Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa

Chương 53: C53: Dưa này hại não quá




Sau bữa tiệc đón khách, quả nhiên mỗi ngày Liêu Đông Vương phi đều dắt ba người con trai vào cung thỉnh an Thái Hậu.

Mà Thái Hậu cũng vui vẻ ra mặt, thậm chí mở miệng bảo cả nhà bọn họ cùng tham gia tiệc giao thừa vào đêm ba mươi.

Hoàng đế luôn là người con có hiếu, bởi vậy hắn cũng không hề có dị nghị gì với việc này.

Vì thế vào bữa tiệc đêm giao thừa, trong sảnh lại nhiều ra một nhà của Liêu Đông Vương.

Tiệc giao thừa chính là bữa cơm quan trọng nhất trong năm, bởi thế từ sau giờ Ngọ là mọi người trong hậu cung đã bắt đầu sửa soạn rồi.

Yến Xu cũng không ngoại lệ.

Có điều người khác là bắt đầu trang điểm từ sau giờ Ngọ, mà nàng là bắt đầu không ăn điểm tâm từ sau giờ Ngọ.

Chẹp chẹp, không biết đêm nay sẽ có bao nhiêu món chính nữa, nàng phải để bụng rỗng để nhấm nháp nhiều một chút chứ.

Mắt thấy màn đêm buông xuống, ánh đèn rực rỡ mới lên, mọi người đã có mặt đông đủ tại điện Nhu Nghi để tham gia bữa tiệc lớn đêm giao thừa.

Những người tham dự hôm nay, ngoại trừ Ninh phi còn đang bị cấm túc và Lệ tần ở lãnh cung ra, thì đều tới đủ cả, nói chung là không khác buổi tiệc đón khách gần đây là bao, lại thêm một nhà của Liêu Đông Vương Vũ Văn Hào nữa, cho nên khung cảnh trong điện vô cùng náo nhiệt.

Vũ Văn Lan ngồi ở ghế trên của bữa tiệc, hắn len lén nhìn thoáng qua dãy bàn bên tay phải của mình một cái.

Chỉ thấy hôm nay Yến Xu mặc một bộ áo váy màu hồng nhạt, mái tóc được búi gọn gàng theo kiểu đào tâm, trên lỗ tai đeo hai quả hoa tai nhỏ nhắn tinh xảo bằng mã não, hai má phấn hồng, đôi môi anh đào, thoạt nhìn có chút nghịch ngợm đáng yêu.


Nhưng khi hắn cẩn thận nghe thử thì lại thấy nàng đang liến thoắng không dứt miệng:【 Oa, vịt áp chảo, thịt dê xào, gan heo chua cay, tôm nõn phỉ thúy! Còn có lươn rút xương cháy tỏi, thịt cua viên, vịt lát hầm tổ yến, vây cá tam ti! Í còn món này là gì? Lẩu mười hai món! Chơi lớn dữ thần vậy!!! 】

【 Cầu trời chút nữa hoàng đế nói lời dạo đầu nhanh một chút, để mình còn ăn nữa chứ. 】

Vũ Văn Lan: “…”

Hắn biết ngay mà.

Thôi, vì để nàng được như mong muốn, hắn chỉ nói đơn giản vậy: “Một năm này các vị đều đã vất vả rồi, hôm nay là bữa cơm cuối cùng trong năm, mọi người không cần giữ lễ tiết quá nhiều.”

Nói xong lại quay sang chúc Thái Hậu: “Chúc mẫu hậu sang năm thân thể an khang, vạn sự như ý.”

Thái Hậu mỉm cười gật đầu: “Bệ hạ nhọc lòng vì nước nhà mới là người vất vả nhất, ai gia cũng chúc bệ hạ long thể khoẻ mạnh, mọi việc thuận lợi.”

Vũ Văn Lan cúi đầu nói: “Đa tạ mẫu hậu.”

Mọi người cũng đồng thanh hô lên: “Chúc bệ hạ và Thái Hậu sang năm thân thể an khang, vạn sự như ý.”

Nói xong câu này, rốt cuộc mọi người cũng có thể cầm đũa.

Yến Xu hớn hở múc một chén canh vịt nóng để khai vị.

Ưm, canh vịt chua cay ngon miệng, khiến trong bụng ấm áp cực kỳ thoải mái.

Tôm nõn phỉ thúy tươi ngon, cải trắng được xào sơ rất hấp dẫn, nấm Khẩu Bắc kết hợp với gà nướng dậy mùi thơm lừng.

Lươn rút xương cháy tỏi thì chất thịt non mịn, thịt cua viên lại béo mà không ngán, vây cá tam ti ngon nuốt cả lưỡi.

Càng không cần phải nhắc đến rau củ áp chảo, đậu hủ xào gà, gan dê xào cay, vịt lát hầm tổ yến,… Mỗi món đều có hương vị thơm ngon độc đáo riêng.

Đặc biệt là món lẩu mười hai món kia, nó kết hợp nào là thịt hươu, ức gà, xương hươu, chân lợn rừng, hải sâm, mực, tôm hùm,… các loại sơn trân hải vị đều vào cùng một nồi, hương vị đương nhiên không phải những thứ tầm thường có thể so sánh.

Bữa cơm tất niên quả nhiên không giống với bình thường!

Bữa ăn này, thỏa mãn quá thể!

Trong lúc nàng đang vui vẻ ăn uống, chợt nghe Thái Hậu nói: “Đồ ăn hôm nay không tồi, đặc biệt là món gan heo chua cay này, non mềm ngon miệng, rất hợp khẩu vị của ai gia.”

Vũ Văn Lan cũng gật đầu nói: “Đúng là không tồi, nên thưởng cho phòng bếp.”

Hắn vừa dứt câu, tổng quản Tư Lễ Giám Hồ An đứng hầu bên cạnh vội cất giọng hô lớn: “Bệ hạ thưởng cho Thượng Thiện Giám…”

Nữ quan Trúc Thư của cung Từ An lại tiếp tục chia thức ăn cho Thái Hậu, cười nói: “Thái Hậu nếm thử món bánh bạch ngọc này đi ạ.”

Thái Hậu gắp lên nhấm nháp, không qua bao lâu lập tức gật đầu, nói: “Chất bánh dày dặn tinh tế, ngọt mà không ngán, đúng là không tồi.”

Nói xong còn không quên mời cả nhà của Liêu Đông Vương: “Các ngươi cũng nếm thử đi, hẳn là A Cảnh sẽ thích món bánh bạch ngọc này.”

Vợ chồng Vũ Văn Hào vội đáp lời, sau đó cùng ba đứa trẻ nếm thử món bánh bạch ngọc.

Chỉ trong giây lát đã thấy Liêu Đông Vương phi cười nói: “Thức ăn trong cung quả nhiên khác hẳn, hương vị ngon hơn so với ở Liêu Đông nhiều.”

Nói xong lại hỏi A Cảnh: “Con mau nói cho bà nội nghe xem món bánh này có ngon không?”

Cậu bé đang ăn đến mức hai má căng phồng, nghe thế thì gật đầu nói: “Nhon lắm ạ.”

Câu trả lời làm mọi người cười rộ lên.

Ăn bánh bạch ngọc xong, Thái Hậu lại ăn một chén vây cá tam ti, cười nói: “Xem ra hôm nay ai gia phải ăn nhiều rồi.”

Vũ Văn Lan nói: “Tối nay không giống với bình thường, chút nữa còn phải đón giao thừa, nếu mẫu hậu đang có khẩu vị thì ăn nhiều một chút cũng không sao.”

Thái Hậu gật đầu.

Chợt nghe Trúc Thư nói: “Từ khi ba vị công tử vào kinh thì Thái Hậu vui vẻ hẳn, ăn uống cũng ngon miệng hơn.”

Sắc mặt của Vũ Văn Lan vẫn thản nhiên như cũ, chỉ ‘ồ’ một tiếng: “Xem ra Trẫm cũng nên thưởng cho ba đứa nhỏ nhỉ.”


Hắn vừa nói xong, Vũ Văn Hào vội nói: “Bệ hạ quá lời, bọn nó là thế hệ sau, vào cung bái kiến Thái Hậu nhiều cũng là chuyện thường, nào cần phải thưởng ạ?”

Nói xong lập tức ra lệnh cho ba đứa nhỏ: “Hôm nay là giao thừa, các ngươi còn không mau đi dập đầu với Thái Hậu và bệ hạ đi?”

Con trai cả và con trai thứ lập tức bẩm vâng, Liêu Đông Vương phi đẩy đẩy con út A Cảnh, thế là cậu bé cũng ngây thơ đứng lên, đi theo hai người anh của mình đến giữa điện, dập đầu với Thái Hậu và Vũ Văn Lan: “Cung chúc Thái Hậu và bệ hạ phúc thọ an khang ạ.”

Thái Hậu cười đến mức không khép được miệng, liên tục gật đầu nói: “Giỏi, giỏi, đều là bé ngoan, mau đứng lên ăn cơm đi.”

Vũ Văn Lan cũng cười cười, nói: “Biết lễ nghĩa, biết nghe lời, nên thưởng.”

Nghe vậy, tổng quản Tư Lễ Giám lại nói: “Ban thưởng cho ba vị công tử của phủ Liêu Đông Vương.”

Ba đứa nhỏ lại quỳ xuống cảm tạ một lần nữa rồi mới trở về ăn cơm.

Kể từ đây, không khí trong điện lại càng thêm náo nhiệt.

Đúng lúc này, chợt nghe Trang ma ma bên người của Thái Hậu nói: “Nếu sau này các vị công tử có thể thường xuyên vào cung thì tốt rồi, chỉ tiếc là… Liêu Đông cách đây xa quá.”

Nghe thấy lời này, mọi người đều sững người ——

Trong lời nói của Trang ma ma… rõ ràng là có ẩn ý!