Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 433




Nghe rõ nguyên do, Thạch đại thiếu gia còn chưa nói gì, Thạch phu nhân đã tức giận tận trời: "Trình Khanh kia mấy ngày trước giống như có đưa thiếp tới, lão gia không ở nhà, cũng không gặp hắn. Hắn thân mang hoàng mệnh, muốn đi Hoài Nam cứu tế, lại có tâm tư cùng một tiểu hài tử như Vinh Cửu trí khí, một chút nặng nhẹ đều chẳng phân biệt, ta đây liền sai người truyền tin cho lão gia, nhìn xem lão gia sẽ làm như thế nào……nếu Vinh Cửu có chuyện gì, Thạch gia chúng ta cũng sẽ không buông tha hắn!"

Thạch phu nhân nói chuyện đặc biệt có nắm chắc.

Từ sau khi Thạch đại nhân làm tổng đốc thuỷ vận, Thạch gia ở trên vùng Giang Nam nghiễm nhiên là thổ hoàng đế, nữ quyến muốn lấy lòng Thạch phu nhân quá nhiều, ít nhất là nữ quyến nhà tri phủ Thạch phu nhân mới bằng lòng gặp mặt.

Tới Thạch phủ bái kiến, ít nhất cũng phải là quan viên đồng cấp tri phủ, mới có cơ hội nhìn thấy Thạch tổng đốc.

Trình Khanh đến thành Hoài An đệ thiếp, Thạch phu nhân vừa thấy là hầu dạy học sĩ ngũ phẩm Hàn Lâm Viện, liền không gặp Trình Khanh.

Thạch gia cũng không hoàn toàn là đôi mắt danh lợi, rốt cuộc Thạch tổng đốc công vụ bận rộn, thiếu gia Thạch gia thân thể không tốt, không thể ngày ngày thế phụ thân gặp khách, Thạch phu nhân đề cao ngạch cửa, trong nhà mới có thể thanh tĩnh một chút.

Ai có thể dự đoán được, Trình Khanh một hầu dạy học sĩ ngũ phẩm, liền ngạch cửa thấy Thạch tổng đốc cũng chưa đạt tới, hành sự lại có thể ngang ngược như vậy!

Thạch phu nhân thích con dâu Vinh thị, yêu ai yêu cả đường đi, cũng cực thích Vinh Cửu.

Thạch thiếu gia thân thể không tốt, Vinh Cửu một năm có nửa năm thời gian sẽ ở Thạch gia, bọn nhỏ thực thích người cữu cữu này.

Vinh Cửu ở Thạch gia cùng ở bên ngoài là hai loại tính nết, Thạch phu nhân vừa nghe Vinh Cửu phát sinh xung đột cùng người khác, liền có ý tưởng giống Vinh thị: Khẳng định là người ta sai!

Lập tức liền phải truyền tin cho Thạch tổng đốc, vẫn là Thạch thiếu gia ngăn Thạch phu nhân lại:

"Mẫu thân, mẫu thân cứ từ từ."

Thạch thiếu gia thân thể không tốt, đại phu nói tức giận tổn thương gan, Thạch thiếu gia còn muốn nhìn con trai con gái mình lớn lên, liền nghe đại phu nói, tu thân dưỡng tính, là người có tính tình cực ôn nhu.

Người không bị đầu óc tức giận chi phối, sẽ không làm ra nhiều chuyện sai, Thạch thiếu gia cảm thấy sự tình này chỉ là một việc nhỏ, không cần thiết cứng đối cứng:

"Phụ thân hiện tại quản lý đường thuỷ bận rộn, thiếu phương pháp phân thân, việc nhỏ như vậy hà tất đi phiền phụ thân, trước cho người đi tìm Vinh Cửu trở về, đừng để hắn đi Hoài Nam. Về phần vị Trình học sĩ kia, cứ mặc kệ, hắn đi Hoài Nam cứu tế, chung quy sẽ cần phụ thân hỗ trợ, mẫu thân cần gì phải sốt ruột?"

Thạch thiếu gia là nam đinh trong nhà, tuy bị thân thể liên lụy không thể xuất sĩ, cũng không phải là vạn sự đều mặc kệ.

Tầm mắt Thạch thiếu gia cao hơn phu nhân nội trạch, càng có thể lý giải ý tưởng của Thạch tổng đốc.

Thạch tổng đốc không gặp Trình Khanh, không phải ngại Trình Khanh chỉ là quan nhỏ, mà là sau khi gặp Trình Khanh sẽ thực phiền toái, Trình Khanh nhất định sẽ hướng Tổng đốc phủ tìm kiếm trợ giúp…… Nhưng mà Thạch tổng đốc tạm thời không nghĩ chạm vào Hoài Nam cục diện rối rắm.

Ở quan trường, bo bo giữ mình mới là chính xác!

Tới vị trí này của Thạch tổng đốc, hắn căn bản không cần tranh công lao gì, chỉ cần an an ổn ổn làm tổng đốc thuỷ vận là được.

Nếu lên chức, Thạch tổng đốc không phải đến địa phương khác làm đại quan biên giới, thì chính là trở lại kinh thành chấp chưởng lục bộ, vào nội các, làm thủ phụ —— trữ quân lại chưa định, trở lại kinh thành vừa lúc cuốn vào trong xoáy nước tranh trữ, nào có tự tại như ở Giang Nam làm thổ hoàng đế!

Nếu có thể, Thạch tổng đốc hận không thể về hưu ở trên chức quan ‘ tổng đốc thuỷ vận ’ này.

Thạch tổng đốc ăn no căng mới có thể tưởng quản chuyện Hoài Nam, đừng nói Trình Khanh đệ thiếp, dù là Ngũ hoàng tử tới thành Hoài An, Thạch tổng đốc đều sẽ tránh không gặp.

Ở trong mắt Thạch phu nhân, Vinh Cửu là một tiểu hài tử, Trình Khanh không đủ rộng lượng, mới cùng một tiểu hài tử so đo.

Thạch thiếu gia nhớ mang máng, tin tức Trình Khanh Lục Nguyên Cập Đệ lấy công báo thông cáo châu phủ huyện cả nước, mặt trên công báo nói Trình trạng nguyên chỉ có 17 tuổi.

Vinh Cửu còn lớn hơn Trình trạng nguyên hai tuổi, nếu bắt tuổi tác tới nói chuyện, Vinh Cửu không đứng được chân.

Nhưng Vinh Cửu mười chín tuổi vẫn còn có sự nóng nảy của người trẻ tuổi, Trình trạng nguyên 17 tuổi, thật sự có thể xử lý tốt tình huống phức tạp ở Hoài Nam?

Thạch thiếu gia chắc chắn Trình Khanh, thậm chí là Ngũ hoàng tử, cuối cùng vẫn cần phủ Tổng đốc trợ giúp.

Muốn vươn viện thủ hay không, lại giúp được đến một bước nào, chỉ có thể do Thạch tổng đốc quyết định.

"Chúng ta vội vàng đi tìm Trình Khanh gây phiền toái, không phải cho Trình Khanh cây thang, làm hắn bò lên trên sao? Như vậy sẽ khiến phụ thân khó xử, đừng làm đến cuối cùng, phụ thân không nghĩ giúp cũng phải giúp, vô cùng bị động."

Thạch thiếu gia nói có đạo lý, Thạch phu nhân cũng không còn tức giận như vừa rồi, trái lại khuyên con dâu Vinh thị an tâm dưỡng thai, việc cấp bách trước mắt là tìm Vinh Cửu trở về.

Vinh thị sắc mặt không tốt lắm.

Sinh hoạt hiện tại của Vinh thị là mỗi người hâm mộ, nếu nhất định phải bới lông tìm vết tuyển chọn một điểm tiếc nuối, đó chính là Thạch thiếu gia tính nết ôn hòa, Vinh thị cảm thấy tính tình trượng phu không đủ quyết đoán, không có khí khái nam tử.

Tựa như trước mắt, phủ Tổng đốc đối thượng với một tiểu quan ngũ phẩm nho nhỏ cũng không thể khoái ý, làm Vinh thị cảm giác cực kỳ nghẹn khuất.

Thạch thiếu gia nghe nói đại quản gia đã phái người đi tìm đệ đệ thê tử Vinh Cửu, sợ có sơ hở, lại sai người cầm thiệp Thạch phủ, khoái mã đưa đến nơi Hoài Nam nhất định phải đi qua, chờ Vinh Cửu tới liền ngăn người lại, bảo đảm không có sơ suất.

Thạch thiếu gia xử sự thực chu toàn, Vinh thị ở trước mặt bà mẫu cũng không dám nói cái gì, trong lén lút lại phái người đi Dương Châu, thế Vinh Cửu cáo tội, thuyết minh nguyên nhân Vinh Cửu không có kịp thời trở lại Dương Châu mừng thọ cho lão thái quân.

Đây là truyền lời nói cho Vinh gia Dương Châu, Vinh Cửu ở bên ngoài bị người ức hiếp, người Vinh gia nhìn mà làm!

Ngày thường không phải tổng nói đau Vinh Cửu sao?

Thật đau Vinh Cửu, liền phải lấy ra chút hành động, có đau hay không cũng không phải là toàn dựa vào lời nói trên miệng.

Vinh gia phú quý có hơn phân nửa đều dựa vào trên người Vinh thị gả vào Thạch gia, cô nãi nãi đã phát tính tình, người Vinh gia lập tức muốn thương lượng đối sách.

Vì Vinh Cửu mà đối thượng cùng Trạng Nguyên lang Lục Nguyên Cập Đệ?

Thật không cần thiết!

Tất cả mọi người không thể biến chiến tranh thành tơ lụa sao, thật là sầu người.

"Vậy phải làm sao bây giờ, Ngọc nương hiện tại muốn Vinh gia ra mặt, nếu chúng ta cái gì cũng không làm, chẳng phải là rét lạnh tâm Ngọc nương sao?"

Ngọc nương chính là nhũ danh của Vinh thị.

Lão thái quân Vinh gia tỏ vẻ, Vinh Ngọc Nương và Vinh Cửu đều là hai người cháu chính mình thương yêu nhất, mặc kệ đắc tội ai, cục tức này cần phải thế hai tỷ đệ kiếm trở lại.

Vinh gia lập tức phái ra hai người con cháu đồng lứa Vinh Cửu, mang một thuyền nhân mã, đuổi theo Vinh Cửu.

……

Chọc một Vinh Cửu, phải gặp người hai nhà.

Kết quả như vậy, Trình Khanh đã nghĩ tới.

Chờ sau khi Trình Khanh khởi hành, Vinh Cửu quả nhiên mang theo người đi theo đằng sau đội vận chuyển lương thực.

Khi hạ trại, dân phu vận chuyển lương thực ăn lương khô, Vinh Cửu đi đằng sau, ẩm thực hết sức xa hoa, mùi hương đồ ăn bị gió thổi qua tới, bụng đám dân phu kêu thầm thì, liên tiếp nhìn xung quanh, sau khi tiếp tục khởi hành rất nhiều dân phu đều có bệnh trạng hoảng hốt.

"Con bà nó, bọn họ chính là cố ý!"

Võ Nhị cực tức giận.