Âm Dương Miện

Chương 156: Thiên Can Thánh Đồ(hạ)




- Cơ Động.

Diêu Khiêm Thư nhảy một bước đã chặn phía trước, ngăn cản đường đi của Cơ Động và Vân Thiên Cơ, trong mắt đã lộ ra vài phần tức giận. Trước giờ chỉ có hắn không nhìn kẻ khác, chứ chưa từng có chuyện người khác không nhìn hắn, đây là lần đầu tiên trong đời hắn gặp phải. Nguồn tại http://Truyện FULL

Cơ Động dừng bước lại, lẳng lặng nhìn hắn:

- Còn chuyện gì nữa?

Diêu Khiêm Thư trầm giọng nói:

- Sự tồn tại của Thiên Can Thánh Đồ, chính là quan hệ đến an nguy của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Mỗi một đời Thiên Can Thánh Đồ ứng mệnh sinh ra, thiên hạ nhất định có đại loạn. Mà Thiên Can Thánh Đồ chúng ta chính là lực lượng căn bản để giải quyết vấn đề. Bên ngoài chế ngự Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, bên trong chấn nhiếp Ngũ Đại Đế Quốc, nắm giữ quyền chưởng quản thiên hạ. Ngươi đã đi tiêu diệt Thạch Tử Tước trừ hại, hẳn cũng không phải là người tính cách lạnh lùng. Người xưa có câu, kẻ tiểu nhân chỉ lo chuyện của bản thân, kẻ khoáng đạt thì lo chuyện ổn định thiên hạ. Chẳng lẽ ngươi lại chấp nhận là kẻ chỉ biết lo chuyện của mình hay sao?

Cơ Động nói:

- Ngươi không cần phải nói thêm gì nữa. Đầu tiên, ta cũng không hề có chí hướng lo chuyện bình loạn thiên hạ, tiếp theo, ta đã nói rồi, ngươi đã nhận lầm người rồi, ta cũng không phải là Bính Hỏa Thánh Đồ mà ngươi cần tìm. Ta nói lần cuối cùng rồi đó. Nếu như ngươi cứ cản đường cản lối trước mặt ta, đừng trách ta đối với ngươi không khách khí.

- Ngươi…

Diêu Khiêm Thư lúc này thật sự là có chút nhịn không nổi, thật muốn nổi cơn tam bành với gã thanh nên mềm rắn đều không được này một trận. Thế nhưng hắn cũng rất rõ ràng, tuy rằng về mặt ma lực mình chiếm ưu thế, nhưng mà chân chính ra tay với Cơ Động, có thể nói hắn chẳng nắm chắc được phần thắng. Năng lực của Cơ Động có lẽ Vân Thiên Cơ không nhìn ra, thế nhưng hắn lại có thể nhìn được đến bảy tám phần. Đối với Thiên Can Thánh Đồ mà nói, ma lực cũng không phải là điểm mấu chốt quyết định thực lực bản thân.

Đột nhiên đúng lúc này, ánh mắt Cơ Động chợt ngưng đọng lại, luồng Âm Dương lốc xoáy trong cơ thể tự động xoay chuyển mãnh liệt.

Con đường vốn đang náo nhiệt bỗng chốc trở nên an tĩnh lại, mọi người xung quanh tựa như là tan biến vào trong không trung vậy. Cả ngã ba đường trong chốc lát đã chỉ còn lại cosba người bọn họ mà thôi.

- Kỳ thật hắn cũng không có nói sai, ngươi cũng không cần phủ nhận. Chỉ là hắn nói cũng không hoàn toàn chính xác. Ngươi không chỉ là Bính Hỏa Thánh Đồ, đồng thời cũng là Đinh Hỏa Thánh Đồ nữa.

Một đạo thân ảnh tựa như hư ảo lặng lẽ xuất hiện. Lúc đầu chỉ là một hư ảnh nhàn nhạt, càng lúc càng rõ ràng hơn. Cơ Động kinh ngạc phát hiện, sáu giác quan của hắn vốn vô cùng mẫn cảm thế nhưng lúc này trở nên mơ hồ hẳn, những phản ứng đối với mọi thứ bên ngoài đều trở bên chậm chạp lại. Hiện tại có khả năng nhìn thấy, cũng chỉ có hư ảnh đang chậm rãi tiến đến gần kia mà thôi.

Diêu Khiêm Thư quay đầu lại, ánh mắt cũng đồng dạng nhìn về phía thân ảnh đang dần dần hiện rõ kia, trong mắt choáng đầu vẻ khiếp sợ.

- Bính Đinh Song Hỏa Thánh Đồ. Từ khi Thiên Can Thánh Đồ ra đời đến nay, ngươi là vị Thánh đồ đầu tiên có được ma lực Song thuộc tính. Cái này không thể nghi ngờ là đại biểu cho ngươi có được thực lực vô cùng cường đại trong tương lai, cũng đại biểu cho những khó khăn và thử thách cực lớn mà ngươi phải đối mặt trong tương lai. Cơ Động, ngươi không ngờ lại là kẻ đứng đầu một đời Thiên Can Thánh Đồ, khống chế sự hưng suy của thiên hạ, một đời Thánh Vương.

Cơ Động rốt cuộc cũng nhìn thấy rõ được bộ dáng của người kia, người này mặc một bộ y phục màu trắng, nhìn qua khoảng hơn ba mươi tuổi. Tướng mạo cũng không tính là xuất chúng, thế nhưng lại có một loại khí tức xuất trần, tựa như lúc hắn mới xuất hiện vậy, cả người đều có một cảm giác hư vô mờ mịt. Đồng thời Cơ Động cũng mơ hồ cảm giác được, lúc này chung quanh người hắn cũng không phải là không khí bình thường, mà càng giống như là một loại ảo giác hơn.

- Thiên Cơ đại nhân.

Tiếng kinh hô của Vân Thiên Cơ vang lên bên cạnh Cơ Động.

- Ngươi chính là Thiên Cơ?

Cơ Động trầm giọng hỏi.

Thiên Cơ mỉm cười, khẽ bước một bước tới. Lúc trước hắn tựa hồ như còn cách khoảng mấy chục thước, thế nhưng chỉ sau một bước đã đi đến trước mặt Cơ Động, cùng Diêu Khiêm Thư sóng vai đứng chung với nhau.

- Thánh Vương vốn do đúng thời cơ mà sinh ra, tất cả cơ duyên, thậm chí là sự ra đời đặc biệt của ngươi, đều là do sự sắp đặt của thiên ý. Tương lai của ngươi hết sức gian nan gập ghềnh, thậm chí còn tràn ngập trong bi kịch nữa. Thế nhưng ngươi vẫn như trước mà một đời Thánh Vương chưởng quản cả thiên hạ.

Không đợi Cơ Động mở miệng, Diêu Khiêm Thư đã nhịn không được nói:

- Thiên Cơ, ngài nói rằng hắn là Bính Đinh Song Hỏa Thánh Đồ? Chuyện này sao có thể?

Trong mắt Thiên Cơ tựa hồ biểu lộ sự thâm thúy có thể nhìn thấu hết tất cả:

- Không có gì là không có khả năng. Lời ngươi nói sở dĩ không làm cho hắn tin, chính là bởi vì ngươi không biết rõ được thân phận thực sự của hắn. Ta nói đúng không? Thiên Can Học Viện, Âm Dương Học Đường, đặc biệt bốn mươi chín hào, vì đánh chết á quân của Âm Dương Học Đường, Hoàng thái tôn của Trung Thổ Đế Quốc mà bị truy nã, Cơ Động.

Trong lòng Cơ Động chấn động:

- Ngươi có thể nhìn thấy chuyện của ta?

Thiên Cơ thở dài một tiếng:

- Nhưng gì ta có thể nhìn thấy chung quy cũng hữu hạn. Năm nay ta bốn mươi bảy tuổi, vì có thể nhìn thấy tương lai của ngươi, ta phải tiêu hao hết hai mươi năm tuổi thọ. Nhưng mà cái này hết sức đáng giá. Đáng tiếc những gì ta có thể nhìn thấy, cũng chỉ có một nửa mà thôi, tương lai chân chính của ngươi, thế nhưng chỉ là một bóng dáng mơ hồ.

Thanh âm Cơ Động lạnh lùng nói:

- Cho dù ta thật sự là Thánh đồ như các ngươi đã nói thì sao chứ? Các ngươi muốn ta làm gì?

Thiên Cơ nói:

- Bây giờ cũng không cần làm gì cả. Ta lấy hai mươi năm tuổi thọ của ta làm vật trả giá để tiết lộ thiên cơ, chỉ là hy vọng ngươi có sự chuẩn bị trước. Ngươi còn có thời gian bảy năm nữa. Bảy năm sau chính là lúc thiên hạ đại loạn. Hôm nay Tiểu Vân có thể gặp được ngươi, tỷ tỷ của hắn chết đi, tất cả mọi chuyện đều là do thiên ý sắp đặt cả. Ngay tại một khắc hắn gặp được ngươi, hắn đã trở thành Đại Thiên Cơ đời tiếp theo, đây chính là khảo hạch cuối cùng của những người được đề cử làm Thiên Cơ, gặp được Thánh Vương. Ai thông qua được khảo hạch này sẽ kế thừa y bát của ta.

Cơ Động cả giận nói:

- Nếu như ngươi đã biết tỷ tỷ của hắn gặp phải nguy nan, tại sao ngươi không cứu nàng ta?

Thiên Cơ nhàn nhạt nói:

- Biết trước cũng không có nghĩa là có khả năng thay đổi. Vận mệnh của mỗi người đều đã được định trước. Nếu như tùy tiện thay đổi, chỉ làm cho kết quả càng trở nên tồi tệ hơn mà thôi.

Cơ Động tức giận hừ lạnh một tiếng:

- Chẳng lẽ ngươi còn chưa nghe qua bốn chữ Nhân định thắng thiên hay sao?

Trong mắt Thiên Cơ chợt bộc phát ra hai luồng quang mang sáng rọi chói mắt:

- Nhân định thắng thiên, hay cho câu Nhân định thắng thiên. Quả nhiên không hỗ là một đời Thánh vương. Hiện tại những lời ta nói có lẽ ngươi cũng không hiểu rõ. Nhưng mà, ta tin rằng trong tương lai ngươi sẽ dần dần giác ngộ. Sự tồn tại của Thiên Cơ chính là vì Thiên Can Thánh Đồ tồn tại, đoán trước tương lai, chỉ điểm một con đường sáng. Tính mạng của ta còn thêm được bảy năm nữa, Tiểu Vân, ngươi đi theo ta đi. Giáp Mộc Thánh Đồ, từ giờ trở đi, nhiệm vụ quan trọng của ngươi là đi theo Thánh Vương, theo dõi từng bước đi của Thánh Vương, mọi chuyện khác chỉ cần thuận theo tự nhiên là được, đây chính là chỉ dẫn cuối cùng của ta đối với ngươi. Thánh Vương, bảy năm sau Tiểu Vân tự nhiên sẽ đến gặp ngươi, khi đó, hắn đã chân chính là một đời Thiên Cơ.

Không đợi Cơ Động mở miệng, đột nhiên lúc đó, hết thảy mọi thứ xung quanh đều trở nên vặn vẹo lên. Thân ảnh Vân Thiên Cơ từ từ nhạt nhòa dần, chỉ vài cái chớp mắt đã hoàn toàn biến mất. Mà Cơ Động lại không thể làm được bất cứ chuyện gì, hắn chỉ cảm thấy giống như xung quanh mình mọi thứ trở nên cô đọng lại cả. Mà ngay cả ma lực bản thân cũng xuất hiện vách ngăn, luồng Âm Dương lốc xoáy tựa hồ như bị áp chế lại vậy.

- Thánh Vương, không cần cố làm trái thiên ý. Thiên đạo là thứ mà năng lực của ngươi không thể thay đổi nổi. Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, cũng là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau.