(AllMikey) Máu, Dị Năng Và Em

Chương 114: Izana+Takeomi (10)




Sau khi trở về từ khu chợ tấp nập thì Mikey chỉ hận không thể đào thêm mấy lỗ để núp xuống đó. Em không biết đây là do bản năng hay là thiết lập mà đứng trước Takeomi bản thân cứ trở nên nhỏ bé và yếu ớt như thế nào ấy.

Ví dụ như là hồi sáng nay bị một tên to cao nào đó va phải, em vốn dĩ đang định quay sang đạp tên đó thì Takeomi đã nghiêm trọng xoay người em lại để xem xét vết thương còn tay kia thì túm giữ tên to cao đó lại khiến cho vai của tên đó bị bẻ nát hoàn toàn, em hoảng hốt túm tay của Takeomi lại rồi hỏi hắn đang làm gì vậy, hắn bình thản bảo là tên đó xứng đáng bị như vậy.

"....."

Lần sau tự em sẽ đập người ta ra bã nên chú đừng làm thế nữa, em không quen nổi đâu !

Takeomi nhếch môi rồi nắm tay em dắt em đi đến chỗ khác để chơi đùa, em cảm thấy rất hưng phấn cho nên chơi đùa cũng vui vẻ hơn bình thường, Takeomi thấy em vui như vậy thì cũng không ngăn cản lại.

Cho đến tận lúc đưa em về khách điếm thì em vẫn chưa hết vui cười, Takeomi thấy em vui như vậy thì nhẹ nhàng đặt lên trán của em một nụ hôn, bọn họ sẽ sớm gặp mặt thôi và hắn sẽ tặng cho en một món quà có giá trị vô cùng lớn.

Mikey xoa xoa trán mình rồi ý cười trên môi cũng bị thu lại, tình cảm mà nguyên chủ dành cho tên này thật sự rất lớn, nó lớn đến mức át hoàn toàn linh hồn cũng như sự điều khiển của bản thân em. Kết hợp với những mảnh ký ức mờ mờ ảo ảo dạo gần đây thì em khẳng định tình huống của mình bây giờ thật sự rất bất ổn.

Ngươi chiếm cứ thân xác của ta !

Ta không hề có ý đó !

Ta không biết, ngươi đang chiếm cứ thân xác của ta để hãm hại Takeomi, mau trả thân xác lại cho ta !

Nguyên chủ à, nếu tôi mà không ở đây thì giờ này cậu sẽ trở thành lô đỉnh của Takeomi thân ái nhà cậu rồi chứ ở đó mà hãm với chả hại ! Mikey chau mày đóng cửa phòng của mình lại rồi tháo quần áo giày dép ra để đi vào nhà tắm. Bây giờ ở sân đấu mọi người chắc là vẫn đang đấu đá với nhau nhỉ ?

Tắm rửa sạch sẽ đã rồi tính, Mikey bỏ hai chân xuống thùng gỗ sau đó liền biến nó thành đuôi cá. Em rùng hết cả mình rồi vẫy vẫy chiếc đuôi của mình, em tự hỏi đã bao lâu rồi em mới có thể biến về hình thái nhân ngư này của mình, nhìn chiếc đuôi màu lam ngả xám của mình Mikey liền lật người lại khiến cái đuôi ấy vỗ vào thành của thùng nước rồi thỏa mãn thở ra một hơi đầy sung sướng.

Còn giờ thì sắp xếp lại tình huống và từ từ tìm ra hướng giải quyết nào. Đầu tiên chính là việc em đi đến Mộng Cảnh này, có vẻ như là em đến đây quá sớm so với dự tính cho nên nguyên chủ của thân thể này mới bất mãn và khó chịu đến vậy.

Nhưng nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành, em vẫn chưa thể trả thân xác này lại cho nguyên chủ được, Mikey nhìn bàn tay của mình sau đó nắm lại.

~•~

Thí hội ngày thứ hai rất nhanh đã đến. Tối hôm qua sau khi xuất sắc dành được vị trí đầu tiên trong cuộc giao đấu thì Vân Trung môn phái đã có lợi thế xuất phát đầu tiên trong việc tìm kiếm bảo vật ở Sơn Tịch Sơn.

Mikey đặt chân lên nền đất lạnh của Sơn Tịch Sơn rồi rụt cổ lại trước không khí lạnh lẽo bất chợt của Sơn Tịch Sơn. Những đệ tử có kinh nghiệm từ trước khi bước vào liền kêu các sư đệ và sư muội khác của mình chuẩn bị vũ khí cùng bùa chú phòng thân sau đó thì tách ra làm ba đội để bắt đầu tìm kiếm bảo vật.

Bảo vật là này chính là Băng Vũ Phiến được tạo ra từ lông của phượng hoàng băng cho nên nghĩ bằng ngón chân thôi các đại đệ tử khác của Vân Trung môn phái cũng biết nhiệm vụ này là dành riêng cho em, với ưu thế là linh căn hệ băng thì kiểu gì Mikey cũng sẽ cảm nhận được thứ đó mà. Các trưởng lão đến từ các môn phái khác thấy Vân Trung môn phái đang dần tiến đến khu vực săn bắn thì vô cùng bất mãn.

Bọn họ không thể ngờ được là Vân Trung môn phái lại có thể may mắn đến mức có thể bốc dính ngay món bảo vật cùng hệ nguyên tố với một đệ tử của môn phái !

Nhưng đây đâu phải là gian lận đâu mà là may mắn thật vì hệ thống bốc thăm lần này chính là do chưởng môn của các môn phái tự mình tạo ra và đặt rất nhiều kết cấu bảo mật cho nên cơ bản là không có ai động tay động chân vào hệ thống này được.

Nhưng bạn biết đấy, người trong đây không động tay động chân được thì đâu có nghĩa là 'Thiên đạo' không động tay động chân được ? Manila sau khi đẩy bảo vật này cho Vân Trung môn phái xong thì bay lơ lửng sau lưng Mikey để bảo với em rằng mọi chuyện bên ngoài bây giờ đã loạn hết lên rồi.

Em nhíu mày trước thông tin đó của Manila rồi cẩn thận chỉnh lại tư thế leo núi của mình. Vậy là Manila ra tay lần này chính là để thúc đẩy cốt truyện à, em hỏi Manila rằng bọn họ đã đi được mấy phần cốt truyện rồi, Manila im lặng một thoáng rồi bảo rằng bọn họ chỉ vừa đi được 1/6 mà thôi.

"Sano sư đệ !"

Lời nói của Manila thành công làm em choáng váng đến mức suýt trượt tay ra khỏi miếng đá mà bản thân đang vịnh vào. Em, Izana và Takeomi quần nhau như vậy mà cốt truyện còn chưa chuyển biến đến đâu á, Manila đang đùa à.

Ai đùa với cậu chứ ?

Manila nhẹ giọng trách mắng sau đó lại nói tiếp về việc tạo dựng cốt truyện, hóa ra là Manila sẽ cho hai người họ dừng cốt truyện ngay sau cái chết của Izana Kurokawa, bản thân Mikey vốn dĩ đã quen với mấy cái kết cục chết chóc này rồi cho nên sắc mặt của em rất điềm tĩnh.

Vậy Izana sẽ chết kiểu gì ?

Câu hỏi ấy vờn quanh tâm trí em đến tận lúc em leo lên được đỉnh núi, nhìn chiếc quạt lông trắng tinh còn phảng phất hơi lạnh trước mắt, Mikey thở nhẹ rồi đi lại gần để nhấc chiếc quạt kia lên, hiện tại thì chỉ có em và ba người này là tìm thấy Băng Vũ Phiến thôi còn những người khác thì đang trong quá trình diệt ma để kiếm thêm điểm cho môn phái rồi.

Chỉ là khi em cùng với ba người đồng đội chuẩn bị đi xuống thì lại có chuyện xảy ra. Ở phía xa xa bỗng nhiên có thứ gì đó phát nổ, em nhìn thấy vậy thì lập tức lấy Xích Sư ra mà đạp lên thân kiếm bay đi.

"Sano sư đệ, đệ đi đâu vậy ?"

Mikey nhìn ba người kia rồi hạ xuống để đưa bảo vật cho họ, em nói bản thân có việc cần làm sau đó lại tiếp tục rời đi, em nghĩ là điều Manila đang đề cập chính là ngay lúc này thế nhưng đáp lại em bây giờ chính là sự im lặng đến đáng sợ trong đầu mà thôi.

Nguồn cơn gây ra sự ồn ào đó chính là vì một con hắc lang đang gào rống liên tục và làm cho rất nhiều đệ tử đến từ môn phái khác bị dọa cho sợ hãi, theo như những gì em nghe được thì con hắc lang này chính là linh thú bảo vệ bảo vật của Vạn Xu môn phái.

Là môn phái của Ema, Mikey chầm chậm nghĩ rồi liền nhảy xuống trợ giúp cho đệ tử của Vạn Xu, các đệ tử thấy Mikey đến giúp đỡ thì mừng rỡ vô cùng, Mikey cầm Xích Sư mà đi lại bổ một kiếm lên người Hắc Lang, nó hồng mắt giơ vuốt lên quật xuống người em nhưng em chỉ lặng im nhìn rồi thụp người né tránh.

Ema và Shinichirou ngồi dưới đài quan sát không khỏi có chút căng thẳng, nhỡ như đệ đệ bị thương thì nàng và anh sẽ chết mất thôi. Thiếu niên trên màn ảnh không những không sợ bị Hắc Lang quật mà còn rất khéo léo lôi kéo sự chú ý của nó đến các đệ tử khác lấy được bảo vật đi. Bảo vật đã lấy xong rồi cho nên mọi người cũng cùng nhau rút về.

"Sano sư đệ, cảm ơn đệ vì đã ra tay tương trợ."

Người vừa nói chính là đệ nhất mỹ nữ ở Vạn Xu, dung nhan kiều mị, mắt phượng mày liễu, gò má hồng phớt môi nhỏ đỏ rực cùng với làn da trắng tựa hoa lê mỏng manh khiến cho cái danh đệ nhất mỹ nhân ấy hoàn toàn không hề uổng phí thế nhưng Mikey lại không hề động tâm, em lễ phép bảo rằng không có gì rồi xoay người định bỏ đi luôn.

Thế nhưng em vừa đi được vài bước thì sau lưng liền có một tiếng nổ còn vang dội hơn trước, em xoay đầu nhìn thử thì tim em bỗng bị nhảy lên một nhịp, nguyên chủ sâu bên trong thân thể này vậy mà lại đang phản kháng !

Các trưởng lão từ các môn phái khác đứng phắt dậy khi thấy những người ăn vận kỳ lạ đang đi xuyên qua kết giới và giết hại học trò của bọn họ. Izana căng thẳng nhìn tình huống sau đó bảo rằng bản thân sẽ đi kiếm Mikey, Shinichirou gật đầu đồng ý rồi nhìn Izana đã biến mất tại chỗ.

Lúc mà Izana tiến vào kết giới liền có một đám người che kín mặt nhảy lên tấn công, y hừ giọng phất tay nhẹ nhàng để gạt lũ cản đường ra sau đó nhanh chân chạy đến chỗ của Mikey.

Mikey ôm tim ngồi sụp xuống đất, em nghiến giọng nói với nguyên chủ rằng bản thân rất nhanh sẽ rời khỏi thân thể này thế nhưng nguyên chủ lại cố chấp không nghe mà lại tiếp tục đập phá đòi đi ra ngoài !

Manila nhìn nguyên chủ đang tàn nhẫn ra tay hành hạ với thân thể của Mikey mà xông lại cho cậu ta ăn một tát. Tại sao Mikey ở các thế giới khác đều thông minh, hiểu chuyện và đĩnh đạc nhưng riêng thằng nhóc này lại ngu muội và không hiểu tình hình đến vậy chứ ?

Nếu còn muốn sống thì ngoan ngoãn đứng im cho ta ! Nếu không ta sẽ giết chết toàn bộ mọi người.

'Ngươi dám uy hiếp ta !?'

Nguyên chủ tức đến muốn tắt thở, tự nhiên khi không bản thân bị chiếm xác đã đành mà kể chiếm xác kia lại còn ngang ngược đến mức muốn hãm hại đến bạn của cậu mà kẻ ở đây lại còn dám tát cậu nữa chứ !

Vậy ngươi nói xem vì sao ta lại không thể tát ngươi ?

Manila hỏi vặn lại sau đó nâng một tờ giấy lên và xé nhẹ một đường khiến nguyên chủ đau đến mức gục xuống, Manila sau khi xé xong thì lạnh nhạt nói.

Nếu lần sau ngươi còn dám nghịch ngợm thì ta sẽ giết ngươi, đến lúc đó nhỡ như Takeomi nổi điên lên giết chết tỷ tỷ, ca ca còn có sư tôn, sư huynh và sư tỷ của ngươi thì đó sẽ là lỗi của ngươi rồi.

Sắc mặt của nguyên chủ rất nhanh đã tái đi, Manila hừ giọng một cái rồi tiếp tục theo dõi diễn biến bên ngoài. Nếu như Mikey không thẳng thắng đột phá tu vi cho tên phế vật này thì cậu ta sẽ thật sự trở thành một tên phế vật chỉ có thể nằm yên để trở thành lô đỉnh của người khác ! Một sự tồn tại yếu đuối như vậy chính là vết nhơ dơ bẩn nhất trong các thế giới mà Manila tạo ra !

Mikey khi thấy tim đã đỡ đau rồi thì chống kiếm đứng dậy, các đệ tử khác thấy Mikey đã đứng dậy rồi thì kéo tay em đi ra chỗ an toàn hơn.

"Sư tỷ nói rằng có một ma tu ở đây, sư đệ mau chóng rời khỏi đây đi."

"Còn huynh thì sao ?"

Người nọ mỉm cười xoa đầu em rồi kêu em mau chóng rời đi, Mikey chớp mắt rồi đứng sau lưng người đó từ chối.

"Đệ sẽ không đi đâu cả, bảo vệ mọi người cũng là trách nhiệm của đệ."

Khuôn mặt của thiếu niên ấy chất chứa sự kiên quyết và dũng khí rất sắc bén, người kia thấy vậy thì cong môi cười khen ngợi.

"Được, vậy thì chúng ta sẽ cùng nhau đẩy lùi ma tu đi."

Mikey cùng với người kia phối hợp rất nhanh cho nên đã giết chết được rất nhiều ma tu rồi, Mikey thở hắt, em lấy một viên tiên đan rồi nuốt vào sau đó thì đưa một viên cho vị đệ tử Vạn Xu kia, kẻ đó mỉm cười cảm ơn em.

"Vốn nghĩ rằng Sano-kun là một đứa trẻ hóa ra lại là một lão ông thiện chiến."

"Huynh nói cái gì vậy chứ ? Ta không có già đến mức đó đâu."

Mikey và người kia cùng phì cười sau đó thì nhìn thấy một bóng hình đang bước đến trong lớp sương mù. Em và vị đệ tử kia cùng nhau cầm kiếm lên để đề phòng thì trong tim lại bất chợt nhói lên.

Hóa ra là nguyên chủ tranh thủ lúc Manila mất cảnh giác mà lao ra tranh quyền khống chế thân thể này của em, vị đệ tử kia thấy em đột ngột sụp người thì quét mắt qua nhìn. Người kia thấy đối phương như vậy thì phất tay một cái, đệ tử kia bị chặt ra làm đôi và máu tươi phun đầy ra sàn.

"Manjirou, em còn ổn chứ ?"

"Take...omi ?"

Mikey nghiến răng nói sau đó cảm giác như thân thể và linh hồn của mình đang bị xé rách vậy. Izana vừa đi đến, thấy cảnh tượng đó thì sôi máu đánh một tia sét lên người Takeomi, hắn ôm lấy Mikey rồi nhảy lên tảng đá cao cao gần đó.

"Kurokawa, bản tôn cứ nghĩ là ngươi đã chết vào hôm đó rồi chứ."

Izana sau trận chiến kia liền mất một bên mắt và suýt nữa mất một cánh tay thế nhưng lúc tỉnh lại, y không những không cảm thấy đau đớn mà ngược lại còn cảm thấy lo lắng và hoảng loạn khi không nhìn thấy em. Y nhìn Takeomi đang ôm lấy Mikey mà em còn đang ôm ngực thở dốc thì vô cùng tức giận.

"Akashi Takeomi, bản tôn nhất định phải giết chết ngươi !"

Takeomi thả em ngồi tạm xuống nền đất rồi hôn lên trán em đậy nhẹ nhàng, hắn thủ thỉ bảo em đừng sợ rồi cũng nhảy xuống để đánh nhau với Izana.

Bên trong thân thể của Mikey bây giờ chính là cảnh tượng nguyên chủ đang bị Manila bóp cổ, hai mắt của Manila rất lạnh lẽo và lực bóp cổ cũng rất mạnh.

Chỉ là một con rối trong vở tuồng mình tạo ra mà cũng dám làm phản, Manila sẽ giết chết tên ngu xuẩn này rồi sau đó mới trả lại cho tên Takeomi kia. Thế nhưng khi nhìn thấy nguyên chủ sắp tắt thở đôi mắt của Manila lại lóe lên tia thâm độc.

Không phải là ngươi muốn chết vì tình sao ? Được, ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Mikey được kéo vào trong không gian sau đó Manila liền ném nguyên chủ trở về thân xác của chính y, nguyên chủ ôm cổ ho khan sau đó kinh hoàng khi nhận ra bản thân vậy mà lại đang tự đứng lên.

Ta đã nói rồi mà, nếu lần sau ngươi còn dám nghịch ngợm ta sẽ để cho ngươi phải chứng kiến cảnh tượng mọi người bị giết, tận hưởng vui vẻ và hãy chết đi nhé.

Manila vừa nói xong thì nguyên chủ liền nhảy thẳng xuống chiến trường và bị kiếm của hai người Takeomi và Izana đâm xuyên ngực. Izana tái mặt muốn nói thêm điều gì thì đã bị Manila kéo thẳng vào không gian trắng tinh. Manila lạnh giọng hỏi.

Trả lời ba câu và ta sẽ cho ngươi vượt qua Mộng Cảnh.

"Sao tự nhiên ngươi lại dở chứng thế ?"

Izana không hiểu mà ngẩng đầu lên hỏi, Manila bơ đẹp câu trả lời của Izana mà hỏi y.

Đối với ngươi, Mikey là sự tồn tại thế nào ?

Izana im lặng một hồi trước câu hỏi đó rồi nói ra những lời từ tận đáy lòng của mình.

"Em ấy là người duy nhất mà ta để lộ ra mọi nhược điểm của mình, sự tồn tại của em ấy chính là nghịch lân cũng như là yếu điểm của ta cho nên đối với ta em ấy chính là điểm yếu."

Điểm yếu hay là tình yêu, chỉ được chọn một.

"Tình yêu vốn dĩ là thứ tồn tại rất ngắn ngủi nhưng điểm yếu là thứ đi theo ta đến trọn đời, là thứ ta sẽ bảo vệ và tự tay an ủi cho nên Mikey chính là điểm yếu của ta."

Manila nhìn Mikey ở cạnh mình đang thể hiện mọi loại màu sắc trên mình mà dở khóc dở cười, nếu như em mà nghe được câu trả lời từ mấy người kia thì kiểu gì em cũng sẽ ngụp thẳng xuống nước cả đời không thèm lên cho coi.

Câu hỏi cuối cùng, ngươi nguyện ý dùng sinh mạng và cuộc đời của mình để bảo bọc cho Mikey chứ ?

"Dù cho cách làm của ta lúc trước là cực đoan nhưng ta xin thề rằng chỉ cần bản thân vẫn còn một hơi thở thì nhất định sẽ bảo bọc và yêu thương Mikey đến tận lúc chết."

Như vậy là ra ngoài được rồi đúng không ? Mikey của y bây giờ đã thế nào rồi, em có gặp nguy hiểm gì đến tính mạng hay không ? Izana gấp đến mức hai tay chuẩn bị phóng sét thì lại nghe giọng nói phát ra từ trên cao.

Tại sao anh lại cố chấp với tôi đến như vậy ?

Mikey của y nghe y nói từ nãy đến giờ sao ? Izana kinh ngạc nghĩ sau đó thì đứng thẳng người mà nghiêm túc nói với em.

"Vì anh rất thích giữ em ở cạnh mình, em là người mạnh nhất và đồng thời cũng là đối thủ mạnh nhất của anh cho nên anh muốn thuần hóa em."

Đấy, có yêu đương gì nhau đâu, Mikey thất vọng nghĩ rồi nghe Izana bày tỏ tiếp.

"Bởi vì những lời tỏ tình đường mật nó quá giả tạo, em sẽ không muốn nghe đâu cho nên anh sẽ chỉ nói duy nhất lần này thôi đấy."

Anh yêu em bằng cả sinh mệnh này.

.....

Nói nhẹ nhàng đằm thắm một tí làm như mất mạng vậy ấy, Manila cùng Mikey bĩu môi nghĩ rồi sau đó thẳng tay ném Izana về thế giới thực.

Manila phủi tay xong thì quay sang vui vẻ hỏi em về những dự định trong tương lai.

Vậy là Mikey sẽ trở về thành phố à ?