Một vài giờ trôi qua và tôi bị đánh thức bởi một giọng nam trầm thấp. Tiếng gầm gừ xen lẫn với tiếng rít không giống " con người " vang lên bên ngoài cái lồng, nơi tôi đang bị giam giữ. Tôi thở dài, tôi biết rất rõ những tiếng ấy phát ra từ đâu. Một Người Sói. Bằng cách nghe những tiếng gầm gừ, tôi đoán chủ nhân của nó hẳn là một thành viên rất quan trọng của đàn. Có thể là Beta mà Mike đã nhắc đến trước lúc tôi đến đây.
" WTF? Mày có ý gì khi nói cô ta không phải là "sói cái"? " Một giọng nói trầm gần như gào lên, mang theo rất nhiều sự giận giữ.
" Tôi rất xin lỗi thưa Alpha. Đáng ra tôi phải báo tin này cho ngài ngay khi tôi biết được nhưng... " Giọng nói của Mike bị cắt ngang bởi tiếng thứ gì đó đập vào tường. Tôi bất chợt rùng mình. Tôi nghe thấy tiếng gầm gừ càng lúc càng gần và tiếng cửa phòng giam mở ra. Tôi thu mình vào một góc và nhắm chặt mắt.
" Này. " Con người ". Nhìn ta. " Một giọng nói trầm thấp vang lên
Tôi từ chối. Tôi sẽ không thỏa hiệp với người không phải Alpha của tôi.
" Alpha đang nói chuyện với mày đấy " con người ". Trả lời ngài ấy đi. " Một giọng nữ hét lên. Tôi biết rằng giọng nói đấy thuộc về Nancy. Và một lần nữa, tôi không quan tâm.
" Thứ nhất, tôi có một cái tên. Thứ hai, anh ta không phải Alpha của tôi, anh ta có thể là Alpha của đàn này nhưng đối với tôi, anh ta là kẻ thù. " Giọng nói của tôi phá vỡ sự im lặng. Tôi thật sự ngạc nhiên rằng giọng nói của mình có thể mạnh mẽ đến vậy. Ngay lập tức tôi cảm thấy một luồng khí mạnh sượt qua mặt mình và cơn đau trên lưng cảm thấy rõ ràng hơn bao giờ hết. Tôi chậm rãi mở mắt ra và phát hiện Alpha đã ném tôi vào bức tường đối diện.
Tôi thật sự tức giận. Tôi chậm rãi đứng dậy phủi bụi bám trên quần áo mình và bắt đầu cười lớn.
" Đấy là tất cả những gì anh có thể làm ư? Cha tôi chỉ là một Beta nhưng ông ấy còn khỏe hơn hai người cộng lại đấy. Có giỏi thì cho tôi một cú thật mạnh xem nào. "
Tôi đã phần nào qua được cơn giận giữ, hoặc chỉ lúc này thôi. Tôi cầm một góc của áo phông và kéo nó lên để lộ vùng bụng đầy những vết bầm và tụ máu.
" Hãy nhìn thứ chết tiệt này xem. Tôi đã quen với việc bị bạo hành rồi. Nếu anh muốn thử làm thế với tôi một lần thì hãy tới đây. Hãy đánh tôi một phát thật mạnh xem nào. Dù sao thì " bao cát tập đánh " này cũng nên nhận một bài học thích đáng cho tội lỗi của mình. Phải không? "
Tôi hét lên với những giọt nước mắt lăn dài trên má. Tôi hạ góc áo xuống một chút và nhìn vào Nancy. Ánh nhìn của tôi ngay lập tức chuyển sang người của Alpha.
" Nào hãy tới đây hỡi vị Alpha hùng mạnh nhất U.S.A. Hãy đánh tôi đi. Hoặc giết tôi đi cũng được, tôi không quan tâm. Tôi đã quá mệt mỏi với thứ chết giẫm mà tôi gọi là cuộc sống rồi. " Tôi nói với một tông giọng châm biếm. Ánh mắt của tôi giao nhau với ánh mắt của Alpha. Và trong một vài giây tôi thấy mắt anh ta chứa đựng rất nhiều cảm xúc. Ngay lập tức tôi có thể thấy ánh mắt anh ta ngập trong ham muốn, tình yêu, và nỗi đau.
Tôi tự hỏi vì sao mình có thể thấy được quá nhiều cảm xúc thông qua ánh mắt từ một người tôi chưa từng quen. Chỉ ngay khi tôi vừa nghĩ xong, Nancy bước tới trước mặt tôi và giơ tay lên. Cô ấy định dùng hết sức để tát vào mặt tôi. Nhưng trước khi tôi kịp chớp mắt, cô ấy đã bị ném xuyên qua những thanh sắt của phòng giam và đập vào tường.
" Mate. " Damien nhỏ giọng nói khi đứng trước mặt tôi.
Ánh mắt anh ấy dường như phát sáng và có một màu xám nhạt đang dần bao phủ lấy tròng mắt của anh ấy. Màu xám nhạt gần như bao phủ toàn bộ mắt của anh ấy. Tôi tự hỏi liệu anh ấy có bị mù bởi vì nó. Nancy dần hồi phục sau cú ném của Damien, cô ấy dần ngồi dậy.
" Alpha? " Cô ấy nhỏ giọng hỏi
" Không ai được động vào cô ấy.. Cô ấy là Mate của ta. " Damien mạnh mẽ ra lệnh
Mọi người trong phòng giam dường như bị đóng băng. " Alpha. Cô ta chỉ là một " con người ". Cô ta là rác và cô ta nên bị hành quyết. " Một Người Sói bước tới và nắm lấy khuỷu tay của tôi.
Hắn nắm chặt bàn tay đang tóm lấy tôi với ý định bẻ gãy nó. Damiem ngay lập tức tóm lấy bàn tay đấy của hắn và tôi thề rằng tôi đã nghe thấy tiếng thứ gì đó vỡ vụn. Hắn ta rít lên qua kẽ răng nhưng rõ ràng Damien không hề nao núng.
" CỦA TA. " Damien hét vào mặt tên Người Sói đấy.
Cơ thể tôi bất chợt run lên và tôi nhận ra rằng vết thương ở lưng lại bắt đầu chảy máu. Căn phòng đang trở nên ngày càng ẩm ướt và khó khăn cho việc hít thở. Tôi bắt đầu há miệng cố hít thêm không khí để giảm bớt đau đớn nhưng nó không có hiệu quả. Tôi bắt gặp ánh mắt của Damien lo lắng nhìn mình nhưng chỉ vài giây sau mọi thứ đều tối đen. Tôi cảm nhận được rằng cơ thể mình đã ngã xuống.