Ai Đâm Sau Lưng Tui Vậy?

Chương 45: Thất tinh




Hôm nay, Trương Úc Giai đi chung thang máy với Trang Minh Thần, nhưng hai người trong thang máy cũng không nói gì, không phải vì nhiều người không tiện, mà là vì từ sau ngày gặp Trang Minh Thần và ‘Bạn gái’ của gã, trong lòng Trương Úc Giai có chút khó chịu, cảm giác sẽ phát sinh chuyện gì đó.

Lúc thang máy dừng hai người ở cùng một tầng lầu, Trương Úc Giai vốn định miễn cưỡng bộ não giả vờ như không biết, chào hỏi gã là được, nhưng Trang Minh Thần lại từ trong túi xách của mình lấy một hộp sữa tươi và bánh mì kẹp đưa cho cậu, dặn dò: ” anh chắc chưa ăn sáng đi, tôi vừa lúc dư một phần, vốn là mua cho người ta, nhưng người ta không ăn.”

Trương Úc Giai một tay cầm sữa tươi một tay cầm Hamburger, mặc dù thứ này vẫn còn nóng hổi, nhưng cậu cảm giác cầm hai hộp băng lớn, tiếp đó lạnh từ trên tay đến trong lòng, xem ra, cái tên bác sĩ chủ nhiệm này đánh dấu mình rồi, không chừng đây là đang tính toán cậu, ngay cả Cầu Cầu cũng biết thức quỷ đã ăn, người tốt nhất đừng ăn, nhưng hiện tại lại đặt trước mặt cậu, cậu ăn cũng không được, mà không ăn cũng không xong, cho nên trước cái nhìn soi mói của gã, cậu đành phải miễn cưỡng cắn một miếng, sau đó vừa nhai vừa ra sức nịnh hót: “Ăn rất ngon, đây là cậu tự làm à? ” thật ra thì ăn cũng ngon, còn có mùi hoa sơn trà nhàn nhạt, rất giống bữa sáng Trương Úc Lê làm, lại nói hôm nay cậu chưa ăn sáng a.

Nhìn Trương Úc Gia ăn vui vẻ như vậy, Trang Minh Thần lúc này lại nói: “Hôm nay anh có ca mổ, làm cho tốt. ” dứt lời, gã vỗ vỗ bờ vai của cậu, xoay người rời đi.

Trương Úc Giai chớp mắt một cái, cảm giác sao người này quen thuộc như vậy, nhưng cẩn thận nghĩ lại, ngoại trừ người này cũng mang một đôi mắt màu lam xinh đẹp, những thứ khác đều không có gì giống.

Nghĩ như vậy, Trương Úc Giai ngoác miệng ăn cái hamburger và sữa tươi kia, sau đó đi về phòng làm việc của mình.

Gần tới lúc tan ca, quả nhiên xảy ra một chuyện, đó chính là toàn bộ công tác trợ mổ thứ nhất cho bác sĩ chủ nhiệm từ tên của Trương Úc Giai đều chuyển thành tên Lưu Kỳ, sau đó xem lại lịch công tác sắp tới, cậu chỉ có xuất hiện một lần, chỉ một lần mà thôi, vẫn là trợ mổ n.

Trương Úc Giai xem xong bảng sắp xếp công việc thì toàn thân như nhũn ra, đầu gần như muốn nổ, ngay cả nước mắt cũng nhịn không được chảy xuống,cậu muốn hỏi người khác, nhưng suy nghĩ rất lâu cuối cùng vẫn không biết nên mở miệng như thế nào, dù sao phần lớn mọi người đều ưu tú hơn cậu, cũng mong cậu xuống dưới, cho nên cậu cầm lấy tờ giấy đẩy cửa phòng Trang Minh Thần.

“Anh đã đến rồi. ” Trang Minh Thần rất bình tĩnh, đầu cũng không ngẩng lên.

Thái độ này khiến Trương Úc Giai không thể không cho là gã có toan tính, cho nên ttức giận đem bảng sắp xếp công việc đập trước mặt gã, sau đó lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ tôi làm không tốt sao? Tại sao cậu muốn loại bỏ tôi? Ca mổ buổi chiều còn tốt mà.”

Thật ra thì nói ra như vậy Trương Úc Giai cũng rất hối hận, dù sao gã chính là nhân vật được bệnh viện mời tới, chẳng những trẻ tuổi, còn có y thuật và kinh nghiệm hạng nhất, người người đều muốn xem như thần vật, nhưng không biết tại sao vị bác sĩ chủ nhiệm cao thượng nghiêm cẩn ở trước mặt người khác thì ở trước mặt cậu luôn biểu hiện thụ động như vậy, khiến cậu mỗi lần kích động phát hỏa xong liền hối hận.

Trang Minh Thần chậm rãi ngẩng đầu, không tức giận, trên mặt vẫn như cũ treo lên nụ cười cưng chiều, nói: “Đây là tốt cho anh.”

“Con mẹ nó cậu rốt cuộc diễn cái gì? ! ” Trương Úc Giai đã bị chọc đến sắp xù lông, cậu không chịu được hành động mập mờ như vậy, thật muốn xé mặt của gã ra xem một chút.

Nhưng Trang Minh Thần lại nói: “Sau này anh sẽ hiểu.”

Bộ dạng ra vẻ bình tĩnh này khiến Trương Úc Giai hoàn toàn điên cuồng, cậu quả thực chịu không nổi một người vừa đóng dấu lên người cậu, vừa rót nước mật cho cậu, đây quả thực sống không bằng chết, cậu không có nhiều tính toán như vậy, mọi việc đều phải bới móc lên xem, rõ ràng công khai là tốt nhất, “Đừng cho là tôi không biết, còn không phải vì tôi nhìn thấy cậu có một bạn gái quỷ sao, cậu đến mức này, tôi còn có một lão quỷ công đấy, tôi có thể nhìn thấy quỷ cũng không phải ngày một ngày hai, điều này là lỗi của tôi sao?”

Trang Minh Thần thấy bộ dạng xù lông gà của cậu, có chút bất đắc dĩ cười nói: “Đừng nghịch nữa, khuya hôm nay tôi đưa anh về, gần đây không yên ổn.”

“Đừng chuyển đề tài, cậu nói có thể vẫn là không thể. ” Trương Úc Giai đã bắt đầu đánh cuộc, giống như cái sàng đã rơi xuống đất liền đợi mở rộng.

Trang Minh Thần mở lời: “Gần đây không thể, nhưng tôi sẽ bồi thường cho anh .”

“Phóng rắm vào mặt mẹ mày. ” Trươg Úc Giai cầm bảng sắp xếp công tác ném ra cửa.



Đêm đó tâm tình Trương Úc Giai rất tồi tệ, ngoại trừ vì việc Trang Minh Thần tính toán cậu, còn có Dương Vân mấy ngày muốn rời đi, cho nên tối nay hai người thuận tiện đi ăn một bữa cơm, coi như tiễn cô, mặc dù không biết con đường sau này cô sẽ đi ra sao, nhưng đoạn đường này của Trương Úc Giai coi như là một điểm dừng, hai người có lẽ sẽ còn gặp nhau, nhưng là tuyệt đối không ở cùng một điểm dừng.

Dương Vân không buồn rầu như Trương Úc Giai, chỉ nói vài lời khuyên nhủ giải sầu rồi vui vẻ ăn uống, còn không ngừng khuyên Trương Úc Giai ăn đi, Trương Úc Giai không nói chuyện bị tính toán cho biết cô, dù sao hai người sau này không ở chung một chỗ, cũng không cần thiết để người khác tới thương hại cậu.

Cơm nước xong hai người lại đi uống trà, tán gẫu rất nhiều chuyện thú vị xảy ra ở ngành của từng người, sau đó nhìn nhau gào khóc rồi cười ha ha, Trương Úc Giai vô tình nhắc đến chuyện cậu ở nhà trọ đó nhìn thấy bộ xương bà chủ nhà trọ, Dương Vân liền nhớ lại đủ loại chuyện kỳ lạ liên quan đến Dương Duẫn Trạch hai ngày nay, đang nói, Dương Duẫn Trạch gọi tới, nhưng sau hai câu Dương Vân liền trực tiếp cúp máy, hơn nữa thở phì phò tháo pin điện thoại ra.

Trương Úc Giai không hiểu nói: “Tại sao? Cãi nhau với anh của em?”

Dương Vân uống một ngụm trà hoa quế câu, câu kỷ tử ( tên vị thuốc đông y), nói: “Anh cũng không biết, hai ngày nay anh ấy giống như phát điên, ngày ngày diễn phim, còn muốn lôi kéo em diễn cùng, em diễn đích xác đều là vai có cũng được mà không có cũng không sao.”

Trương Úc Giai khó hiểu nói: “Vậy anh ta diễn phim gì?”

“Trước diễn một bộ là « tàu Titanic » ”

“Ồ, còn là phim kinh điển! ” Trương Úc Giai có chút khó tin, thật lòng cảm thấy tên Dương Duẫn Trạch này không phải não tàn bình thường, nếu gã muốn vượt xa cũng không nên dùng kinh điển a.

Dương Vân tức giận nói: “Anh đoán em diễn vai gì trong đó?”

“Rose?”

“Sai.”

“Mẹ Rose?”

Dương Vân liếc hắn một cái nói: “Sai.”

“Chẳng lẽ là tình nhân của Cal Hockley ? ” cũng chính là người phụ nữ ở hồi thứ nhất ngay cả khuôn mặt chính diện cũng không xuất hiện, lúc được Rose mời ăn cơm đã nói chuyện phiếm với cô.

Nhưng Dương Vân lại thở dài nói: “Em diễn chính là người nhà giàu đã mang theo Tây Ban Nha ngoan cố của ông ta, đấu bò nhỏ và con chó Afghanistan đến khoang thuyền nuôi chó Afghanistan.”

“Ha ha ha… ” Trương Úc Giai cười to ra, hoàn toàn đã quên những thứ không vui kia, tiếp tục hỏi: “Vậy hiện tại diễn phim tên gì?”

“Bộ phim hiện tại tốt hơn nhiều, tên « sát thủ chuyên nghiệp »* .”

Sát thủ chuyên nghiệp: The Professional hay Léon: Professional) là một phim tâm lí hình sự của Pháp với lời thoại bằng tiếng Anh do đạo diễn người Pháp Luc Besson viết kịch bản và đạo diễn. Nguồn wiki

“A , lại là kinh điển à.”

“Đúng vậy, nhưng nhân vật của em tốt hơn nhiều, không còn là chó , mèo vv.”

“Vậy em diễn bé gái trưởng thành sớm?”

Dương Vân đặt chén trà trong tay xuống, nói: “Sao có thể, nhưng cũng có chút dính dáng, em diễn chậu hoa trong tay cô bé kia, xuất hiện rất nhiều trên màn ảnh nhé.”

Trương Úc Giai bị vẻ mặt bình tĩnh của Dương Vân chọc cười đến không nhấc nổi thắt, sau nghe Dương Vân bổ sung: “Một tấm ảnh 50 nhân vật, anh ấy một mình đảm nhiệm 49, một người cuối cùng thì để lại cho em, cực phẩm tương du ( chỉ người qua đường ) chính là em.”



Đêm đó, hai người bọn họ nói chuyện tới hơn mười hai giờ mới trở về đi, Trương Úc Giai vốn định đi về, nhưng là vừa tới dưới tiểu khu đã nhận điện thoại của Diêu lão đầu, nói là lần trước kho hàng trong tầng hầm nằm dưới phòng nằm viện đã xảy ra chuyện, còn bảo cậu không đi không được, thật ra thì trong lòng Trương Úc Giai vẫn còn sợ hãi chuyện kho hàng đó, ánh mắt hết thuốc chữa của cảnh sát nhỏ Hứa Nguy kia đến nay lcậu vẫn còn nhớ trong lòng, nhưng nếu không đi cũng không được, dù sao mình cũng có lúc mời người ta làm việc.

Cho nên đập vỡ tấm biển không gây chuyện phiền phức, Trương Úc Giai một mạch chậm tới bệnh viện.

Tối nay bệnh viện âm khí vô cùng nặng, Trương Úc Giai cách rất xa cũng cảm giác được một trận hơi lạnh tập kích gần, thậm chí trước cửa sổ mỗi tầng đều có cái bóng lay động như có như không, khiến người nhìn trong lòng không khỏi phát rét.

Lúc Trương Úc Giai đến phòng nằm viện kia, vốn là muốn dùng tên chủ nhiệm qua cửa, lại vừa lúc nhìn thấy Dương Duẫn Trạch từ bên trong đi ra ngoài đón cậu, mới đầu Trương Úc Giai còn có chút nửa tin nửa ngờ cách nói của Dương Vân, nhưng lúc nhìn thấy trang bị của Dương Duẫn Trạch, cậu hoàn toàn bái lạy gã, thật thần kỳ mặc một cái áo lót một cái áo khoác, nút áo ngực mở rộng, bên trong đều là băng đạn, bên hông còn giắt một dao găm nhỏ, chính là có chút gần vùng đất trung tâm, Trương Úc Giai sợ gã ngồi xổm người là có thể đâm đến trứng.

Bạn học Dương Duẫn Trạch có chút dở khóc dở cười với ánh mắt hết thuốc chữa của Trương Úc Giai, đành phải giải thích nói: “Cái này hoàn toàn là ngoài ý muốn, rảnh rỗi từ từ nói với cậu.”

Trương Úc Giai gật đầu, cũng không hỏi nhiều, dù sao đầu năm nay có rất nhiều chuyện và người không thể bỏ khỏi đầu, tỷ như chuyện này của mình, có thể giải thích rõ với au? ! Cho nên cậu trầm mặc, đã thông, sau đó cùng gã đi vào bên trong.

Hôm nay bọn họ vẫn đi vào cánh cửa đỏ thẫm ngày đó, Trương Úc Giai cảm giác nơi này còn lớn hơn bên ngoài, hơn nữa âm khí còn nặng hơn bên ngoài mấy phần, càng đi vào bên trong càng lạnh, thẳng đến chỗ kia, toàn thân Trương Úc Giai đông lạnh như giội nước đá, hai tay ôm ngực, đầu núp ở trong T-shirt, khom lưng, thoạt nhìn muốn bao nhiêu bỉ ổi có bất nhiêu bỉ ổi.

Bên trong nơi này không có đồ vật gì cả, không rộng giống tưởng tượng, nhưng cũng dài vô cùng, có nơi rộng một chút có nơi hẹp một chút, đều là dùng tường gạch ngăn cách, có nơi có cửa, có nơi không có cửa, có lẽ do không có ánh sang, cho nên ngay cả tường gạch rớt xuống cũng ứa ra bọt nước, mà bên trong vốn để dược nước và vv, cho nên mùi rất đậm, đậm đến cuối cùng cảm giác giống như biến thành mùi thịt thối, làm cho người ta có cảm giác muốn ói.

Sau khi đi theo Dương Duẫn Trạch rẽ mười mấy chỗ ngoặt, Trương Úc Giai rốt cục phát hiện Diêu lão đầu ở một chỗ quẹo, giờ phút này lão đang ngồi xổm trước một cái hố sâu, sau đó vừa phẩy phù vừa uống thứ gì, sau thấy Dương Duẫn Trạch và Trương Úc Giai tới, lúc này mới đứng lên nói: “Từng người các cậu tìm xung quanh chỗ này, xem xem có tử vật hay không, tôi hoài nghi cái này là tiểu Thất tinh.”

Tiểu Thất tinh Diêu lão đầu nói chính là Thất Tinh đinh hồn trận, tình hình chung Thất Tinh đinh hồn trận vẫn là đóng một cái xương gà sống lên mắt mạch của từng quan trong thất quan, thái du là quan cuối cùng, một khi thái du quan cũng bị đóng đinh, sinh khí lưu động cũng ngừng hoàn toàn, bất kể cả người lẫn vật đều có uy hiếp, hơn nữa gà bay chó sủa chuột dọn nhà giống như động đất sắp đến.

Nhưng muốn chính xác không sai lầm tìm ra mắt mạch và thất quan trong thành phố này cũng không dễ dàng, bình thường cũng không cần thiết, cho nên đã có người nghĩ ra tiểu Thất tinh, chính là một địa phương nhỏ để đóng đinh cho thất tinh, như vậy nếu đem ác quỷ đóng trong trận, thì cả đời không đi ra được, hoặc đem thi thể Quỷ Hồn thi thể đóng ở bên trong, bọn chúng sẽ không tìm được thi thể của mình, do đó không cách nào trở lại thể xác thu âm khí, cho nên sẽ xuất hiện tình huống trong phòng không tìm được cửa giống như phòng không có cửa, hơn nữa toàn thân mất đi sức lực. Địa phương thất quan bị đóng đinh, tất cả du hồn dã quỷ cho dù có bản lĩnh, cũng sẽ bị vây tại chỗ nửa bước khó đi. Nhưng làm như vậy sẽ đi ngược lại trật tự bình thường của thiên địa âm dương, nhất định sẽ đảo lộn âm dương.