Sau khi rời đi, đạo diễn còn không quên nhắc nhở Takemichi chiều nay đến thử vai cho buổi quay đầu tiên của mình.
Sau 7749 lần gật đầu đáp ứng, đạo diễn mới an tâm rời đi.
Lúc này, người vô hình nãy giờ mới bắt đầu lên tiếng:"Chuyện quái quỷ gì vậy? Cậu thật sự muốn làm diễn viên sao?"
"Bố Ken đã ra sức như thế? Tôi từ chối được sao?"
Takemichi đúng là như thế, khi người ta nhờ vả thì cậu không thể từ chối được, bởi vì sự thất vọng của người khác khiến cậu không vui.
Nhưng mà Bố Ken là cái quỷ gì?
"Nói xạo, còn không phải cậu ham tiền nên mới đồng ý."
Ông chủ khinh bỉ nhìn cậu, tai ông đâu bị điếc, tất nhiên sẽ nghe được chuyện tiền bạc kia.
Nhưng Takemichi sau khi nghe xong thì bắt đầu cáu gắt:"Này nha, ông cho là tôi ham tiền sao? Thật ra chỉ là tôi cảm thấy người ta cần tôi quá nên mới đồng ý thôi, với lại 2000 kia cũng là bố Ken tự nói, tôi đâu có đòi hỏi?"
Cậu dám sao? Lúc đó cậu chính là cá nằm trên thớt, thật ra là do bố Ken không biết nắm bắt tình thế, chỉ cần đem chuyện đó đe doạ cậu, tự nhiên cậu cũng sẽ nghe theo, ai mà nghĩ bố Ken thế mà chi tiền mua thời gian của cậu.
Cũng tốt, vừa thoát nạn vừa có tiền, ai mà không ham cơ chứ?
Takemichi khà khà cười, cậu vui vẻ đi về nhà để chuẩn bị cho chiều nay.
***
Takemichi so với dự định thì đến sớm hơn một chút, dừng chân trước một công ty hạng sang, cậu còn chưa kịp đi tiếp thì đã bị một người phía sau vỗ vai.
Takemichi quay đầu, thật kinh ngạc khi thấy sự xuất hiện của người anh em tốt.
"Akkun? Sao mày lại ở đây?"
Mở to mắt khi thấy Akkun, Takemichi ngỡ ngàng kêu lên.
"Tao sáng nay thì bị đạo diễn ngày hôm qua chúng ta gặp mời đến đây...còn chưa kể ông ấy cũng đàm phán với ông chủ của tao để xin nghỉ rồi."
Akkun rầu rĩ kể lễ, cứ tưởng thoát nạn, thì ra ông chủ bằng mặt không bằng lòng, đạo diễn nói nếu hắn ở lại thì cũng sẽ không yên thân.
Thế là dưới lời mời của đạo diễn, Akkun được mời đến với vai trò là một trong những người góp mặt khá quan trọng của bộ phim, điểm gặp mặt tất nhiên là cùng Takemichi một chỗ.
Thế nhưng nhìn đến chiếc máy ảnh trong tay Takemichi, Akkun kinh ngạc:"Sao lại mang máy ảnh đến?"
À....Takemichi cầm máy ảnh lên rồi nhìn nhìn, sau đó thì phất phất tay ý bảo không có gì.
Hai người vừa trò chuyện vừa đi thì cũng đã vào bên trong, nhìn đèn pha cùng với các máy móc phục vụ quay phim tiên tiến, Akkun thầm ngưỡng mộ.
Đúng là nghe danh đạo diễn Ken đã lâu, thế nhưng hắn không nghĩ lại xa hoa đến mức này.
Takemichi rất nhanh sau đó đã nhìn thấy đạo diễn ngồi vây quanh các thành viên trong ekip.
Nhìn thấy Takemichi, đạo diễn vui vẻ chào hỏi.
"Đến sớm a! Mau lại đây ngồi đọc thử kịch bản xem sao."
Akkun nhìn Takemichi, sau đó thì chậm chạp gật đầu mà cùng tiến lại.
Sau một hồi đọc lướt qua, cuối cùng Takemichi cũng nhận ra được điểm khác thường.
Cậu cầm tờ giấy lên, sau đó chớp mắt nhìn đạo diễn:"Bố Ken, tên nhân vật sao lại là tên thật của tôi rồi?"
Bình thường không phải diễn viên sẽ hoá thân thành một người khác sao? Bây giờ đọc qua lời thoại thì đã thấy nhân vật chính trong kịch bản mang tên của chính bản thân mình, Takemichi không khỏi kinh ngạc.
Vốn là muốn bố Ken giải đáp cho mình, nhưng ở bên ngoài lại có một người ăn mặc thời thượng tiến vào, đồng thời trả lời luôn câu hỏi của cậu.
"Bởi vì nhân vật mà cậu phải hoá thân lần này sẽ chính là bản thân của cậu."
Giọng nói ba phần dễ nghe bảy phần trầm tính, Takemichi quay đầu nhìn người vừa trả lời câu hỏi của cậu.
Mái tóc bạc, có chút quen mắt.
"Đó là Mitsuya, tôi nghĩ cậu đã gặp ngày hôm qua rồi nhỉ!?"
A, là người lấy menu đây mà, đúng là Takemichi không giỏi nhớ mặt người khác nhưng người này dù sao cũng chỉ mới gặp ngày hôm qua, được nhắc lại cậu tự nhiên sẽ nhớ.
Mitsuya cởi áo khoác ngoài, sau đó đi đến bên cạnh cậu ngồi xuống.
"Tuy nhiên người mới, tôi không hiểu vì sao đạo diễn lại nhìn trúng cậu nhưng nếu cậu chính là người ông ấy muốn tìm kiếm thì tôi cũng không mong việc cậu là nghiệp dư mà ảnh hưởng đến người khác, mong cậu thật sự nghiêm túc với công việc này."
Takemichi nghe xong thì hơi nhíu mày, mặc dù cậu không hiểu quá nhiều ý tứ trong câu nói kia nhưng có một điều cậu chắc chắn rằng là hắn ta rất kính trọng bố Ken.
Này là đang nhắc nhở cậu sao?
Không khí lúc đầu còn vui vẻ, thế nhưng sự xuất hiện của Mitsuya đã khiến mọi thứ rơi vào yên ắng.
Mitsuya ngạo nghễ vắt chéo chân, tay bỏ lên đầu gối mà nhìn Takemichi.
"Tôi cũng khuyên thật một câu, việc hoá thân thành chính bản thân mình nghe thì có vẻ đơn giản thế nhưng hoàn toàn ngược lại, vì trước tiên, muốn đóng chính mình thì cậu phải biến bản thân cậu thành một người tuyệt đối hoàn hảo."