Trình Khanh sau khi suy nghĩ cẩn thận điểm này, càng thêm thả lỏng tay chân, vì tránh cho ra ra vào vào cảm nhiễm cho người trong huyện Ngũ Hà, nàng dứt khoát ở lại bên ngoài thành.
Trình Khanh hiện tại vẫn cứ là thứ dân không có chức quan, lưu dân bên ngoài huyện Ngũ Hà không để bụng, bá tánh trong huyện vẫn tôn trọng Trình Khanh, quan lại huyện Ngũ Hà đi theo phía sau Trình Khanh làm việc, không có nửa điểm chần chờ.
Tháng hai, Hà Uyển rốt cuộc từ trong đau xót lấy lại tinh thần.
Hà Uyển và Trình Khanh đã từng nói chuyện một lần, đại ý là hứa hẹn của Trình Khanh ở trước khi Hà lão gia tử lâm chung không nên tính toán, đó là vì làm lão gia tử đi không có tiếc nuối, không nên trở thành "gánh nặng" cho Trình Khanh.
"Không, không phải ta đang giúp ngươi, là ngươi đang giúp ta."
Trình Khanh cẩn thận phân tích tình trạng của chính mình cùng Hà Uyển.
Tuy rằng hiện tại là thứ dân, nhưng phục hồi chức quan là sự tình sớm hay muộn, nói cách khác Trình Khanh sẽ trở lại trong xoáy nước quan trường.
Hơn nữa Trình Khanh năm nay đã 18 tuổi, trước đây vẫn luôn từ chối người khác gả nữ kết thân, nếu nàng cứu tế Hoài Nam trở về, ở trong mắt người khác con đường làm quan sẽ có thành tựu lớn hơn nữa, chờ Trình Khanh trở lại kinh thành, quan lớn quyền quý muốn gả nữ nhi cho nàng sẽ càng nhiều hơn.
Ngoại trừ Hà Uyển, Trình Khanh ai cũng không tin, nàng không có khả năng nói bí mật giới tính cho người khác, nhưng vẫn luôn cự thân, sẽ đắc tội càng ngày càng nhiều người.
Cho nên Hà Uyển làm "vị hôn phu" của Trình Khanh, ngoại trừ làm Hà lão viên ngoại đi được an tâm, ngoại trừ làm người ngoài không dám đánh chủ ý lên Hà Uyển, bản thân Trình Khanh cũng cần "vị hôn thê" Hà Uyển này.
"Uyển nương, ngươi không phải gánh nặng của ta, tương phản, ngươi làm vị hôn thê của ta, còn sẽ gặp phải không ít nguy hiểm, không phải ta mặt dày khen chính mình, ta ở kinh thành đại khái cũng có mấy quý nữ ái mộ, các nàng không gả được cho ta, khả năng sẽ muốn nhìn xem ta cưới ai, quan hệ giữa ngươi và ta thông báo thiên hạ, ngươi không thể thiếu bị người đánh giá thậm chí làm khó dễ…… Còn nữa, ta ở kinh thành còn kết thù với Phúc Trinh Trưởng công chúa, Trưởng công chúa từ trên người ta không tìm thấy nhược điểm, sẽ từ trên người của ngươi xuống tay, nếu ngươi sợ hãi, chờ trở lại Nam Nghi an táng ông nội xong, ta sẽ chủ động từ hôn cùng ngươi."
Trình Khanh nói lời từ đáy lòng, đổi lấy một cái xem thường của Hà Uyển.
Đã biết Trình Khanh là nữ nhi, tự tin của Hà Uyển bị Trình Khanh cự hôn đả kích đến lung lay sắp đổ nháy mắt khôi phục.
Hà Uyển cũng vô pháp trách Trình Khanh lừa nàng, rốt cuộc Trình Khanh lừa người khắp thiên hạ, ngôi cửu ngũ trên long ỷ cũng bị lừa!
Trình Khanh nói chính mình có quý nữ khác ái mộ, Hà Uyển không nghi ngờ.
Nếu nói khi ở huyện Nam Nghi, Trình Khanh là người dung mạo không sâu sắc, chỉ có tài học và phẩm hạnh làm Hà Uyển động tâm, vậy Trình Khanh hiện tại lại là tài mạo song toàn, có công danh, tiền đồ tương lai cũng tốt, các quý nữ khuynh tâm vì Trình Khanh quá bình thường!
Hà Uyển một bên mắng Trình Khanh là tiểu hỗn đản lừa gạt tình cảm của nàng và các tiểu nương tử khác, một bên cũng suy xét lời Trình Khanh nói.
Nghĩ tới nghĩ lui, phát hiện duy trì quan hệ "vị hôn phu thê", đối với hai người đều là lựa chọn tốt nhất.
Ngoại trừ Trình Khanh, còn có "vị hôn phu" nào có thể không hề khúc mắc cho phép chính mình xuất đầu lộ diện ở bên ngoài?
Nếu chưa từng kiến thức thế giới bên ngoài, Hà Uyển cũng có thể giống các tiểu nương tử khuê trung khác, do trưởng bối làm chủ gả làm thê của người, vì phu quân sinh con, xử lý hậu trạch, thậm chí còn phải trông nom nhóm tiểu thiếp và con vợ lẽ, nỗ lực làm tốt một "Hiền thê" trong mắt thế nhân.
Hiện tại sao, Hà Uyển không muốn.
Nàng phát hiện sự tình nam tử có thể làm, hóa ra nữ tử cũng có thể làm!
Di, tưởng tượng như vậy, không chỉ có là làm vị hôn thê của Trình Khanh, dù bảo nàng gả cho Trình Khanh, giống như cũng không phải không được.
Hà Uyển cũng không vòng vo cùng Trình Khanh, trực tiếp hỏi Trình Khanh, hai người có phải thủ xong hiếu sẽ kết thân hay không.
Bản thân Trình Khanh không nghĩ khôi phục thân phận nữ tử, theo lý mà nói, cưới Hà Uyển là lựa chọn tốt nhất của nàng, nhưng như vậy đối với Hà Uyển tới nói quá không công bằng.
Hà Uyển mới mười chín tuổi!
Hiện tại không nghĩ gả chồng, không đại biểu cả đời không nghĩ gả chồng.
Nếu tương lai Hà Uyển gặp được người mình thích, hòa li so với từ hôn phiền toái hơn nhiều.
Trình Khanh xuất phát từ góc độ phụ trách đối với Hà Uyển, cảm thấy duy trì quan hệ "vị hôn phu thê" là tốt nhất, về phần hai người có kết hôn hay không, chuyện tương lai, tương lai lại nói!
Trình Khanh và Hà Uyển đạt thành nhận thức chung, Hà Uyển dưỡng bệnh xong, liền lấy thân phận vị hôn thê đi theo bên người Trình Khanh hỗ trợ.
Chỉ có Tiểu Bàn thực rối rắm.
Trình Khanh thiếu gia thật sự muốn cưới Hà tiểu thư?
Tiểu Bàn trước kia không thiếu khẩn cầu với Bồ Tát, hy vọng Trình Khanh sớm một chút phát hiện tiểu thư nhà mình tốt, đồng ý hôn sự, kết thân cùng tiểu thư.
Hóa ra Bồ Tát thật sự sẽ thực hiện!
Tiểu Bàn lại không có vui sướng khi tâm nguyện được thực hiện, là tỳ nữ duy nhất bên người Trình Khanh biết bí mật giới tính của nàng, Tiểu Bàn sầu nha!
—— Bồ Tát ơi Bồ Tát, ngài có phải đã hiểu lầm gì hay không, tiểu tỳ hiện tại sửa chữa tâm nguyện còn kịp không?!
Lý Đinh Sơn đầu lĩnh đám cướp Trường Cân bị giết, đại quân triều đình hoàn toàn thu phục khu vực Hoài Nam!
Lý Đinh Sơn c.h.ế.t ở trong tay Vương Đại Khí, tên hàng tướng này lập được công lớn như vậy, đang xuân phong đắc ý, không biết như thế nào lại ngã từ trên lưng ngựa xuống, bị vó ngựa dẫm gãy xương ngực.
Nghe nói Vương Đại Khí trước khi lâm chung c.h.ế.t không nhắm mắt, sắp c.h.ế.t vẫn còn mắng Trình Khanh.
Rất nhiều người đều cảm thấy Vương Đại Khí bị điên, Trình Khanh xa ở huyện Ngũ Hà, có quan hệ gì với việc hắn té ngựa, lại có thể sắp c.h.ế.t cũng phải mắng Trình Khanh.
Chỉ có một ít người biết ân oán giữa Vương Đại Khí và Trình Khanh nghĩ nhiều một chút.
Nhưng thứ nhất là không có chứng cứ gì, thứ hai Trình Khanh hiện giờ chỉ là một thứ dân, tay còn không duỗi được đến trong quân doanh, những người này hoài nghi cuối cùng không giải quyết được gì.
Trình Khanh biết sự tình không đơn giản như vậy, Vương Đại Khí không phải là c.h.ế.t ngoài ý muốn.
Theo nàng biết, chuyện này do Du Tam chủ đạo, Thôi Ngạn và Thôi lão gia ở bên cạnh hiệp trợ, thậm chí còn có một ít võ tướng quạt gió thêm củi, Vương Đại Khí mới có thể c.h.ế.t sạch sẽ nhanh nhẹn như vậy.
Du Tam…… Ai, cũng không biết Du Tam biết nàng và Hà Uyển đính hôn sẽ phản ứng như thế nào, Trình Khanh khó được có hơi chút chột dạ, tuy nhiên nghĩ lại, việc này có lẽ sẽ là một biện pháp tốt chặt đứt tâm tư của Du Tam. Du Tam sẽ biết Trình Khanh không có biện pháp đáp lại tâm ý của hắn, bởi vì Trình Khanh sẽ cưới vợ sinh con giống tuyệt đại bộ phận nam tử trên đời này.
Nam hài tử tổng phải thất tình một lần, mới có thể biến thành nam nhân.
Đạo lý, Trình Khanh đều hiểu.
Chỉ là nghĩ đến khả năng sẽ không còn được gặp lại bộ dáng cưỡi ngựa cao ngạo của Du Tam, Trình Khanh có hơi chút phiền muộn.
Liên tiếp mấy ngày, Trình Khanh đều hứng thú không cao, Hà Uyển khó hiểu:
"Tiểu lang, triều đình thu phục khu vực Hoài Nam, ngươi vì sao lại rầu rĩ không vui?"
"Triều đình không cần cung cấp lương thảo cho đại quân bình định, sẽ thuyên chuyển càng nhiều vật tư tới cứu tế, ta cao hứng đều còn không kịp, sao có thể rầu rĩ không vui."
Trình Khanh phủ nhận chính mình rầu rĩ không vui, Hà Uyển lại không quá tin tưởng.
Nhưng biết bí mật giới tính của Trình Khanh, không đại biểu hoàn toàn hiểu biết Trình Khanh, Hà Uyển nhất thời cũng không có manh mối gì.
Liền như Trình Khanh sở liệu, không đánh giặc, khu vực Hoài Nam không có đám cướp Trường Cân tác loạn, tình thế một ngày so với một ngày tốt hơn.
Đầu tháng ba, Ngũ hoàng tử và Thạch tổng đốc một lần nữa trở lại huyện Ngũ Hà.
Trình Khanh nhìn thấy Ngũ hoàng tử, nhìn thấy Thôi Ngạn, Thôi lão gia, duy độc không nhìn thấy Du Tam.
Nghe nói Du Tam đi theo Lạc Thuân hồi kinh, Thôi Ngạn vừa thấy Trình Khanh liền chúc mừng nàng đính hôn:
"Nếu bá mẫu biết, nhất định sẽ rất cao hứng. Ngươi nhỏ tuổi nhất trong chúng ta, không nghĩ tới người thứ nhất thành thân là Trình Khuê, ngươi sẽ là người thứ hai!"
Thôi Ngạn chúc mừng Trình Khanh, Trình Khanh hàm hồ: "Uyển nương còn phải giữ đạo hiếu, không thành thân nhanh như vậy."
Thôi Ngạn vỗ đầu, "Ngươi từ từ, ta thiếu chút nữa đã quên một sự kiện."
Thôi Ngạn lấy ra hai cái nỏ.
Một bộ là Trình Khanh đưa cho hắn, một bộ là Trình Khanh đưa cho Du Tam.
"Thứ này quá tinh xảo, chỉ sợ không dễ chế tạo, ta dù đã dùng xong, cũng không dám tùy ý vứt bỏ, sợ người khác nhặt được đem đi phỏng chế, về phần một cái khác, là Du Hiển nhờ ta thế hắn trả lại cho ngươi."