(AllMikey) Máu, Dị Năng Và Em

Chương 56




Kokonoi sau trận chiến liền giấu mình lén đi theo các dân làng, bọn họ ai cũng đều lộ ra vẻ mệt mỏi cùng bất lực cho nên Kokonoi mới không đi làm phiền đến họ, gã đi kiếm Shiba Taiju và Terano Minami. Hai người bọn họ đang muốn cùng với đoàn thương buôn của mình rời đi, Kokonoi tắt đi năng lực của mình và chào hỏi hai người đàn ông kia.

"Koko ?"

Taiju nhíu mày nhìn Kokonoi trước mắt mình, mái tóc vàng kim dài qua vai cùng với hình xăm của Phạm Thiên trên phần undercut, nhìn biểu tượng đó khiến cho Taiju cảm thấy khá là khó chịu dù rằng nhà Shiba chưa bao giờ bị Phạm Thiên đụng tới nhưng cảm giác có một con chuột ở Phạm Thiên ở đây lại làm anh ta khó chịu từ tận đáy lòng.

Kokonoi biết rõ nhưng vẫn muốn thực hiện kế hoạch của mình, gã dư sức chống chọi với Phạm Thiên bây giờ thế nhưng lại bị thiếu đi nguồn lực.

"Taiju, mày có biết mỏ đá ở Xích thành không ?"

"Hỏi cái này để làm gì ?"

Mỏ đá ở Xích thành chính là mỏ đá hiếm nhất thế giới nhưng mà người dân ở Xích thành lại chưa bao giờ cho phép ai đụng vào mỏ đá ấy cả cho nên cũng chưa từng có một người nào có thể khai thác đá từ đó. Kokonoi cong môi cười tà rồi nói.

"Tao muốn nhượng mỏ đá ấy lại cho mày."

Chủ sở hữu của mỏ đá ấy chính là Kokonoi, Taiju bất ngờ nhìn Kokonoi, anh ta biết Kokonoi sẽ không nói dối thứ gì liên quan đến tiền nhưng đó chính là Xích thành đấy ? Sao Kokonoi có thể nói nhượng lại mỏ đá ấy cho anh, Kokonoi nhún vai rồi nói.

"Tao buông bỏ được chấp niệm về tiền của mình rồi, huống chi đám đá quý đó tao nhìn suốt 6 năm cũng thấy chán lắm rồi."

Với lại vốn dĩ ban đầu lấy mỏ đá ấy về cũng là vì Mikey thách thức gã mà, em bâng quơ hỏi Kokonoi về việc người dân Xích thành liệu có tự nguyện dâng mỏ đá ấy lên cho họ không, Kokonoi biết em chỉ nói đùa thôi nhưng sau khi em biến mất thì gã đã quyết định sẽ khiến lũ người dân ấy tự nguyện giao mỏ đá quý hiếm ấy cho một mình gã.

Nhưng em có lẽ không cần những viên đá lấp lánh ấy đâu và Kokonoi nguyện ý dùng tất cả để cưng chiều em. Taiju nhìn bộ dáng si tình kia của Kokonoi thì nghi ngờ vô cùng, mỏ đá kia có giá trị lớn như vậy mà gã ta thật sự giao hết cho anh sao ? Kokonoi hắng giọng rồi nói với Taiju.

"Tuy nhiên tao sẽ không nhượng không cho mày."

"Mày muốn bọn tao làm vệ sĩ cho Mikey chứ gì ?"

South vốn dĩ im lặng từ nãy giờ lại đột ngột lên tiếng, Kokonoi mỉm cười gật đầu, hiểu vấn đề tốt đấy. Taiju chậc lưỡi, mỏ đá Xích thành quả nhiên là có sức hấp dẫn rất trí mạng, anh nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng cũng đồng ý mà bắt tay với Kokonoi, gã hài lòng nhìn Taiju và South rồi sau đó chìa tay ra để bắt tay.

"Hợp tác vui vẻ."

Tối nay ba người họ sẽ cùng mang em rời khỏi sa mạc này. Kokonoi nghĩ ngợi một hồi rồi quyết định sẽ dẫn em đến thảo nguyên, cưỡi ngựa đi trên thảo nguyên lộng gió có lẽ sẽ khiến em vui vẻ hơn chăng ? Gã nghĩ thế rồi biến mất ngay sau đó và đi đến nơi ở của Phạm Thiên.

Mikey hiện giờ đã xem như là khôi phục hoàn toàn thế nhưng ý thức thì lại mê man không tỉnh, Kakuchou nhìn em một cái rồi sau đó rũ mắt xuống, Sanzu thì tựa lưng ở ngoài cửa, hắn hiện giờ không muốn cưỡng chế em tỉnh lại, lũ người ở Phạm Thiên bây giờ còn điên hơn cả một kẻ như hắn nữa và hắn không thể xác định được rốt cục lũ này tính làm gì với Mikey nữa.

Izana cứ cách 2 tiếng là lại tự mình đến đây kiểm tra, Kakuchou ở trong kia chính là để phòng ngừa khi em tỉnh lại sẽ tự làm bản thân mình bị thương và Kakuchou ở trong đó chính là để vô hiệu hóa năng lực của em khi em tỉnh lại và đồng thời cũng phải phòng ngừa Kokonoi nữa.

Mày cứ tiếp tục như vậy đi Kakuchou, Sanzu rít một hơi thuốc lá rồi nhả khói, hắn đương nhiên là biết rõ kế hoạch của Kokonoi và hắn sẽ không ngại mà giúp một tay đâu.

Kakuchou bóp bóp trán của mình, hôm nay anh ta đã tiêu hao quá nhiều sức mạnh rồi thế nhưng anh ta thật sự không dám hạ lỏng cảnh giác chút nào, lũ dân làng kia chắc chắn đã không thể làm gì rồi nhưng Kokonoi thì chưa chắc là chịu ngồi yên mà năng lực của kẻ đó thật sự làm cho Kakuchou rất khó chịu.

Che giấu, khiến cho đối tượng mà Kokonoi muốn giấu hoàn toàn biến mất mà người duy nhất khắc chế được năng lực ấy cũng chỉ có mỗi mình Kakuchou mà thôi. Cậu thở hắt ra rồi sau đó tiếp tục mở mắt ra và kích hoạt năng lực của mình bao phủ khắp căn phòng, may mà em được đưa vào phòng nhỏ nên Kakuchou cũng phần nào ít mệt mỏi hơn... mà chưa kể đến tên Sanzu đang đứng ngoài cửa còn đang toan tính kế hoạch gì nữa chứ.

Cộc cộc.

Tiếng gõ cửa vang lên và người thay thế cho Kakuchou và Sanzu chính là Takeomi và Wakasa. Bọn gã sợ nhất chính là em đột ngột biến mất mà thôi còn về việc nếu tỉnh lại mà em phản kháng thì Wakasa sẽ ra tay làm tê liệt em, ban đầu là bọn họ muốn dùng còng xích lại nhưng dưới đôi mắt lạnh lẽo của Wakasa thì bọn họ liền từ bỏ. Wakasa nhìn em đang ngủ say trên giường thì đi lại chạm nhẹ vào mặt của em.

"Giữa mày lại nhăn rồi kìa Mikey."

Wakasa nói rồi lấy tay đè cho nó giãn ra, Takeomi nhìn vậy thì đi ra ngoài canh cửa thay cho Sanzu, Kakuchou tắt năng lực của mình đi rồi ngửa đầu nhỏ thuốc vào mắt cho đỡ mỏi. Hai người kỳ cựu này sẽ thay họ canh chừng Mikey 2 tiếng và sẽ đảm bảo cho an toàn của em.

Kokonoi thuận lợi đi ngang qua đám canh gác rồi nhíu mày khi thấy em đang nằm ở phòng hồi sức, vì cái gì Kokonoi có thể chắc rằng em đang nằm ở phòng hồi sức ? Vì Sanzu đang ngồi trên băng ghế trước phòng và Takeomi đang đứng canh ngoài phòng đấy thôi, Kokonoi dám chắc người trong phòng chính là Wakasa và bản thân gã thì lại chẳng thể đánh bại lũ khốn này được, liệu gã có nên mời Taiju hoặc South đến đây không nhỉ ?

Sanzu như cảm nhận được thứ gì đó, hắn ngẩng đầu lên và nhìn về phía của Kokonoi, Takeomi để ý nên hỏi.

"Có ai ở đó à ?"

Câu hỏi này đương nhiên là đang ám chỉ đến Kokonoi, Sanzu tặc lưỡi rồi bảo không phải sau đó thì đứng lên và chắp tay sau lưng, ngón tay ngoắc nhẹ.

Thằng này biết điều đấy, Kokonoi thở phào rồi nhìn Sanzu mở cửa phòng ra và đi vào, bản thân gã cũng nhanh chóng đi vào theo rồi sau đó nhìn thấy một con báo với bộ lông màu tím đang nằm xuống canh gác em, tai nó dựng lên rồi sau đó ngẩng đầu nhìn Sanzu vừa bước vào, đuôi báo to dày cuốn lấy cơ thể của em rồi mở miệng.

"Có chuyện gì ?"

"Có người tấn công từ khu 7A."

Để thực tế hơn thì từ xa còn có tiếng nổ, báo tím híp mắt rồi tiếp tục để đầu gác lên chân.

"Tao canh chừng Mikey cho, mày đi kiểm tra đi."

Sanzu rũ mắt xuống rồi sau đó thì thầm.

Ngủ đi.

Wakasa gục ngay xuống trước khi kịp hó hé lời nào, Kokonoi tắt năng lực và khẽ khàng đi đến bế em lên, Sanzu bảo rằng sau khi đánh lạc hướng xong sẽ đi theo sau, Kokonoi gật đầu rồi kích hoạt năng lực. Trong phòng bỗng truyền đến tiếng gầm của Sanzu, Takeomi hoảng hốt mở cửa rồi nhìn vào, Wakasa hoàn toàn nằm gục xuống trên giường còn Sanzu thì bị đâm một con dao nồng thánh khí vào bụng, Kokonou tranh thủ bế em vọt ra ngoài rồi nhìn Takeomi đang hét vào bộ đàm.

"Kokonoi đột nhập vào rồi, Mikey đã mất tích."

Việc có người tấn công ở khu 7A là có thật và người tấn công chính là Ivor, Izana nhìn con sư tử trước mắt rồi giơ tay cản Kakuchou đang muốn giết con sư tử đó lại.

"Nể tình việc Mikey cầu xin nên tao sẽ không giết mày, mày mau rời khỏi đây đi."

"Mày là anh trai của Mikey ? Tại sao mày có thể làm vậy với em trai của mình ?"

Ivor gầm gừ nói, anh có thể cảm nhận được nỗi đau ở ngực ngay sau khi tỉnh lại và khi nghe những người dân thuật lại lời nói của em thì sắc mặt của anh đại biến.

Mikey của anh muốn tự sát !

Nếu thế thì anh còn nhẫn nhịn cái gì nữa ! Ivor đẩy những người đang cản mình ra rồi lao đến căn cứ của Phạm Thiên. Vừa chạy trên đường anh vừa mắng em ngốc nghếch, nếu em đã tỏ tình thì phải tỏ tình trước mặt anh rồi dựa vào người của anh đi chứ ! Ai lại một mình chịu đựng như vậy ?

Càng nghĩ lại càng tức nên Ivor gầm lên rồi sau đó một đống dây leo liền đâm nát cửa vào của khu 7A và gây rối hoạt động của mấy người ở đó !

Tim anh bây giờ đau nhói hết cả lên, liệu em có an toàn hay không ? Ivor quật bay một tên rồi lại một tên sau đó nhảy thẳng vào khu nhà, Izana và một vài cốt cán nghe thấy tiếng nổ thì xông đến, Kakuchou vốn đang ở gần đó thì cũng qua đó ngay còn anh em Haitani và Mochi sẽ đi đến phòng hồi sức của Mikey để phòng ngừa Kokonoi đến.

Izana nheo mắt nhìn Ivor rồi bảo rằng hãy đánh nhau bằng nguyên hình để giảm thiểu sát thương, sẵn tiện y cũng muốn xem thử kẻ chiếm được sự chú ý của Mikey là người như thế nào. Ivor hóa lại thành hình người, thân hình to lớn với mái tóc đỏ rực kia khiến Izana vô cùng chướng mắt. To lớn thì làm sao chứ ? Y sẽ quét sạch và rồi sẽ không để Mikey nhớ đến tên này thêm một lần nào nữa.

"Tao sẽ đánh bại mày và mang Mikey về làng."

Ivor lãnh đạm nói rồi sau đó né đi đòn sét đánh từ trên cao xuống của Izana, Izana lao đến và lấy đà đá mạnh vào cổ của anh, đầu anh nghiêng qua một bên trước cú đá đó rồi sau đó anh dùng tay xoa xoa nó.

"Mày đúng là yếu ớt thật đấy."

Izana cười mỉa, cú đá đó nhìn thì mạnh thật nhưng nó chỉ mới là 2/10 sức mạnh của y thôi. Kể từ ngày bị em đánh bại kia Izana đã luôn không ngừng tập luyện và sau khi thức tỉnh y lại càng thêm tập luyện. Nở một nụ cười điên loạn và khát máu, y thở ra một hơi rồi nói.

"Tao sẽ giết mày để Mikey biết ai mới là người bảo vệ được nó."

Kokonoi bế em đi được một đoạn thì thấy số lượng lính gác đã tăng lên, bên ngoài còn có anh em Haitani đang đảo qua đảo lại liên tục còn Mochi thì đang kiểm kê toàn bộ hàng hóa và người qua lại, gã chậc lưỡi rồi ôm em chặt hơn, bằng mọi giá gã sẽ đưa em ra khỏi đây và bảo vệ em bằng tất cả những gì gã có.

"Tụi mày đang làm chuyện gì đấy ?"

Kokonoi sững người nhìn người đàn ông đột ngột xuất hiện ở đây kia. Mochi nhìn gã đàn ông đó rồi cúi chào.

"Leo-san, buổi tối tốt lành."

Má nó, sao Leo lại xuất hiện ngay tại đây !? Ông ta là thù địch hay là bạn vậy.

Kokonoi căng thẳng nghĩ rồi sau đó nhìn xuống người trong lòng đang cau mày khó chịu, gã ôm lấy em và thở ra một hơi.

Gã phải liều thôi.

~♤~

Tình cũ không mời cũng đến rồi, vote kèo là Leo cứu hay không nào.