"Hai người có thôi đi không?"
Bất lực bị kẹp ở giữa, Takemichi chán nản khi phải nghe Hakkai cùng Sanzu lời qua tiếng lại suốt cả một đoạn đường dài.
Chuyện này nói ra thì phải kể về nửa tiếng trước đó, sau khi Takemichi trao đổi thành công với Taiju về việc thả Hakkai ra ngoài thì cậu cùng Sanzu đã đến căn nhà ở phía sau để chờ đợi Hakkai.
Vốn dĩ Sanzu đã mất kiên nhẫn từ lâu vì cứ nghĩ đến những hành động thân mật mà cậu đã làm với hắn ngày hôm qua suy cho cùng cũng là vì thằng nhãi này.
Càng nghĩ càng không cam tâm, Sanzu đưa tay nắm chặt lấy tay của Takemichi, giọng điệu khuyên nhủ:"Chuyện cũng đàm phán xong rồi không phải sao? Chúng ta đi về được chưa?"
Lóng ngóng nhìn vào bên trong căn nhà vẫn không có động tĩnh gì, Takemichi không nhìn Sanzu nhưng vẫn vỗ vỗ vào tay hắn hai cái, xem như là động viên an ủi.
Đúng lúc này, từ bên trong, Hakkai tiến ra với một bộ trang phục cực kì nổi bật, khác với dáng vẻ tiều tuỵ như ngày hôm qua, Hakkai trở lại với hình ảnh của một nam người mẫu được giới trẻ săn đón.
Không biết có phải là do cậu nhạy cảm quá không nhưng 90% cậu cảm thấy hắn ăn diện như vậy là để cho Sanzu nhìn.
Không một chút trắc trở kiêng dè, vừa bước chân ra khỏi căn phòng u tối Hakkai đã lập tức tiến về phía của Takemichi.
Giống như hoàn toàn xem Sanzu cùng những người đang có mặt ở đây là không khí, Hakkai đem Takemichi bế bổng lên rồi ngước đầu nhìn cậu như một đấng chúa tể tối cao đang ngự trị trong lòng hắn.
Nụ cười của Hakkai rạng rỡ như ánh ban mai, làm xoa dịu đi chút phiền muộn lo lắng còn sót lại trong lòng cậu.
Xem ra hắn vẫn ổn...
Khung cảnh vốn dĩ đang rất đẹp đẽ thì Sanzu đứng một bên liền cảm thấy chướng mắt mà đưa tay kéo Takemichi xuống khỏi người của Hakkai, sau đó hắn còn không quên đưa chân đạp vào bụng của Hakkai một cái rõ mạnh.
Đẩy Takemichi ra phía sau che chắn, Sanzu lạnh nhạt nhìn Hakkai, từ đầu đến cuối vẫn không tỏ ra chút thiện ý gì.
Trước thái độ xem trời bằng vung của Sanzu, Hakkai một chút cũng không để tâm, hoặc nói đúng hơn là đến bây giờ hắn mới nhận ra ngay cả Sanzu cũng có mặt.
Không đoán cũng tỏ tường chuyện Takemichi đã tìm đến Sanzu để giúp mình, Hakkai trong lòng hiểu rõ, tuy nhiên đối với ơn "cứu mạng" này hắn một chút cũng không cảm kích.
Lười so đo với Sanzu, Hakkai trực tiếp tỏ thái độ thờ ơ rồi tiếp tục tiến lại bên cạnh Takemichi.
Vừa gặp nhau đã như nước với lửa, bị kẹp ở giữa, cậu cũng lực bất tòng tâm.
Trước tiên là mặc kệ bọn họ, bằng không nếu đạo diễn nổi giận thì người chịu thiệt thòi nhất định sẽ là cậu.
Và thế là sau một hồi đầu tranh dữ dội, Takemichi, Sanzu cùng Hakkai quyết định sẽ theo xe riêng của Hakkai đến trường quay, còn về chiếc xe của Sanzu thì tạm bỏ lại gara của nhà Shiba để tránh hiềm khích khi tranh nhau việc ai sẽ là người ngồi kế bên cậu.
Giống hệt như lần đi chơi công viên với Baji, Chifuyu cùng Kazutora, mọi thứ kết thúc tuy êm đẹp nhưng sự thật bắt đầu cũng thật khiến cho người ta khiếp đảm tới già, thôi thì thuận theo thời thế, mọi việc còn lại tuỳ bọn họ an bài xử trí.
Thế nhưng đó chỉ là suy nghĩ phiến diện của cậu, bởi vì cậu chưa nghĩ đến trường hợp người này vẫn không thuận mắt người kia, cố ý tìm chuyện để gây gổ.
Có lẽ vì quá rãnh rỗi nên Sanzu không chịu được mà đâm chọt Hakkai một câu, đủ để cho cả hai bọn họ nhanh chóng xảy ra chiến tranh thế giới lần thứ ba không hồi kết.
"Tưởng cậu bị nhốt sẽ hiểu chuyện hơn đôi chút, không nghĩ đến cậu vẫn còn hơi sức muốn chống đối với tôi."
Đang yên đang lành đột nhiên bới móc câu chuyện vừa lắng xuống chưa được bao lâu, Takemichi bị Sanzu chọc cho muốn lấy kim khâu luôn cái miệng của hắn lại.
Thời gian trôi qua thật lâu, Takemichi nhắm mắt nhưng vẫn không thấy Hakkai đáp lại tiếng nào, nghi ngờ liếc sang hắn một chút, Takemichi âm thầm kinh ngạc.
Hakkai mà lại chịu nhẫn nhịn sao?
"Chính vì bị nhốt nên tôi nghĩ bản thân càng phải chống đối cậu, để cho cậu biết rõ ai mới là người chịu xuống nước trước."
Quên đi, coi như trước đó Takemichi chưa nói cái gì.
"Ha, là tôi đến nói giúp cậu một tiếng cậu mới được thả ra, giờ cậu dùng thái độ này để nói với ân nhân của mình như thế?"
Chớp chớp mắt nhìn Sanzu, Takemichi thán phục trước cái thói ăn nói lật lọng của hắn.
Hoạ này còn không phải do chính hắn gây ra sao?
"Tôi có cầu xin cậu đến giúp tôi sao? Cho dù cậu không đến thì Taiju cũng sẽ thả tôi ra, một chút chiêu trò bỉ ổi kia cậu tưởng dễ dàng lật đổ tôi à?"
Đánh mắt sang nhìn Sanzu, Hakkai nói ra một câu rất nhẹ nhàng nhưng đủ đanh thép, khiến cho bầu không khí đột nhiên bị nghẹn lại.
"Là cậu khi không chạy đến đánh người, tôi chỉ thuận theo cậu, để cho cậu đối diện với hậu quả mà cậu xứng đáng có, tôi chỗ nào thì dùng chiêu trò bỉ ổi?"
"Từ đầu đến cuối đều bỉ ổi, ngay cả con người cậu sinh ra thì đã mang sẵn một dòng máu bỉ ổi đê tiện cẩu thả chó tha rồi!"
"Tôi cmn không nên đem hợp đồng trả lại cho nhà các người, em thấy chưa? Cậu ta vốn dĩ đâu có cần em giúp!"
Bị Sanzu khi không kéo vào trong, Takemichi vô tội lắc đầu.
Cậu có biết gì đâu, cậu là người bị lôi vào chứ lương tâm cậu không hề tình nguyện.
"Được rồi, mỗi người nói ít một câu là ổn!"
Dưới sự khuyên ngăn của Takemichi thì Sanzu cùng Hakkai đều chọn im lặng, tuy nhiên bằng mặt không bằng lòng, thời điểm tài xế dừng chân tại một khu phế liệu bỏ hoang thì Sanzu đã để lại một câu trước khi hắn theo Takemichi đi vào trong trước.
"Nói tôi đê tiện, còn không xem lại chính mình dùng chiêu trò gì để lừa gạt Takemichi? So với cậu thì từ trước đến nay tôi đều chưa từng cưỡng ép em ấy làm điều em ấy không thích! Cũng thẳng thắn nhắc nhở cậu một câu, chuyện cậu làm Takemichi đã biết rồi, với cá tính của em ấy thì có thể sẽ bỏ qua lần này nhưng nếu có lần sau thì không cần tôi ra tay, chính Takemichi sẽ đem cậu đưa lên tận chín tầng mây rồi thẳng tay đạp đổ cậu xuống mười tám tầng địa ngục!"
Cảm nhận này hắn đã từng trải qua một lần, so với Hakkai hắn rất hiểu rõ cậu, nhưng tự nhiên con người này cũng sẽ có điểm yếu chí mạng, chỉ cần có thời cơ nhất định hắn sẽ tận dụng nó để nắm chắc tấm lòng của Takemichi.
***
Không biết có ai quên spoil Sanzu sẽ lợi dụng Takemichi không nhỉ?
Cái này mình cũng sẽ giải thích rõ là cách của Sanzu làm sẽ khác hoàn toàn với cách Baji cùng Chifuyu đã làm trước đó, mong mọi người tiếp nhận nó một cách bình thường nhất.
Nhưng đến tuyến tình cảm này thì còn hơi lâu, vì phải có biến cố mới dẫn đến mâu thuẫn được, trước tiên tình cảm của Sanzu là thật, sau này cũng là thật, nhưng có phần ích kỉ và nhẫn tâm hơn thôi!
Cứ tận hưởng Xuân ấm áp hiện tại đi, mai sau vỡ đầu đừng có than trách tác giả! Khổ thân tôi.