Ái Thiếp Thật Khó Đối Phó

Chương 133: Vị trí thái tử






” Chết tiệt! Bọn họ đâu?! “
Nhị vương phủ
Tư Đồ Sương hổn hển tức giận nói, mà trinh thám cấm vệ quân bên dưới quỳ thành một hàng.
Tư Đồ Hoàng Vũ đi, đúng là một chuyện tốt, thế nhưng ngay cả mỹ nhân cũng đồng thời mang đi, nói hắn thế nào cam tâm (Editor: Vừa edit vừa chửi thề, có mỹ nữ hok mang theo mới là lạ, đúng là ngu!!!)
Hắn biết Tư Đồ Hoàng Vũ võ công cao cường, bởi vậy cũng chỉ phái người âm thầm theo dõi vị trí bọn họ, dự định đợi cho hắn giành được đại nghiệp, sẽ cướp lấy nữ nhân ấy sung vào trong hậu cung của mình.
Thế nhưng người phái đi, vậy mà đều là không hề quay trở lại.

“Nhị điện hạ! Nhị điện hạ!!! “Đột nhiên, quản gia lảo đảo chạy trở vào, Tư Đồ Sương trừng mắt, bản thân đang trong cơn giận dữ, thế mà còn có con chó còn tới quấy rối tâm tình của hắn.
“Chuyện gì? “Hắn lạnh nhạt nói.
“Sân trong, sân trong…!! “Quản gia thở hổn hển, khuôn mặt tái mét giống như là nhìn thấy cái gì đó khiến người ta sợ hãi.
“Chết tiệt! Nói rõ! “Tư Đồ Sương liên tục vỗ vỗ cái bàn, hắn cũng không có tính nhẫn nại cùng một nô tài bất cẩn.
“Sân trong đột nhiên bay vào thật nhiều thi thể…. “Quản gia còn chưa nói xong, chỉ thấy trên mặt nhị hoàng tử ngẩn ra, rồi lại giống như một trận gió xông ra ngoài.
Thi thể?
Trong bụng Tư Đồ Sương có dự cảm bất hảo, chạy đến giữa sân nhìn, quả nhiên!!!
Tất cả đều là trinh thám hắn phái ra, chết vô cùng thê thảm, không có một cái thi thể nào nguyên vẹn, con mắt bọn họ tròn vành vạnh, dường như là trước khi chết đã bị khiếp sợ vô cùng.
Tư Đồ Sương đột nhiên cảm thấy chân có chút yếu, đứng không vững.
Thập Tam đệ của Hắn đến tột cùng đã hùng mạnh đến mức độ nào rồi?
Lại nghĩ tới khi còn bé, bởi vì đố kị hắn được sủng ái, liền kết hợp lại mấy huynh đệ cùng nhau đem hắn ném vào trong tay phe phái phản động… Hắn nhớ kỹ bọn hạ nhân trở về bị hù dọa đến điên dại, lúc đó, hắn vẫn còn quá nhỏ, không rõ đến tột cùng có cái gì đáng sợ… Dù sao lúc ấy, Thập Tam đệ vừa mới tròn sáu tuổi…
Thế nhưng bây giờ, hắn tựa hồ có chút sáng tỏ, cho dù là bây giờ chỉ là chứng kiến những thi thể này, hắn liền có cảm giác vô cùng sợ hãi… Mà hắn (Tư Đồ Hoàng Vũ ), dĩ nhiên đều biết nói những người này là hắn phái ra!
Tư Đồ Hoàng Vũ là đang cảnh cáo hắn sao?
… Chết tiệt! Tư Đồ Sương nghiến răng không cam tâm hắn không cam lòng, không cam tâm vị nữ nhân như tiên nữ từ trong bàn tay mình trốn đi. Vậy thì lão già kia cũng sẽ không còn sống bao lâu, khi mình kế thừa ngôi vị hoàng đế, còn sợ không có năng lực đấu với Tư Đồ Hoàng Vũ ?

“Không tốt rồi!Không tốt rồi!!! “
Đột nhiên, quản gia lại lảo đảo chạy tới nhan sắc trên mặt lại càng trắng không còn chút máu.
Tư Đồ Sương thật muốn một cước đá chết hắn, cẩu nô tài này quả thực là như miệng quạ đen, toàn đến báo cho hắn toàn tin xấu.
“Nói! “Hắn hung tợn nói.
Lão quản gia muốn khóc mệnh hắn thật khổ, phải hầu hạ một người chủ độc ác tàn nhẫn như thế…
“Nhị nhị điện hạ… Vừa có nô tài báo lại… Hoàng, hoàng đế bệ hạ… “Quản gia run rẩy dừng một chút, ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt giết người của Tư Đồ Sương, lập tức run rẩy nói cho hết lời: “Hoàng đế bệ hạ vừa mới hạ chiếu thư, phong thập tam hoàng tử Tư Đồ Hoàng Vũ làm thái tử, bây giờ tứ phong thư đã tới Thập Tam vương phủ rồi…. “
“Cái gì?!!! “
Tư Đồ Sương trong mắt muốn phun ra lửa, hắn tiến lên một bước, bắt lấy cái cổ lão quản gia, xách hắn lên:”Ngươi nói lại lần nữa xem? “
“Lão, lão nô… “
“Nói!!! “Tư Đồ Sương cáu gắt nói
“Hoàng, hoàng đế bệ hạ muốn tứ phong mười ba, mười tam hoàng tử làm thái tử… “
“Chết tiệt!!! “Tư Đồ Sương ném lão quản gia xuống đất, sau đó lập tức phất tay áo ra vương phủ, cưỡi trên một lương mã nhanh nhất, nhanh chóng hướng về phía Thập Tam vương phủ mà chạy tới.
Tư Đồ Hoàng Vũ không phải mất tích sao? Lão già kia lẽ nào bị mù? Bên cạnh hắn không phải có Y Cung Vị Tuyếtnữ nhân kia khống chế được sao? Thế nào còn có sơ suất như thế này?!

Suy nghĩ trong đầu hắn hỗn loạn, hiện tại thứ duy nhất hắn phải làm đó là nhanh chóng chạy tới Thập Tam vương phủ, xem xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra!!
… Lẽ nào, hắn đã về rồi?!
… không, không có khả năng, hạ nhân Thập Tam vương phủ trong một đêm toàn bộ cũng tiêu thất, hơn nữa người của mình một mực giám thị xung quanh cũng không có phát hiện ra thứ gì bất thường…
Tâm tình Tư Đồ Sương thấp thỏm không yên nhưng khi đến Thập Tam vương phủ thì phát hiện mấy người huynh đệ khác của hắn cũng tới đó, tam hoàng tử, tứ Hoàng Tử, thất hoàng tử, còn có những hoàng tử và các đại thần âm thầm phân cao thấp với hắn, vậy mà cũng tụ tập tới nơi này.
Mà tấm biển Thập Tam vương phủ cũng bất ngờ biến thành 3 chữ “phủ Thái tử “, lóng lánh vàng đâm vào trong ngực hắn đau nhói.
Tự mình chuẩn bị nhiều thứ như vậy, vậy mà bại bởi một người cái gì cũng không làm.
“Các vị hoàng tử điện hạ, còn có các vị đại nhân, nếu đã tới, thái tử phi mời các vị vào trong phủ thái tử uống một ngụm trà, nghỉ ngơi… “. Một tỳ nữ trang điểm tươi mát phe phẩy áo, nhẹ nhàng đi ra.
Mà ba chữ “Thái tử phi”Càng làm cho đám người xôn xao.
Tư Đồ Sương tức giận muốn phun lửa. Một nữ nhân không được sủng, dựa vào cái gì mà dám xưng ba chữ thái tử phi!
Hắn đẩy nữ tỳ ra, sau đó trực tiếp nhảy vào trong đại sảnh, liền thấy Nam Cung Dữu Hương một thân cung trang của thái tử phi vàng óng ánh, cười khanh khách dùng trà, trong mắt tất cả đều là ngạo khí.
“Ý, không phải là nhị ca ca sao? Ngươi là nghe được tin tức tốt, nên sang đây chúc mừng? “Nàng buông ly trà xuống, còn cố ý phe phẩy ống tay áo hoa lệ, giống như là cố tình khoe khoang, khiến trong ngực Tư Đồ Sương như bị nghìn vạn con kiến cắn xé.