Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 600




Cung nhân hầu hạ hắn bị xử tử toàn bộ, ngự trù làm canh thịt dê cũng bị xử tử, ý tứ trong cung là nhất thời không chú ý, mới làm kẻ xấu thừa cơ.

Ở Tây Bắc, Tiêu Vân Đình khỏe như con nghé con, sau lần trúng độc này, hắn nằm dài trên giường bệnh hơn nửa năm mới có thể xuống đất, từ nay về sau, thân thể Tiêu Vân Đình vẫn luôn rất suy yếu, không còn khỏe mạnh…… Hoàng Hậu để hắn ở Khôn Ninh Cung dưỡng hai năm, khi đó Hoàng Hậu đã mặc kệ mọi chuyện, bởi vì Tiêu Vân Đình dưỡng ở Khôn Ninh Cung, phi tần trong cung cho rằng Hoàng Hậu tưởng tranh sủng, liên tiếp khiêu khích, Tiêu Vân Đình nghe được cung nhân trong lén lút nghị luận, liền chủ động dọn ra Khôn Ninh Cung, ở viện của hoàng tử.

Quy củ trong cung xác thật như thế, các hoàng tử đủ năm tuổi đều phải dọn đến viện hoàng tử, Tiêu Vân Đình là thân thể yếu, mới được Hoàng Hậu nuôi nấng thêm hai năm.

Tiêu Vân Đình nhớ rõ khi chính mình muốn dọn khỏi Khôn Ninh Cung, Hoàng Hậu gọi hắn đến trước mặt, duỗi tay giúp hắn sửa sang lại vạt áo:

"Ở trong cung này, con phải học được bảo hộ chính mình, không cần tin tưởng bất luận kẻ nào, lớn lên hiền từ không nhất định là người tốt, điểm tâm nhìn qua mỹ vị khả năng có độc."

Tiêu Vân Đình chặt chẽ nhớ kỹ lời Hoàng Hậu nói, những lời này ở sau đó mấy năm, vô số lần giúp hắn né tránh uy h.i.ế.p tử vong.

Khi đó, Tiêu Vân Đình thật sự rất tưởng niệm phụ vương và mẫu phi, còn thực thiên chân hỏi Hoàng Hậu, có biết phụ vương và mẫu phi khi nào tới kinh thành đón hắn hay không.

"Mẫu phi nói mẫu phi rất nhanh sẽ tới kinh thành đón con, nương nương biết mẫu phi khi nào tới không?"

Hoàng Hậu lúc ấy thở dài, sờ sờ đầu hắn, cái gì cũng chưa nói.

Một năm, hai năm, ba năm…… Tiêu Vân Đình chờ đợi càng ngày càng ít, sau này hoàng đế nói cho hắn, phụ vương và mẫu phi đã sinh thêm một đệ đệ ruột thịt cho hắn, hoàng đế bảo Tiêu Vân Đình đi tư khố chọn lựa hạ lễ:

"Trẫm sẽ phái người đưa đi phủ Nghiệp Vương, nói cho phụ vương và mẫu phi của ngươi, đây là tâm ý của Vân Đình đối với ấu đệ."

Khi đó, Tiêu Vân Đình mười tuổi đã ẩn ẩn minh bạch dụng ý của hoàng đế, biết hoàng đế là đang ly gián cảm tình giữa hắn và phủ Nghiệp Vương.

Nhưng mà Tiêu Vân Đình hiểu là hiểu, cũng hoàn toàn vô pháp lừa mình dối người.

—— sẽ không có người tới đón hắn trở về Tây Bắc.

—— có đệ đệ con vợ cả, phụ mẫu hoàn toàn từ bỏ hắn!

"Thế tử gia?"

Âm thanh Thiền Y gọi Tiêu Vân Đình từ trong trầm tư trở lại.

Canh thang trên bàn còn tản ra mùi thơm.

Ánh mắt Tiêu Vân Đình không hề d.a.o động, ngữ khí lạnh băng:

"Ném đi."

Nghiệp Vương phi phái người tặng canh thang và điểm tâm mấy ngày, Tiêu Vân Đình cũng chưa chạm vào một chút, đều bị Thiền Y xử lý rớt.

Độc trên mũi tên b.ắ.n c.h.ế.t Lê lão nhân, Tiêu Vân Đình đã sai người kiểm tra thực hư, đích xác giống độc Nghiệp Vương trúng.

Nghiệp Vương sau khi trúng độc có thể kéo dài tới lúc đại phu cứu trị, Lê lão nhân sau khi trúng độc không lâu liền tử vong, có quan hệ cùng thể chất hai người.

Một người là võ tướng, một người là lão nhân gần đất xa trời!

Độc là của sư đệ Lê lão nhân, đó là "quân y" bên người Agoura, Tiêu Vân Đình nghe nói Agoura vô cùng coi trọng người này, nếu sớm biết sư đệ Lê lão nhân là quân y vương triều Agoura, lần đầu tiên bắt được đối phương nên hạ lệnh xử tử.

Liên tục mấy ngày, Tiêu Vân Đình đều ném canh thang và điểm tâm vương phi đưa tới, một ngày này, Tiêu Vân Đình đang cùng Trình Khanh nói chuyện, Thiền Y nói vương phi tự mình đưa canh tới.

Trình Khanh tới thành Lan Châu lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên thấy Nghiệp Vương phi.

Tiêu Vân Đình không bảo nàng lảng tránh, Trình Khanh dứt khoát ở lại.

Từ tướng mạo của Tiêu Vân Đình, liền có thể đoán được Nghiệp Vương phi đẹp bao nhiêu.

Thấy Nghiệp Vương phi, Trình Khanh đều không rời được mắt.

Nghiệp Vương phi nhìn cũng chỉ tầm 30 tuổi, phong tư dáng vẻ không chỗ nào không đẹp, tự mình đưa canh hầm đến cho Tiêu Vân Đình.

"Như thế, Trình mỗ liền không quấy rầy thế tử và vương phi……"

Nghiệp Vương phi cũng chưa xem Trình Khanh, bộ dáng nàng thoạt nhìn có vài phần tiều tụy, quan tâm tình huống thân thể Tiêu Vân Đình, vừa mới nói, hốc mắt liền đỏ.

Trình Khanh thối lui đến cửa, nghe được Nghiệp Vương phi khuyên Tiêu Vân Đình phải uống thuốc.

Nếu Tiêu Vân Đình sợ đắng, Nghiệp Vương phi còn chuẩn bị mứt hoa quả.

Tiêu Vân Đình đã hơn hai mươi tuổi, nghe khẩu khí của vương phi, còn coi Tiêu Vân Đình là tiểu hài tử sao…… Đôi mẫu tử này, thật đúng là xa xa lạ lạ.

Trình Khanh còn chưa có ra sân, liền nghe thấy trong phòng Tiêu Vân Đình truyền đến âm thanh đồ sứ vỡ, sau đó Thiền Y liền vọt vào, lại sau đó, trong phòng truyền đến tiếng khóc đứt quãng.

Tiểu Bàn đứng ở bên người Trình Khanh, khống chế không được đầu vai run rẩy.

"Sao thế?"

"Vương phi…… Vương phi, nàng hạ độc Tiêu thế tử……"

Nghiệp Vương phi thân thủ đưa một chén canh độc cho Tiêu Vân Đình!

Ngay từ đầu Tiêu Vân Đình cũng không có phát hiện, chỉ khi Nghiệp Vương phi kiên trì muốn xem Tiêu Vân Đình uống xong mới đi, tay Tiêu Vân Đình vừa mới dựa gần bên chén, Tỳ nữ bên người Nghiệp Vương phi bỗng nhiên đẩy ngã chén, nói canh có độc, sau đó Thiền Y nghe được động tĩnh liền vào phòng ——

Tiểu Bàn không hiểu, "Thiếu gia, hổ dữ không ăn thịt con, vương phi vì sao phải hạ độc cho Tiêu thế tử?"

Trình Khanh cũng muốn biết.

"Nữ nhân hậu trạch để ý là trượng phu và nhi tử, nhưng giống như Nghiệp Vương phi coi trượng phu quan trọng hơn nhi tử, thật đúng là không nhiều lắm!"

Trình Khanh có thể nghĩ đến, Tiêu Vân Đình tự nhiên cũng nghĩ được đến, ngay sau đó, Tiêu Vân Đình liền mang theo Thiền Y đi ra, trên mặt Tiêu Vân Đình bao trùm hàn băng, hộ vệ của hắn từ tứ phương trào ra tới, đi theo Tiêu Vân Đình cùng nhằm về phía viện của Nghiệp Vương.

Nghiệp Vương phi sẽ không bỗng nhiên nghĩ tới việc độc c.h.ế.t nhi tử, nhất định là bị người nào ảnh hưởng.

"…… Là họ Đào!"

Trình Khanh buột miệng thốt ra.

Tiểu Bàn hỏi Trình Khanh muốn theo sau hay không, Trình Khanh dùng sức lắc đầu: "Đừng ngớ ngẩn, họ Đào độc công lợi hại, đứng gần không cẩn thận sẽ trúng chiêu."

Trình Khanh không nghĩ đi xem Tu La tràng phụ tử Tiêu Vân Đình và Nghiệp Vương tranh chấp.

Nàng đã xem nhẹ tính nghiêm trọng của sự tình.

Khi Tiêu Vân Đình đuổi tới viện Nghiệp Vương tĩnh dưỡng, Đào Bất Ngôn đã chạy, Nghiệp Vương phi chỉ rời đi một lát, Đào Bất Ngôn đã hạ độc cho Nghiệp Vương, chờ đợi Tiêu Vân Đình, là bộ mặt xanh tím, xác c.h.ế.t chảy m.á.u khắp mắt mũi miệng của Nghiệp Vương!

Không biết khi Nghiệp Vương phi thân thủ bưng canh độc đến cho nhi tử Tiêu Vân Đình uống, đã trải qua nội tâm giãy giụa thế nào, nàng rõ ràng đã từ bỏ nhi tử, lựa chọn cứu trượng phu, trượng phu vẫn cứ chết, tâm thái của Nghiệp Vương phi c.h.ế.t lặng.

Lúc này, hai đại tướng tâm phúc của Nghiệp Vương lại kiên trì muốn tới thăm Nghiệp Vương, thái độ hai người cường ngạnh, xông qua hộ vệ chặn lại, thấy chính là xác c.h.ế.t đổ m.á.u của Nghiệp Vương, Nghiệp Vương phi uể oải ngã xuống đất, che mặt khóc rống, trong miệng nói là Tiêu Vân Đình hại c.h.ế.t Nghiệp Vương.

Hai tướng lãnh lúc ấy liền thay đổi sắc mặt.

Nếu vương phi chỉ trích là sự thật, vậy thế tử chính là g.i.ế.c cha!

Tiêu Vân Đình nhìn hai tướng lãnh, lại nhìn Nghiệp Vương phi uể oải ngã xuống đất, rốt cuộc minh bạch chính mình đã nhảy vào trong âm mưu gì.

Agoura, thích khách, sư đệ Lê lão nhân, đều là thứ yếu.

Có thể đánh tan Tiêu Vân Đình, vĩnh viễn chỉ có người hắn để ý.

Hắn đối với phụ mẫu tồn oán hận, lại vô pháp hoàn toàn không để bụng phụ mẫu.

Nghiệp Vương thu lưu Đào Bất Ngôn, ám sát Tiêu Vân Đình.

Nghiệp Vương phi thân thủ bưng canh độc đi cho Tiêu Vân Đình.

Trên đời này có phụ mẫu yêu hài tử hơn sinh mệnh của chính mình, cũng có phụ mẫu giống như Nghiệp Vương và Nghiệp Vương phi, ưu tiên suy xét chính mình, tình cảm phụ mẫu và con cái, nguyên là không cưỡng cầu được.

Tiêu Vân Đình ở trước mặt hai tướng lãnh, lạnh giọng chế nhạo Nghiệp Vương phi:

"Người muốn hại con không ít, có thể báo thù con tuyệt không nhẫn. Mẫu thân là người thứ nhất muốn hại tánh mạng con mà vẫn còn có thể tránh được trả thù. Người mang thai 10 tháng sinh hạ ra con, ban cho con một tánh mạng. Hôm nay chén canh độc kia thay con hoàn lại tình mẫu tử. Về phần phụ vương, sau khi con trở lại Tây Bắc, đã suy nghĩ biện pháp giải độc trị thương cho phụ vương, là phụ vương không tín nhiệm con, muốn chứa chấp thích khách Agoura phái tới, hiện giờ bị thích khách độc chết, có quan hệ gì với con?"

Nghiệp Vương phi chỉ khóc, ở trước mặt hai tướng lãnh, cũng không có thế Tiêu Vân Đình giải thích.

Thế nhân toàn lấy "Nhu" tới định nghĩa nữ tử, nhu thuận hiền huệ là mỹ đức của nữ tử, Nghiệp Vương phi không thể nghi ngờ là người xuất sắc trong đó.