[AllTake] Comeback

Chương 73




Author: ThatNghiep

Thấy Hina đã đứng ở cầu thang đi xuống, Takemichi vội quay đầu đi chỗ khác, nhanh chóng trở về bộ dạng bình tĩnh như chưa từng có chuyện gì xảy ra, khẽ nói:

"... Tao biết mày yêu Hina rất nhiều, cho nên... Hi vọng mày có thể bảo vệ cô ấy có một cuộc sống hạnh phúc. "

Kisaki im lặng trầm ngâm, bởi vì Hina đã trở về bàn nên hắn cũng không kịp hỏi thêm gì cả... Mà bản thân hắn cũng chẳng biết nên hỏi cái gì khi đầu óc của hắn vẫn còn hỗn loạn không ngừng. Hắn không thể hiểu nổi rốt cuộc mục đích và ý định của tên anh hùng kia là gì...

Trong lúc tiếp tục làm bài tập, tuy cả hai người bên cạnh không nói gì nhiều với nhau nhưng Hina nhạy cảm nhận ra bầu không khí lúc này có chút khác thường...

Kisaki liên tục nhìn Takemichi!

Đáy lòng Hina bắt đầu xuất hiện bất an.

Dạo gần đây cô nhận ra nhiều người dùng ánh mắt... kỳ lạ với Takemichi... Hina vẫn luôn cố gạt nó ra sau đầu nhưng ý nghĩ đó không cách nào biến mất mà liên tục quanh quẩn trong đầu cô. Bạn trai ngốc nghếch ngây thơ của cô không nhận ra, nhưng cô thì có.

Đó là ánh mắt đơn phương một người.

Đừng nói là những bạn nữ trong lớp, rất nhiều người trong Touman đều mang ánh mắt đó với Takemichi.

Đúng là lúc này trong mắt Kisaki không có cảm giác đó, nhưng khởi đầu của những người kia không phải cũng vô thức đặt toàn bộ ánh mắt vào một người duy nhất là Takemichi đó sao?

Không thể có thêm địch thủ!

Vừa nghĩ xong, Hina bỗng kêu Takemichi vốn đang ngồi giữa cô và Kisaki đi ra ngoài để cô ngồi giữa. Takemichi tròn mắt, cả Kisaki cũng ngẩn người.

Người con gái tóc nâu ngồi ở cạnh hắn, khi quay sang còn mỉm cười rất dịu dàng. Kisaki đột nhiên ngồi cạnh người hắn đơn phương mấy năm trời, người cách người chỉ cách hai gang tay, cả người hắn cứng đờ, tim đập mạnh như muốn rớt khỏi lồng ngực.

Takemichi nhìn Kisaki sắp lìa hồn khỏi xác có chút buồn cười, cái tên này cầm súng bắn người đùng đùng chẳng đổi sắc mặt một lần, vậy mà trước mặt Hina lại thở không ra hơi. Takemichi ngẫm nghĩ một lúc, cậu cũng muốn để Kisaki có cơ hội nói chuyện với Hina nên đứng dậy nói đi vệ sinh.

Thấy tên đối thủ bỗng đứng dậy định rời đi, Kisaki trợn mắt, Takemichi thật sự để Hina một mình với hắn?

... Takemichi thật sự bỏ hắn một mình với Hina?!

Hai lòng bàn tay Kisaki đã ướt đẫm mồ hôi, hoang mang muốn đứng dậy. Hắn không đủ can đảm ở lại một mình với Hina, người hắn thầm thương cả mấy năm trời. Bộ não của hắn tự nghĩ ra vô số cảnh tượng ngu ngốc của bản thân sẽ xuất hiện ở trước mặt người bên cạnh, cứ thế càng làm hắn thêm hoảng sợ.

Kisaki thừa nhận, hắn thật sự không thể ngồi một mình với Tachibana Hinata.

Gân trên trán Hina nổi lên, người này cũng giống mấy tên Touman khác, tranh thủ mọi giây mọi phút lẽo đẽo theo sau Takemichi hay sao?

Nghe tiếng Kisaki gọi "K-Khoan!", Takemichi khó hiểu quay đầu. Hina đã lập tức mỉm cười tóm chặt lấy tay áo của Kisaki, bày ra dáng vẻ tràn ngập thân thiện nhờ Kisaki giảng giùm bài tập mà cô biết rõ đáp án.

Bàn tay nhỏ xíu kia níu lấy tay áo làm đầu Kisaki như muốn bốc hoả, hoảng loạn càng thêm hoảng loạn đứng phốc dậy.

Takemichi mở miệng rồi lại mím môi, bối rối đứng đó không biết làm sao.

Trước mặt cậu là cảnh tượng kì lạ...

Bạn gái cậu mỉm cười dịu dàng nắm chặt lấy tay áo Kisaki như hận không thể xé nó xuống để níu giữ đối phương...

Còn đối thủ một mất một còn với cậu vốn tưởng muốn ở bên cạnh người đã đơn phương nhiều năm thì đang dùng ánh mắt cầu cứu hoảng loạn muốn rời đi...

Sao nó lại như này?

Mắt thấy hai người kia giằng co níu kéo lẫn nhau sắp đổ cả ly nước trên bàn đến nơi, Takemichi vội bước đến giữ lấy cái ly, cùng lúc Hina vì dùng toàn lực giữ chặt áo Kisaki đến nỗi cái bàn suýt lật làm Takemichi đang tựa lên đó trượt người theo quán tính.

Hina giật mình vội thả tay áo Kisaki ra giữ chặt lấy cái bàn nhưng Takemichi đã ngã xuống đất. Kisaki đang bị giằng áo bỗng bất ngờ được thả ra cũng theo quán tính ngã xuống, nhưng hắn phản xạ nhanh hơn Takemichi nên kịp chống hai tay xuống đất.

Những người ngồi xung quanh hít sâu một tiếng.

Hina ôm mặt tự trách bản thân.

Cô vậy mà để tình địch có cơ hội tiếp cận Takemichi!!!

Cầm ly thuỷ tinh trong tay, trên mặt lẫn tóc và cổ đều là nước bị đổ vào, Takemichi còn chưa kịp than xui xẻo thì trên người bỗng bị một người khác đè xuống. Takemichi trân trối đối mắt với gương mặt kinh hoảng gần ngay gang tấc của Kisaki, người đang chống hai tay lên sàn đè lên cả người cậu.

Đôi bên trợn mắt nhìn nhau, Takemichi khóc không ra nước mắt.

Sao cậu cứ phải rơi vào mấy cái tình huống kì cục như thế này?!!!

Mặt Kisaki tái nhợt, lập tức lăn người sang một bên, Takemichi cũng hoảng hồn lồm cồm bò dậy đặt ly nước lên bàn.

Takemichi: "..."

Kisaki: "..."

Hina: "..."

Ba người im lặng không nói một lời.

Thường xuyên gặp tình huống ngớ ngẩn thế này nên Takemichi cũng quen, cậu bình tĩnh vuốt ngược tóc bị nước tạt ướt làm mấy cô gái bàn bên hết hồn vội níu tay nhau.

"Anh đi phòng vệ sinh lau nước cho khô đã. Em với Kisaki chờ anh một lát, anh quay lại sau."

Takemichi nói xong liền đi thẳng lên lầu hai vào phòng vệ sinh, để mặc Kisaki đang hoang mang đứng im như tượng.

Hina ngồi xuống ghế, cô cầm lấy cây viết trong tay bấm bấm, khẽ nói:

"Kisaki, cậu ngồi xuống đi... Tớ có chút chuyện muốn nói với cậu."

Kisaki nuốt nước bọt, hắng giọng vài lần để bản thân trở về vẻ cao ngạo bình thường mới ngồi xuống nhưng cách Hina cả nửa mét.

Hina mỉm cười: "Cậu với Takemichi có thân thiết không?"

Trong mắt hắn là đối thủ một mất một còn, tên anh hùng kia thì chẳng biết nghĩ gì, cứ gọi hắn là bạn thân rồi ngu ngốc theo đuôi hắn. Kisaki im lặng một lúc mới đáp:

"Cũng không thân thiết lắm."

Hina khẽ ồ một tiếng, lại tiếp tục cười hỏi: "Vậy cậu cảm thấy Takemichi thế nào?"

Kisaki chẳng thích người hắn đơn phương cứ liên tục hỏi hắn về bạn trai cô ấy, nhịn cảm giác khó chịu nhưng Kisaki vẫn vô thức lộ ra chút cộc cằn:

"Ngu ngốc không chịu suy nghĩ trước, không có chí hướng, sở thích thì toàn là mấy thứ vớ vẩn không có giá trị gì."

Chợt nhớ ra trên đời này chẳng có cô gái nào thích người khác nói xấu người yêu của họ, Kisaki nghiến răng, trên trán nổi đầy gân mà phải cố gắng rặn ra thêm vài chữ:

"Nhưng mà cậu ta tốt bụng... Rất để ý chi tiết... Hay cười ngu ngốc..."

Kisaki nghe tiếng bấm bút tức khắc dừng lại, Hina bỗng cúi đầu đưa tay ôm trán hít một hơi thật sâu.

Biết ngay mà!

Kisaki thật sự thích Takemichi.

Cái cách dễ dàng nói ra điểm xấu nhưng lại không muốn kể ra điểm tốt của người kia, y hệt như một người đang đơn phương mà không muốn thừa nhận.

Hina ngẩng mặt lên trời hít một hơi thật sâu thêm lần nữa.

Kisaki cứ ngơ ngác nhìn Hina làm một loạt động tác kì quặc lẩm bẩm một mình, sau đó bỗng quay đầu mỉm cười với hắn nhưng không hiểu sao ánh mắt của cô làm Kisaki ớn lạnh. Hina nhẹ nhàng nói:

"Kisaki này... Takemichi là bạn trai của tớ."

Kisaki: "...?"

"Cậu hiểu không? Takemichi – là – bạn – trai – của – tớ."

Kisaki: "...?"

Kisaki thật sự không hiểu ý Hina muốn nói là gì. Tại sao lại phải khẳng định như vậy...? Mà tại sao lại nghe có vẻ... kì quặc như thế?

Không phải nên là "Tớ là bạn gái của Takemichi. Cậu đừng thích tớ nữa..." sao?

Hina mỉm cười dịu dàng nhưng cây bút trong tay đã đâm mạnh xuyên cả cuốn vở thẳng xuống mặt bàn bên dưới, giọng nói đầy sát khí:

"Cậu không thể cướp Takemichi khỏi tay tớ được, Kisaki."

Kisaki: "...?"

Hina đã nghiến răng, cả người đùng đoàng sét đánh tuyên chiến:

"Chừng nào Takemichi còn là bạn trai của tớ, không một ai có thể cướp cậu ấy được!!!"

Kisaki: "..."


Kisaki online hỏi gấp: Crush tưởng mình thích bạn trai của cô ấy thì nên làm sao?