[AllMikey] Tĩnh

Chương 59




Mikey ngượng đến mức đỏ mặt tía tai, cái đầu nhỏ cứ đưa qua đưa lại xem thử có người quen không.

Không ngờ cũng có ngày em phải vào đây!

Bước đến cánh cửa dẫn vào bên trong tòa nhà hai tầng mang danh "KHÁCH SẠN", em ngó hồi lâu rồi mới dám bước vào.

Vài phút trước...

- Đ-Đến nhà mày được không?- Baji có kiềm nén trận cười trong lòng, nói.

Hahaha... Nếu biết như thế này sẽ dễ dàng khiến Manjirou sà vào thì hắn đã làm nó từ lâu rồi!

- Không được!

-...

Nhà em không được, mà nhà hắn tất nhiên cũng không được... Vậy đi đâu? Chẳng lẽ không làm? Không! Đâu được! Đồ ăn dâng tận miệng thế này tất nhiên phải đớp chứ! Thằng nào ngu mới làm quân tử chân chính muốn giữ đời tân thôi! Và tất nhiên là hắn không ngu!

- Vậy... Đến khách sạn?

KHÁCH SẠN!!!

Mikey đỏ bừng mặt, tay nắm chặt lấy vạt áo để kiềm nén cái sự xấu hổ lúc này, em đã ngượng đến muốn tìm một cái lỗ mà chui vào luôn rồi!


Baji thỏa mãn thưởng thức cái sự ngại ngùng lúc này của em. Nhìn kìa đôi tai ló ra khỏi mái tóc vàng ngắn đã đỏ đến độ như muốn bốc cháy, gượng mặt vài phần ló ra khỏi những lọn tóc cũng đỏ, cái đỏ kia đã lan đến cả phần cổ trắng mềm của em, lan đến cả những ngón tay co quắn nắm chặt vạt áo trắng, hình như... Môi em đang run rẫy thì phải?!

A... Thật dễ thương và... dụ hoặc!

Sự khao khát dâng trào, Baji đã không còn kiên nhẫn mà đợi câu trả lời của em, trực tiếp kéo em đi khỏi bệnh viện.

------------

Ngồi trên chiếc giường trong phòng khách sạn mà tim Mikey như muốn nổ, nó đập mãnh liệt đến độ em còn nghe thấy. Cả cơ thể vì bầu không khí quái lạ lởn vởn quanh phòng mà trở nên kì lạ, tứ chi em không nhịn được mà co lại, khuôn mặt đỏ bừng nóng bỏng, bờ môi có chút run rẫy, ánh mắt đen hằn rõ nét hoảng loạn cùng sợ hãi. Phải làm... Thật sao?


Hít vào một luồng khí lạnh để cố che đi phần sợ hãi. Đã đến nước này mà mày còn muốn trốn?

- Manjirou,... Mày định ngồi đó đến bao giờ?- Baji đã không còn nhẫn nhịn chờ em được nữa, bất mãn nói.

Nếu như không phải vì cái tay bất tiện kia thì khi vào căn phòng này hắn đã ngấu nghiến lấy bờ môi ngọt ngào kia rồi! Mẹ kiếp! Lúc trước bị mấy lần nên cũng quen, cũng chẳng còn thấy bấy tiện nhưng giờ mới thấy... gãy tay thật phiền!

Mikey bừng tỉnh khỏi nỗi sợ cùng suy nghĩ, hai hàng mi khép lại để bình tĩnh, cái đầu nhỏ lắc nhẹ xua tan đi dòng kí ức kinh khủng.

Em ái ngại đưa mắt nhìn sang bên cạnh. Giờ phải làm sao? Từ lúc trước đến bây giờ, cho dù đã trải qua bao nhiêu cái tương lai khác nhau, cho dù bản thân ở tương lai nào cũng là ông trùm danh tiếng thế nhưng... Chưa từng gặp trường hợp này lần nào a!!! Trong những kí ức bị ghi đè cũng không có lấy một kinh nghiệm. Phải nói là cuộc sống của em ở thế giới bên kia chỉ có máu, gϊếŧ, súng, dao, đạn, bảo vệ, đánh nhau, ăn và ngủ thôi! Chẳng khác nào thái giám cả!!! Tuy cũng đã xem qua mấy bộ JAV nhưng... Quên hết mẹ rồi! Mấy cái đó xem từ thuở trẻ trâu ở thế giới kia luôn rồi! Bây giờ lấy cả một kí ức về thuở đó em cũng chẳng có chứ nói chi mấy cái nội dung JAV!


Baji bắt gặp ánh mắt không biết nên làm sao của Manjirou thì mới chợt nhận ra... A! Manjirou ngây thơ của hắn chưa từng làm việc này với ai! Haha... Vậy hắn là người đầu tiên của Manjirou! Suy nghĩ đó khiến cho Baji không khỏi cười lớn một trận trong lòng. Lần đầu của Manjirou là của mình!

( Izana cười khinh với suy nghĩ của anh ạ, Baji. Izana: Ha... Lần đầu của Manjirou bố lấy rồi!)

- Manjirou,... Đến ngồi lên đùi tao đi!

Mikey nghe thế thì ngượng lắm nhưng biết sao giờ! Em đâu biết làm gì ngoài nghe theo Baji đâu!

Cả cơ thể nhỏ đặt nhẹ lên đùi hắn, mặt Mikey đỏ lựng vì ngượng, cả khuôn mặt nhỏ úp vào ngực hắn cho đỡ xấu hổ.

Cổ họng Baji khô khốc thèm khát, cơ thể tê dại vì bờ mông mềm mại của em cứ không ngừng cạ vào nó tuy qua một lớp vải, hành động quá đổi đáng yêu của em khiến cho sự hưng phấn của hắn tăng cao.
- Manjirou, nhìn tao!

Em có chút chần chừ nhưng cũng nghe theo lời hắn mà ngước lên.

- Ngoan lắm!- Baji đưa tay chạm lên mặt em, Mikey khẽ run, bàn tay to lớn của hắn sờ lên phần má đỏ có chút nóng của em rồi dừng lại tại bờ môi hồng hào khép hờ.

Baji muốn em! Và cũng thích em chủ động với hắn! Nhất định bộ dạng đó sẽ rất dễ thương cho mà xem!

- Hôn tao đi!

Mikey lúng túng thấy rõ, bờ môi mím lại, bàn tay nắm chặt lấy áo hắn. Ngại chết mất! Thà hắn cứ giống như lúc trước tùy tiện hôn em còn tốt hơn lúc này! Sao em... Có thể làm chuyện đó chứ!

Baji đợi hồi lâu vẫn không thấy em có hành động gì cả thì thở dài. Tuy bây giờ đã rất muốn lao vào mà cấu xé, ngấu nghiến em đến tận xương tủy nhưng hắn muốn đợi! Đợi em chủ động với hắn! Đợi em cho hắn xem bộ dạng đáng yêu kia! Không sao! Hắn có thể đợi!
- Mày cũng biết tao không thể vì cái thứ do mày gây ra mà đúng không, Manjirou?!- Baji khiêu khích em rồi giơ bàn tay bó một lên, nói:

- Phải có thành ý chút đi chứ, Manjirou! Mày có thật là muốn làm lành với tao không vậy?

Ánh mắt liếc nhìn phần tay bó bột của Baji giao động cực độ, cả bàn tay cũng siết chặt lấy áo hắn. Đúng vậy, Manjirou! Chỉ là hôn thôi mày cũng không làm được mà còn to mồm bảo sẽ thực hiện yêu cầu của cậu ấy sao?! Thực hiện lời nói của mày đi nào!

Đầu Mikey run run nhướng lên, em nhắm chặt mắt, miệng hơi chu ra.

Dễ thương!

Áp bờ môi mịn của mình lên môi của Baji, Mikey theo kinh nghiệm bị cưỡng hôn nhiều lần đưa lưỡi vào trong. Hơi thở run rẫy phả vào mặt hắn, cơ thể tê dại, đầu cứ có cảm giác lâng lâng, Baji không đợi nổi nữa trực tiếp lấy tay bao trọn phần gáy của em kéo lên, mạnh bạo quấn lấy lưỡi em, tham lam hút lấy mật ngọt chết người từ khoan miệng ấm nóng đó để giải khát cho bản thân.
A... Chết tiệt!

Mikey bị cuốn vào nụ hôn mãnh liệt của Baji, cơ thể em nóng lên, có rút, đầu tê rần, tóc gáy dựng lên, phần dưới có phần nhướng lên tránh đi thứ to lớn nhô lên trong lớp quần của Baji.

Cả hai cứ thế quấn lấy nhau tạo ra tiếng hôn ướŧ áŧ vang vọng cho đến khi Mikey không thở được nữa đập vào lưng Baji, hắn mới buông tha cho em.

- Manjirou, tao cứng rồi!- Baji nắm lấy tay em đặt lên đũng quần phồng.

Qua xúc cảm trên bàn tay, em có thể thấy thứ đó chẳng khác nào của Izana! Mikey sợ hãi mà rụt người khi nghĩ đến cảnh sẽ bị cái thứ như vậy đâm vào. Kí ức của đêm hôm đó lại hiện hữu lên trong tâm trí em, cái sự đau đớn hòa quyện cùng cảm giác khó tả đó. Không muốn! Thật không muốn chút nào!

- Thực hiện lời nói của mày đi!

Bờ môi mím chặt, ánh mắt hiện rõ nét khó xử. Em không muốn bị đâm nhưng cũng không muốn cùng hắn tiếp tục chiến tranh lạnh! Hít một hơi sâu, bàn tay cuộn tròn vẻ quyết tâm.
- Cởi đồ tao với mày ra đi, Manjirou! Mày biết tao không làm được điều đó mà!- Baji thì thầm vào tai em rồi đưa lưỡi liếm nó.

Hành động rụt người lại cộng với sự run rẩy như thỏ gặp kẻ săn của em khiến cho Baji thích thú không thôi. Chính là bộ dạng này đấy, Manjirou! Thật dễ thương!

...

Cả cơ thể của cả hai lõa thể trước nhau. Mikey chần chừ nhìn cái thứ to lớn dựng đứng của Baji. Bị thứ đó đâm vào sẽ rách mất! Bây giờ em rút lui còn kịp?

Baji nằm phịch ra giường, ánh mắt mèo liếc nhìn qua em. Thật đẹp! Thật mê người! Không biết có phải vì ánh đèn mờ nhạt không mà cơ thể em lại như tỏa ra ánh sáng dụ hoặc. Từng tất thịt đang run lên không biết là vì lạnh hay vì một lí do gì đó, cần cổ mảnh khảnh, bờ vai nhỏ cùng xương quai xanh tinh tế. Ngực em có phần cường tráng được tô điểm bởi hai nhũ hoa, phần bụng phẳng lộ ra cách múi cơ. Nghĩ đến cảm giác sờ nắn, cắи ʍút̼ nó mà cái lưỡi tinh răng của hắn không kiềm được liếm qua bờ môi khô. Hình như hắn bị điên mất rồi! Cái gì ở em hắn cũng thấy đáng yêu hết là sao?!
- Đến đây nào, Manjirou!

Trèo lên chiếc giường êm ái khiến cho nó có phần lún xuống. Mikey lơ ngơ không biết nên làm sao cả, ngồi im một cục ở bên cạnh hắn. Bây giờ nên làm gì?

Baji cười bất lực, con dã thú trong hắn sắp bùng nổ đến nơi rồi!

- Ngồi lên đây đi!

Ngồi lên? Lên người mày á?!!!

Mikey hoang mang liếc nhìn cái thứ dựng đứng nổi đầy gân xanh đáng sợ kia rồi liếc sang nhìn Baji. Em khẽ nuốt nước bọt.

Cơ thể hắn sướng rần rần khi bờ mông của em đặt lên. Nhìn gương mặt đỏ bừng đến tận cổ, ánh mắt hiện rõ vẻ xấu hổ, bối rối cùng hành động cắn môi dễ thương của em mà thỏa mãn không thôi.

Mikey ngồi nhích người lên tránh đi cái thứ gân guốc kia, em bối rối nhìn Baji như muốn hỏi tiếp theo nên làm gì?

- Mày quỳ lên đi, đừng ngồi!

Mikey ngoan ngoãn nghe lời, em chống đầu gối lên giường tao thành tư thế quỳ trên người hắn.
A... Ngây thơ thật! Nhưng đó mới là điểm đáng yêu của mày đấy, Manjirou!

- A... Mày...- Mikey bất ngờ kêu lên, em trừng mắt nhìn Baji.

Cơ thể Mikey run lên từng hồi và có dấu hiệu sắp sụp đổ. Em cắn môi cố kiềm nén, phía dưới đã cương lên, hậu huyệt co rút theo từng nhịp khuấy đảo từ ngón tay thon dài, bài xích với sự xâm phạm kia.

- Rút... Ra!

- Không được đâu, Manjirou! Bước này quan trọng lắm!- Baji dỗ dành em rồi bỏ thêm ngón thứ hai vào.

Baji hài lòng nhìn em, hắn không ngừng khuấy đảo bên trong em, ngắm nhìn bộ dạng suиɠ sướиɠ nhẫn nhịn của Manjirou liền không nhịn được...

- Cúi xuống đi, Manjirou!

Miệng nhếch lên thành một nụ cười khi ngực em ở ngay sát mặt mình. Baji nhướng đầu lên mút lấy đầu ti đã dựng đứng. Mikey hoảng hồn, bàn tay hoảng loạn nắm lấy tóc hắn, người nhướng lên nhưng đã bị ngón tay trong hậu huyệt của Baji ngăn lại. Cảm thấy nơi kia đã được nới lỏng ra chút, hắn liền tăng thêm ngón tay.
Mikey lấy tay che miệng, hậu huyệt vì sự xâm phạm bất ngờ của ngón tay kia liền có chút đau, ƈôи ŧɦịŧ không ngừng co rút, rỉ ra nước dịch trong dưới sự tác động của Baji. Kɦoáı ƈảʍ kiểu này em đỡ không nổi!

- A a a... ư...- Em đột ngột rên lớn lên. Bên trong truyền đến một cảm giác suиɠ sướиɠ đến kì lạ.

Baji cười tinh ranh, ngón tay không ngừng đâm chọc vào điểm lúc nãy. Tìm thấy rồi!

Mikey thở dốc, miệng nhỏ không ngừng rên lên, cơ thể run theo kɦoáı ƈảʍ, ánh mắt mông lung ngập nước, đầu óc trống rỗng đến trơ trọi.

- Quỳ thẳng lên!- Baji ra lệnh rồi cắn mạnh vào ngực em, ngón tay cũng đâm mạnh vào điểm nhạy cảm của em như một hình phạt.

Mikey tuy đã muốn ngã nhào ra nhưng vẫn phải cố gắng quỳ thẳng lên theo lời nói của Baji.

Những ngón tay kia cứ không ngừng khuấy đảo bên trong cộng với sự náo loạn ở bên ngoài khiến cho em nhịn không nổi nữa mà bắn ra. Tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đục rải rác khắp bụng và ngực hắn, Mikey xụi lơ vào lòng hắn, thở dốc, mồ hôi thấm qua từng tất thịt.
- Chưa xong đâu, Manjirou!- Baji vuốt ve tai em, nói.

Tao còn chưa được đâm vào cái lỗ ấm nóng này mà!

- Manjirou, lấy cho tao cái thứ ở trong bì đi!- Baji chỉ cái bịch ở trên giường nói.

Thở ra một hơi, em ngước lên, với tay lấy cái bịch. Cầm trên tay cái hộp ghi rõ to nhãn hiệu thường thấy của bαo ƈαo sυ cùng với chữ XL to tướng. Mikey há hốc mồm, trố cả mắt. W-T-F??? XL?! To đến vậy! Cơ thể truyền đến một trận rùng mình đến ớn lạnh khi nghĩ đến cảnh tượng cái thứ kia sẽ vào trong mình.

- Đưa tao!- Baji xòe tay ra nói.

Chắc đến cả đeo vào em cũng không biết đâu nhỉ! Haizz... Tuy muốn được em đeo vào cho lắm nhưng... Hắn nhịn không nổi nữa! Thứ kia đã cứng đến phát đau luôn rồi!

- Manjirou, mày... Tự nhún được không?

Tự nhún...

Một tiếng nổ đùng trong đầu. Ý là bảo em tự cho thứ đó vào rồi nhún á hả?! Đừng có đùa!
- Tao đâu thể làm được điều đó!- Baji giơ tay bó bột lên như nhắc nhở em.

- Mày đã nói sẽ thực hiện yêu cầu của tao mà! Tao không nhịn được nữa rồi! Mau làm đi, Manjirou!

Baji cười thầm trong lòng khi nhìn thấy những hành động của em. Không ngờ mày lại dễ dãi đến thế, Manjirou!

Mikey mặt đỏ tía tai, cả cơ thể run run sợ hãi, hơi thở dồn dập, bàn tay cầm lấy thứ kia cũng run lên. Thật sự phải cho nó vào?

Baji đặt tay lên eo em, bóp nhẹ lấy nó như biểu hiện của sự thiếu kiên nhẫn.

- Nhanh lên!- Hắn ra lệnh.

Hàm răng nghiến chặt lại khi nhìn thấy khuôn mặt nhẫn nhịn của Baji. Lồng ngực phập phồng thở vào hít ra lấy tinh thần, cả cơ thể run run ngồi xuống.

...

Mẹ kiếp! Cái thứ kia... Cái thứ kia sao mà... Cứ trượt ra miết vậy!

Mikey khóc không ra nước mắt. Cả Baji cũng nghiến răng, phát ra tiếng chửi thề, bàn tay nóng rực nắm lấy em em siết lại khiến cho Mikey nhăn mày vì đau cùng nhột, hắn trầm giọng nói:
- Cố định nó rồi cho vào!

Mikey e ngại làm theo, em nắm lấy nó đặt ngay chỗ hậu huyệt của mình, cơ thể run càng kịch liệt hơn.

Phù... Bình tĩnh nào! Chỉ cần chịu đựng một lần là xong! Không sao hết! Mày có thể làm được mà, Manjirou!

Cảm xúc đầu tiên khi thứ đó xâm nhập vào cơ thể là... Đau! Nó quá to! Cho dù đã được nới lỏng nhưng thật sự... Không vừa! Kiểu gì cũng rách!

Mắt Mikey ứa nước, em thở dốc, cố giữ nguyên tư thế hiện tại.

- Cho vào tiếp đi, Manjirou! Còn chưa được một nửa nữa!- Giọng khản đặc của Baji vang lên.

Mikey ngớ người. Cái gì? Còn chưa vào một nửa luôn sao?!

- Không... Không được rồi! To quá!... Không vừa đâu!- Mikey nghẹn ngào cầu xin.

Baji thở hắt, hơi thở thấm đậm du͙ƈ vọиɠ. Hắn biết thế nào cũng sẽ thế này mà!

Nắm chặt lấy eo em giữ lấy thân thể nhỏ ở trên người mình, Baji tự thân thúc lên đâm lút cán vào bên trong em. Hắn thỏa mãn rên lên một tiếng, thật sự rất sướng! Cái cảm giác được bao bọc bởi những vách thịt non mềm bên trong đó thật sướng! Nhưng... Chặt quá!
Mikey la lên một tiếng, đau đớn lan đến tận não, hậu huyệt đã rỉ chút máu, không ngừng co rút, do tư thế mà ƈôи ŧɦịŧ của hắn vào sâu tận bên trong. Em ngã sụp xuống lồng ngực rắn chắc, mồ hôi lạnh túa ra, sắc mặt trắng bệch, nước mắt rơi lã chã trên má, cổ họng phát ra tiếng thút thít nhỏ. Sâu quá! Đau quá! Như bị xé rách ra làm hai vậy! Không muốn làm nữa! Thật sự quá đau!

- Không sao! Không sao! Đừng khóc! Sẽ nhanh hết đau ngay thôi!- Baji tuy đã thèm khát đến phát điên nhưng vẫn dỗ dàng em, hắn dịu dàng vuốt ve mái tóc đã bết lại do mồ hôi, nói.

Nói dối!

Dù sao cũng là người từng trải nghiệm qua cái cảm giác này một lần đương nhiên em sẽ biết. Làm gì có chuyện sẽ hết đau! Cùng lắm là thêm vào một chút sướng lúc lâu sau nhưng vẫn đau như thường! Cơ thể nhỏ run lên kịch liệt ngay khi nhớ về cái cảm giác của đêm hôm đó. Đau đớn và tủi nhục! Hận nhưng lại không muốn hận! Tuyệt vọng đến khốn cùng! Thất vọng đến bất lực! Cơ thể như bị xé toạc, trái tim như bị đục khoét.
- Không sao! Tin tưởng tao! Sẽ không đau nữa đâu! Mày chỉ cần thả lỏng ra! Thả lỏng ra nào, Manjirou! Đừng siết chặt quá, chỉ gây đau đớn cho cả hai mà thôi!- Baji kiên nhẫn dỗ dành em.

Mikey làm theo lời của Baji, em cố thả lỏng nơi đó ra hết cỡ. Mikey tức giận đấm lên ngực Baji. Vẫn thốn vãi ra chứ có hết miếng nào đâu! Rõ nói dối!

- Manjirou,... Tiếp tục đi!- Baji trầm giọng ra lệnh.

Hắn kiên nhẫn đến mức này là cùng! Cái gì cũng có giới hạn của nó!

Mikey nghiến răng, đấm vào ngực hắn thêm cái nữa rồi ngồi dậy. Em tự biết... Nếu bản thân không nhanh kết thúc thì cái thứ kia cũng sẽ không tha cho em!

Chống tay lên bụng hắn, thân thể run rẩy chậm chạp nhướng lên rồi ngồi xuống, Mikey rên lên theo từng nhịp nhún của bản thân. Cả cơ thể em đỏ bừng, mê hoặc mắt người, ánh mắt ngấn nước mơ hồ du͙ƈ vọиɠ. Tiếng va chạm thân thể với thân thể hòa lẫn vào tiếng rêи ɾỉ non vang vọng. Baji tuy thích gương mặt này của em nhưng... Hắn không chịu được cái nhịp độ chậm chạp này!
- Nhanh lên chút được không, Manjirou?!

Mikey trừng mắt nhìn Baji. Có giỏi thì mày làm thử đi!

Tốc độ nhún của em tăng lên ít nhiều. Cái cảm giác đau đớn lúc đầu đã thay bằng kɦoáı ƈảʍ. Nó như một luồn điện chạt khắp cơ thể em, tạo ra sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ cùng suиɠ sướиɠ khiến em không cách nào chống cự mà muốn thêm.

Tuy em đã chiều theo ý hắn nhưng đối với Baji nó vẫn chẳng khác nào! Hắn thở dài, nghiến răng tức giận. Mẹ kiếp! Sao lại gãy tay ngay lúc này!

- Manjirou, mày ngồi im đi!- Baji gằn giọng nói, bàn tay nắm chặt lấy eo em.

Mikey ngừng hẳn, em thở ra từng hơi mệt mỏi, khó hiểu nhìn hắn như muốn hỏi vì sao thì liền mở trừng mắt.

- A a... Ư... Baji, nhanh... a... quá!- Mikey ngửa cổ rên lên, cơ thể co rút từng cơn, đau đớn lại lần nữa ập đến khi hắn tự thân thúc vào trong.
- Gọi tao là Keisuke!- Baji vừa nói vừa thúc vào trong em.

Thật sướng! Thật đã! Hắn muốn thêm! Muốn làm cho đến khi cái lỗ này nát bấy không thể tiếp nhận ai ngoài hắn! Muốn làm cho đến khi thần hồn điên đảo, khiến cho em sướng đến độ tự dang rộng chân mời gọi hắn, tự đưa đẩy hông mình tiếp nhận hắn! Haha... Hắn muốn tất cả! Phải làm sao đây, Manjirou? Tao phát điên mất rồi!

Nước mắt Mikey chảy ra không ngừng, khóe mắt đỏ bừng, run rẫy trước sự tấn công mạnh bạo kịch liệt của Baji. Khóe miệng chảy ra nước bọt, cứ há ra rêи ɾỉ không khép lại nổi.

- Ha... a... Kei-suke... Chậm-lại! Ưʍ... Ư... Không được...

Sức trâu kiểu này có thật là bị gãy tay không vậy? Đồ quái vật!

Baji càng hưng phấn hơn khi em gọi tên hắn, phần hông không ngừng đưa đẩy ra vào hậu huyệt. Hắn chìm vào du͙ƈ vọиɠ do em mang lại.
Mikey không chịu nổi nữa mà rên lớn lên một tiếng rồi bắn ra lên bụng hắn. Nhưng hắn- còn-chưa a! Baji thúc vào trong em, thở dốc không ngừng, miệng phát ra tên em.

Sau khi phóng thích cái thứ nhớt nhát trắng đục kia, cơ thể em trở nên mẫn cảm hơn bao giờ hết vậy mà hắn còn không tha cho em, mãnh liệt đâm vào bên trong nữa chứ! Kɦoáı ƈảʍ dồn dập như sóng biển đổ xô vào tâm trí em, kéo em vào biển dục không lối thoát.

- Manjirou... Manjirou... Manjirou...- Baji kêu tên em, thúc mãnh liệt vào bên trong.

Mikey khoái dục mơ màng hưởng ứng rêи ɾỉ, phía dưới cũng co rút không ngừng, đôi lúc còn gọi tên hắn khiến Baji hưng phấn chết được!

Baji gầm nhẹ bắn ra. Mikey thấy thứ bên trong đã mềm xuống cũng thả lỏng người đổ sụp xuống lồng ngực phập phồng của hắn. Cả hai cùng nhau thở hổn hển, mồ hôi hòa quyện với tϊиɦ ɖϊƈh͙, thân thể dán chặt thân thể.
Mikey nhắm mắt vui mừng. Kết thúc rồi! Xong rồi!

Bỗng Baji lật người Manjirou lại, hắn nắm lấy một chân của em gác lên vai mình. Mikey bị bất ngờ liền choáng, một cảm giác nôn nao nhốn nháo nên trong lồng ngực. Em thấy không ổn rồi đó!

Nhìn phần đùi non săn chắc của em, Baji không nhịn được mà cắn mạnh vào nó đến nỗi chảy cả máu. Mikey đau đớn la thất thanh, nước mắt ứa ra, em trừng mắt nhìn Baji. Sao thằng nào cũng thích cắn vào đó vậy? Đau lắm đấy!

- Manjirou, tao lại cứng rồi!

Mikey hít một hơi sau, giơ chân còn lại đạp vào người hắn, hét:

- Con mẹ nó! Cút! Mẹ kiếp! Con chó động dục này! A a a...

Baji thúc vào bên trong Manjirou, hắn cúi người hôn lên môi em, rải rác nụ hôn khắp thân thể em, lâu lâu còn cắn mạnh đến nỗi khiến nó chảy cả máu.

Mikey khóc lóc trong bất lực, cả thân thể đưa đẩy theo nhịp thúc, kɦoáı ƈảʍ chiếm lấn lấy lí trí. Con mẹ mày! Đi chết đi!
...

- Manjirou, nâng mông lên đi nào!- Baji bất mãn thì thầm vào tai em, còn cắn lên nó nữa chứ!

Nhìn phần tai mà hắn vừa cắn kia kìa! Đây đã là dấu vết thứ mấy rồi hả?! Nơi tai nhỏ chồng lên nhiều vết răng sâu hoắc, sắc nhọn, rỉ cả máu. Trên thân thể đỏ lự của em có biết bao nhiêu vết răng chồng chất khắp nơi, thậm chí còn có một vài chỗ có nhiều vết chồng lên nhau nữa chứ! Đau chết mẹ ra đây!

Mikey cuộn chặt tay, thân thể đã mỏi nhừ đến độ xụi lơ xuống giường do mấy trận làʍ ŧìиɦ trước đó. Đồ quái vật! Baji Keisuke đúng là loài sinh vật đáng sợ mà! Em nhất định sẽ không bao giờ ngu dốt mà làm ra loại chuyện này lần nữa đâu! Nhất định sẽ không bao giờ! Mẹ kiếp! Hết nổi rồi! Nào mới xong hả?

- Ba... Keisuke, t-tao không được nữa rồi! Dừng đi! Chúng ta dừng tại đây đi! Xin mày đấy!
Baji bất mãn thấy rõ khi em không chịu hợp tác, hắn cúi người cắn vào mông em một cái rõ đau đến độ chảy máu. Ai mà biết được cơ hội này khi nào mới đến lần nữa! Khi còn có thể hắn phải tận dụng nó chứ! Manjirou à, tao còn đủ sức chơi mày đến chết đấy!

Mikey la lên, em cắn răng, thầm chửi bới tên quái vật kia. Rõ là chó! Sao cứ thích cắn thế này?! À... đúng là chó thật! Nhìn tên đó mà xem! Động dục chẳng khác nào một con chó! Con mẹ nó thiệt chớ!

Chống tay xuống giường làm điểm tựa, em cố nâng cao mông lên bày ra tư thế doggy.

Cảnh tượng thật là đặc sắc! Đúng là chẳng khác hắn tưởng tượng là bao!

Thúc vào bên trong em lần thứ n rồi mà hắn vẫn còn nghiện! Quá dụ hoặc! Đây đúng là chất cấm chết người không thể thoát mà!

- Hư... Tao... A a... Sẽ... Gϊếŧ... Ư... Mày...!- Mikey căm phẫn nói.
Baji không thấy sợ ngược lại còn cười ha hả, hắn thúc vào điểm nhạy cảm khiến em suиɠ sướиɠ mà rên lớn, cả cơ thể cũng bủn rủn mà xụi xuống. Hắn ghé sát tau em nói một câu khiến cho Mikey kinh hoàng.

- Tao sẽ chơi chết mày trước lúc đó!