Ai Hiểu Được Lòng Em?

Chương 63: Ai có thể nhìn thấu




Giang Nhân Ly vẫn ở cùng Tần Ngả Trữ, cô cũng biết, kỳ thực cô nói cái gì cũng vô ích, không có ý nghĩa gì cả. Nhưng cô vẫn muốn ở bên Tần Ngả Trữ, muốn Tần Ngả Trữ biết hiện tại cô ấy không chỉ có một mình, vẫn còn có người bên cạnh. Giang Nhân Ly nắm chặt tay Tần Ngả Trữ, không nói gì. Tần Ngả Trữ rất bình tĩnh, nhưng Giang Nhân Ly muốn cô có thể khóc lớn lên. Nhìn thấy Tần Ngả Trữ yên tĩnh ngủ trên giường, cô mới ra khỏi phòng, cầm điện thoại gọi Mạc Tu Lăng: “Hôm nay em không về nhà.”

Giọng điệu Mạc Tu Lăng nghe không ra có ý gì: “Trời mưa sao? Em gọi điện chỉ để nói với anh một chuyện nhỏ như vậy.”

Giang Nhân Ly mặc kệ lời Mạc Tu Lăng: “Sao anh không hỏi nguyên nhân?”

“Dù sao em cũng không phải chạy trốn.”

Giang Nhân Ly hít sâu: “Được rồi, em cúp máy.”

“Khoan đã.”

“Gì nữa?”

“Dự báo thời tiết nói tối nay có mưa, đi ngủ nhớ kéo rèm cửa, mặc nhiều một chút không cảm lạnh.”

Giang Nhân Ly lúc này mới lộ ra tiếu ý: “Em không phải trẻ con, biết tự chăm sóc mình.”

Giang Nhân Ly tắt điện thoại, tâm tình thoải mái hơn rất nhiều. Cô xoay người liền trông thấy Tần Ngả Trữ, đột nhiên không biết nên nói gì. Tần Ngả Trữ trái lại vừa cười vừa đi tới.

“Nhân Ly.”

“Ừ?”

“Cho mình xin lỗi vì những lời lần trước, cậu đừng để bụng.”

Giang Nhân Ly kéo Tần Ngả Trữ ngồi xuống: “Mình không để bụng đâu, lúc ấy tâm tình cậu không tốt mà.”

Tần Ngả Trữ cũng không nói thêm, cô mở TV. Lại một bộ phim theo khuôn sáo cũ, toàn những diễn viên nổi tiếng nhưng cũng không khiến hai người bọn họ cảm thấy hứng thú. Không biết vì sao, Giang Nhân Ly thích những diễn viên mới xuất đạo hơn, vì không quen biết cho nên cảm thấy chân thực.

Giang Nhân Ly nghĩ tự mình chính là tục nhân một người, cô truy đích đệ nhất bộ kịch truyền hình thị “Tiêu Thập Nhất Lang”, nói về một hiệp sĩ cướp của người giàu chia cho người nghèo, gặp được con gái đã xuất giá của Liên Thành Bích, Thẩm Bích Quân, sau đó nảy sinh tình cảm. Cô ấn tượng sâu sắc nhất chính là hai cảnh, cảnh thứ nhất là lúc Liên Thành Bích gặp nàn, Thẩm Bích Quân cầu xin Tiêu Thập Nhất Lang mang cô chạy vào mật thất. Tiêu Thập Nhất Lang muốn cự tuyệt, nhưng nhìn vẻ mặt của nàng lại không cự tuyệt nổi. Cô ở trong vòng tay Tiêu Thập Nhất Lang, hắn rõ ràng muốn vươn tay ra ôm cô nhưng lại thu hồi. Giữa bọn họ có muôn vàn cách trở, hắn không dám vượt qua, tuy rằng hắn có thể liều mình bảo vệ nàng. Cảnh thứ hai là cảnh vài năm sau Tiêu Thập Nhất Lang trở về, nhưng mang theo một người phụ nữ có thai, hơn nữa trước mặt Thẩm Bích Quân còn tỏ ra ân ái. Giang Nhân Ly đến đây liền cười. Một người đàn ông cố ý tỏ ra ân ái với người phụ nữ trước mặt một người phụ nữ khác, đây là vì cái gì?

Càng thêm tầm thường nữa là cô lại thích xem “Bắt đầu bằng một nụ hôn” (Thơ ngây), bộ phim này diễn xuất của Lâm Y Thần thu hút rất nhiều người. Giang Nhân Ly cũng không biết mình đã xem bao nhiêu bộ phim nhưng mỗi lần đều có chút cảm động.

Những bộ phim này đều không có nam phụ nữ phụ, mà cho dù có thì cũng không làm ảnh hưởng đến nam nữ chính. Có lẽ vì chính điều thuần túy này mà Giang Nhân Ly thích những bộ phim có sự xuất hiện của Tiểu Bạch.

Năm cô học năm thứ hai cao trung, Bắt đầu từ một nụ hôn 2 công chiếu. Hơn nữa đều chiếu vào chủ nhật hàng tuần. Cô sẽ tìm n lý do để được ra ngoài xem phim chiếu trực tiếp.

Nhưng ngay từ tập đầu tiên, cô đột nhiên không thích nữa, sau đó khóc lớn một hồi. Giống như nhiều được đang yêu, đột nhiên phát hiện người mình yêu không yêu mình nữa, cứ như vậy cô khóc.

Như vậy cũng chưa phải là thê thảm nhất, bực mình hơn cả chính là lúc cô học đại học, vì buồn chán mà cô xem Bắt đầu từ một nụ hôn phiên bản Hàn. Vừa xem cô liền hối hận. Bởi vì cô phát hiện, tuy rằng nữ chính ngốc nghếch cũng không biểu lộ hết ra ngoài nhưng lại được một điểm đó là đáng yêu. Hơn nữa, nam chính này lại đúng là cái kiểu mà Giang Nhân Ly thích. Cô trước đây không thích phim Hàn nhưng hiện tại vừa xem tập một liền thích bộ phim này.

Đây là quá trình đến với phim truyền hình của cô.

Kỳ thực Tần Ngả Trữ còn bi thương hơn cô. Hồi học cấp ba, Tần Ngả Trữ chính là dạng học sinh không chăm học, chỉ thích lên mạng. Ngày đó có một vị phụ huynh đến quán internet tìm con mình, thấy con mình đang ngồi lên mạng thì tức giận đập vỡ máy tính. Chủ quán liền gọi 110 báo cảnh sát. Thật xui xẻo là Tần Ngả Trữ năm ấy mới mười bảy tuổi, chưa đủ tuổi để ra quán net lên mạng. Cảnh sát đến liền tranh thủ kiểm tra giấy tờ tùy thân của khách hàng, phát hiện cô còn chưa đủ tuổi vị thành niên cho nên bị cảnh sát bắt lên xe. Lúc ấy thừa dịp cảnh sát mới quay đầu đi cô liền nhanh chóng bỏ chạy. Sau này nghĩ lại cảm thấy thật khó tin, đúng là trong lúc cấp bách cái gì cũng dám làm. Lúc ấy nếu bị tóm về đồn thì chắc chắn sẽ bị mời phụ huynh và giáo viên đến. Có điều tối đó cũng rất khổ sở, mưa lớn không nói làm gì, cô phải một mình ngồi trong góc cầu thang trên tầng cao nhất của một toàn nhà, ngồi suốt một đêm. Thật sự là chưa bao giờ gian nan như vậy.

Giang Nhân Ly và Tần Ngả Trữ nhìn nhau: “Chúng ta xem gì bây giờ?”

Phim truyền hình hiện tại thật khiến cho người ta buồn nôn, nhất là mấy bộ phim Đài Loan kia.

Tần Ngả Trữ đi tìm một CD, Giang Nhân Ly ngồi một mình cười đứng lên.

Một bộ phim rất lâu rồi, Trương Quốc Vinh và Mà Diễm Phương hợp tác, “son khấu”. Tần Ngả Trữ và Giang Nhân Ly đều bị đả kích rồi, bọn họ là muốn xem phim kinh dị, kết quả lại bị nội dung bộp phim làm cho mất hứng.

Sau đó bọn họ xem “Xác chết vùng quê”. Chuyện là một gã đã có vợ nhưng ham vinh hoa phú quý, muốn cưỡi tiểu như nhà giàu nên đuổi vợ mình đi. Có điều vợ hắn chẳng phạm sai lầm gì cho nên hắn không thể tìm cớ đuổi đi được. Hắn liền dựng kế hoạch hại chết vợ mình, sau đó cô ta biến thành quỷ dữ.

Giang Nhân Ly và Tần Ngả Trữ lần thứ hai thất vọng: “Hay là thay bộ khác?”

Giang Nhân Ly mệt mỏi: “Vậy cậu hát cho mình nghe đi.”

“Cậu muốn nghe bài gì?”

“Cho em thêm một lời hưá hẹn”

Giới nghệ sĩ Hoa ngữ vẫn còn lưu hành ca khúc nổi tiếng này của Vân Thường. Hiện tại tuy rằng cô đã không rõ tung tích nhưng tên của cô không ai là không biết đến. Đây là ca khúc cô đã lấy làm ca khúc chủ đề trong album đầu tay năm cô xuất đạo lúc mười tám tuổi, khiến cô ngay lần đầu tiên đã trở nên nổi tiếng. Vân Thưởng hot mười năm liền, ca khúc này cũng hot mười năm.

Tần Ngả Trữ nhẹ giọng ngâm nga:

Anh nhận một món quà không rõ ràng, em làm bộ như không thấy.

Anh cố ý âm mưu, anh nói đi động hết pin

Em gọi điện cho anh, anh nói có chuyện gấp phải đi

Em thẫn thờ nhìn di dộng

Em biết cô ấy luôn ở trong lòng anh

Anh có thể đã quên mất, lời thề non hẹn bể kia

Cho em thêm một lời hứa hẹn

Em sẽ tin tưởng anh

Mặc kệ lòng em đang đau đớn

Yêu vẫn nhiều hơn hận

Cho em thêm một lời hứa hẹn

Nói anh yêu em, cho dù là giả dối

Lòng em cũng sẽ nhẹ nhàng

So với lời chia tay còn tốt hơn nhiều lắm…

Giang Nhân Ly cũng chỉ là muốn qua loa dùng cách này giúp Tần Ngả Trữ xả giận một chút, ví dụ như sở thích viết nhật kí của cô. Có điều cô viết nhật kí thật sự là không có lấy một chữ nghiêm túc. Cô viết rất linh tinh, có khi chỉ đơn giản vẽ một bức tranh. Chính là để trút bực dọc, mặc kệ là mình có nhận ra là cái gì hay không.

Tần Ngả Trữ cũng hiểu được ý của Giang Nhân Ly, cô thở dài: “Lúc mình quyết định đi thăm anh ấy, chính là lúc mình đã buông tay.”

“Mình biết.” Cô biết Tần Ngả Trữ kiên cường, biết cô ấy dũng cảm.

Tần Ngả Trữ nhướn mày: “Hạnh phúc của mình đã không trọn vẹn, cho nên cậu nhất định phải đoạt được hiểu không?”

Giang Nhân Ly nghiêm túc gật đầu: “Haizz… xem ra việc này cũng không phải chuyện của một người là mình.”

“Cậu đừng có tỏ ra mình không thèm quan tâm như thế. Ai thích bị người khác thờ ơ như thế chứ! Cậu tỏ ra mềm yếu một chút, Mạc Tu Lăng căn bản là sẽ hết cách với cậu.”

“Sao mà cậu nói như cái gì cũng hiểu vậy chứ?”

“Xem cậu vừa gọi điện thoại là biết. Cười rất hạnh phúc.”

“Cút sang một bên đi.”

“Muốn chết à.”

Hai người lại bắt đầu nháo nhào.