đối ở hai bên thân thể Cơ Động. Hai ngọn hỏa diễm hai màu đen và vàng kim trong nháy mắt liền khôi phục lại trạng thái cân bằng. Phần Âm Hỏa dư thừa ra lập tức bị ngọn lửa màu trắng nhỏ bé kia hút đi mất. Ngay sau đó, hai luồng hỏa diễm đen và vàng kim xung quanh thân thể Cơ Động chợt tự động xoay tròn kịch liệt lên, nháy mắt hóa thành một luồng lốc xoáy màu đen, vàng kim cực lớn. Chính là hình thái của luồng Âm Dương lốc xoáy nằm trong căn nguyên Âm Dương Miện trong lồng ngực của Cơ Động.

Luồng Âm Dương lốc xoáy phóng thích ra bên ngoài, đây là lần đầu tiên Cơ Động gặp phải tình huống như vậy. Tất cả Cực Hạn Song Hỏa xung quanh đều lấy ngọn lửa màu trắng tinh nhỏ bé kia làm trung tâm, kịch liệt xoay tròn quanh nó. Ma lực dày đặc không ngừng ba động run rẩy trong không trung. Vân nguyên tố vốn đã lâm vào trạng thái mất cân bằng chợt trở nên ngưng đọng lại trong chốc lát. Ngay sau đó, hai loại Vân nguyên tố mất cân bằng kia tựa hồ như cũng bị luồng Âm Dương lốc xoáy bên dưới ảnh hưởng, bắt đầu chậm rãi xoay tròn.

Bạch quang nhàn nhạt tựa hồ lóe lên một chút. Trên bầu trời, phần Âm Hỏa Vân nguyên tố dư thừa so với Dương Hỏa Vân nguyên tố trong nháy mắt đã hoàn toàn biến mất, một phần ba chênh lệch kia đột nhiên biết mất không thấy đâu nữa. Mà tia lửa nhỏ bé màu trắng tinh trước ngực của Cơ Động cũng đã bình tĩnh trở lại, không còn chớp động nữa. Tia lửa nhỏ màu trắng nhàn nhạt đó dần dần tiêu biến đi, biến mất không thấy.

Vân nguyên tố trong không trung cùng với ma lực Cực Hạn Song Hỏa trên người Cơ Động lúc này đã bắt đầu xoay tròn kịch liệt lên. Tốc độ xoay tròn của bọn chúng càng lúc càng nhanh hơn. Nhưng bất luận thế nào đi nữa, bọn chúng cũng đã khôi phục lại trạng thái cân bằng. Một màn cảnh tượng kỳ dị chợt xuất hiện trước mắt mọi người. Trên người Cơ Động là luồng lốc xoáy hai màu đen, vàng kim, mà ở trên không trung trên đầu hắn lại là luồng lốc xoáy hai màu đỏ, xanh lam khổng lồ. Hai luồng lốc xoáy lớn nhỏ cùng nhau hô ứng, sinh ra cảnh tượng giống hệt nhau, cùng phát ra khí tức vô cùng cường hãn.

Âm Chiêu Dung hít mạnh một hơi:

- Hỗn độn chi hỏa, không hỗ là Hỗn Độn Chi Hỏa a! Đâu là khả năng tự động phòng thủ của nó. Đại ca, có phải ngươi đã sớm đoán ra chuyện này hay không?

Âm Triêu Dương lắc lắc đầu, nói:

- Ta cũng không nghĩ đến Hỗn Độn Chi Hỏa sẽ xuất hiện. Ban đầu ta nghĩ rằng Thực Nhật Hỏa Phượng Hoàng con kia sẽ xuất hiện để trợ giúp Cơ Động. Nhưng hiện tại xem ra, chỉ sợ là tiểu gia hỏa Phượng Hoàng kia cũng đã có vấn đề gì rồi. Hỗn Độn Chi Hỏa trên người Cơ Động vốn là bị sự biến hóa của ngoại giới mà bức cho xuất hiện. Hỗn Độn Chi Lực, vĩnh viễn là lực lượng tối cân bằng của thiên địa. Cơ Động vốn tu luyện là Âm Dương Song Thuộc Tính ma lực, bất cứ lúc nào cũng có thể lâm vào tình trạng nguy hiểm. Một khi bị mất cân bằng ma lực, sẽ phản phệ lại chính hắn, có thể nháy mắt chết bất đắc kỳ tử. Nhưng mà, hiện tại hắn lại có được Hỗn Độn Chi Hỏa làm ma lực căn nguyên của bản thân, loại tình huống nguy hiểm kia lại hoàn toàn không cần phải lo lắng nữa. Sự mất cân bằng kinh khủng như vừa rồi, Hỗn Độn Chi Hỏa chỉ cần xuất hiện, chớp mắt đã điều chỉnh lại cân bằng như cũ, Cơ Động chẳng những có thể thuận lợi đột phá bốn quan, hơn nữa từ nay về sau, Âm Dương Song Thuộc Tính cũng không còn tạo thành bất cứ nguy hiểm gì với hắn nữa. Vừa rồi, chúng ta cũng nhận được ích lợi không nhỏ từ chuyện cảm thụ khí tức của Hỗn Độn Chi Hỏa. Chiêu Dung, chúng ta cũng nhân cơ hội này mà bế quan một khoảng thời gian ngắn đi.

Âm Chiêu Dung khẽ gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy, không thể để một chút thấu hiểu trong nháy mắt này mất đi uổng phí được. Lần này Tiểu Động Động cấp cho chúng ta một đại ân rồi a! Không biết có thể lợi dụng khả năng lý giải đối với Hỗn Độn Chi Hỏa giúp ta đột phá được bình chướng suốt mười năm không thể tăng cấp của ta hay không. Lam Lam, Tiểu Động Động giao lại cho ngươi vậy. Ngươi cứ tiếp tục truyền thụ cho hắn những kỹ năng của ngươi đi. Lần nay ta và đại ca bế quan mau thì khoảng một tháng, chậm thì ba tháng.

Đằng Xà cười hắc hắc, nói:

- Các ngươi cứ yên tâm mà bế quan. Tiểu Động Động cứ giao lại cho ta. Ta sẽ chiếu cố hắn cẩn thận. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Âm Triêu Dương và Âm Chiêu Dung cũng không có chậm trễ, hai huynh muội khẽ liếc nhau một cái, Âm Triêu Dương phất nhẹ tay lên không trung, một luồng quang mang màu đỏ rực nhất thời bay lên trời. Ngay khi hắn phất tay xong, một con Hỏa Long màu đỏ rực, thân thể cao hơn mười thước đã xuất hiện trong không trung. Hỏa Long dang rộng cặp cánh, lượn một vòng cung dưới chân Âm Triêu Dương, đã mang theo hắn bay thẳng lên không trung.

Thanh quyền trượng màu xanh lam trong tay Âm Chiêu Dung cũng vẽ một vòng tròn trong không trung, xuất hiện lại là một con Đằng Xà hình thái năng lượng, cũng mang theo thân thể bà ta bay lên, ngay phía sau Hỏa Long của Âm Triêu Dương cùng bay. Trong nháy mắt, hai đại Chí Tôn cường giả đã biến mất ở chân trời.

Lúc này đây, Cơ Động vẫn ngồi khoanh tròn tại chỗ, sắc mặt đã dần dần bình tĩnh lại. Luồng Âm Dương lốc xoáy hai màu đen, vàng kim chung quanh hắn cũng đã xoay tròn với tốc độ càng lúc càng nhanh hơn. Mà trên bầu trời lúc này cũng hoàn toàn bị luồng lốc xoáy Vân nguyên tố hai màu kia chiếu sáng rực lên. Một tiếng hét dài từ trong miệng Cơ Động vang ra, Âm Dương Miện hai màu trên đỉnh đầu hắn phát ra quang mang khổng lồ. Trong không trung giống như phát ra một đạo lôi điện khổng lồ, Vân nguyên tố trên bầu trời vẫn tiếp tục xoay tròn kịch liệt, cùng với luồng Âm Dương lốc xoáy xung quanh thân thể Cơ Động dung hợp làm một thể. Trong khoảng khắc, một cỗ ma lực ba động dâng trào mãnh liệt chợt bùng nổ ra ngoài, ngay sau đó lập tức thu liễm lại. Thân thể Cơ Động nhất thời sáng rực lên, toàn bộ ma lực bên ngoài cơ thể hắn hoàn toàn biến mất hết. Chu Tước Nội Giáp trên người hắn lúc này đã biến thành hình dạng kỳ dị, một nửa có màu trắng tinh, một nửa có màu đen thâm thúy. Tất cả các hào quang phát ra đều lũ lượt hướng về phía đỉnh đầu hắn chui vào.

Vàng kim và đen, hai loại hào quang vẫn lũ lượt kéo về phía Âm Dương Miện trên đỉnh đầu, cuối cùng hóa thành hai luồng hỏa diễm cực nhỏ nhưng lại vô cùng áp súc, hướng về phía Miện Phong thứ tư trên Âm Dương Miện mà khảm vào. Quá trình đột phá bốn quan rốt cuộc cũng hoàn thành.

Nhưng mà, khiến cho Chúc Diễm và Phất Thụy giật mình chính là, lúc này đây trên Miện Hoàn của Cơ Động cũng không phải là nửa khỏa Miện Tinh như bình thường sau khi đột phá một quan, mà là một cái Miện Tinh đầy đủ. Nói cách khác, lúc này đây ma lực của Cơ Động cũng không phải chỉ có bốn mươi mốt cấp, mà là bốn mươi hai cấp.

Ngay lúc quá trình đột phá bốn quan hoàn thành, một tiếng Phượng kêu lảnh lót chợt từ trong cổ tay phải Cơ Động vang lên.