Kỳ chỉ huy sứ bao vây Hào Châu, Vương tướng quân mang theo mấy vạn người trực tiếp xé rách một đạo phòng tuyến, hắn hồi viện, củng cố khống chế của quân Trường Cân đối với Hào Châu.
Trình Khanh một đường được hiệp bọc, thuận thuận lợi lợi tới trong hang ổ đám cướp Trường Cân.
Giống như có hơi chút quá thuận lợi.
—— Kỳ chỉ huy sứ không chịu nổi một kích như vậy?
Bản thân Trình Khanh thuận thuận lợi lợi được đám cướp Trường Cân mang theo trở về Hào Châu, không nghĩ tới Tiểu Kế vẫn luôn xa xa đi theo nàng.
Tiểu Kế bị Tiêu Vân Đình phái tới điều tra sự tình Trình Khanh trúng độc, vốn định bắt Tiểu Bàn, kết quả một đám người Trình Khanh đều bị đám cướp Trường Cân "bắt".
Tiểu Kế nghĩ nghĩ, cũng lẫn vào trong quân đội đám cướp Trường Cân.
Tiểu Kế võ nghệ cao cường, lại hiểu thuật dịch dung, đám cướp Trường Cân hành quân gấp, bụi đất đầy trời, mỗi người đều mặt xám mày tro, Tiểu Kế muốn lẫn vào trong quân đội cũng không khó.
Sau khi trở lại Hào Châu, Vương tướng quân hoàn toàn liền đã quên Trình Khanh.
Thám tử Cẩm Y Vệ thật vất vả mới đánh được vào trong hang ổ đám cướp Trường Cân.
Thám tử đều thực vất vả, phải lo lắng che giấu thân phận của chính mình, chỉ có Trình Khanh, nhẹ nhàng được đám cướp Trường Cân mang về hang ổ…… Nàng vừa đến Hào Châu, liền có người nhận ra nàng.
Thôi thiếu gia gì, đây là Trình Khanh!
Đôi mắt tránh ở chỗ tối kích động vạn phần.
Trình tiểu lang sao lại tới Hào Châu…… đây chẳng lẽ chính là ý trời?
"Mau mau báo tin cho Chương tiên sinh."
Chương tiên sinh không ở Hào Châu.
Nhưng Trình tiểu lang tới Hào Châu, Chương tiên sinh cần phải lập tức trở về.
Không có Chương tiên sinh tọa trấn, một khi để Vương tướng quân phát hiện thân phận của Trình Khanh, Vương tướng quân lập tức liền sẽ g.i.ế.c Trình Khanh.
Đây là việc bọn họ tuyệt đối không cho phép!
Có một số người cảm thấy lúc trước hành sự quá xúc động, nếu không giúp Trình Khanh nổi danh, Trình Khanh sẽ không tới Hào Châu, ở huyện Ngũ Hà cứu lưu dân nhiễm bệnh dịch, nguy hiểm lớn nhất cũng chỉ là nhiễm bệnh dịch.
Nhiễm bệnh có thể trị, nhưng nếu Vương tướng quân c.h.ặ.t đ.ầ.u Trình Khanh báo thù thay cho nhi tử, vậy dù có gọi Lê lão nhân tới khâu đầu trở lại cũng không có tác dụng.
Cũng có người cảm thấy Trình Khanh tới Hào Châu là ý trời, bọn họ nên thuận theo ý trời, lại đẩy Trình Khanh một phen!
"Bất luận như thế nào, trước phái người bảo hộ, trước khi Chương tiên sinh trở về, không để thân phận của Trình tiểu lang bị bại lộ."
"Hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, dứt khoát diệt trừ Vương tướng quân, Trình tiểu lang tự nhiên sẽ bình an không có việc gì!"
"Không được, Vương tướng quân còn hữu dụng……"
"Không có Vương tướng quân này, có thể nâng đỡ kẻ khác lên làm ‘ Vương tướng quân ’, không có Trình tiểu lang, chúng ta ——"
Trình Khanh không biết có một đám người đang âm thầm bảo hộ nàng, thậm chí vì nàng nguyện ý ám sát Vương tướng quân, nàng chỉ nghe Tôn An nói, ban đầu đám cướp Trường Cân cũng không có trông coi nàng nghiêm như vậy, không biết vì sao, người ở bên ngoài phòng giam giữ bọn họ bỗng nhiên nhiều lên, hiện tại ngay cả một con ruồi tưởng bay ra qua cũng không dễ dàng!
"Thiếu gia, chẳng lẽ bọn họ đã ——"
Võ Nhị sốt ruột.
Trình Khanh suỵt một cái.
"Khẳng định là cha ta sắp về Hào Châu, các ngươi sốt ruột cái gì, nghĩa quân lại không để bổn thiếu gia bị đói, chờ nhìn thấy cha ta, tất cả các ngươi đều sẽ được thưởng lớn!"
Một diễn tinh chuyên nghiệp, một ngày mười hai canh giờ, người trước người sau cũng không lơi lỏng.
—— rốt cuộc trận diễn này cũng quan hệ đến mạng nhỏ của Trình Khanh!
"Trình Khanh ở Hào Châu?"
"Hồi thiên hộ đại nhân, có người tận mắt nhìn thấy, thật là Trình trạng nguyên không thể nghi ngờ."
Triều đình bãi miễn chức quan của Trình Khanh, không thể lại kêu là Trình đại nhân, mật thám Cẩm Y Vệ liền xưng hô nàng là Trình trạng nguyên, rốt cuộc Hoàng Thượng cũng không xóa bỏ công danh của Trình Khanh, Trình Khanh vẫn là Trạng Nguyên lang Lục Nguyên Cập Đệ.
Biểu tình Du thiên hộ âm tình bất định, muốn mắng Trình Khanh hồ nháo, cố tình Trình Khanh lại không ở trước mặt, mắng cũng vô dụng.
Mật thám thật cẩn thận kiến nghị, "Thiên hộ đại nhân, Trình trạng nguyên lẫn vào Hào Châu là chuyện tốt, tiểu nhân sẽ thử liên hệ Trình trạng nguyên, có Trình trạng nguyên cùng chúng ta nội ứng ngoại hợp ——"
"Câm miệng!"
Du Hiển trừng mắt.
Quan uy của Du thiên hộ dần dần dày, mật thám không dám nói gì.
Du Hiển suy nghĩ một lát: "Phái mấy thám tử đi chiếu ứng Trình Khanh, không được tự tiện liên hệ với hắn, nếu thân phận của Trình Khanh bị bại lộ, các ngươi có mấy cái đầu đủ để chém? Còn có, đồng thời lưu ý người khác, nếu Kỳ chỉ huy sứ hoặc là Thạch tổng đốc bọn họ phái người liên hệ cùng Trình Khanh, các ngươi ngăn hết lại."
Nghe Du Hiển nói như vậy, thám tử không khỏi âm thầm suy đoán.
Chẳng lẽ Hoàng Thượng là cố ý cắt chức quan của Trình trạng nguyên, lại phái Trình trạng nguyên đến Hoài Nam?
Trình trạng nguyên là cùng Du thiên hộ tới Hoài Nam có việc khác cần làm. Tiểu lâu la bọn họ không đủ tư cách biết nguyên nhân Trình trạng nguyên tới Hoài Nam, có lẽ Du thiên hộ biết nội tình.
Khó trách Du thiên hộ ghét bỏ hắn nhiều chuyện.
"Đại nhân anh minh, tiểu nhân sẽ chiếu phân phó của đại nhân đi làm."
Thám tử Cẩm Y Vệ suy nghĩ nhiều, Du Hiển cái gì cũng không biết, cho nên mới lo lắng.
Chỉ theo bản năng làm ra quyết định có lợi cho Trình Khanh.
Bảo hộ Trình Khanh có thể, liên hệ Trình Khanh tuyệt đối không được.
Vạn nhất làm bại lộ thân phận của Trình Khanh, Hào Châu binh hoang mã loạn, Du Hiển cũng không nắm chắc có thể cứu Trình Khanh nguyên vẹn ra khỏi đám cướp Trường Cân.
Về phần Trình Khanh có phải lưng đeo nhiệm vụ bí mật gì hay không, Du Hiển không nhận được thánh ý, liền làm bộ không biết!
Đồng thời, Du Hiển còn cảm thấy thực hoang đường.
Mặc kệ là Cẩm Y Vệ hay chỉ huy sứ, thâm nhập vào trong địch đều là việc đương nhiên, nhưng phái văn thần như Trình Khanh tới mạo hiểm cũng không phải ý kiến hay.
Hiện tại mọi thám tử Cẩm Y Vệ Hoài Nam đều nghe theo Du Hiển, Du Hiển tưởng làm như thế nào liền làm.
Du Hiển đang đắc ý, thám tử vừa rồi lại đi mà quay lại.
"Thiên hộ đại nhân……"
"Từ từ nói chuyện!"
Một nam nhân đội mũ đi theo phía sau thám tử, chậm rãi vào cửa, Du Hiển liền nhảy xuống ghế dựa đứng lên: "Lạc…… Lạc đại nhân, sao ngài lại tới đây."
Nam nhân đội mũ rõ ràng là Lạc Thuân chỉ huy Đồng Tri Cẩm Y Vệ.
Trong lòng Du Hiển có hơi chút bất an, Lạc Thuân lại chụp thật mạnh bờ vai của hắn: "A Hiển, cháu làm tốt lắm, không có ném mặt bản quan, ngay cả Hoàng Thượng cũng khen cháu. Tin tức cháu khoái mã đưa về kinh rất hữu dụng, quân sư của đám cướp Trường Cân, chính là người bản quan truy tra nhiều năm!"
Lạc Thuân truy tra đám người ‘ Chương tiên sinh ’ mười mấy năm, về tư, bắt lấy đám người này đã thành chấp niệm của Lạc Thuân, về công, Lạc Thuân cần phải bắt được người để hướng hoàng đế chứng minh sự trung tâm và năng lực của chính mình.
Du Hiển đương nhiên cũng muốn Lạc Thuân có thể thành công, nhưng trùng hợp chính là, Trình Khanh đang ở Hào Châu, Lạc Thuân có thể nào sẽ yêu câu Trình Khanh phối hợp bắt người hay không?
Mệnh lệnh vừa rồi của mình, chỉ sợ không tính.
Du Hiển ngạc nhiên nói, "Đại nhân, sao đại nhân có thể xác định ‘ Chương tiên sinh ’ chính là người muốn tìm?"
Lạc Thuân cười ha ha: "Đây đều là công lao của cháu, là cháu phát hiện dấu vết của bọn họ, đám người này tới vô ảnh đi vô tung, trong đó có cao thủ am hiểu dùng độc, mê dược có mùi hoa lê cháu nhắc tới, đúng là bọn họ quen dùng."
Tươi cười của Lạc Thuân vừa thu lại, ngay sau đó cười lạnh.
"Lần này, bọn chúng một cái đều đừng nghĩ chạy thoát."
Du Hiển cảm thấy mê hương kia khó lòng phòng bị, Lạc Thuân ném cho hắn một bình sứ, "Mỗi khi hành động đều ngậm một viên thuốc ở trong miệng, sẽ không trúng chiêu."
Trong lòng Du Hiển càng thêm bất an.
Quả nhiên sau khi Lạc Thuân đưa giải dược cho hắn, lập tức nhắc tới Trình Khanh.