- Manjirou, sao con lại nói trống không với anh con như vậy!- Ông em quở trách
- Thói quen- Em đáp
- Từ khi nào mà mày lại có thói hỗn hào thế hả?!!- Izana đập bàn quát
- Từ lúc thành lập Phạ.....- Em nói nhưng bỗng khựng lại
Ừ!Đúng rồi!
Bây giờ em không còn là Mikey vô địch đứng đầu tổ chức tội phạm Phạm Thiên nữa, mà chỉ là 1 Sano Manjirou mà thôi!
Lòng em chợt biến động,phải, đúng rồi nhỉ! Giờ đây em đang trong cơ thể của người khác mang cái tên Sano Manjirou giống em và ở đây em chỉ là 1 người bình thường....
- Thành lập gì vậy ạ?- Em đang nói tự nhiên lại dừng khiến cho Emma tò mò hỏi
- Không có gì- Em nói
- Con xin lỗi ông- Em quay sang phía ông nói rồi nhìn về phía đối diện nói:
- Xin lỗi anh, shinichirou
Lời nói của em khiến cho mọi người kinh ngạc, em vừa mới xin lỗi sao? Còn là xin lỗi anh nữa chứ!!!!
1 người ngạo mạn, luôn coi mình là nhất như em...vậy mà....vậy mà lại xin lỗi!!!!!
Em không thèm quan tâm đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người nhìn mình mà đứng lên nói:
- Cháu xin phép!
- U...uk- Ông nói lắp đáp lại em, có vẻ ông còn chưa định thần lại được từ cú sốc lúc nãy
- Anh Mikey, anh không đi học à?!- Emma thấy em định đi đâu đó thì nói lớn
Đi học???
À! Em bây giờ chỉ mới 15 tuổi, vẫn phải đi học. Đúng thế!
Đi học sao? Thật phiền mà!
Quả nhiên...em không thể quen được với những việc đã xảy ra mà!
- Sắp trễ rồi đấy ạ, anh đi thay đồ nhanh lên!- Emma nhìn đồng hồ vội vàng nói
------------
Nhìn bộ đồng phục trong tay, em mặc nhanh quần với áo vào, tay em quơ quơ trên giường tìm cà vạt.
Cho dù lúc trước có là boss của Phạm Thiên đi chăng nữa thì em cũng chưa từng tự thắt cà vạt 1 lần nào cả.
Sanzu...., tao...nhớ mày...!
Mà không biết bây giờ Phạm Thiên ra sao rồi? Ai là người cầm đầu hiện nay sau khi em chết?
Theo em thấy thì Kakuchou với Takeomi là 2 người có khả năng nhất.
Đáng lẽ 2 người họ , họ được nhiều thuộc hạ tôn trọng và em biết những người dưới trướng của Phạm Thiên đều nghĩ rằng 2 người họ sẽ lãnh đạo Phạm Thiên tốt hơn em nhiều!
Cả em cũng nghĩ vậy mà..
Quả thật họ là những người lãnh đạo tuyệt vời, Phạm Thiên trở nên lớn mạnh thế này công lao lớn nhất là của 2 người họ, họ có thể lãnh đạo Phạm Thiên thật tốt....tất nhiên là... tốt hơn em...
Ở thế giới đó, không biết có ai đau buồn vì cái chết của em không?
-------------
- Mikey, hôm nay anh lạ quá đấy! Cứ như là 1 con người khác vậy!- Emma đi bên cạnh em nói
- Không, anh trở nên lạ lẫm lắm!- Emma phản bác
- Anh không biết thắt cà vạt, việc mà anh làm giỏi nhất. Rồi còn không thể cột tóc cho bản thân nữa, không đeo khuyên tai và cũng không còn ba.... Nói chung là anh không giống như trước nữa!- Em ấy nói
Em nghe những gì Emma vừa nói thì có thể biết được con người mà em đang chiếm lấy cơ thể hoàn toàn khác biệt với em của trước kia.
Cho dù có cùng tên thì nó tính cách cũng thật khác!
Lúc nãy khi thấy bộ dạng lôi thôi của em khiến Emma thấy bất ngờ. Em vẫn còn nhớ rõ khuôn mặt mở to đôi mắt đầy kinh ngạc của con bé.
Liếc nhìn đồng hồ không còn lại nhiều thời gian nữa rồi quay sang nhìn bộ dạng của anh trai...thôi rồi...hôm nay em ấy xác định là đi trễ rồi!
Thật tình!
Em ấy tức giận đi đến chỗ em sửa soạn lại cái bộ dạng này của em. Lúc sửa xong, em thấy khuôn mặt Emma như vừa nói làm xong 1 chuyện vô cùng quan trọng vậy.
Liếc nhìn mái tóc được cột lên này làm em nhớ đến Draken!
--------------
- Tao định nuôi tóc dài để tết tóc- Anh ấy nói
- Tao cũng muốn thử...tết tóc giống mày ấy!- Em cười nói với anh ấy
- KHÔNG ĐƯỢC!- Draken hét lên làm em giật mình
- Tại sao?- Em khó hiểu hỏi
- Không hợp đâu.....ĐỪNG!- Không biết Draken tưởng tượng ra gì mà lại hét lên với em như vậy
- Mikey à, mày mà cạo đầu thì lúc nắng mà chiếu vào thì nóng cháy cả da luôn đó, thậm chí còn nướng đồ ăn lên đầu mày cũng được nữa đấy,....- Draken lắc lắc em, nói ra 1 vạn lí do
- Nhưng tóc mái tao dài quá, thật là vướng víu!- Em chỉ chỉ lên mái tóc nói
- Vuốt lên!- Anh ấy đưa tay vuốt mái tóc dài của em lên
- Này!
- Không còn vướng nữa đúng không?
- Tuyệt....siêu hợp lun!
Anh ấy nói rồi cười, làm ra vẻ mặt hưng phấn điều này làm trái tim em xao động...
- Uk, cũng không quá tệ...- Em đáp
- Để tao kiếm dây thun ròi cột tóc cho- Draken nói
- ....Uk
Vài năm sau.....
- Mikey sao mày không tự cột tóc của mình lên đi!- Draken cằn nhằn nhưng vẫn cầm lược cột tóc cho em
- phiền phức! Có mày với Emma là được rồi.- Em đáp
- Mày lười quá đấy! Sau này mà không có tao thì mày phải làm sao đây- Draken cầu nhàu
- Vậy, Draken ở bên tao mãi mãi là được- Em ngước lên nhìn anh ấy nói
- Hả??- Anh ấy đỏ mặt quay sang chỗ khác nhưng em có thể nghe thấy lời đồng ý nho nhỏ phát ra
Em mỉm cười nhìn anh....
2 năm sau
Em.... đã cắt đi mái tóc đó rồi....vì anh ấy đã không thể mãi ở bên em cột tóc cho em được nữa!
Ken chin là đồ nói dối!
Rõ ràng....
Là đã đồng ý rồi mà.....!
(P/s: đoạn cột tóc mình viết dựa trên fanart á, mình thấy mình viết nó giống đoạn đó hơi nhiều)
-------------
- Emma này, ở đây có bang nhóm nào không?- Em tò mò hỏi
- Có, anh hỏi làm gì vậy?- Emma đáp
- Em kể anh nghe được không?- Em quay qua nói với em ấy
- Ừm thì.... Có nhiều băng đảng lắm và trong đó em chỉ biết có 4 bang à!- Em ấy nói
- Đầu tiên là bang Hắc Long- băng do anh Shinichirou thành lập. Tiếp theo là Thiên Trúc- bang mới thành lập của anh Izana. Tiếp là Phạm, 1 bang mới thành lập luôn, nghe bảo trưởng bang đó học ở trường tụi mình á. Và cuối cùng là Toman....- Emma cố gắng nhớ lại để nói cho anh của anh
- Toman???- Em khó tin nói
Toman sao?? Chẳng lẽ em lại cùng bọn họ lập bang nữa sao?!
Toman không phải là viết tắt của Tokyo Manjirou sao?
- Có gì lạ sao anh???- Emma khó hiểu hỏi
- Em có thể kể cho anh nghe về bang đó được không?- Em quay sang nhìn Emma nói giọng nghiêm túc
- À thì...được thôi, em khá thân với Hina bạn gái của anh Takemichi- người ở trong băng đó
- Trong bang đó có Baji cái người mà điên đến mức đập xe người ta á, "lúc trước" từng là bạn thuở nhỏ của anh
- Rồi có Mitsuya, Kazutora, 1 người nào đó tên là Pachin, Smiley, Angry, Mutou,...hmm... Còn nhiều người nữa nhưng em không quen và cũng không nhớ nữa....
- Vậy ai là tổng trưởng??- Em nắm lấy vai Emma hỏi
- Draken là phó bang còn tổng trưởng thì... không biết- Em ấy nói
- Không biết!- Em hỏi
- Uk, không biết!
Em ấy không biết tổng trưởng là ai ư?!
Nếu em ấy không biết ai là tổng trưởng vậy thì hiện tại em không có bất kì mối quan hệ nào với bọn Toman hết.
Thật may quá!
Nhưng....cũng thật...buồn....
- Emma này, em kể cho anh nghe về bọn họ có được không?- Anh nở 1 nụ cười thê lương nói
Emma nhìn thấy anh mình như vậy mà giật mình. Người anh của em, người anh lúc nào cũng tươi vui của em từ bao giờ đã trở nên buồn thảm đến vậy??
Emma buồn lắm! Anh của nó trở nên xa lạ và không còn là con người như trước kia nữa... Đều là tại bọn họ, những người vô tâm đã dẫm đạp lên tình cảm của Mikey.
- Anh nghe về bọn họ làm gì? Cũng chỉ là lũ bất lương không có não mà thôi!- Emma nói lớn rồi dậm chân bước đi
Em không hiểu chuyện gì cả? Chuyện gì lên quan đến Toman mà khiến cho Emma tức giận như vậy chứ?!?
Nhưng...không phải quá lạ hay sao? Em không phải là người lập bang cùng bọn họ mà tên bang vẫn là Toman cơ đấy!
Thật là khó hiểu mà!!!!
- Đợi với- Em nói lớn khi thấy em ấy đã cách mình 1 đoạn
- Anh lề mề quá đó Mikey- Em ấy quay lại cười nói
Nụ cười của em ấy làm em đau đớn....
Lần này...em nhất định sẽ bảo vệ nụ cười đó!.............. Cho dù có phải trả giá đắt cỡ nào đi nữa....
---------------
- Nhớ đó nhé! Tí gặp nhau ở sân thượng đấy!- Emma nói rồi đi vào lớp của mình
Em cũng di chuyển lên lớp.
Kì lạ thật!
Từ nãy đến giờ mọi người cứ nhìn chầm chầm em, lúc em quay sang nhìn lại thì liền quay đi.
Quá kì lạ!
Bộ trên người em có gì à? Hay là ở đây em vẫn là Mikey vô địch....
Không...không thể nào đúng không nhỉ?
Ở đây mọi người vẫn còn sống và hạnh phúc, làm sao mà cái danh Mikey vô địch có thể xuất hiện ở đây được cơ chứ!?
Đúng không....?
Chỉ vì cái danh đó mà em mất hết tất cả, gia đình, bạn bè và cả....chính mình.
Khi mọi người đến tìm em vì cái danh Mikey đó em vui lắm vì mình có thêm rất nhiều bạn nhưng nó cũng cướp đi mọi thứ của em..... Những thứ có ở hiện tại và tưng lai mà em luôn mơ ước.... Cái danh xưng "vô địch" đó đã cướp đi hết tất cả rồi!
Em sợ hãi lắm! Chẳng lẽ mọi thứ của em lại bị cướp đi nữa rồi sao?!
Không! Không muốn đâu!
Tim em đập mạnh, nỗi sợ hãi dâng trào khi đứng trước cửa lớp học.
Lớp 3-2
Em đứng đó, ngước nhìn cánh cửa lớp kia.
Mỗi khi bước vào đây mọi người sẽ nhìn em với ánh mắt sợ sệt, tránh xa em, cô lập em chỉ vì họ sợ Mikey vô địch này....
Nói thật em...không thích điều đó chút nào!
Em giơ tay, mở cửa bước vào thì....
Bộp!
Quả bóng chuyền bay mạnh vào đầu em ngay khi em mở cửa.
- Haha, trúng rồi!- 1 tên cười phá lên nói
- Ném chuẩn quá đấy! Ngay đích!- Tên khác giễu cợt
Đầu em đau nhói, mắt em hoa cả lên còn bên tai bị ném trúng thì ù cả lên....
Em quay sang nhìn về phía quả bóng ném tới thì thấy người con trai đang ngồi trong góc tưởng mang mái tóc màu đen xen lẫn vàng, bên cổ còn có hình xăm con hổ....
Không phải là Kazutora đây sao??