"Này, những lời nói độc ác như thế mà mày cũng thốt ra được sao ?"
Ở bên ngoài, Baji bất lực mà đứng nhìn Chifuyu, hắn bỗng nhiên cảm thấy hối hận, biết vậy năm đó để cứ cậu ta ngồi dưới mưa, tốt nhất là sau đó cảm mạo rồi chết đi cũng được.
Mở cửa xe đi vào, như một thói quen, Baji cúi đầu mở tủ để lấy bao thuốc.
Nhìn cái con người tự nhiên chui lên xe của mình ngồi, Chifuyu chau mày.
"Không vào nhà đi mà leo lên đây làm gì."
"Tâm sự mỏng." Thành thật trả lời, Baji nhún vai.
"Chỉ là tò mò ai đó sáng sớm chạy từ khu A sang tận khu B để làm gì thôi."
"Mày theo tao ?"
Tức giận đẩy Baji một cái, Chifuyu giật lấy bao thuốc mà ném lại vào trong tủ.
Không một chút tức giận, ngược lại Baji còn cười một cách cực kì đểu cáng.
"Không theo liền không biết mày có sở thích rình mò người khác vào sáng sớm như thế."
Bởi vì để tiện cho việc trao đổi qua lại nên Chifuyu và Baji đã mua hai căn hộ ở gần nhau, mọi hôm đều không nói nhưng hôm nay Baji vì có việc đột xuất nên phải dậy sớm, chỉ là không ngờ từ cửa sổ nhìn ra đã nhìn thấy Chifuyu chuẩn bị phóng xe rời đi.
Nhìn lên đồng hồ chỉ mới chỉ điểm 5 giờ sáng, Baji kinh ngạc nhướn mi, thế nhưng nói gì thì nói, ngay từ đầu cả hai đã thống nhất không căn thiệp vào đời tư của nhau nên Baji vốn dĩ cũng không quan tâm lắm.
Vậy mà ý trời vốn muốn hắn bắt gặp khi bản thân sau khi xong công chuyện thì đang trên đường đi về lại vô tình thấy Chifuyu từ trong một khu chung cư đi ra.
Ngoài ý muốn nhất thì nơi này chính là nơi mà đám người Akkun hôm qua đã nhắc đến, cũng đừng trách hắn nghe lén, chỉ là vô tình đứng ở phía sau nghe được thôi.
Còn chưa kể lúc đó Chifuyu cũng đứng bên cạnh nên 90% hắn cũng sẽ nghe được.
Ồ lên một tiếng xem như đã hiểu, Baji nghiên đầu nhìn ra ngoài kính xe.
Hắn nhếch môi.
"Thảo nào, thì ra là để ý người ta."
Thở dài một tiếng, mắt thấy chiếc xe Chifuyu chuẩn bị lăn bánh thì cũng là lúc Baji khởi động máy để đi theo sau.
Ngồi trên xe tà tà nhìn Chifuyu, Baji mở miệng trêu chọc:"Mày có phải là đang yêu rồi không ?"
Lời vừa thốt ra, ngay lập tức Baji đã bị Chifuyu trừng mắt:"Còn nói nữa thì lập tức cút xuống xe!"
"Hung dữ như vậy làm gì ? Thảo nào không muốn tao lôi kéo cậu ta vào chuyện này."
Vươn tay lấy lại bao thuốc, Baji rút ra một điếu rồi đưa cho Chifuyu.
"Không đùa nữa, hôm nay bà cô đó đã gọi tao về nhà."
Nhận lấy điếu thuốc, Chifuyu nhìn hắn thông qua kính chiếu hậu.
"Như thế nào ? Bị vạch trần rồi ?"
"Mày nghĩ thế sao ?"
Đem hộp quẹt đưa cho Chifuyu, Baji nghiên đầu nhìn ra cửa sổ.
"Tao không rõ mục đích của bà ta là gì nhưng hiện tại bà ta muốn tao tìm một người chăm sóc cho ông nội. Gần đây tình hình của ông có vẻ không tốt lắm."
Chifuyu kinh ngạc:"Việc này không phải tìm một bác sĩ liền tốt sao ? Bà ta không tự làm được ?"
Đối với quyền lực của một người như quý bà kia thì việc tìm một người có học thức và địa vị để chăm sóc không phải quá đơn giản sao ?
Vậy thì cần gì phải tìm đến Baji để nhờ vả?
Cười khẩy một cái, Baji nhả khói ra.
"Mày nghĩ chỉ là đơn giản muốn tao tìm người thôi sao ? Với lại ông nội không thích kiểu người quá cứng nhắc, mày biết đó, việc tương tác với người đã có tuổi thì không phải cứ có học thức mới làm được.
Bỏ tiền thì dễ, tìm người có tâm liền khó, hiện tại bà ta đang gợi ý cho tao đến viện dưỡng lão tìm một số người."
Baji dừng một chút rồi lấy điện thoại ra, đem nơi mà quý bà kia muốn hắn đến, hắn nhún vai.
"Một viện dưỡng lão từng được quý bà đầu tư, xem ra hết 70% đều là người quen biết."
Ngầm hiểu ý Baji, Chifuyu cười lạnh.
"Xem ra mày sẽ không đến nơi này rồi nhỉ ? Nhưng làm sai ý thì hình tượng con ngoan liền tan tành."
"Thế nên tao mới muốn để ông nội tự chọn, thật ra tao đã nghĩ đến một người..."
Từ trước đến nay, Chifuyu chưa từng nghi ngờ năng lực của Baji, tự nhiên lần này cũng sẽ thế.
Im lặng nhìn hắn, Chifuyu thở dài:"Tuỳ mày thôi, được rồi, cút về nhà mày đi, tao muốn ngủ."
"Mà này, mày thật sự thích Takemichi à ?"
Chuyện này cũng hơi vượt ngoài sức tưởng tưởng của Baji, bởi vì trong trí nhớ của hắn, Chifuyu cũng chỉ mới tiếp xúc với Takemichi được có vài lần.
Nếu nói thích thì có phải vô lí quá không ?
Thế nhưng sau khi nghe câu hỏi của Baji, Chifuyu chỉ ậm ờ mà gật đầu.
"Tao nghĩ là mình có để ý một chút..."
Gãi gãi má, Chifuyu vẽ vời lên cái vô lăng.
"Như tao đã nói thì tao thích những người làm được những việc tao không thể làm, trước đó chấp nhận cùng mày chơi trò chơi này vì tao nghĩ mày có thể giúp tao, thế nhưng hiện tại tao cảm thấy mình đã tìm được đối tượng mới rồi, thế nên sau này khi kết thúc thì chúng ta cứ cắt đứt luôn cũng được."
"Mày sống trong vôi à sao bạc thế ?"
Không tin được mà nhìn Chifuyu, Baji nhướn mày mà chủ động bước xuống xe:"Được rồi tao về đây, chúc mày cùng người ấy sớm sinh quý tử, con cháu đầy đàn nhé!"
Trước khi kịp nhìn Chifuyu nổi trận lôi đình thì Baji đã nhanh trước một bước mà nói lời tạm biệt.
Nhìn bóng lưng Baji rời đi, Chifuyu lập tức vói đầu ra mà ném cho hắn một chiếc dép.
"Đồ khốn nạn mỉa mai ai ? Sớm muộn rồi mày cũng sẽ như tao thôi."
Đau đớn ôm lưng, Baji tức giận mà đưa ra ngón giữa, mồm còn không quên đọc khẩu hình chửi bậy.
Phía bên kia, sau khi đọc những thông tin của những năm về trước xong, Takemichi lập tức hoang mang.
Cậu ôm gối mà ngồi ngẩn ra.
"Thật quái lạ, hình như các diễn viên ở bộ phim này đều có scandal về đời tư phải không ?"
________________________
Tính đợi có chap mới trong manga chính thì mới viết nhưng ngứa tay quá :v với lại tôi mới nhận ra là đôi khi cho dù chỉ nhỏ nhoi thôi nhưng Draken vẫn có thể sống nên thôi không trầm cảm vội 😌 cứ từ từ cái gì đến thì nó đến. Khoan hoảng nhé các bồ :> cũng xin lỗi vì sự điên khùng của tôi sáng nay 🙈