Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 505




Trình Khanh đã viết thư gửi trở về huyện Nam Nghi, báo cho bà chuyện đính hôn cùng Hà Uyển.

Hà Uyển còn đang trong hiếu, Lý thị không ngại, lôi kéo tay Hà Uyển nhìn xem, chuẩn bị cho Hà Uyển một đôi vòng ngọc.

"Hài tử ngoan, không nghĩ tới vòng đi vòng lại, cháu và Khanh ca nhi vẫn thành người một nhà."

Hà Uyển lộ ra ý cười ngượng ngùng phù hợp.

Nàng không phải cùng Khanh ca nhi thành người một nhà, là cùng Khanh tỷ nhi thành người một nhà, duyên phận quả thực kỳ diệu.

Trình Ngũ lão gia cảm thán một phen Hà lão gia tử qua đời, Hà Uyển hốc mắt đỏ hồng, lại không khóc ra tới, Lý thị đã thế Trình Khanh đau tức phụ tương lai, nhẹ nhàng vỗ tay Hà Uyển an ủi, Trình Ngũ lão gia bảo Trình Khanh trước xử lý tốt sự tình Hà gia đã.

Trình Khanh vừa mới trở lại Nam Nghi, mấy gia phó đều tới bái kiến.

Nước hoa hồng là sinh ý của hai người Trình Khanh và Thôi Ngạn, năm trước trải qua Thôi lão gia chỉ điểm, hiện tại đã khai phá vài chủng loại mới, Trình Khanh cũng không trông cậy vào cửa sinh ý này có thể làm nàng trở thành nhà giàu số một Nam Nghi, dù sao một năm kiếm mấy ngàn lượng là được.

Kết quả Tư Mặc ôm sổ sách tới cho Trình Khanh xem, nói năm trước, lợi nhuận Trình Khanh được chia là một vạn.

"Thiếu gia, Thôi lão gia đã tới thôn trang vài lần, nói tiểu nhân trông một núi vàng mà không biết khai phá, Thôi lão gia không biết từ nơi nào tìm được công thức phấn mặt, hiện tại thôn trang chúng ta sản xuất ra phấn mặt cũng cực được hoan nghênh, trung thu năm trước, Nam Nghi bên này có thương đội đi kinh thành, tiểu nhân còn nhờ người đưa đi cho phu nhân và ba vị tiểu thư dùng……"

Khai phá sản phẩm mới, liền phải có nhiều nguyên liệu hơn.

Ở dưới sự quạt gió thêm củi của Thôi lão gia, trấn Võ Tân từng nhà đều trồng hoa, tất cả mọi người không dám dùng ruộng tốt trồng quy mô lớn, đi học Trình Khanh cải tạo núi hoang, mảnh đất vụn vặt để trồng.

Trong sân nhà mình, mương máng bên đồng ruộng, đều là hoa.

Có lẽ lại qua mấy năm, khả năng trấn Võ Tân đều không có nông hộ trồng dâu.

Tư Mặc giải thích một phen, Trình Khanh cũng coi như hiểu vì sao sinh ý nhà mình thu vào sẽ gia tăng.

Trình trạng nguyên đang say mê xem thành quả, Tiểu Bàn thần sắc vội vàng tiến vào: "Thiếu gia, người Hà gia từ phủ thành đã trở lại, các nữ quyến ở trong sân khóc lóc om sòm, Hà nhị gia và Hà tam gia bọn họ hung thần ác sát, muốn tìm Uyển tiểu thư tính sổ!"

Ai nha, Trình Khanh thích tiết mục như vậy.

Hà lão gia tử vừa đi, người Hà gia liền phải nhảy ra làm yêu, ức h.i.ế.p bé gái mồ côi Hà Uyển không cha không nương.

Trình Khanh nâng nâng cằm: "Ức h.i.ế.p vị hôn thê của ta, thật lớn gan chó, Võ Nhị, ngươi mang vài người đi theo ta đến Hà gia!"

Ức h.i.ế.p vị hôn thê của thiếu gia, cùng ức h.i.ế.p thiếu gia có gì khác nhau?

Võ Nhị điểm nhân mã liền xuất phát, Trình Khanh đi tuốt đàng trước, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, Tiểu Bàn cảm thấy thiếu gia nhà mình diễn cũng thật nhiều.

Aizzz, thiếu gia thích diễn, làm tỳ nữ có thể có biện pháp gì, đương nhiên phải tận lực phối hợp với thiếu gia!

Khi Trình Khanh đến Hà gia, nghe thấy nhị thúc Hà Uyển đang mắng chửi người.

Lời trong lời ngoài, đều oán trách Hà Uyển không an phận, nếu Hà Uyển không xuất đầu lộ diện làm buôn bán, lão gia tử sẽ không đi theo Hà Uyển chạy tới nơi khác, rơi vào kết cục c.h.ế.t tha hương.

Hà Uyển chờ Hà nhị thúc mắng xong mới hỏi, Hà nhị thúc nói là có ý gì.

Hà nhị thúc dậm chân: "Ngươi còn không biết hối cải! Lão gia tử rời đi, ta không cho phép ngươi tiếp tục bại hoại thanh danh các nữ quyến Hà gia, ngươi hiện tại liền giao sinh ý trong tay ra đây, đi đến linh đường quỳ, quỳ đến khi lão gia tử xuống mồ an nghỉ, nhị thúc ta đã vì ngươi chọn một cửa hôn nhân tốt, chờ ngươi thủ hiếu xong liền gả qua. Ngươi yên tâm, mấy trưởng bối chúng ta đã bàn bạc qua, sẽ không thiếu của hồi môn của ngươi, tìm người cho ngươi cũng là gia đình phú quý!"

Hà Uyển như cũ vẫn không nhanh không chậm, hỏi Hà nhị thúc an bài việc hôn nhân như thế nào cho chính mình, không ngại trước mặt mọi người nói nghe một chút.

Hà nhị thẩm ở trong sân khóc tang lau nước mắt, "Tất nhiên là nhà quan lại, lão gia tử trong nhà là Thượng Thư, lang quân kết thân với người đang cầu học ở thư viện Nam Nghi, sang năm sẽ tham gia kỳ thi mùa thu, ngươi chính là nương tử của cử nhân."

Nghe tới không tồi nha.

Trình Khanh cũng không vội vàng đi vào.

Vạn nhất thật là một cửa hôn nhân tốt, bản thân Hà Uyển cũng vừa lòng, vậy vị hôn phu giả như nàng tùy thời có thể nghỉ việc.

Chỉ là nghe nghe, Trình Khanh liền cảm thấy không quá thích hợp, Hà nhị thẩm nói cửa thân gia này, nhà trai họ Kỷ…… Toàn bộ Tuyên Đô phủ, họ Kỷ còn đã làm quan Thượng Thư, chỉ có nhà Kỷ lão Thượng Thư nha!

Mà hai phòng Kỷ gia, chỉ có một mầm độc đinh Kỷ Hạo, Kỷ Hạo đích xác cũng ở thư viện Nam Nghi cầu học, tình huống đều đúng, việc hôn nhân tốt trong miệng nhị thúc nhị thẩm chính là Kỷ Hạo không sai.

Nhưng Kỷ Hạo không phải đã cưới thê sao?

Là chất nữ nhà mẹ đẻ Kỷ Đại thái thái.

Phản ứng đầu tiên của Trình Khanh là Kỷ Hạo tương đối xui xẻo, tuổi còn trẻ thê tử đã chết, ngay sau đó lại nghĩ tới Kỷ Hạo là một nam thừa tự hai nhà, cho nên người ta có thể cưới hai thê tử.

Trình Khanh giận dữ, hóa ra không phải Kỷ Đại nãi nãi đã chết, Kỷ Hạo muốn cưới tục huyền, là muốn cho Hà Uyển đi Kỷ gia, cùng Kỷ Đại nãi nãi thờ chung một phu quân.

Trình Khanh nghe không nổi nữa, một chân đá cửa xông vào!

"Thiếu gia, bình tĩnh, đây là nhà Uyển tiểu thư."

"Đúng đúng đúng, muốn đá cũng nên đi đá cửa Hà nhị gia, thiếu gia chờ ở đây, tiểu nhân dẫn người đi Tuyên Đô đập nhà Hà nhị gia!"

Tiểu Bàn lôi kéo tay áo Trình Khanh, Võ Nhị cũng tận tình khuyên bảo.

Thiếu gia là thân phận gì nha, cùng người Hà gia so đo, quá cho người Hà gia mặt mũi.

Âm thanh của Tiểu Bàn và Võ Nhị rất lớn, mọi người trong viện nghe được rành mạch, Hà nhị gia giận dữ:

"Người nào ở ngoài cửa nói mạnh miệng!"

Biểu tình Hà Uyển biến nhu hòa, "Nhị thúc, ngoài cửa là vị hôn phu của chất nữ, ông nội trước khi lâm chung, đã vì chất nữ định ra hôn sự, hảo ý của nhị thúc và nhị thẩm, chất nữ chỉ có thể lĩnh tâm."

Hà nhị thẩm kinh hãi: "Lão gia tử đính hôn cho ngươi? Ông định ngươi cho nhà ai, không được không được, việc hôn nhân không biết nền tảng này làm sao so được với việc hôn nhân người trong nhà tìm cho ngươi, Uyển nương, ngươi đừng hồ đồ!"

Nếu không phải Kỷ gia nói muốn hỏi ý kiến Hà Uyển, hơn nữa trong hiếu kỳ đính hôn nói ra không dễ nghe, thì không chờ Hà Uyển trở lại Nam Nghi, Hà nhị thẩm và Kỷ gia đều đã có thể đi được hơn phân nửa quá trình tam thư lục lễ!

Hà nhị thúc cũng ngại cha của chính mình hồ đồ, trước khi lâm chung còn phải vì Hà Uyển định một cửa hôn nhân.

Hà nhị gia trong miệng mắng hồ nháo, sai người mở cửa ra, hắn muốn đích thân nhìn xem vị hôn phu của Hà Uyển.

Cửa mở.

Một lang quân dung mạo tuấn tú trẻ tuổi đứng ở cửa, Hà nhị gia nhất thời còn chưa có nhận ra được.

"Hà nhị thúc, là ngươi phải làm mai cho Uyển nương sao? Ngượng ngùng, Uyển nương đã đính hôn cùng ta."

"Hỗn tiểu tử nơi nào tới, nói hươu nói vượn, ngươi nói ngươi cùng Uyển nương đã đính hôn liền đính hôn? Ngươi khẳng định là thấy Uyển nương độc thân ở bên ngoài dễ lừa gạt, người đâu mau tới đây, đánh tên lừa đảo này ra ngoài cho ta!"

Hà nhị gia há mồm liền mắng, nhưng Hà tam gia lại chần chờ: "Ngươi, ngươi là Trình gia ——"

Trình Khanh cười cười, "Hà tam thúc, ta chính là Trình Khanh, Hà tam thúc không có nhận sai người."

Trình Khanh!

Người dựa danh, cây dựa bóng.

Tên của Trình Khanh ở huyện Nam Nghi và Tuyên Đô phủ nhà nhà đều biết, Trạng Nguyên Lục Nguyên Cập Đệ, nhà ai không ước sinh con được như Trình gia?

Hà nhị thẩm trợn tròn mắt.