Ái Tại Đồ Thư Quán

Chương 12




Ngày thứ hai, Lâm Húc và Hạ Trạch gặp nhau lúc vào thư viện tự học, dĩ nhiên không hề nói tới chuyện hắn thức đêm đọc truyện. Chắc là, chuyện mà hắn phát hiện ngày hôm qua đã đả kích hắn chăng.

Mà Hạ Trạch cũng không nói gì, dù sao trước đây cũng có khá nhiều người hỏi bút danh của y, thế nhưng sau khi hỏi xong cũng không có xem truyện của y. Vì vậy tất nhiên y cho rằng Lâm Húc chỉ là tùy tiện hỏi cho có mà thôi.

Y không biết, buổi tối Lâm Húc ở lỳ trong ký túc xá, không chỉ tiếp tục comment trong truyện của y, còn sign up vào trong trang của Hạ Trạch, trở thành một trong 8 độc giả của y. Sau đó hắn nhanh chóng biết được QQ của Hạ Trạch, add vào, ngày nào cũng ghé qua trang của Hạ Trạch, xem tình hình của y.

Hắn phát hiện, tính cách của Hạ Trạch trong thế giới thứ hai này càng thêm sinh động hoạt bát.

Y thích nhất xem các phim tâm lý phạm tội;

Y thích xem amine《Attack on Titan》(1)

Sẽ có lúc y chợt viết ra vài câu triết học, nói về ý nghĩa cuộc sống, nguồn gốc của văn hóa, nguồn gốc bệnh tâm thần, các loại bí mật kiêng kỵ ….

Nhưng y cũng sẽ thỉnh thoảng viết ra vài thứ gì đó khôi hài đặc biệt, giống như: “Hôm nay có 1 người anh em lúc súc miệng đem kem đánh răng bôi trực tiếp lên răng, sau đó cứ tự nhiên mà đánh. Trong tíc tắc tôi chợt hoài nghi thói quen hơn 20 năm qua của tôi có khi nào sai rồi hay không!” Hoặc là “Hôm nay có 1 con nhện cứ nhìn tôi hơn 5 tiếng đồng hồ, hừ, bộ mày nghĩ tao không biết sao?”

Thỉnh thoảng y sẽ up lên vài tấm ảnh, toàn là chó với mèo, có khi y cũng là đồ y mua online, thường luôn có chút đắc ý nho nhỏ viết kèm sau đó “Giảm 50%! Quả thật lời to!”

Nếu như nói, y bình thường tựa như một đường viền mỹ lệ, mông lung.

Thì trong không gian online của y, văn chương của y chính là tư tưởng của y, linh hồn của y.

Đây cũng là lý do vì sao mỗi lần Lâm Húc dạo qua trang web cá nhân của y, trong lòng đều cảm thấy hưng phấn.

Bởi vì, hắn có cảm giác rằng, hắn đang thâm nhập vào trong nội tâm ảo tưởng của Hạ Trạch.

….

Ngày cứ thế mà trôi qua.

Rất nhanh đã tới tháng 7.

Tối hôm nay, hai người đối mặt cùng nhau tự học.

Thế nhưng, Lâm Húc nhạy cảm phát hiện hôm nay Hạ Trạch có chút bất thường

Lúc y tự học thường nhiều lần thất thần.

Trong đôi mắt xinh đẹp kia đầy sự trống rỗng, vùng quanh chân mày luôn vô thức mà nhíu lại ….

Lâm Húc buông sách bài tập trong tay ra, thong thả mà xoay cái bút: “Tâm trạng không tốt?”

Hạ Trạch sửng sốt 1 chút, sau đó mỉm cười: “Không có gì, rất tốt.”

Lâm Húc không nói gì, nhưng chẳng được bao lâu, hắn lại mở điện thoại, vào QQ, vào bên trong trang cá nhân của Hạ Trạch.

Lập tức hắn nhìn thấy được một đoạn nhật ký.

《 Nông cạn 》

Đoạn nhật ký này chỉ có vài câu.

Ý chính là Hạ Trạch cảm thấy bản thân mình rất nông cạn, thiếu suy nghĩ cùng kinh nghiệm.

Lâm Húc nhạy cảm vào trong jjwxc.net, đăng nhập, mở biểu tượng sáng, mở ra chuyên mục của Hạ Trạch.

Quả nhiên, Hạ Trạch mới viết ra một truyện mới, tên là 《Tôn sùng quỷ sa tăng 》.

Mấy ngày qua Lâm Húc cứ tập trung xem truyện cũ của y, chưa từng nhìn qua truyện mới của y … Woa, đã post được 1 tuần rồi.Mở truyện ra, đã có 5 chương.

Phía dưới có 2 comment.

Người đầu tiên là “Sofa” (Đọc giả bình thường).

Người thứ hai là một đoạn công kích dài 3 hàng “Tác giả à, hai tháng qua bạn không biết truyện mới, tôi cũng không nói gì.Vốn tưởng bạn viết ra thứ gì mới chắc cũng phải có gì đó tiến bộ chứ? Kết quả truyện mới này cách hành văn quả thực không thể so được với truyện trước, thực sự càng viết càng dở! Với lại, tác giả à, bạn hiểu được bao nhiêu về tâm lý của tội phạm sát nhân chứ? Viết cũng quá nông cạn đi, quả thực giống như học sinh tiểu học vậy đó! Quên đi, không nói nhiều, giờ out luôn đây.”

A, chắc là do cái này gây ra chuyện rồi.

Lâm Húc yên lặng mở chương truyện mà Hạ Trạch viết, an tĩnh đọc.

Nửa giờ sau, hắn bỏ sách cùng điện thoại di động vào túi xách, nói với Hạ Trạch: “Cùng đi dạo không?”

Hạ Trạch sửng sốt 1 chút.

Hai người họ ngoại trừ tự học chung ở trong thư viện ra, cùng với nhau ra ngoài ăn 1 lần, thì chưa từng ra chỗ khác.

Y gật đầu: “OK!”

HẾT PHẦN 12