Ám Dạ Thự Quang

Chương 46: Lang tộc chi bộ (1)




Vương của ta?

Mặc Cách cúi xuống nhìn Mai Tạp Tây, không ngờ nó là vua.

Mặc Cách đứng im không biết nghĩ gì khiến cho người Sói bắt đầu xao động bọn họ không có tính kiên nhẫn.

Mặc Cách ngẩng đầu cười cười, tươi cười của y luôn chói mắt đối với ai cũng có hiệu quả mà trên người y lại có khí tức đặc biệt khiến cho họ không chán ghét thậm chí còn thích.

” Ta là bạn của Mai Tạp Tây, hắm mới vì ta mà bị thương, có mời ta về tộc các ngươi chơi ”

Mặc Cách tự bịa lí do khiến Mai Tạp Tây kêu ” Ngao, Ngao ” đương nhiên tộc nhân cũng không hiểu vua họ nói gì, phát hiện chuyện này y lại càng mặt không đỏ khí không suyễn.

Mặc cách thiện Lương cũng có lúc nói dối.

Đám người sói nghe y nói không động tĩnh khiến y thấy không ổn mà ngừng ” Cái kia các người không tiện ta sẽ không đến tự đem tộc trưởng của các ngươi về đi ”

Để biểu hiện thành ý y đem Mai Tạp Tây đặt xuống bãi cỏ rồi lùi lại  tạo cảm giác an toàn.

Bên kia mọi người trao đổi ánh mắt ” Các ngươi thấy hắn có bao nhiêu phần tin được ” một nam nhân nhỏ nhắn nói ” Hỏa, ta thấy hắn khó tin ” ” Tạp nói không sao thực lực ta chưa mạnh nếu Huyêt tộc phát hiện sẽ nguy hại ”mọi người suy nghĩ gật đầu.

” Quân sư nói đúng giờ ta nên làm gì ”

” Ta nghĩ đem y đến bộ tộc xa nhất đi ” vì vậy khi họ quay lại Mặc Cách biết họ thương lượng xong rồi.

Nam nhân cao lớn nói ” Tộc trưởng đã mời thì xin đi theo ta ”Mặc Cách nghĩ ngọi như là cân nhắc rồi nhìn Mai Tạp Tây ” Tốt lắm ta đến đó một lần đi ”

Vì vậy họ tiến đến vây quanh Mặc Cách, một cô gái ôm Mai Tạp Tây, tiếp theo một loạt chú ngữ như hùng ca viễn cổ vang lên ánh sáng đem họ vây quanh.

Khi Mặc Cách mở mắt đã là cảnh tượng khác.

Mặc Cách nhìn nơi này cau mày, phòng ốc đổ nát, y tưởng là che đậy nhưng khi ra ngoài thì tốt nhất nên ở lại bên trong, nơi này thật sự …., là một vùng ngoại ô.

Mặc Cách bị cảnh này rung động nhìn bộ dạng tự tin của Mai Tạp Tây ai nghĩ lang tộc sống khổ như vậy 

Quân sư đứng xa nhìn ánh mắt của y đau thương như là ngày tận thế nghĩ, xem ra tộc trưởng không tin nhầm người nhưng cẩn thận vẫn tốt hơn ” Công tử ”

” Không dám gọi ta Mặc Cách thôi ” lang tộc vốn sảng khoái không câu nệ, quân sư cũng vạy nên hảo sảng mà nói ” Mặc Cách là tên là  Chi Nguyệt  ” Mặc Cách cười lên ” Chi Nguyệt huynh ”

Chi Nguyệt cười lại thích y thêm một chút mà nói ” Ngươi xem tộc ta bây giờ không như ngàn năm trước ” nhìn những con Lang không thể biến hóa nổi trên đường Mặc Cách cũng thấy trầm trọng rồi.

Chi Nguyệt nhì cảnh này mà lại tin nhiệm y thanh âm vang lên ” Ngàn năm trước tộc trưởng cửu tử nhất siinh mà trốn thoát, quangafn năm còn lại cảnh tượng ngày hôm nay chúng ta chỉ dám ra ngoài ban ngày còn ban đem thì tự tụ tập tránh Huyết tộc ”

Nói đến đât Chi Nguyệt quay sang Mặc Cách thâm trầm ” Chỉ sợ sau này nơi đây cũng không còn ”

Mặc Cách cả kinh mà nói ” Yên tâm, ta đã đến đây sẽ không việc gì ”

Chi Nguyệt nhìn y ” Nhớ lời ngươi nói ”” Đương nhiên ”

” Các người nói gì, tộc trưởng khôi phục rồi, đến xem ” người phụ nữ vừa ôm Mai Tạp Tây nói.