Ngự y xác định đám người Ngũ hoàng tử là cảm nhiễm bệnh dịch!
"Binh khí của thích khách có vấn đề?"
Du Tam nghe sởn tóc gáy, thế này so với bôi độc ở trên binh khí càng đáng sợ hơn.
Có thể g.i.ế.c c.h.ế.t Ngũ hoàng tử là tốt nhất.
Dù không g.i.ế.c chết, bệnh dịch có tính lây rất cao, một người nhiễm bệnh, tỷ lệ toàn bộ đội ngũ cứu tế đều nhiễm bệnh rất lớn!
Mà một khi cảm nhiễm bệnh dịch, cho dù có đại phu, có dược, có thể sống sót hay không, đều phải xem ông trời……
Trận ám sát này, quả thực là âm ngoan độc ác, vì làm Ngũ hoàng tử chết, còn thu hoạch toàn bộ đội ngũ cứu tế đi cùng!
Trình Tri Tự gật đầu: "Không sai, binh khí thích khách có vấn đề. Ngự y muốn cứu Ngũ hoàng tử, nhóm đại phu y quán nói chỉ cứu Ngũ hoàng tử là vô ích, tất cả mọi người đã đồng hành cùng người nhiễm bệnh dịch một ngày, ai cũng không chạy thoát."
Thời khắc mấu chốt, là Ngũ hoàng tử nhanh chóng quyết định, yêu cầu cứu trị bình đẳng.
Người đã có bệnh trạng, trước tập trung ở một thôn trang nông thôn, phái người chiếu cố trị liệu, làm bệnh dịch không tiếp tục khuếch tán.
Người chưa có bệnh trạng, cần phải uống dược mấy ngày, hạ thấp khả năng nhiễm bệnh.
Ngũ hoàng tử để các quân sĩ nhiễm bệnh tại thôn trang trị liệu, kêu Thôi Ngạn lên xe ngựa chính mình, hai người đồng hành cùng xe, ăn uống tiêu tiểu đều ở trên xe ngựa, không hề tiếp xúc với những người khác, mãi cho đến huyện Ngũ Hà, sau khi trưng dụng huyện nha, Ngũ hoàng tử và Thôi Ngạn mới dọn tới trong huyện nha.
Nói đến chỗ này, Trình Tri Tự dừng một chút, "Biện pháp phòng dịch của ngươi không tồi, nhóm đầu tiên cảm nhiễm dịch bệnh bao gồm Ngũ hoàng tử, đều là bị thích khách gây thương tích, sau lại cũng có mười mấy quân sĩ lục tục phát bệnh, đều là người khi chăm sóc người bị thương không có thực hiện biện pháp phòng dịch, bệnh dịch vẫn chưa khuếch tán trên quy mô lớn."
Nếu Trình Khanh đúng là đã tiêu diệt gần vạn quân lính đám cướp Trường Cân ở Hồng huyện, vậy đó chính là hai phần công lao.
Lần này nam hạ cứu tế, người nổi bật thế nhưng không phải Ngũ hoàng tử, mà là Trình Khanh?
Trình Tri Tự khẳng định là tâm tình phức tạp.
Suy nghĩ của Trình Khanh đã bay đến huyện nha.
Ngũ hoàng tử còn tính là có tình có nghĩa, không có bỏ lại Thôi Ngạn ở thôn trang, ở trong lòng Trình Khanh cũng thực thêm điểm.
Chuyện thành Hoài An bị vây công mà Trình Khanh nói, Trình Tri Tự đã biết.
"Thạch tổng đốc đã phái người tới huyện Ngũ Hà, ít ngày nữa sẽ đích thân tiến đến gặp ngũ điện hạ."
"Vậy bệnh tình của ngũ điện hạ——"
"Chỉ ngóng trông ở trước khi Thạch tổng đốc đến Ngũ Hà, điện hạ đã khỏi hẳn."
Trình Khanh như suy tư gì.
Vì sao không thể để Thạch tổng đốc biết Ngũ hoàng tử nhiễm bệnh dịch?
Là sợ để lộ tin tức, khiến nhân tâm huyện Ngũ Hà hoảng sợ, hay là có băn khoăn khác.
Trình Tri Tự đồng ý cho Trình Khanh cách tường hỏi thăm đại phu cứu trị cho Ngũ hoàng tử và Thôi Ngạn một chút, Trình Khanh lại lắc đầu, "Vẫn nên giao tiếp lương thực trước đi."
"Ngươi đi gặp đại phu đi, chuyện giao tiếp lương thực, ta có thể làm."
Du Tam bỗng nhiên ra tiếng.
Trình Khanh có hơi chút kinh ngạc.
Du Tam vẫn luôn xem Thôi Ngạn không vừa mắt, không nghĩ tới lúc này bỗng nhiên rộng lượng…… Quả nhiên không thể dùng ánh mắt cũ xem Du Tam.
Du Tam muốn hỗ trợ, Trình Khanh cũng không quá làm ra vẻ, "Cảm ơn, vậy nhờ ngươi."
Nếu không phải có Trình Tri Tự ở đây, Du Tam khẳng định muốn trêu chọc Trình Khanh vài câu, có Trình Tri Tự ở đây, thái độ Du Tam liền có nề nếp, cũng không muốn Trình Tri Tự nhìn thấy khác thường.
Du Tam không sợ trời không sợ đất, đã tiếp nhận sự thật chính mình ái mộ Trình Khanh, tự nhiên không sợ người khác nghị luận.
Nhưng hắn đoán Trình Khanh khẳng định thực kháng cự.
Vốn dĩ Trình Khanh còn chưa sinh ra tình cảm giống hắn, lại bị người khác nói ra, sẽ càng muốn trốn tránh hắn!
Trình Khanh vội vàng rời đi.
Du Tam và Trình Tri Tự giao tiếp lương thực, lại ra mặt dàn xếp cho ông cháu Hà gia ở phụ cận huyện nha, Hà lão viên ngoại và Trình thị nhị phòng là láng giềng, Trình Tri Tự thấy Hà lão viên ngoại đều phải gọi một tiếng "Hà lão trượng", huống chi hiện tại Hoài Nam bị đám cướp Trường Cân chiếm cứ, ông cháu Hà gia biết con đường bí ẩn tiến vào Hoài Nam, lại có hai vạn lượng bạc Hà gia quyên tặng cứu tế, Trình Tri Tự về tình về lý đều phải tự mình đi gặp Hà lão viên ngoại.
Lão gia tử từ trước đến nay luôn nhiệt tình, cũng không sợ Trình Tri Tự Lại Bộ thị lang, thấy Trình Tri Tự liền khuyên hắn phải có khí độ trưởng bối, mặc kệ nhị phòng trước kia cùng Trình Khanh có mâu thuẫn gì, trước mắt tất cả mọi người đồng lòng làm tốt sai sự còn sống trở về mới là chuyện lớn hạng nhất…… Đây là sợ Trình Khanh ở trong tay Trình Tri Tự có hại đi.
Trình Tri Tự rất là vô ngữ.
Trên mặt chính mình viết hai chữ "Người xấu" sao?!
Du Tam mặt ngoài là vội vàng giao tiếp an bài lương thực, kỳ thật đã liên hệ cùng mật thám Cẩm Y Vệ ở huyện Ngũ Hà.
Sau khi Trình Khanh và Ngũ hoàng tử định huyện Ngũ Hà làm cứ điểm, đội ngũ vận chuyển lương thực còn chưa tới Ngũ Hà, đã có rất nhiều mật thám Cẩm Y Vệ đuổi tới huyện Ngũ Hà ẩn núp.
Trình Tri Tự có nói thật hay không, Du Tam cần chính mình hỏi mới tin.
Còn có sự tình phát sinh trên đường, cần truyền tin tức quay lại kinh thành.
Một nha dịch huyện Ngũ Hà đứng ở bên cạnh Du Tam, nói mật ngữ với hắn.
"Ti chức gặp qua Bách hộ đại nhân."
Du Tam nói thẳng: "Binh lực đám cướp Trường Cân, thủ lĩnh, còn có vị quân sư thần bí kia, các ngươi đã điều tra được mấy phần?"
Nha dịch trên mặt treo nụ cười nịnh nọt, người ngoài nhìn sẽ tưởng nha dịch đang chụp m.ô.n.g ngựa Du bách hộ, kỳ thật trong miệng nha dịch lại nói lời nghiêm túc:
"Thuộc hạ tra được binh lực đám cướp Trường Cân có tầm mười vạn, đây là phần bên ngoài, ngầm có một bộ phận đám cướp Trường Cân giả trang thành lưu dân rơi rụng ở các nơi, bộ phận này nhân thủ rất khó thống kê."
"Thủ lĩnh tên Lý Đinh Sơn, nhân sĩ Hào Châu, tự phong là ‘ Lý thiên vương ’, lại phong mấy tên thủ hạ là ‘ tướng quân ’."
"Về phần quân sư, được gọi là ‘ Chương tiên sinh ’, lai lịch vẫn còn chưa rõ, sau khi xuất hiện ở bên người Lý Đinh Sơn rất nhanh đã tranh thủ được tín nhiệm của Lý Đinh Sơn, kế hoạch phát triển đám cướp Trường Cân đều xuất từ ‘ Chương tiên sinh ’ này, Cẩm Y Vệ trước sau đã có ba đợt mật thám đi tìm Chương tiên sinh này…… Không ai sống sót."
Tươi cười nịnh nọt trên mặt nha dịch bất biến, khi nói lên việc này, lại cắn chặt hàm răng sau.
Liên tiếp tổn thất ba đợt mật thám, cũng chưa sờ được đến lai lịch thân phận của ‘ Chương tiên sinh ’, đây là sỉ nhục của mật thám Cẩm Y Vệ.
"Nói như vậy, thiên vương, tướng quân gì đều chỉ là con rối trên mặt bàn, Chương tiên sinh mới là nhân vật mấu chốt của đám cướp Trường Cân."
Du Tam cũng không phải quá giật mình, trong đám cướp Trường Cân có một nhân vật "Quân sư" tồn tại, tin tức này hắn biết đến sớm hơn so với Trình Khanh.
Hiện giờ đủ loại dấu hiệu, đang chứng minh suy đoán của Du Tam.
Du Tam nam hạ cứu tế, không chỉ có vì Trình Khanh, còn có việc khác phải làm.
‘ Chương tiên sinh ’ có lẽ là người quen cũ của Cẩm Y Vệ, đám người này tránh ở chỗ tối lén lút làm mưa làm gió, ‘ vụ án yếm thắng ’ lần trước không thoát được quan hệ cùng bọn họ.
Nhưng lúc ấy Du Tam còn chưa có tư cách tiếp xúc đến những chuyện phía sau ‘ vụ án yếm thắng ’, lần này trước khi rời kinh, Lạc Thuân gọi hắn vào mật thất, cho hắn nhìn rất nhiều hồ sơ.
Lạc Thuân đã truy tra một đám người trên mười năm.
Mười mấy năm qua, Lạc Thuân cùng bọn họ đấu trí đấu dũng, có hai lần thiếu chút nữa đã bắt được đám người này, lại bị bọn họ trước đó nghe được tiếng gió chạy thoát.
Lạc Thuân hoài nghi Cẩm Y Vệ có nội ứng của đám người này.
Lạc Thuân chính mình không thể rời kinh, chỉ có thể phái Du Tam đến Hoài Nam, mấy chục người con nuôi của Lạc Thuân một người hắn cũng không dám tin, lại tin Du Tam.
"Cháu muốn lập công, đây là một kiện công lớn. Đám người này động tác càng ngày càng thường xuyên, Thánh Thượng không khỏi phiền lòng, hiện giờ là lúc nên bắt được bọn họ."
Về phần đám người này là thân phận gì, Lạc Thuân chưa nói, Du Tam cũng không cần biết quá nhiều.
Dù sao bất luận kẻ nào ý đồ điên đảo sự thống trị của triều đình đều là nghịch tặc!