Ai Sẽ Cùng Em Đi Đến Hết Cuộc Đời

Chương 8




Hà An mặc dù rất nhẹ nhàng từ chối nhưng từ đôi mắt bất mãn Lê Quân làm sao nhìn không ra, anh vờ như không thấy, cũng đúng a, bản thân anh chính là cũng cảm thấy ép người quá đáng. Dù sao cơ hội còn dài mà…. Haiz, thật là, vẫn còn muốn ôm hôn thêm một chút,….

- Mình đi đâu vậy anh?

- Gần đây có nhiều khu vườn nông nghiệp, đến đó xem em thích tham quan bên su hào, cà rốt, rau cải hay dâu thì chúng ta sẽ vào đó. Bên đó có bán thịt nướng, em thích ăn thịt nướng mà, lần chúng ta ăn thử nha!

- Dạ.

Rất nhanh Lê Quân cho xe chạy đến khu vườn nông nghiệp, Hà An chính là muốn tham quan tất cả, dù sao mỗi chỗ cũng chỉ có thể chơi đùa một chút, hôm nay lại là ngày nghỉ, cô muốn đùa cả ngày cũng không sao.

Hiện tại trồng cà rốt không còn khó khăn như ngày trước, tất cả đều được áp dụng khoa học kỹ thuật, thậm chí có thể trồng ở nhà, tất nhiên tại nhà các qui trình sẽ không phức tạp. Mà những nơi này cũng không dại dột đem nhưng bí quyết phức tạp ra mà nói, nên các bước hướng dẫn gần như sơ xài.

Đầu tiên chọn loại đất, loại nào cũng được nhưng phải tơi, xốp, còn đất nhẹ, cát và các hạt thô nhiều thì hình thù củ biến dạng, méo mó, đất nặng là do hàm lượn sét quá cao, cây sẽ có nhiều lá, ít củ. Do hạt cà rốt có vỏ và lông cứng nên cần vò lỹ cho gãy hết lông cứng, trộn vào đất mùn, giữ ẩm, tưới nước hai đến ba ngày, rồi đem gieo. Sau đó tiếp tục tưới nước, giữ âm, thêm một lớp đất mỏng lên trên, dung thuốc bảo vệ để chống sâu, rệp. Nếu mọi vấn đề đều ổn thỏa thì sau ba tháng có thể thu hoạch, ngày nắng là ngày tốt để thu hom cà rốt.

Lê Quân nhìn Hà An ghi ghi chép chép mà bật cười, không biết về có làm không mà ghi từ cà rốt sang cà chua, dâu tây rồi cả su hào…. Sau đó Hà An còn tham gia vào thu hoạch, lấm lem cả một buổi, nhưng cô rất thích thú, lần đầu trải nhiệm cảm giác như một người làm vườn thật sự.

Lúc Hà An thấm mệt cô bắt đầu hôi hận, ai bảo lúc nãy hăng hái quá làm gì, mưa lất phất mà cô thì vẫn rất nhiệt tình. Lê Quân kéo cô đến khu spa bên cạnh, trêu chọc, “Người em lúc này toàn mồ hôi, không muốn anh ôm chặt không buông thì nhanh chóng vào tắm, tranh thủ massage một chút, anh đi mua quần áo khác cho em”.

Cô lúc này liền phát hiện chiếc áo voan mỏng manh lúc này gần như trong suốt, thật là xấu hổ mà, vì vậy Hà An đỏ bừng mặt vội vàng vào khu spa bên cạnh. Lê Quân mỉm cười tiến qua khu vực thời trang, dù chỉ mới ôm nhau …. chưa nhiều lắm nhưng anh tự tin mình có thể tìm được quần áo phù hợp cho cô.

Hà An vừa vào MeoMeo’s spa là cảm nhận ngay không khí khác biệt, ngoài cái trong lành của vùng nông thôn, còn thoang thoảng hương hoa hồng. Cô đăng kí dịch vụ xông hơi và massage thảo dược. Sau đó cô vào phòng thay quần áo, đồng thời cô tắm một lúc mới tiến đến phòng xông hơi, lúc thật sự được massage thì Hà An đã ngủ quên. Thật sự thì cô chỉ chợp mắt một xíu lại giật mình thức dậy khi nhân viên massage thay đổi tư thế.

Đến lúc Hà An ra ngoài thì đã có sẳn quần áo dành cho cô, chiếc đầm voan tay lở màu trắng, có in những bông hoa phía trên màu đỏ, nhìn rất hài hòa, đáng yếu. Cô thay đồ xong ra ngoài thì Lê Quân đang ngồi bên ghế nhấm nháp một ly trà, có lẽ cũng đợi không lâu.

- Anh đợi em lâu chưa?

- Anh ra trước em một chút thôi, để giặt ủi lấy ngay anh chỉ có thể lựa những trang phục nhanh khô, em mặc thấy thoải mái không?

- Dạ, cám ơn anh, chiếc áo đẹp lắm.

- Mình qua kia ăn chút gì nhé!

Nói rồi không đợi Hà An trả lời, Lê Quân liền nắm tay dẫn cô sang bàn đã đặt trước, đây là một resort loại trung, có cả nhà hàng, khu nghỉ dưỡng, ….,khu vui chơi cũng là một phần của resort, nơi này khá xa thành phố, vì vậy resort như vậy cũng tính là xa hoa, các kiểu trang trí chủ yếu nghiêng về đồ gỗ, tạo nên cảm giác rất thanh bình và yên ả.

Thức ăn khá phong phú và đa dạng, Hà An như mọi lần, là người gọi món, luôn luôn dừng ở mức vừa đủ. Lê Quân véo khuôn mặt đang buồn ngủ của cô, “Em ăn no xong là buồn ngủ, lần nào cũng vậy, thật là đáng đánh đòn mà!”. Hà An né người, cô chính là rất sợ tuyệt chiêu này của anh, lần nào cũng làm cô đau, sờ nhẹ nhẹ không được sao?

Lê Quân đưa tay ra chụp vào khoảng không, một cảm giác mất mát xuất hiện, nhưng mà không sao, lúc nào đó anh sẽ đòi cả vốn lần lời…. Hà An thật sự không biết, haiz, rõ ràng là người bị hại mà. Vì rất buồn ngủ nên trong suốt quá trình đi theo anh, cô cứ mơ mơ màng màng, Lê Quân nhìn cô thở dài, anh thật sự thật sự rất muốn vào resort thuê hai phòng, để cô ngủ một chút nhưng mà anh sợ cô hiểu sai ý anh. Lòng tốt đôi khi lại bị đề phòng thì rất khó chịu, huống hồ, mối quan hệ vừa tiến được một bước, rất dễ gây hiểu lầm…..

Mà bây giờ anh chưa muốn đi về, ít nhất phải cùng nhau ăn thêm một buổi tối, mối quan hệ thân mật nên được duy trì, không biết bao nhiêu phút nữa thì lại có thể ôm hôn thêm một chút. Vì vậy sau khi thở dài thêm lần nữa, Lê Quân kéo tay cô đến khu nghỉ ngơi riêng của resort, tại đây có những chiếc ghế dài cho những du khách muốn nghỉ ngơi. Qua bức màn là khu ghế có máy massage chân, hiện tại có vẻ gặp may vì khá vắng. Lê Quân kéo Hà An đến hai vị trí phía trong, anh nằm ghế dài bên ngoài, cô phía trong,

Hà An rất muốn đi về nhà, nhưng nhìn anh có vẻ mệt mỏi, nên cô im lặng, leo lên ghế, lấy áo khoác anh đưa dắp lên người, nhắm mắt ngủ, lúc này có suy nghĩ cũng nghĩ không được gì. Lê Quân chỉ giả vờ mệt để cô không đòi về nhà, kéo dài thời gian để tăng phúc lợi…..

Thời gian khoảng hai giờ trôi qua thì Lê Quân đánh thức Hà An dậy, rủ cô đi tản bộ ngắm cảnh mặt trời lặn, đây là điểm độc dáo của khu vực này, con sông nơi đây nối liền ngoài xa kia là biển cả. Ngày nào cũng vậy, ngay vị trí cuối con đường sẽ nhìn thấy mặt trời lặn, cảnh tượng đẹp thế này lúc đâu thu hút rất nhiều du khách, dần dần mọi người giống như quá quen, không còn háo hức như những ngày đầu.

Nhưng Lê Quân biết Hà An chưa từng xem nên anh cương quyết kéo cô đi ngắm cảnh, dungt91 như anh suy nghĩ, cô tròn xoe đôi mắt nhìn về phía hoàng hôn xa tít nơi kia, có thể thấy mây, nước và mặt trời rất gần nhau, màu sắc thì nhẹ nhàng mà đa dạng, tạo nên một bức trang thiên nhiên sống động không thể quên, cô cứ như vậy ngắm đến trời tối, vẫn còn luyến tiếc.