Alpha Thích Ngược Đãi Của Tôi (My Abuse Alpha)

Chương 5-1: Tôi đã tìm thấy Mate của mình (1)




< Damien P.O.V > (*)

(*) Đoạn này là giọng của Damien. Về sau sẽ có khá nhiều lần đổi giọng nên mình sẽ ghi ngắn thành < Nhân vật + P.O.V > nha

Tôi vừa mới thoát khỏi Patricia. Tôi thở dài và một lần nữa nằm xuống giường. Cô ấy chắc chắn biết cách làm hài lòng đàn ông. Mặc dù Patricia có khuynh hướng nghĩ rằng tôi thật sự để ý đến cô ấy, nhưng thật ra là không. Sói cái không bao giờ có thể học được cách chấp nhận. Tình yêu chỉ dành cho những kẻ yếu. 

Dù tôi vẫn luôn luôn tin rằng một ngày nào đấy tôi sẽ tìm thấy Mate hoàn hảo thuộc về mình và chúng tôi sẽ sống hạnh phúc mãi mãi về sau cùng với đàn của mình. Nhưng tôi biết rằng cơ hội đấy thực sự rất mong manh. Tôi đã 21 mà vẫn chưa tìm thấy Mate của mình. Alpha trước tôi đã kết đôi với Mate của mình ngay trong đàn ngay khi ông ấy mới 16.

Xem xét một điều rằng những Người Sói bình thường Chuyển hóa khi họ 13. Còn tôi, tôi đã Chuyển hóa khi mới lên 9. Tôi giành lấy quyền tiếp quản đàn và trở thành Alpha sau khi cha tôi bị giết, lúc đấy tôi mới 14. Cả đàn biết rằng tôi sẽ làm tốt vị trí Alpha khi không có Luna. Luna là Alpha Mate và họ được coi là điểm yếu của Alpha. 

Theo một cách nào đấy, tôi vừa buồn và vừa vui vì mình không có Mate. Tôi tin rằng đàn của tôi sẽ không hề có bất cứ thương vong nào trong trận chiến vì tôi chẳng có điểm yếu nào mà kẻ thù có thể nắm bắt. Điều đấy làm tôi trở thành một Alpha quyền lực và mạnh mẽ nhất U.S.A.

Tiếng gõ cửa vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi. Beta của tôi, Mathew mở cửa ra và bước vào.

" Alpha. Sói cái của Black Forest đã tới.. "

" Tốt thôi. Hãy đẫn cô ấy đến phòng của mình trong Biệt Thự. "

" Chỉ là.. Chúng ta có một vấn đề nhỏ Alpha... "

Một vấn đề nhỏ ư? Tôi không thích các vấn đề. Tôi thích tìm các giải pháp hơn.

" Là cái gì? " Tôi gần như kích động. Mathew bất giác hạ thấp đầu

" Cô ấy không được khỏe cho lắm.. " Mathew nói một cách thận trọng.

Không được khỏe cho lắm? Cô ấy được cho là thành viên mạnh nhất của đàn. Họ cam đoan rằng cô ta sẽ làm tôi ngạc nhiên. Dù sao thì họ cũng là một đàn khá là nhảm nhí. Kể cả thành viên mạnh nhất của họ vẫn quá yếu so với tôi. Mặc dù Alpha Adam nói rằng đàn của bọn họ vẫn rất mạnh, nhưng thật tâm tôi nghi ngờ điều đấy.

" Cô ấy sẽ phải luyện tập gấp đôi. "

" Mọi chuyện không dễ dàng như thế đâu thưa Alpha.. " Mathew gần như thì thầm.

" Tại sao lại không thể? Thôi lảng vảng quanh bụi rậm như môt con cáo và hãy nói cho ta biết chuyện quái gì đang xảy ra đi. " Tôi gần như hét lên.

Cơn giận giữ của tôi gần như bùng phát.

Mathew hơi giật mình trước phản ứng của tôi. Tôi biết rằng giờ đây mắt của mình đã biến thành màu đen. Phần Sói của tôi đang muốn trỗi dậy, răng nanh của tôi cũng đang bắt đầu lộ ra.

" Cô ấy là con người. " Mathew nói

" CÁI GÌ CƠ?? CÔ TA LÀ CÁI GÌ? CON NGƯỜI? CÔ TA LÀ MỘT CON NGƯỜI? CHẾT TIỆT! "

Tôi biết rằng tôi sẽ nổi điên ngay lúc này. Dù vậy tôi vẫn đang dùng tất cả sức mạnh của mình để đấu lại phần Sói trong mình, tôi muốn hắn lùi lại. 

Tôi nhanh chóng bước ra khỏi phòng mình và đi về phía đường xuống tầng hầm. " Con người " này thật có gan khi dám làm vậy với tôi! Sao cô ta dám cơ chứ! Ồ nhưng cô ta có thể chắc chắn rằng mình sẽ xuống địa ngục và tôi sẽ bắt cô ta trả giá cho hành động của mình. Tôi nhất định sẽ đem đầu của cô ta gắn trên bức tường chiến lợi phẩm của mình. 

Khi tôi tới nơi giam giữ lính canh cúi đầu trước tôi và cho tôi đi qua. Chúng không hỏi gì cả và tôi hài lòng vì điều đấy. Tôi bước đến trung tâm của tầng hầm và một thứ mùi xa lạ xộc vào mũi tôi, chắc chắn là của " con người " kia. Tôi nhận ra rằng cơ thể tôi gần như thả lỏng khi tôi hít phải mùi hương đấy. Nó thật ngọt ngào nhưng không phải thứ mùi mà chúng ta ngửi thấy khi đi vào cửa hàng bánh kẹo. Nó nhẹ nhàng, ngửi giống mùi hoa Violet và dứa. Thật là một mùi hương " ngon lành ". Khoan đã, tôi phải tập trung vào chuyện vừa xảy ra. Mùi hương đấy đang cố chiếm lấy đầu óc tôi, làm tôi mất trí.

" Alpha.. "

" Không cần phải giải thích. Ý của ngươi là gì khi cô ta không phải là sói. " Tôi gầm lên.

" Tôi thật sự xin lỗi thưa Alpha. Đáng ra tôi phải thông báo với ngài ngay khi biết được nhưng... "

Giọng nói của hắn bị cắt ngang khi tôi xô hắn vào bức tường gần đó. Tôi mở cửa và đi vào phòng giam. Mùi hương ngọt ngào đánh úp vào tôi như một túi gạch bay đến bất ngờ. Mùi hương tuyệt vời và " ngon lành ". Phần Sói trong tôi đang dần bình tĩnh lại, tôi có thể cảm thấy hắn đang rên rỉ bên trong tôi. Thật kì lạ, hắn chưa bao giờ làm thế. Tôi phải thoát khỏi dòng suy nghĩ và tập trung vào hiện tại.

" Này. " Con người ". Nhìn ta. "

Tôi nói với một giọng trầm thấp

Cô ta không hề di chuyển. Thậm chí còn không hề run rẩy trước giọng nói của tôi. Điều đấy làm tôi bực mình, tất cả mọi người đều có một chút gì đó phản ứng khi đối diện với tôi, nhưng riêng cô ấy chỉ ở yên vị trí ban đầu. Cô ấy chỉ là một con người và tôi có thể giết cô ấy chỉ bằng một cái nắm tay. Đáng ra cô ấy nên hoảng loạn và sợ hãi, nhưng cô ấy ngay cả nhìn tôi cũng không nhìn.