Ai Nói Bánh Kem Chỉ Có Vị Ngọt?! (Cả Đám Nam Nhân Các Ngươi! Hối Hận Cũng Đã Muộn Rồi!)

Chương 8: Tên của ta là Vương Anh Đào!




[ Sáng hôm sau ]

Sáng hôm nay ta đặc biệt.. Thức dậy trễ nha~ Không phải tại ta lười đâu mà~ Tại cái giường nằm đã quá. Phòng mát quá. Chăm ấm, nệm êm quá. Gấu bông ôm đã quá.. Cho nên.. Mới nướng thêm tí nữa thôi mà. May mắn là vẫn chưa khét~

Nhìn Cái Gì Mà Nhìn? *nghiến răng - làm mặt quỷ* Mấy Đứa Gặp Hoàn Cảnh Giống Ta Thử Coi. Không Có Thịt Nướng Ăn Mới Lạ! Ở Đó Mà Nhìn Ta! Nhìn Cái Giề?

Thôi kệ mấy đứa. Ta cho nhìn đó. Chiêm ngưỡng nhan sắc nghiêng mắm nghiêng thùng xong ói đã đời luôn nha~ Ta biết ta đẹp mà *kích động hất mái (tóc mái)*

Lảm nhảm nãy giờ vậy thôi chứ ta xong xuôi hết rồi đấy. Nhanh không? Ta mà *hất tóc lần 2*

Uống xong ly sữa tươi.. tuyệt trùng trăm phần trăm. Không chất hóa học, không chất bảo quản. Để trong tủ lạnh, bảo đảm luôn thơm và ngon! * nháy mắt *

Hôm nay ta điên quá!

Lười biếng bỏ hai miếng bánh vô miệng rồi cầm chìa khóa đi mở cửa gara. Ngồi vào xe, miệng vẫn còn nhai hai miếng bánh đang dang dở. Lấy trong hộc xe “ remore “ riêng của gara này. Bấm nút và.. cửa gara từ từ được kéo lên. Ta lái xe đi ra ngoài. Bấm nút thêm lần nữa và.. cửa gara từ từ đóng lại.

Bên tai đeo KR của ta rung lên. Biết chắc là anh Nam Thần thân yêu của ta gọi rồi!

“ Wê? “

>

“ Anh nói cái gì đó! Ai bảo anh không gọi em dậy chứ! “ _ ta hầm hừ. Cứ như ta vô tội ấy mòa. Trong khi lý do ở đầu bài ta đã nói qua rồi. Các reader có thể lật lại nếu quên *nháy mắt*

Lần 1 lúc 4h45!

Lần 2 lúc 5h!

Lần 3 lúc 5h15!

Lần 4 lúc 5h30!

Lần 5 lúc 5h45!

Lần 6 lúc 6h!

Lần 7 lúc 6h15!

Lần 8 lúc 6h30!

Lần 9 lúc 6h45!

Lần 10 lúc 7h đúng nhé con heo! >>

“ Hơhơ~ Anh nói ai con heo hả? Anh thì sao? Anh là đồ con khỉ! Mặt lúc nào cũng hằm hằm. Xấu xí y chang khỉ! Hứ! “

>

“ Xì.. “ Cao hơn ta bao nhiêu xen-ti-mét mà bảo ta nhóc! Hứ! Ta hờn!

>

“ Hả? “ mặt ta lúc này đây rất ngơ và vô cùng đơ

>

“ ... ? “ ???

>