Sáng sớm hôm sau, không biết ăn phải thuốc súng gì mà mama đại nhân đã trịnh trọng tới tận giường , thân thương lôi cổ tôi dậy. Biết tính mama bá đạo nên tôi ngậm miệng, ngoan ngoãn xuống nhà cho xong. Thấy chị Mia đang mải miết với đống giấy hỗn độn, tôi khù khờ không quan tâm, tiếp tục chặng đường lấy kinh gian lao, hi sinh tuổi thanh xuân hầu hạ mama đại nhân buổi sáng
Điểm dừng chân đầu tiên là quán phở. Cứ cho là ăn lót dạ đi, cũng may tôi nhanh miệng vơ phát hết gần hai bát. Đang ngậm tăm thì bị mama khôn khách khí dẫn đến địa điểm thứ hai: sân bay Tôi đoán, chắc có vị đại thần cao siêu nào được mama đại nhân
Nhác trông bóng dáng tiêu sái, khí chất hơn người, toàn bộ nữ nhân viên đều ngó mắt trông
Ôi trời! Tưởng ai, hóa ra là ông cậu của tôi: Lâm Tố Thành!
Bao nhiêu năm không gặp, trông ông cậu vẫn đẹp trai tiêu sái như ngày nào. Gọi là ông cậu, thực ra cậu tôi năm nay 27 tuổi, chẳng qua là cậu tôi phong lưu, bản chất lãng tử của soái ca Trung Hoa nên..vô cùng sát gái!
Ông cậu thản nhiên vừa đi vừa kéo vali, tay không quên gửi cho mấy nhân viên nữ những nụ hôn gió
*ôm trán, vẻ mặt đáng thương* tính tình quả nhiên không thay đổi!
“Khuê Khuê, nhớ cậu không nào?”
Nhìn bộ mặt điển trai của ông cậu, tôi chăm chú nhìn kĩ một cái, không khỏi thầm than vãn “Tại sao đàn ông Trung Quốc lại có thể man tới vậy?”
“Nhóc! Tập trung vào chuyên môn cho ta” mama đại nhân lườm mắt, nhắc nhở
Tôi cười cười, kiễng chân ôm lấy ông cậu “Ông cậu,con nhớ ông cậu như nhớ An Dĩ Phong, nhớ kinh điển luôn. Ôi, nỗi nhớ của con biển Đông cũng phải trào sóng, mạng internet đang dạt dào bỗng tắc nghẽn, nhớ ông cậu như…”
“Dóc tổ! Con mà nhớ cậu chẳng thà con nói con nhớ thằng nhãi Kỳ Kỳ ta con tin, con ơi là con, phét lác một vừa hai phải thôi”
Ông cậu này, người ta đang cảm xúc dạt dào mà
Mama đại nhân trừng mắt với ông cậu “Đang yên đang lành ở Bắc kinh,rảnh quá hay sao mà đến Việt Nam?”
Ông cậu tươi cười, tay còn không quên chào mấy cô tiếp viên đằng xa “Chị à, chị nhẫn tâm quá đấy! Em nhớ chị mà chị cũng không cho gặp”
Mama đại nhân nhíu mày, khinh bỉ nói “Cậu nhớ chị? Sao chị nghe mẹ già ở Bắc kinh nói là cậu suốt ngày oanh oanh tạc tạc, trêu hoa, ghẹo nguyệt bên ngoài, danh sách bạn gái thống kê không nổi phải dùng ổ SSD để thống kê may ra còn được”
Mặt ông cậu xuất hiện hai vạch đen ngỏm, phen này ông cauaja bị mama đại nhân vạch mặt không thươn tiếc rồi
Ông cậu kinh hãi nhìn mama đại nhân, đưa bộ mặt đáng thương về phía tôi :cậu à, người rất tốt nhưng con rất tiếc, chúc người may mắn lần sau
Ông cậu lườm tôi ai oán, làm mặt thỏ với mama đại nhân “Chị à, em đâu phải lộại người đó”
Mama đại nhân bụng đầy uất hận, sổ một tràng “Tôi nói cậu nghe,trông xa thì rõ giống người, nhìn gần mới biết đười ươi xổng chuồng. Cậu nhìn lại mình xem, sống hổ đốn kiểu gì mà để mẹ già đóng băng tài khoản, bố già tịch thu BMW. Đã thế lại còn mặt dày gọi điện cho Giang Hồng Phong xin sỏ, cậu, cạu rốt cuộc có coi chị là chị cậu hay không? Nói bao nhiêu lần rồi, dù có chết cũng không được liên hệ với hắn nếu chưa được sự cho phép của chị rồi mà, cậu thật to gan. Mau, chúng ta về nhà, tôi sẽ nói chuyện với cậu “
Hóa ra, Papa nhà tôi sắp ra Bắc là vì vấn đề của ông cậu, khó trách vừa sáng sớm, mama đại nhân đã nổi khùng như vậy
Ông cậu, cháu ngoài việc thắp nhang cầu phúc cho cậu sớm siêu sinh, bằng không khi về nhà, mama đại nhân tuyệt nhiên không tha cho cậu!
Tôi thở dài, vỗ vai động viên ông cậu “Xem ra cháu lại được xem kịch của cậu rồi, xin chúc mừng!”
Ông cậu ho khan vài tiếng, liếc tôi “Còn không mau về nhà, giúp cậu nói tốt vài câu, bằng không cậu sẽ tố giác những chuyện tốt mà cháu gây ra ở trường cho chị của cậu, để xem, ai khóc ai”
Ông cậu, người tuyệt nhiên xấu xa!
Tôi đắc ý nói “Ôi, mấy thành thích vượt trội đó mama đại nhân nhà con biết hết rồi, cậu cứ an tâm mà hưởng xôi thịt sắp tới của con đi”
“Ồ!” Ông cậu xấu xa nói “Con tưởng chị ta biết à, nếu không có Kỳ Kỳ bao che cho con thì chị ta đã xử bẹp con lâu rồi. Thành tích của con, chị của ta mới chị hiểu sơ sơ chứ chưa nắm rõ tình hình đâu. Cháu ngoan ~ liệu hồn đấy!”
Tôi cánh giác nhìn ông cậu. Bất chợt nghĩ tới Gia Kỳ, không lẽ từ trước đến nay, cậu ta đều giúp tôi bao che, không công khi với mama đại nhân?
“Hai người còn không mau về nhà cho tôi” Mama địa nhân lạnh lùng ra lệnh
Thôi xong, cậu ơi là cậu, lát con sẽ chuẩn bị nhiều vàng mã cho cậu
Ông cậu ghé vào tai tôi, nói nhỏ “Biết điều thì giúp cậu vụ này nghe chưa, bằng không thì cugf,nhau,chết”
Tôi rùng mình, kinh hãi nhìn ông cậu rồi nhìn sang mama đại nhân vĩ đại. trong tình thế “ngàn cân treo sợi tóc này”, mama đại nhân tính nóng như lửa, đang tức giận mà thêm chuyện của tôi, cam đoan hai cậu cháu sẽ chết không được mồ yên mả đẹp
Ông cậu, vì tương lai của chúng ta, con sẽ cố gắng, nưng cậu cậu, người cũng phải mạnh mẽ lên, con cũng đang mạnh mẽ đây