Ánh mặt trời chiếu vào làm tôi chói mắt, tôi chậm chạp thức dậy. Tôi nheo mắt và muốn xoay người về phía bên kia. Tôi cố gắng cử động nhưng dường như cơ thể tôi đang bị đè lên bởi một ai đó. Hơi thở ấm áp của người ấy phả vào cổ tôi khiến toàn thân tôi nổi da gà. Tôi cố gắng di chuyển cơ thể mình để có thể thấy được khuôn mặt người đang nằm cùng giường với mình nhưng không thể, người đấy đang ôm tôi rất chặt. Lưng của tôi đau nhức và những kí ức của ngày hôm qua bắt đầu chảy ngược về não tôi. Cha tôi, Alpha Adam, Đàn mới, bị cầm tù, Alpha Damien..
ALPHA DAMIEN!?!?!?!?!?!?!? Tôi há miệng hít một ngụm khí lớn và co mình lại. Cử động bất ngờ của tôi đánh thức anh ấy. Tôi quay người sang đối diện với khuôn mặt của anh ấy. Anh ấy vẫn còn đang ngái ngủ. Anh ấy nhìn tôi và cười. Anh ấy vòng tay qua người tôi một lần nữa và siết chặt vòng ôm của mình. Cơ thể anh ấy gần như đè lên người tôi. Tôi muốn chống trả lại nhưng cơ thể của anh ấy quá ấm áp và quyến rũ. Cánh tay tôi vẫn đang để lên phần thắt lưng của anh ấy nên càng khiến chúng tôi sát vào nhau hơn. Ngay sau đó tôi nhận ra rằng anh ấy đang cởi trần. Lạy chúa! Anh ấy không mặc áo và cơ thể anh ấy trông thật đẹp, giống một pho tượng thần trong viện bảo tàng vậy. Chắc hẳn Chúa đã không gặp quá nhiều khó khăn khi ngài tạo ra anh ấy.
" Năm phút nữa thôi Công chúa. " Anh ấy thì thầm vào tai tôi.
Hơi thở ấm áp của anh ấy làm trái tim tôi tan chảy.Khoan đã, chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Anh ta đã đánh tôi. Anh ta không khác gì so với cha tôi cả. Trái tim tôi run rẩy và dường như trong cơ thể tôi có một cái gì đấy đang rên rỉ. Alpha Damien đã làm gì với tôi. Tôi chưa từng có những cảm giác như thế này bao giờ, hoặc đối với bất kì ai. Tôi tiếp tục vặn vẹo cơ thể cố gắng thoát khỏi cái ôm của anh ấy, giống như một chú sâu đang cố gắng thoát khỏi cái kén vậy.
" Cônggggg chúaaaaa. Em có thể nằm yên được không chỉ năm phút nữa thôi màaaaa. " Anh ấy kéo dài giọng một cách ngái ngủ và điều đấy làm tôi bật cười.
Giọng của anh ấy thật đáng yêu và buồn cười. Tôi cố gắng bỏ tay mình ra khỏi người anh ấy nhưng " cô ta " ngay lập tức gào lên. Tôi đơ người trong giây lát. Anh ấy dịu dàng hôn lên cổ tôi. Bất cứ chỗ nào môi anh ấy chạm vào đều trở nên ấm áp. Tôi cười nhẹ.
" Được rồi Công chúa. Anh dậy rồi. " Anh ấy nói thầm trong khi đang hôn tôi.
Anh ấy nhấc tay lên và tôi đã có thể rút tay mình ra khỏi phần thắt lưng của anh ấy. Khi tôi bỏ tay ra tôi mới chú ý đến những hình xăm của anh ấy. Chủ yếu là ở trên cánh tay. Hình xăm khiến anh ấy trông càng cuốn hút hơn nữa. Tôi không thể ngăn mình nhìn chằm chằm vào anh ấy. Tôi có thể cảm thấy được rằng mình đang chảy dãi vì ( thèm muốn) anh ấy. Damien cười khúc khích.
" Anh biết mà. Trông nó rất ngầu phải không. " Tôi đỏ mặt. Ôi chúa ơi! Anh ấy biết rằng tôi đang nhìn ư.
" Ổn thôi mà Công chúa. Mọi sự quyến rũ này đều là của em. Một mình em thôi. " Anh ấy thì thầm trong khi môi của anh ấy lại một lần nữa tìm đến cổ tôi. Anh ấy ôm tôi thật chặt và hít một hơi lớn mùi hương của tôi.
" T-Tôi có tên mà. " Tôi thì thầm.
" Và đó là gì vậy Công chúa? "
" Tôi có một cái tên, anh biết đấy. Và lần cuối cùng tôi kiểm tra thì đó không phải là Công chúa. "
" Được thôi Công chúa. Vậy tên em là gì? "
" Bane. "
" Giống như cái gã trong phim Batman á? "
" Yea. "
" Mmmm.. Anh thích gọi em là Công chúa hơn. "
Anh ấy thì thầm trong khi một lần nữa hít mùi của tôi. Thật là khó khi phải suy nghĩ trong lúc người đàn ông này đang ở bên cạnh. Mùi hương của anh ấy giống như một màn sương mờ giăng kín trong đầu tôi. Tôi nhắm mắt lại và thở dài
" Liệu tôi có bị hành quyết không? " Tôi nhẹ nhàng hỏi
Damien nhìn tôi. Tôi có thể thấy được rằng ánh mắt của anh ấy thể hiện 1 chút bối rối và lo lắng. Đôi môi của anh ấy hơi cong lên và tôi không thể không tưởng tượng cảnh môi mình được hôn lên đôi môi đầy đặn đấy của anh ấy. Damien dường như nhìn thấu tâm tư của tôi, anh ấy cười nhẹ.
" Nếu em muốn làm gì đấy thì em không phải hỏi qua ý anh đâu Công chúa ạ. Anh là của em, 100%. "
" Mmm nhưng anh đang ôm tôi chặt như một cái bẫy gấu vậy. " Tôi nói trong khi đưa mắt xuống nhìn vào cánh tay rắn chắc của anh ấy.
" Oh shit! Anh xin lỗi. Liệu anh có làm đau em không? Anh không cố ý. Anh rất rất rất xin lỗi. "
Anh ấy xin lỗi. Tôi đã cố gắng nhưng không thể kiềm chế chính mình nở một nụ cười với anh ấy. Ai có thể tưởng tượng nổi cơ chứ? Alpha mạnh mẽ nhất U.S đang nói xin lỗi.. VỚI TÔI. Một kẻ vô danh. Nụ cười của tôi nhanh chóng nhạt dần khi những suy nghĩ tiêu cực nảy ra trong đầu tôi. Thứ gì đấy trong tôi lên khiển trách tôi vì đã có những suy nghĩ như vậy, nhưng căn bệnh Trầm cảm đã thắng.