Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa

Chương 76: Chương 76




Vũ Văn Lan nhìn theo, chỉ thấy có một người đang cầm một túi điểm tâm bước ra từ một cửa hàng ở đối diện hơi xéo nơi này, dựa theo thân hình của hắn ta thì đúng là phò mã Triệu Thành Văn của Trưởng công chúa thật.

Vũ Văn Lan nghe Yến Xu nhủ thầm trong lòng:【 Chu choa, không ngờ là Triệu Thành Văn thật nè! Vừa tàn tiệc mà hắn ta đã lên phố, chẳng lẽ là muốn đi tìm vợ bé? 】

Vũ Văn Lan cũng đoán như thế.

Người hầu trong phủ Trưởng công chúa cũng có hơn một ngàn người, muốn mua điểm tâm chẳng lẽ còn phải cần hắn ta tự mình đi mua hay sao?



Trong lúc hắn đang suy nghĩ, đối phương đã cầm điểm tâm bước lên xe ngựa được đỗ ở một bên.

Yến Xu giật mình, vội nói với hắn: “Đã trễ như vậy rồi mà phò mã còn ra cửa mua điểm tâm làm gì nhỉ? Có uẩn khúc gì đó chăng?”

【 Dưa trực tiếp tại hiện trường như thế này là ngon nhất nè, dựa theo phương hướng mà hắn ta muốn đi này suy ra, chẳng lẽ hắn ta tới tìm tiểu lục? Mau mau, mau đuổi theo đi chứ, tuyệt đối đừng để hắn ta chạy thoát!!! 】

Vũ Văn Lan: “…”

Thôi cũng được.

Hắn lập tức kéo nàng lên xe ngựa, sau đó ra lệnh với phu xe: “Đi theo chiếc xe kia.”

Phu xe ‘vâng’ một tiếng, chờ xe ngựa của Triệu Thành Văn lăn bánh, ông ấy cũng lặng lẽ thúc ngựa đuổi theo.



~~


Dân cư trong hẻm Thiên Tỉnh khá đông đúc, sau một hồi rẽ trái rẽ phải, xe ngựa dần dần dừng lại.

Phu xe ở bên ngoài bẩm báo nói: “Thưa chủ tử, con hẻm phía trước hẹp lắm, xe ngựa vào không được ạ.”

Yến Xu nghe thế lập tức quay sang hỏi Vũ Văn Lan: “Phu quân, hay là chúng ta xuống xe đi bộ theo đi?”

【 Chẹp chẹp, trò hay sắp diễn rồi, đâu thể chỉ vì xe ngựa không theo được mà bỏ lỡ, đúng hông!!! 】

Vũ Văn Lan: “…”

Hừ, mặt mũi của tên Triệu Thành Văn kia bao lớn mà muốn hắn tự xuống xe đi bộ qua.

Thế là hắn gọi với ra ngoài cửa số xe: “Trường Phong, ngươi qua đó xem thử.”

Có người bẩm vâng, sau đó lập tức đi về hướng Triệu Thành Văn rời đi ban nãy.

Không qua bao lâu, có người đến bên cạnh cửa sổ bẩm báo: “Bẩm chủ tử, cô gia đi vào một tòa nhà, bên trong có một người phụ nữ trẻ ra đón, hai người vừa thấy mặt, cô gia đã ôm đối phương vào trong phòng. Trừ người nọ ra, trong nhà còn có hai nha hoàn và một bà vú.”



Yến Xu tắc lưỡi:【 Phụ nữ trẻ? Không biết là tiểu nhị, tiểu tam hay là tiểu tứ nữa, chỉ tiếc là không thể tận mắt nhìn thấy một phen. 】

Vũ Văn Lan: “…”

Hắn liếc nàng một cái, nói: “Các ngươi nhớ kỹ nơi này rồi phái người tới canh chừng, xem xem hắn ta cách bao lâu thì tới đây một lần.”

Người ngoài cửa sổ ‘vâng’ một tiếng.

Phân phó xong, Vũ Văn Lan chuẩn bị rời đi, ai ngờ đúng lúc này lại thấy Triệu Thành Văn đi ra từ bên trong.

Yến Xu:【??? Sao mà nhanh dữ vậy? Tên phò mã này… thật sự là không bền gì cả!】

Vũ Văn Lan: “???”

Cái gì mà bền với không bền?!

Trời ạ, con nhóc này!



Nhưng không chờ hắn kịp mở miệng, Triệu Thành Văn đã bước lên xe ngựa đi tiếp về phía trước.

Yến Xu đảo tròng mắt một vòng, vội mách lẻo với Vũ Văn Lan: “Ơ kìa, hình như phò mã vẫn không tính về phủ thì phải.”

Vũ Văn Lan mà không biết nàng nghĩ gì mới là lạ, thế là hắn lại ra lệnh cho phu xe: “Tiếp tục đuổi theo.”

Phu xe tuân lệnh, tiếp tục giục ngựa theo đuôi.

Sau một phen rẽ trái rẽ phải tiếp, xe ngựa cuối cùng cũng ngừng lại, tên Triệu Thành Văn kia lại xuống xe đi vào một tòa nhà khác.


Vũ Văn Lan tiếp tục phái ám vệ đi điều tra.

Không bao lâu sau, ám vệ trở về bẩm báo: “Nơi cô gia đến lần này có một người phụ nữ trẻ và hai đứa bé, đứa lớn ước chừng bốn năm tuổi, đứa nhỏ chừng hai ba tuổi, người hầu thì có khoảng sáu người.”

Yến Xu ra vẻ kinh ngạc nói: “Không ngờ còn có hai đứa bé nữa? Rốt cuộc là sao thế này?”

【 Người này nhất định là cô thông phòng kia rồi, chứ những người khác sao có thể sinh ra đứa bé lớn như thế này được. 】

Vũ Văn Lan liếc nàng một cái, thậm chí suýt buột miệng nói cho nàng là hắn đã biết chuyện của tên Triệu Thành Văn kia rồi, nàng ấy không cần phải giả vờ nữa đâu.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn xuống, chỉ phân phó cho ám vệ ngoài cửa sổ: “Cũng cho người nhìn chằm chằm nơi này đi.”



Ám vệ bẩm vâng.

Không qua bao lâu, Triệu Thành Văn lại bước ra trèo lên xe ngựa, lần này hắn ta vẫn không hề quay đầu xe mà lại tiếp tục đi về phía trước.

Yến Xu xoa tay, hí hửng chuẩn bị tiếp tục đi ăn dưa.

Khà khà, để xem trong một đêm này hắn ta sẽ đi mấy chỗ đây.

Nào biết Vũ Văn Lan lại kêu ám vệ đi theo đối phương, còn mình thì bảo phu xe giục ngựa về cung.

Yến Xu còn chưa đã thèm, nàng lập tức hỏi: “Bệ hạ không đi theo nữa sao ạ? Nói không chừng tối nay hắn ta sẽ còn đi rất nhiều nơi đó.”

【 Đây là lần đầu tiên nàng được ăn dưa trực tiếp tại hiện trường đấy!!! Không ăn xong thì bứt rứt không yên đó trời ơi!!! 】

Ai ngờ Vũ Văn Lan lại như cười như không hỏi ngược lại nàng: “Chẳng lẽ nàng đã biết chuyện này ngay từ đầu rồi à?”

Yến Xu cứng họng, vội phân bua: “Bệ hạ nói đùa. Thần thiếp ở trong cung cả ngày, hôm nay còn là lần đầu tiên được đi dạo trong kinh thành, sao có thể biết chuyện của phò mã được ạ?”

Nhưng Vũ Văn Lan vẫn gặng hỏi nàng: “Nếu thế sao nàng lại biết hắn ta sẽ còn đi đến rất nhiều nơi?”




Yến Xu vẫn kiên cường cãi lại: “Bởi vì… Bởi vì thần thiếp thấy phò mã rất có tinh thần, dù sao cũng là cơ hội hiếm có được đi ra ngoài, không chơi đến thỏa mãn thì hắn ta hẳn là sẽ không về phủ đâu, đúng chứ ạ?”

Vũ Văn Lan: “???”

Lại còn biết cả việc “thỏa mãn” cơ đấy?

Con nhóc này thật là!

Hắn còn chưa kịp hé răng thì lại nghe thấy nàng ríu rít trong lòng:【 Mình còn tưởng là vị phò mã này dữ dằn lắm chứ, ai dè! Nhìn cảnh tượng ban nãy xem, mới vào sân chưa được thời gian uống hai tách trà là đã đi ra rồi, xem ra chỉ là tay mơ thôi, chẳng trách Trưởng công chúa lại ra ngoài chơi bời suốt ngày như vậy. 】

Vũ Văn Lan: “???”

Cái gì?

Tay mơ???

Nhưng mà hiển nhiên nàng còn chưa nói hết.

【 Trình độ như này mà còn thích bao nuôi nhiều cô vợ bé? Chậc, thật đúng là cùi bắp mà cứ thích chơi! 】

Vũ Văn Lan: “???”

Cùi bắp mà cứ thích chơi???

Những từ ngữ này từ đâu ra thế này!!!