Ảm Dạ Ly Du

Chương 30




“Sao lại không có thứ gì trao đổi với trẫm a? Trẫm nhớ kỹ ngươi có rất nhiều bí mật trong người, không bằng liền lấy những bí mật này đến trao đổi đi…………….”

Khí tức nóng ấm thổi qua bên tai khiến Thiển Ly Du co rúm lại một chút, mà lời Dạ Quân Hi nói càng khiến y nao nao. Đây là lần thứ hai Dạ Quân Hi hỏi mục đích tiến cung của y. Lần đầu tiên chính là tối hôm qua, kết cục tác động đến nội thương làm cho y ho khan không ngừng, khiến nam nhân này nổi giận đùng đùng truyền triệu ngự y buộc y uống thuốc chữa thương. Mà lần này…………..

Thiển Ly Du hơi hơi giương mắt liếc nhìn nam nhân, chỉ thấy gương mặt đối phương mang theo tiếu ý, đôi mắt phượng hoặc nhân kia nhìn không ra hỉ nộ, vô cùng bí hiểm.

Thiển Ly Du tự nhiên biết Lam Vũ đế quân Dạ Quân Hi không phải người chịu ngồi chờ chết, sợ rằng từ thời khắc y vừa ly khai hoàng cung Diệu quốc, Dạ Quân Hi đã bắt đầu tra xét bối cảnh, lai lịch và mục đích của y. Nhưng lúc đó y cũng chỉ là Diệu quốc Thất hoàng tử bình thường nhát gan, mặc dù là mật thám Dạ Quân Hi cài vào Diệu quốc cũng không thể tra ra điều gì. Bất quá giờ đây y đã lộ ra rất nhiều điều khác với lời đồn, sợ rằng Dạ Quân Hi đã điều tra tới Ngụy gia. Nhớ tới gần đây có một lần chim sơn ca mang đến tin tức của Ngụy Thanh Sương, trên bức thư nói mấy ngày nay có người liên tiếp đến Lam Chỉ uyển, nhưng lại không phải vì tầm hoan….

Có một chủ tử cường đại như vậy, mật thám của Lam Vũ tất nhiên không phải hạng người có thể coi thường, cũng may tuy Lam Chỉ uyển đích thực là sản nghiệp bí mật của Ngụy gia, nhưng thế lực của Thanh Sương, Thanh Hoằng đều ẩn dấu rất sâu, chỉ bằng vào Lam Chỉ uyển, thì còn cách thế lực chủ chốt của Ngụy gia rất xa, cho nên Thiển Ly Du cũng không quá lo lắng.

Đã có người âm thầm điều tra nội tình của y, mà Dạ Quân Hi lại chưa từng nghiêm hình thẩm vấn y, như vậy có nghĩa Dạ Quân Hi cũng không vội vã muốn thám thính ra chuyện gì từ miệng y. Nghĩ như vậy, Thiển Ly Du lấy lại bình tĩnh, thoáng thả lỏng tâm tình.

“Ly Du có thể có bí mật gì? Mặc dù là có, tại trong mắt bệ hạ cũng chỉ là trò chơi trẻ con mà thôi. Bây giờ tại Uyển Anh điện này có chắp cánh cũng không thoát nổi, lại càng không đáng kể. Ly Du vẫn nói câu đó, bệ hạ không muốn cứu thì không cứu đi.” Quyết định chủ ý, Thiển Ly Du liền nhất quyết hữ dữ ủy xà (lá mặt lá trái) với Dạ Quân Hi đến cuối cùng.

Phản ứng của Dạ Quân Hi nằm trong dự liệu của Thiển Ly Du, nam nhân hơi nhướn mày, trong mắt phượng hiện lên một tia không hài lòng, nhưng cũng chỉ là chớp mắt mà thôi, sau đó liền nói: “Mà thôi. Cho dù là ngươi không nói thì sớm muộn gì trẫm cũng biết. Đến lúc đó xử trí ngươi cũng không muộn.” Dạ Quân Hi nói xong liền ấn một nụ hôn xuống bên môi thiếu niên rồi mới thả y về giường, Thiển Ly Du âm thầm nhíu mày.

Tựa hồ từ khi trở về Uyển Anh điện, nam nhân này càng ngày càng thích làm những động tác thân mật nnhư vậy, hơi một chút sẽ đem y ôm vào trong ngực, không ngừng hôn khẽ. Có lẽ là vì đã quá nhiều lần, cho nên cảm giác chán ghét cũng dần dần phai nhạt. Sức mạnh của thói quen thực sự đáng sợ, y còn tưởng rằng y vĩnh viễn không thể thoát khỏi sự ám ảnh của kiếp tước, cả đời này chắc chắn không thể thân cận ai……..

Bỗng nhiên nhận thấy chính mình đang suy nghĩ chuyện gì, Thiển Ly Du cười nhạt. Đột nhiên nhận được tân sinh, y vốn chưa từng dùng nhiều tâm tư, bất quá là cảm động ơn sinh dưỡng của mẫu phi, sau đó lại làm quen với Thanh Sương, Thanh Hoằng, cuối cùng chỉ có một chút suy nghĩ, không muốn tùy tiện tìm hiểu về cuộc sống mới này. Không mong đợi có thể thú thê sinh tử, kéo dài hậu đại, nếu không quá gần thân thể thì cũng không sao. Nhưng hài tử của Thiển Như Nguyệt nếu bị người hại chết, thật đúng là có chút đáng tiếc. Không biết Dạ Quân Hi rốt cuộc có chủ ý gì.

Thiển Ly Du nghĩ vậy, ngẩng đầu nhìn nam nhân ngồi bên giường, đang định mở miệng hỏi, bỗng nhiên truyền đến tiếng Tô Thụy bẩm báo, nói: “Khởi bẩm bệ hạ, Liên quý phi cầu kiến.”

Thiển Ly Du hơi sửng sốt. Tuy rằng sáng sớm có rất nhiều cung phi kích động đến đây châm chọc khiêu khích, nhưng y không ngờ người đứng đầu hậu cung như Liên quý phi cũng tham gia cuộc náo nhiệt này, mà còn chọn đúng thời gian Dạ Quân Hi đang ở……………

Thiển Ly Du nghĩ vậy ngẩng đầu liếc nhìn Dạ Quân Hi, đã thấy đối phương cũng đang nhìn mình, trong đôi mắt phượng xẹt qua một tia u ám, nét mặt giống như đang xem kịch vui, giương giọng nói: “Tuyên.”

Không lâu sau, Liên quý phi uyển chuyển mềm mại tiến vào trong điện. Nàng mặc một bộ cung trang hoa lệ đạm tử sắc, trên khuôn mặt được tỉ mỉ tân trang là thần sắc thong dong thản nhiên, vào cửa liền thầy Thiển Ly Du ngang nhiên nằm nghiêng trên giường mà đế quân lại ngồi ở một bên, không lộ ra thần sắc giật mình hay tức giận, chỉ quy củ hành lễ nói: “Nô tì tham kiến bệ hạ.”

Dạ Quân Hi vẫy tay ý bảo nàng miễn lễ, nàng liền đứng thẳng dậy.

Thiển Ly Du suy tính trong lòng một phen, đang định đứng dậy hành lễ, không ngờ vừa mới ngồi thẳng, thanh âm uyển chuyển dễ nghe của Liên phi đã vang lên: “Thượng quân không cần đa lễ. Nghe nói Thượng quân còn bệnh nhẹ, ta hỏi qua thái y viện xong, liền phân phó ngự thiện phòng làm một chén kim ti huyết yến(*), nghe nói rất có lợi cho thân thể.” Nói xong phân phó cung nga đang bưng chung canh múc ra hai chén, dâng lên cho Dạ Quân Hi và Thiển Ly Du, lại nói: “Nô tì không biết bệ hạ ở đây, bất quá may là làm không ít, bệ hạ cũng uống một chén giải lao.”

Thiển Ly Du không nói gì, trong lòng lại âm thầm nghĩ Liên quý phi này quả nhiên tâm tư thâm trầm. Có lẽ là vừa mới tính kế Thiển Như Nguyệt, lại nghe tin y từ lãnh cung quay về Uyển Anh điện, bởi vậy mới đến đây thám thính thực hư. Kim ti huyết yến này trân quý đến thế nào, trong Lam Vũ quốc không hề sản xuất, thứ này chính là cống phẩm của nước khác, còn hào phóng nấu đủ hai phần, chẳng phải nói rõ nghe tin Dạ Quân Hi đang ở đây cho nên mới đến làm bộ làm tịch sao.

Liên quý phi có tâm tư gì, Dạ Quân Hi tự nhiên nhất thanh nhị sở, nhưng không nói ra, chỉ nói: “Vẫn là ái phi chu đáo.” Vươn tay tiếp nhận kim ti huyết yến mà cung nga dâng lên, lại nói: “Nghe nói nửa đêm hôm trước ái phi triệu ngự y, là thân thể có gì không khỏe sao?”

Thiển Ly Du nghe vậy trong lòng trầm xuống. Đêm trước, chính y xông vào Thương Kình cung sau đó ẩn thân vào Tịch Liên cung nghe được chuyện Liên quý phi hợp mưu với ngự y kia. Dạ Quân Hi nhắc tới chuyện này làm gì? Lẽ nào hắn định lập tức giải quyết chuyện Thiển Như Nguyệt sao?

Ánh mắt do dự rơi vào trên người, Dạ Quân Hi quay đầu tựa tiếu phi tiếu liếc nhìn Thiển Ly Du.

Mà Liên quý phi cũng chỉ mỉm cười nói: “Khiến bệ hạ phiền lòng. Nô tì cũng không có gì đáng ngại, ngày đó Duệ Nhi bị trúng gió, nửa đêm phát sốt, hôm nay cũng đã khỏe lại.”

Dạ Hành Duệ là Tứ hoàng tử mà Liên phi sinh hạ, năm nay bốn tuổi. Đem chính nhi tử của mình làm lá chắn, chiêu này không tồi. Bất quá đáng tiếc, Liên quý phi tuy rằng thông minh hơn mấy nữ nhân khác trong hậu cung, nhưng vẫn phạm vào một sai lầm chí mạng – người mà nàng đối mặt chính là Lam Vũ đế quân Dạ Quân Hi, vô luận nàng có giả bộ hiền lương thục đức thế nào, thì những chuyện xấu xa mà nàng làm, đều không gạt được nam nhân thân là trượng phu của nàng này.

Dạ Quân Hi nghe vậy hơi nheo lại mắt, có chút lãnh đạm nói: “Vô sự là tốt rồi. Gần đây thân thể Như Nguyệt không khỏe, trẫm mệnh Trịnh ngự y chuyên môn điều dưỡng cho Như Nguyệt. Không có chuyện gì đừng đi quấy rối, chọn ngự y khác cũng giống nhau thôi. Ngươi đã minh bạch chưa?” Nói xong cầm kim ti huyết yến đặt sang một bên, còn đem cả chén trong tay Thiển Ly Du cũng cầm đi đặt ở cùng một chỗ.

Thiển Ly Du thấy thế nhíu mày. Trong kim ti huyết yến rõ ràng không có độc, Liên phi nếu muốn hạ độc hại y, cũng sẽ không múc thêm một chén cho Dạ Quân Hi. Như vậy Dạ Quân Hi làm thế là…..Là muốn cảnh cáo Liên phi?

Quả nhiên, nghe được Dạ Quân Hi nói vậy, Liên phi rốt cuộc hơi thay đổi sắc mặt, mà nhìn cử động của Dạ Quân Hi, trong đôi mắt xinh đẹp kia liền hiện lên một tia bất an. Nhưng tất cả những điều này cũng chỉ lóe lên trong chớp mắt, Liên phi rất nhanh liền khôi phục lại sự trấn định vốn có, hơi hơi khom người nói: “Bệ hạ thứ tội, là nô tì đường đột. Nếu đã tặng đồ xong, nô tì liền cáo lui trước.”

Dạ Quân Hi vẫn chưa ngăn cản, chỉ tùy ý nàng xoay người rời đi, cước bộ của Liên quý phi cũng không còn trầm ổn như khi tiến đến.

“Xem ra bệ hạ vẫn quan tâm hoàng tỷ và hài tử trong bụng nàng, là Ly Du đã lo lắng quá mức.” Nghe được bên ngoài đã không còn âm thanh gì, Thiển Ly Du lúc này mới mở miệng nói. Những lời vừa rồi của Dạ Quân Hi đối với Liên quý phi chắc chắn chính là tình thiên phích lịch (sấm sét giữa trời quang). Nữ nhân thông tuệ như vậy không thể không hiểu được hàm ý trong lời nói của Dạ Quân Hi, kế hoạch hợp mưu với vị ngự y kia chỉ sợ phải gắc lại. Như vậy, Thiển Như Nguyệt coi như tạm thời an toàn.

Dạ Quân Hi nghe vậy cười khẽ một tiếng, nói: “Liên quý phi tâm ngoan thủ lạt y như phụ thân nàng. Qua hôm nay nàng sẽ không đi tìm ngự y, nhưng sẽ tìm những người bên cạnh Thiển Như Nguyệt. Mệnh của Thiển Như Nguyệt và hài tử trong bụng có giữ được hay không, còn phải xem vận vay của nàng. Liên quý phi không dễ sai phái như thế a.”

Thiển Ly Du nhịn không được thở dài trong lòng. Nghe đồn hai năm nay trong cung ít có cung phi mang thai, thỉnh thoảng có thai cũng sẽ sẩy hoặc tử thai, xem ra trong việc này có không ít lần là do Liên phi hạ thủ, mà Dạ Quân Hi hiển nhiên biết rõ, nhưng lại không xử lý Liên phi, cũng không thương tiếc những hài tử bị chết oan kia. Nam nhân này rốt cuộc vô tình đến mức nào a?

Dạ Quân Hi nhìn ra suy nghĩ trong lòng Thiển Ly Du, nhịn không được nheo mắt lại, nói: “Trong hoàng gia nơi nào có cốt nhục thân tình. Ngươi cũng là người trong hoàng thất, đối với điều này hẳn phải hiểu rất rõ, không phải sao?”

Thiển Ly Du nghe vậy không ngỏi ngẩn người, trong đầu hiện ra một đoạn ký ức, trong đôi mắt hắc diệu thạch hiện lên một mạt âm u, buông xuống mí mắt không nói.

Thấy bộ dạng Thiển Ly Du trở nên như thế, Dạ Quân Hi liền nhíu mày. Chẳng lẽ là nhớ lại chuyện bị………làm nhục ở Diệu quốc?

Không biết những kẻ đó là ai………Mắt phượng nheo lại đầy nguy hiểm, Dạ Quân Hi nghĩ nên để mật thám ở Diệu quốc tra xét việc này một chút.

Mặc dù không hiểu sao hắn bắt đầu không quan tâm tới chuyện người trong lòng ngực này từng bị người khác chiếm hữu, làm nhục, nhưng lại vạn phần muốn lăng trì xử tử những kẻ đó. Hơn nữa hắn cũng không muốn thiếu niên này ngồi trong lòng hắn nhớ tới những chuyện xảy ra rồi cả người cứng ngắc, lạnh toát, ghê tởm muốn nôn.

Trong cơn hoảng hốt lại bị ôm vào trong ***g ngực ấm áp tỏa ra khí tức Thanh Mộc đàn hương, Thiển Ly Du nghe được thanh âm trầm thấp êm tai nói như mệnh lệnh: “Du Nhi, quên những chuyện đó đi.”

—————————————————————

Cuối cùng cũng tiến triển trong cách xưng hô :”>

Kim ti huyết yến: Huyết yến tơ vàng, ta không biết ở bên mình thì nó tên là gì, cơ mà Việt Nam cũng có huyết yến. Ta tra sơ sơ, thì 100gr em huyết yến này trên dưới 20 triệu =..=

(​http:​/​​/​loancamcac.files.wordpress.com​/​2012​/​06​/​kim-ti-huye1babft-ye1babfn.jpg​)

(​http:​/​​/​loancamcac.files.wordpress.com​/​2012​/​06​/​kim-ti-huye1babft-ye1babfn2.jpg​)