[AllTakemichi] Nữ Idol Takemichi Và Bọn Bất Lương

Chương 35




-Bước lên tầng hai, mn đang ngồi vào những hàng ghế và đợi trận chiến bắt đầu,Iris đã kiếm được người phụ giúp rồi, còn cậu thì không cần lắm, cậu ngồi uống ly trà đợi cho người chỉ đạo trận đấu đến còn những vị khách mời thì cũng đã chọn chỗ ngồi mà xem rồi

+Không biết cô ấy một mình có thể làm được không nhỉ!?-Mitsuya

+Cô ấy sẽ ko để thua dễ dàng vậy đâu-Hakkai

+Tao mong chờ món cô ta làm ra ghê-Smiley

+Em ghét món cô ấy làm-Angry

+Đừng nói vậy chứ, rõ ràng em đang mong chờ nó mà-Smiley

+Kisaki mày nãy giờ suy nghĩ gì mà trầm tư vậy-Hamna

+Ko có gì-Kisaki nhìn cậu đang ngồi trên chiếc ghế ngáp ngủ cười thầm

+Tao muốn thấy cô gái đó thua ghê-Rindou

+Đó là điều không thể đâu-Izana

+Mikey mày ổn không-Draken lo lắng hỏi Mikey

+Tao ổn-Mikey nhìn vào đôi bàn tay đã ôm lấy em

*Nó thật ấm áp*Mikey

+À xin lỗi chúng tôi tới trễ-Người chủ đạo cuộc thi và ba vị giám khảo

+Không sao ạ

+Vậy thì vòng 1 xin phép bắt đầu luôn ạ, vòng này chúng ta sẽ thi nấu ăn, và điều kiện thắng đó chính là nấu cho 3 vị giám khảo ở đây và để họ chấm điểm, không những vậy bạn cũng phải nấu đồ ăn cho những vị khách ở đây-Người chủ đạo cuộc thi

-Cuộc thi bắt đầu, nguyên liệu đã được chuẩn bị đủ, bên phía Iris đã bắt đầu lựa chọn món ăn và chế biến còn cậu thì vẫn ngồi đó và uống ly trà, mọi người đều rất ngạc nhiên nhìn cậu còn cậu vẫn thanh thản uống cho hết :v.

-Sau 5 phút, cuối cùng cậu cũng uống xong, cậu đứng dậy buột tóc lên cao cho thật gọn gàng sau đó đeo tạp dè vào, bước đến gần nơi sơ chế, cậu cầm con dao lên và bắt tay vào làm.

+Động tác của cô gái đó điêu luyện ghê, làm cái nào ra cái đó-Giám khảo 1

+Kĩ thuật dùng dao phải nói là rất tốt-Giảm khảo 2

+Mùi hương cũng thật là hấp dẫn, mặc dù đã ăn rồi nhưng sau khi ngửi xong tôi lại đói rồi-Giám khảo 3

-Cả đám người  bàn tán về cậu, cậu lại không để ý mà vẫn tiếp tục làm, đội bên kia thì có vẻ rất vất vả vì nhờ có sự "trợ giúp" từ Iris :3

-Sau 10 phút làm cậu đã làm xong, món ăn được đưa lên cho họ còn cậu thì quay lại cái ghế ngồi nghỉ, có vẻ như sau 2 năm khi tỉnh dậy cho tới bây giờ cơ thể cậu vẫn chưa thực sự hồi phục, cậu mệt mỏi nhìn đồng hồ 9h35.

*Mau kết thúc lẹ đi,mình quên mất trong loại trà đó có một chất giải đi lượng thuốc của mình, có vẻ như mình sẽ không chịu nổi quá *

-giám khảo mở món ăn ra mùi hương hấp dẫn tỏa ra làm cho những người ngửi thấy là muốn ăn luôn, họ bắt đầu ăn thử.

+Thật là ngon-Giám khảo 1

+Một món ăn hoàn hảo, mùi hương và màu sắc mọi thứ thật hoàn hảo-Giám khảo 2

-Những người ăn vào bàn tán không thôi, còn cậu thì mệt mỏi ngồi trên chiếc ghế, những người kia cũng dần nhận ra có thứ gì đó kì lạ.Inui lo lắng nhìn cậu anh ấy như muốn xuống dưới và hỏi cậu như cậu đã nhận ra và lắc đầu kêu anh ấy không cần.

*Haizz, mọi thứ thật tồi tệ, giờ nếu muốn tiếp tục mình cần phải có thuốc nhưng ai sẽ đưa nó cho mình đây, cơ thể mình mệt quá nhưng mình vẫn chưa xong việc mà*

-Bạn mệt mỏi ôm mặt, cắn răng chịu đựng nhưng có vẻ như cơ thể cậu không cho rồi, những người kia bắt đầu nhìn cậu.

*Lần này mình sẽ thua sao, mình không muốn tí tẹo nào cả, làm ơn hãy thức đi*mắt cậu dần mờ đi

BỊCH

-Bên ngoài cửa sổ hình như có một con đại bàng đang tông vào cửa,đó là con đại bàng mà cậu từng nuôi, vì lý do nào đó mà nó đang cố gắng phá cửa vào trong, mặc dù mệt mỏi nhưng cậu vẫn cố giơ tay về hướng nó.

-Mykel từng là quản lý của Maris cũng biết rất nhiều về cô ấy, trong hai năm Maris biến mất, cô ấy đã bị ép làm thư kí cho Iris, mặc dù hiện là thư kí của Iris nhưng cô ấy vẫn luôn trung thành với Maris, luôn chờ đợi cô ấy về. Hôm nay cô đã gặp được một người khá giống với Maris, cô luôn nghi ngờ đó là Maris và bây h khi thấy con đại bàng Maris từng nuôi đang ngoài cửa sổ còn cô gái ấy thì đang giơ tay về phía nó, nó làm cô nghi ngờ hơn, cô đã chạy ra cánh cửa sổ đó và mở cửa cho nó,nó với cô cũng rất thân khi thấy cô con đại bàng đó liền giao ra một cái túi gì đó, cô ấy mở ra, trong đó là một cái hộp gỗ và một bức thư, cô không chần chừ mở ra đọc luôn.

Gửi Maris, tôi nghĩ rằng em sẽ luôn không chịu nghe lời tôi mà nghỉ ngơi đàng hoàng, sau hai năm bất tỉnh, bây giờ em không chịu để cho cơ thể nghỉ ngơi thì rất nguy hiểm tới tính mạng đó và chắc hiện tại thuốc đã hết tác dụng và em đang gặp rắc rối đúng không, trong cái hộp kia đó chính là thuốc của em đó hãy tiêm nó vào người em sẽ cảm thấy ổn hơn thôi, tôi chỉ giúp em lần này thôi, lo mà quan tâm đến cơ thể mình đi.-By bác sĩ

-Sau khi đọc xong lá thư Mykel liền quay sang nhìn em, nước mắt cũng chảy xuống, cô ấy bước đến gần em, bàn tay sờ lên mặt em

+Quả nhiên là cậu mà-Mykel

-Em nhìn lên cô ấy, chỉ nở một nụ cười hiền hậu nhìn cô ấy.Cô ấy sau đó gặt nước mắt vén tóc sang một bên mở chiếc hộp ra lấy từ trong đó một cái ống tiêm chích vào cổ em, những người xung quanh cũng ngồi đó nhìn em đang được tiêm thứ gì đó vào, vì đau đớn em liền nhăn mặt

+Cố chịu chút xíu thôi-Mykel nhận thấy liền an ủi

-Sau khi tiêm xong cậu ấy để em nghỉ ngơi một chút,con đại bàng kia thì sau khi đưa đồ xong liền rời đi, trước khi đi có quay đầu lại nhìn Mykel.Thuốc dần thấm vào cơ thể, em cũng dần tỉnh táo hơn, sau khi tỉnh hết hoàn toàn thì cuộc thi cũng đã kết thúc, người thắng cuộc chính là em. Sau khi thi xong cũng có một câu hỏi dành cho em

+Cho tôi hỏi cô vừa mới tiêm gì vào người vậy-Người chỉ đạo

+Đó là một loại thuốc cho cô ấy, cô ấy cơ thể yếu ớt phải có loại thuốc này thì mới chống chịu được cho hết cuộc thi này- Mykel

+Này Mykel cô đang làm gì vậy-Iris

+À tiện thể thông báo luôn, tôi ko làm quản lý của cô nữa- Mykel

+Cô dám sao-Iris tức giận

+Có gì là tôi ko dám chứ- Mykel

+Cô.......-Iris tức điên rời đi

+Cảm ơn cậu

+Tớ mãi là quản lý của cậu, điều đó ko bao giờ thay đổi đâu, di chuyển được chưa?? chúng ta xuống tầng dưới quyết định cho vòng hai đi- Mykel vui vẻ đở cậu dậy và đi xuống lầu

-Bỏ lại những vị khách đặc biệt kia :3

________________________________________________________________________________

Hết

Mấy ngày nay tui lười viết quá :|, đọc zui zẻ.

Tui ko có kiểm tra lại nên chắc sẽ có lỗi, mong mn thông cảm.

1/8