Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 532




Trình Khanh gật đầu, "Thần cũng không phải thánh nhân, điện hạ có người chính mình muốn báo thù, thần đồng dạng cũng có. Nhưng thần duy trì điện hạ, không phải bởi vì điện hạ có thể thế thần báo thù, là bởi vì thần tin tưởng ánh mắt của chính mình, năng lực và phẩm hạnh của điện hạ đều thắng qua các hoàng tử khác!"

Bả vai căng chặt của ngũ hoàng tử đột nhiên buông lỏng.

Hắn đánh cuộc thắng.

Hắn thổ lộ tình cảm trước, Trình Khanh cũng rốt cuộc đ.â.m thủng tầng giấy cửa sổ kia.

Chính mình từ không có bóng dáng tiếng tăm gì, đến bây giờ có triều thần duy trì, là cỡ nào không dễ dàng!

……

Sau khi tan triều, sự tình Trình Khanh và Ngũ hoàng tử cùng nhau rời đi, rất nhanh truyền vào trong tai hoàng đế.

"Bọn họ cũng không tránh ngại."

Hoàng đế nói một câu như vậy, cung nhân hầu hạ bên cạnh cũng không dám nói chuyện.

Lưu nội giám cũng không biết vì sao Hoàng Thượng bỗng nhiên liền có ý kiến với Trình Khanh, chỉ có thể nói gần vua như gần cọp!

Hoàng đế khởi giá đến Khôn Ninh Cung, thấy Hoàng Hậu liền nói thẳng:

"Trẫm tưởng lập Vân Diệp làm Thái Tử, Tử Đồng có đồng ý không?"

Vân Diệp chính là tên của tứ hoàng tử.

Hoàng Hậu tuy rằng đã sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn bị hoàng đế ghê tởm tới.

Nàng ngẩng đầu nhìn về phía hoàng đế, "Hoàng Thượng thật sự tưởng dò hỏi ý kiến của thần thiếp, hay là báo cho thần thiếp quyết định của hoàng thượng?"

"Tất nhiên là hỏi ý kiến của Tử Đồng."

Hoàng đế dắt tay Hoàng Hậu cùng ngồi xuống.

Hoàng Hậu cười cười, "Vậy thần thiếp không đồng ý."

Tay hoàng đế dùng sức: "Tử Đồng đang trách sự tình hài tử Vân Diệp kia đã làm ở trên Thiên Thu Yến sao, kỳ thật hắn cũng không có ý xấu quá lớn, là bị người lợi dụng mê hoặc mà thôi."

Hoàng đế dừng một chút, giống như khó có thể mở miệng, lại hạ quyết tâm muốn cùng Hoàng Hậu thành thật với nhau, chần chờ một phen, nói ra hoài nghi của chính mình cho Hoàng Hậu.

Hoàng Hậu thất thanh nói: "Không có khả năng……"

Hoàng đế không nháy mắt nhìn chằm chằm Hoàng Hậu, không bỏ lỡ bất luận một biểu tình rất nhỏ nào trên mặt thê tử.

Hoàng Hậu liên tiếp nói vài tiếng không có khả năng, biểu tình hoảng hốt: "Dục Chương thái tử sao có thể còn có hậu nhân lưu lạc ở trong dân gian, năm đó, lửa lớn thiêu Đông Cung ba ngày ba đêm mới tắt, không ai sống sót."

Hoàng Hậu nói xong lời cuối cùng thế nhưng nghẹn ngào.

Bởi vì ở trong tràng cung biến kia, không chỉ một nhà Dục Chương thái tử chết, còn có các hoàng tử khác, đã c.h.ế.t quá nhiều người quen của Hoàng Hậu, nếu không có tràng cung biến kia, nàng là vương phi, sau cung biến, nàng làm Hoàng Hậu, từ đây toàn bộ sinh hoạt thay đổi.

Hoàng đế nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Hoàng Hậu an ủi, "Đều là chuyện xưa hơn hai mươi năm trước, trẫm cũng không nghĩ đề cập đến, nhưng nếu trẫm nói như vậy, nghĩa là có nắm chắc. Trên dưới Đông Cung tuy rằng táng thân biển lửa, đại ca long chương phượng tư, chưa chắc không có cốt nhục lưu lạc trong dân gian, nếu có thể tìm được hậu đại của đại ca, trẫm nhất định sẽ an trí tốt, ít nhất không thể làm hậu đại của đại ca trở thành quân cờ của phản tặc điên đảo triều cương!"

Hoàng Hậu nhẹ nhàng gật đầu, "Những việc này, đều nghe bệ hạ quyết định, thần thiếp chỉ là một phụ nhân thâm cung."

Hoàng đế thở dài, "Ngươi và ta phu thê nhất thể, những lời này trẫm cũng chỉ có ở nói trước mặt ngươi, hài tử Vân Diệp kia chính là bị đám phản tặc này lừa bịp, mới có thể làm ra hành vi không thoả đáng."

Hoàng Hậu một chút tránh thoát tay hoàng đế, đứng lên.

"Thần thiếp có thể lý giải tứ hoàng tử tuổi trẻ không hiểu chuyện bị người mê hoặc, nhưng nếu bệ hạ dò hỏi ý kiến của thần thiếp, có đồng ý tứ hoàng tử làm Thái Tử hay không, đáp án của thần thiếp không có thay đổi—— thần thiếp không đồng ý!"

Hoàng đế nhíu mày.

Hoàng Hậu hít sâu một hơi, khuyên chính mình phải bình tĩnh.

"Tứ hoàng tử dễ mắc mưu bị lừa như vậy, nơi nào xứng làm người thừa kế của bệ hạ? Hắn bị người xúi giục liền tới đối phó với thần thiếp, nếu làm Thái Tử, lại có người xúi giục, chẳng phải ngay cả bệ hạ cũng có nguy hiểm sao! Lại hoặc là, tương lai tứ hoàng tử làm tân đế, bị các triều thần đùa bỡn vỗ trong tay, thậm chí có thể còn chặt đứt cơ nghiệp tổ tông, chắp tay nhường lại giang sơn ——"

"Tử Đồng!”

Hoàng Hậu càng nói càng quá mức, hoàng đế không nhịn được đánh gãy lời Hoàng Hậu.

Không khí giữa đế hậu giương cung bạt kiếm, hòa thuận hơn một năm tới nay, phảng phất bị chọc phá.

Hoàng đế tuy là cố ý thử Hoàng Hậu, nhưng loại tính tình tích cực này của Hoàng Hậu vẫn làm cho hoàng đế đau đầu.

Tựa như các phi tử trong cung, ở thời điểm thích hợp bày ra bộ dáng nữ nhân nhu nhược không tốt sao? Sao cứ phải tranh thắng thua với hắn, không thể theo tâm ý hắn…… hoàng đế vốn dĩ rất tức giận, một chút liền lại cảm thấy buồn cười.

Hoàng Hậu không giống các phi tần trong cung.

Nếu Hoàng Hậu cũng phụ họa hoàng đế, hoàng đế thật sự sẽ hoài nghi Hoàng Hậu có dụng tâm khác.

Cuối cùng vẫn là hoàng đế lui một bước, "Trẫm không phải thật sự muốn lập Vân Diệp làm Thái Tử, chỉ muốn nhìn xem có thể lợi dụng chuyện này, bắt được đám phản tặc kia hay không."

Hoàng Hậu bán tín bán nghi.

Không đợi hoàng đế nói lời khác, Hoàng Hậu bỗng nhiên nhắc tới Ninh tuyển hầu ở trong lãnh cung: "Bệ hạ như thế nào đối với tứ hoàng tử thần thiếp mặc kệ, nhưng Ninh tuyển hầu không được ra khỏi lãnh cung."

Hoàng đế khó xử, "Ninh tuyển hầu không ra lãnh cung, người khác sao có thể tin tưởng trẫm quyết tâm lập Vân Diệp làm Thái Tử?"

Hoàng Hậu cụp mắt xuống, không hề phát biểu ý kiến.

Hoàng đế không phải cùng nàng thành thật với nhau, từ sau khi thánh giá đi vào Khôn Ninh Cung, liền không ngừng thử.

Chờ hoàng đế rời đi, Hoàng Hậu gọi Ngũ hoàng tử tới, không có để lộ toàn bộ kế hoạch của hoàng đế, lại nói hoàng đế rất có thể sẽ thả Ninh tuyển hầu ra khỏi lãnh cung:

"Tiểu Ngũ, ngươi gọi bổn cung một tiếng mẫu hậu, bổn cung vốn nên che chở ngươi, chuyện Ninh tuyển hầu, bổn cung đã tận lực, chỉ là bệ hạ khăng khăng như thế."

Ngũ hoàng tử ngẩng đầu liền thấy Hoàng Hậu đầy mặt mệt mỏi.

Nghe nói Hoàng Hậu nương nương và Hoàng Thượng đã xảy ra tranh chấp, nghĩ đến hẳn chính là vì chuyện Ninh tuyển hầu ra lãnh cung.

Cổ họng Ngũ hoàng tử cứng lại: "Mẫu hậu, mẫu hậu hãy bảo trọng chính mình, mẫu hậu đối với nhi thần chiếu cố, nhi thần đều hiểu. Phụ hoàng là thiên tử, phụ hoàng tưởng lập tứ ca làm Thái Tử, các triều thần đều không đồng ý, nhưng phụ hoàng muốn đặc xá Ninh tuyển hầu, chỉ cần tùy theo tâm ý là được."

Ngũ hoàng tử biết hoàng cung không phải địa phương nói chuyện đạo lý, nhưng hắn nhớ tới cái c.h.ế.t của mẫu phi, vĩnh viễn không có khả năng tha thứ cho Ninh tuyển hầu.

—— Ninh tuyển hầu dám làm như vậy, là vì dựa vào Hoàng Thượng!

Hoàng Hậu thần sắc phức tạp: "Ngươi đã tròn mười tám, nên ra cung mở phủ, bổn cung sẽ thay ngươi nhọc lòng việc này."

"Đa tạ mẫu hậu!"

Ngũ hoàng tử đến nay vẫn cứ ở tại trong cung, ra cung mở phủ, hắn cùng người nào lui tới, đều có thể tránh một chút tai mắt, Hoàng Hậu thật là giúp hắn một đại ân.

Về phần vì sao Hoàng Hậu không ghi tạc Ngũ hoàng tử dưới danh nghĩa của chính mình, Ngũ hoàng tử trước nay không nghĩ tới.

Làm nhi tử của Hoàng Hậu, chỗ tốt tuy rằng nhiều, lại bất công đối với mẫu phi dưới chín suối.

Hoàng Hậu đối tốt với chính mình như vậy, không có tầng danh phận kia, Ngũ hoàng tử cũng nguyện ý hiếu kính Hoàng Hậu.

Tối nay, không biết có bao nhiêu người sẽ trằn trọc khó ngủ.

Hoàng đế là thật sự tưởng lập tứ hoàng tử làm Thái Tử sao?

Trình Khanh nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy loại khả năng này không cao.

Hoàng đế rõ ràng biết các triều thần sẽ phản đối tứ hoàng tử, lại càng ở trước mặt mọi người nói muốn lập tứ hoàng tử làm Thái Tử, các triều thần đều đồng lòng đi phản đối tứ hoàng tử làm Thái Tử, sẽ không rảnh lo đứng thành hàng, hoàng đế tưởng lập nhi tử nào làm Thái Tử, lại có thể kéo một chút…… tứ hoàng tử cũng chỉ là bia ngắm!

Trình Khanh xoay người rời giường.

Nàng hiện tại đặc biệt muốn gặp Mạnh Hoài Cẩn, muốn nói phân tích của chính mình cho Mạnh Hoài Cẩn.

Hoàng đế tuy rằng thực chó, nhưng cũng vững vàng làm hoàng đế nhiều năm như vậy, nếu ngay cả tứ hoàng tử đã từng sủng ái đều có thể bị hoàng đế kéo ra làm bia ngắm, có thể thấy hoàng đế cũng nóng nảy.