Ai Chờ Ai Giữa Đêm Đông Lạnh Giá

Chương 21: Chương 21






Hai người xách theo không ít đồ ăn về nhà, Trầm Úy Vũ nói với Đào Lộ là tối nay anh muốn đích thân xuống bếp, xem như để chúc mừng cô đến nhà anh ở, dù sao ngày nào cũng ăn bên ngoài thì cũng chán.
Đào Lộ nghe vậy thì rất kinh ngạc, cô hoàn toàn không biết là Trầm Úy Vũ biết nấu ăn đó!
Trời ơi…rốt cục anh còn biết làm cái gì nữa? Cứ như đây không phải là Trầm Úy Vũ mà cô quen từ kiếp trước vậy…
Là do trước kia cô không bao giờ thử tìm hiểu anh? Hay là anh không muốn trổ tài trước mặt cô? Dù là đáp án nào thì cũng đều không tốt!
Một khi đã như vậy thì cô quyết tâm sẽ thâm nhập vào cuộc sống của anh, biết thêm được nhiều mặt tốt của anh, có vậy thì trong thế giới của Trầm Úy Vũ mới lưu lại dấu ấn của cô được.
Về vấn đề cơm nước, cô thích ăn đồ Tây hơn đồ Trung Quốc, vì dù sao cô cũng ở nước ngoài một thời gian rồi, hoàn hảo là hôm nay Trầm Úy Vũ cũng nấu món Tây, không thì cô cũng chẳng biết làm sao bây giờ.
Chị dâu đã dặn cô rồi, muốn bắt được trái tim của đàn ông, thì phải chinh phục được dạ dày của anh ta.Cho nên, cô cũng nên biết nấu cơm, có thể món ăn cô nấu sẽ không được ngon lắm, nhưng anh sẽ rất tôn trọng thành ý của cô.

Cô rửa sạch rau xà lách, mắt liếc quanh bếp một vòng, không thấy có cái bát nào để đựng rau, xong cô đột nhiên nhớ Trầm Úy Vũ có nói là trên ngăn tủ có để mấy cái bát to.
Thế là, cô giơ tay lên mở tủ ra, quả nhiên nhìn thấy có bát to, liền kiễng chân lên muốn lấy xuống, thế nhưng miễn cưỡng mãi thì cũng mới chỉ chạm vào đáy bát, trong lòng thầm mắng sao mình lại thấp như vậy chứ.
“Ngốc ạ, sao phải khổ sở thế, bảo anh lấy xuống hộ là được mà ~” Trầm Úy Vũ đứng sau lưng cô nói, mắt nhìn cô duỗi thẳng người, liều mạng với tay lên trên mà buồn cười không thôi.
Nhịn không được lại muốn trêu đùa cô gái nhỏ đáng yêu này một chút, mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt ửng hồng của cô là anh lại bắt đầu rung động rồi.
Thân hình rắn chắc đứng ngay sau cô, bàn tay to đưa lên ngăn tủ, cố tình chọn một cái bát nhỏ hơn bát cô chọn, giả bộ muốn lấy xuống thì bị cô lên tiếng ngăn lại: “A, không phải cái đó, phải lớn hơn chút để còn đựng rau.” Ánh mắt Đào Lộ thủy chung vẫn hướng lên trên, nhưng cô vẫn cảm nhận được sự gần sát giữa lưng cô và ngực Trầm Úy Vũ, thậm chí còn đụng phải bộ phận đàn ông của anh, khiến cho tim cô đập cực kỳ mạnh.
Cô…Cô có nên tránh xa một chút hay không? Nhỡ đâu lại cọ vào súng nóng của anh thì lại to chuyện.
Nghĩ là làm, Đào Lộ khẽ dịch người về phía bên trái, nhưng tay trái của anh lại đang chống lên bàn, ngăn trở hành động của cô.Thấy thế, cô đành phải di chuyển sang phía bên phải, ấy vậy mà bàn tay trái của anh lại vòng lên ôm lấy eo cô, khiến cho cô hoài nghi không biết có phải là anh cố tình hay không nữa?
Đúng là Trầm Úy Vũ đã nhìn thấy vành tai cô bắt đầu đỏ lên, hơn nữa còn phát hiện cô đang muốn chạy trốn, cho nên anh phải nhẹ nhàng chặn đường lui của cô.
“Đó đó, cái mà anh đang cầm đó, anh lấy xuống đi.” Đào Lộ hoảng loạn muốn chấm dứt động tác mờ ám này, miễn cho việc cô lại bị ngây ngốc mà không thể làm gì.
Lần này, Trầm Úy Vũ thuận theo ý cô, anh lấy bát xuống rồi đặt lên bàn, mắt thấy vùng da dưới cổ của cô đang đỏ lên, liền cúi người xuống hôn lên đó.
“A…” Đào Lộ hừ nhẹ một tiếng, không lường trước được là anh lại đột nhiên có hành động thân mật như vậy.
Trước kia cô luôn mặc áo kín cổ không thông gió, một năm bốn mùa đều mặc như vậy, mặc áo sơ mi đều phải cài kín cổ lại, mà khi ở trên giường, anh cũng chưa từng hôn lên cổ cô, cho nên cảm giác kỳ lạ lúc này khiến cho cô không biết phải đáp lại như thế nào.
“Thơm quá.” Anh cọ mũi lên bả vai cô, làm cho cô bật cười khanh khách, không ngừng lui về sau, cầu xin tha thứ: “Úy Vũ, nhột quá…haha…Đừng nghịch nữa mà…”

Vì không muốn bị anh công kích thêm nữa, Đào Lộ đẩy người anh ra, xoay người đối mặt lại với anh, mắt nhìn vào đôi mắt đẹp giống như đang bừng cháy của anh.
Trực giác của phụ nữ luôn rất chính xác, cho dù cô chưa từng nhìn thấy ánh mắt này của anh, nhưng cô có thể hiểu được rằng giờ phút này anh đang khao khát có được cô.
Đào Lộ bối rối trong lòng, còn chưa kịp tự hỏi xem nên hóa giải bầu không khí xấu hổ này như thế nào thì Trầm Úy Vũ lại cúi xuống hôn lên môi cô.
Hơn nữa, bàn tay to của anh còn không khách khí mà men theo thắt lưng mò vào ngực cô, cởi bỏ móc áo, trực tiếp sờ nắn bộ ngực tròn mềm mại của cô.
Sáng hôm qua tự nhiên bị tên Quản Sĩ Huân chết tiệt phá đám nên anh không thể hành động được, lúc này đương nhiên phải tận dụng cơ hội mà tiếp tục rồi.
Tay nhỏ bé cuống quýt bám lấy tay áo anh, trước ngực truyền đến từng cơn tê dại khiến cho cô nhắm lại hai mắt, không biết nên cự tuyệt hay mặc kệ anh nữa!
Áo lót của cô bị anh vén lên cao, Trầm Úy Vũ nhìn bộ ngực trắng nõn của Đào Lộ, nhũ hoa bị anh vân vê mà dựng thẳng, gian tà nói: “Quả đào nhỏ này sao lại đáng yêu như vậy hả ~”
Anh…Anh…Sao anh lại nói những lời xấu hổ như thế chứ!?
Gương mặt nhỏ nhắn của Đào Lộ đỏ bừng cả lên, mắt lại trông thấy anh đang há miệng mút đầu ngực của cô, hình ảnh kích thích trước mắt khiến cho cô rất xấu hổ.
“Ưm…Úy…Úy Vũ…” Cô yếu ớt gọi tên anh, càng làm cho dục hỏa của anh tăng lên, hai tay lại gọn gàng cởi quần lót của cô ra, muốn tiến thêm bước nữa.

Lúc này, Đào Lộ lại tìm về được chút lý trí, cô không muốn bị knock-out lần nữa đâu, bèn hốt hoảng lên tiếng: “Úy Vũ…Không được…A…Em còn chưa chuẩn bị tốt…”
Cô nhăn mặt lại, chờ Trầm Úy Vũ trả lời, cô biết đàn ông không thích dừng lại đột ngột khi đang hưng phấn, nhưng cô thật sự không dám mạo hiểm vào lúc này.
Ngẩng mặt lên nhìn khuôn mặt mếu máo của cô, Trầm Úy Vũ thầm trách bản thân không biết kiềm chế, cho nên mới dọa cô sợ!
Đưa tay mặc lại áo lót và quần áo cho cô, anh dịu dàng nói: “Anh xin lỗi, là do anh kích động quá.” Sờ lên tóc cô, anh nói tiếp: “Anh sẽ giúp em từ từ quen với sự thân mật này, từng bước từng bước một.”
“Vâng ạ.” Đào Lộ khẽ thở phào, thầm nhắc tối nay phải nhanh nhanh gọi cho chị dâu mới được, hoãn được một lần không có nghĩa là sẽ không có lần sau.
Hai người lại tiếp tục cùng nhau chuẩn bị bữa tối, thỉnh thoảng sẽ lại đùa giỡn một chút, nói một vài câu chuyện, trải qua một buổi tối cuối tuần vui vẻ và thoải mái.