Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 427




Lý bách hộ chần chừ, Trình Khanh da mặt dày nói: "Luận công, Kỳ đại nhân chưởng quản Vệ sở một tỉnh, chỉ 700 binh sĩ, đối với Kỳ đại nhân tới nói cũng không tính là cái gì, Kỳ đại nhân phân phối binh sĩ là vì triều đình làm việc. Luận tư, Kỳ thế thúc và nhị thúc của bản quan là bằng hữu tâm đầu ý hợp, bản quan là con cháu, Kỳ thế thúc sao có thể trơ mắt nhìn bản quan hãm thân vào hiểm cảnh? Chớ nói phái thêm 500 binh sĩ, dù là một ngàn binh sĩ, Kỳ thế thúc cũng sẽ đồng ý."

Trình Khanh nói được chắc chắn, Lý bách hộ không tin cũng phải tin, chỉ có thể phái người khoái mã báo tin cho Kỳ chỉ huy sứ, thỉnh cầu tăng binh.

"Dù cho chỉ huy sứ đại nhân đồng ý tăng binh sĩ, trong vòng 2-3 ngày các binh sĩ cũng sẽ không đuổi tới kịp——"

"Không sao, bản quan sẽ mang đi một bộ phận lương thực trước, lương thực dư lại do Du bách hộ phụ trách áp tải, 500 binh sĩ Kỳ đại nhân phái thêm, cũng để lại cho Du bách hộ."

Trình Khanh tính toán mang đi hai vạn thạch lương thực trước.

Nếu Kỳ chỉ huy sứ tăng thêm 500 binh sĩ, để cho Du Tam áp giải năm vạn thạch lương thực.

Tri phủ Hoài An đã chuẩn bị xong năm vạn thạch, hiện giờ lại gia tăng hai vạn thạch cũng có thể kiếm được.

Trình Khanh lấy thái độ việc công xử theo phép công mời Du Tam ngồi xuống bàn bạc, Du Tam nghe Trình Khanh nói muốn lưu hắn ở lại thành Hoài An áp giải nhóm lương thực thứ hai, nâng nâng đuôi mắt:

"500 binh sĩ……vậy ti chức liền đa tạ Trình đại nhân."

Du Tam còn chưa có nghĩ xong phải dùng thái độ gì đối diện với Trình Khanh, Trình Khanh khen ngược đã làm quyết định trước.

Có ông cháu Hà gia, liền không cần chính mình hỗ trợ đúng không?

Đây đã là quyết định của Trình Khanh, chính mình sao có thể da mặt dày sán đến bên cạnh Trình Khanh!

Sắc mặt Du Tam càng thêm lãnh đạm.

Trình Khanh chỉ coi như không nhìn thấy.

Hai người một đường nam hạ, cũng từng có thời gian vô cùng hòa hợp, hiện giờ ngồi cùng nhau lại không có nói gì.

Sau trầm mặc thật lâu, Du Tam dẫn đầu đứng dậy.

Lưu tại Hoài An không có gì không tốt.

Có thể dưỡng thương thêm mấy ngày.

Có thể chờ Vệ sở phái thêm càng nhiều binh sĩ.

Cũng có thể để Trình Khanh đi trước dò đường, nhìn xem hung hiểm trên đường!

Du Tam nỗ lực thuyết phục chính mình.

Du bách hộ và Trình học sĩ náo loạn mâu thuẫn.

Đây là chuyện thực rõ ràng.

Biết Trình Khanh an bài Du Tam và chính mình ở thành Hoài An phụ trách nhóm lương thực thứ hai, Cốc Hoành Thái cực kỳ khó hiểu, trong lén lút giữ chặt Tiểu Bàn dò hỏi: "Đại nhân nhà ngươi có chuyện gì vậy, sao lại muốn bỏ lại ta và Du bách hộ? Nếu không phải ngũ điện hạ phái Du bách hộ tới bảo hộ đại nhân nhà ngươi, chúng ta cũng không tới đây!"

Đi theo bên người Ngũ hoàng tử không tốt sao.

Sẽ không có chuyện bị hải tặc đuổi g.i.ế.c như lần trước, còn dễ kiếm được công lao lớn hơn!

Cốc Hoành Thái một vạn cái không phục, tổng cảm thấy Trình Khanh là bởi vì có binh sĩ Vệ sở do Kỳ chỉ huy sứ phái tới, cảm thấy không cần dựa vào Du Tam và hắn, cho nên thái độ mới đại biến.

Tiểu Bàn bị hắn bắt lấy tay áo không bỏ, quăng vài cái cũng chưa vùng thoát được:

"Ngươi, ngươi buông tay! Thiếu gia có an bài của thiếu gia, Du bách hộ cũng đã đồng ý, ngươi không phục, cũng nên đi tìm Du bách hộ nha."

Tên họ Cốc này ỷ vào chính mình là con cháu huân quý, liền thích khó xử người khác. Không dám tìm thiếu gia nhà mình và Du bách hộ, chuyên môn tới khó xử nô tỳ như nàng, đôi mắt Tiểu Bàn đều tức đến đỏ.

Tiểu Bàn nỗ lực tránh thoát Cốc Hoành Thái kiềm chế, chạy đi hai bước vẫn tức giận vòng vèo trở về đá Cốc Hoành Thái một cái.

"…… Ai bảo ngươi ức h.i.ế.p người này!"

Cốc Hoành Thái lớn như vậy còn chưa có bị nữ nhân đánh qua, hành vi của Tiểu Bàn quá khiêu chiến độ chịu đựng của Cốc Hoành Thái.

Tỳ nữ này lá gan quá lớn, quá không có quy củ!

Chờ đến khi Trình Khanh gặp nạn tự thân khó bảo toàn, chính mình nhất định phải mang tiểu tỳ nữ không hiểu quy củ này lại đây, "dạy dỗ" thật tốt một phen!

Trình Khanh rất nhanh đã chuyên chở hai vạn thạch lương thực rời đi.

Năm nay Hoài Nam đại hạn, mực nước sông Hoài giảm xuống rất nhiều, hai vạn thạch lương thực cứu tế này, cũng chỉ có thể đi một đoạn đường thủy liền phải vận chuyển bằng đường bộ.

Ngày Trình Khanh khởi hành, tri phủ Hoài An còn cố ý đến bến tàu đưa tiễn, Du Tam lại không lộ diện.

Chờ Trình Khanh rời đi gần nửa ngày, Cốc Hoành Thái vội vàng từ trong thành trở về:

"Đại nhân, thám tử thấy Nghiêm tuần kiểm đi phủ nha Hoài An gặp Tri phủ đại nhân, ngay nửa giờ sau khi đội tàu xuất phát, những người này nếu không quản sợ là sẽ xuống tay?"

Du Tam cười lạnh, "Ngươi gấp cái gì, người ta có thể Lục Nguyên Cập Đệ, chẳng lẽ không thông minh hơn so với ngươi sao? Ta thấy bản thân Trình Khanh còn không sợ, ngươi hà tất vì hắn lo lắng!"

Aizz, Bách hộ đại nhân cũng thật khó hầu hạ.

Hai ngày trước còn nói muốn lấy đại cục làm trọng, đặt cứu tế lên trên, để ân oán cá nhân về sau, sao bây giờ lại thay đổi?

Cốc Hoành Thái không thích Trình Khanh, ước gì Trình Khanh bị trắc trở.

Nhưng Trình Khanh mang theo nha đầu Tiểu Bàn kia …… Đi theo chủ tử như Trình Khanh, Tiểu Bàn cũng xui xẻo.

Cốc Hoành Thái trong lòng không dễ chịu, Tiểu Bàn hung dữ, một chút đều không nhớ tình nghĩa tất cả mọi người chung hoạn nạn khi gặp phải hải tặc, chính mình còn nhớ nàng làm cái gì?

Một tiểu tỳ nữ, lớn lên cũng không phải quá xinh đẹp, hừ!

Cốc Hoành Thái ở trong lòng nghĩ đến minh bạch, hắn có chủ ý của chính mình, miệng lại giống như có chủ ý khác, hoàn toàn không chịu khống chế:

"Chúng ta g.i.ế.c c.h.ế.t hải tặc, xác c.h.ế.t đưa đi phủ nha Hoài An, nha môn đưa bạc thưởng rất thống khoái, nhưng chúng ta ở Hoài An mấy ngày, cũng không thấy phủ nha Hoài An bắt được người nhà mấy hải tặc, ta thấy tri phủ Hoài An chính là lừa gạt người, lo lắng chuẩn bị năm vạn thạch lương thực, còn không phải là muốn Trình Khanh mau chóng mang lương thực cút đi, đừng động đến việc ở Hoài An sao? Thám tử đã nói, ban đầu hải tặc Hoài An còn chưa có kiêu ngạo như vậy, vị Tri phủ đại nhân này vừa đến nhậm chức, vài lần phái binh diệt hải tặc, hải tặc lại càng tiêu diệt càng nhiều, còn có Nghiêm tuần kiểm kia, cũng là một tay Tri phủ đại nhân đề bạt lên……"

Cốc Hoành Thái cũng muốn tát miệng của chính mình.

Miệng hắn thật là ngu ngốc, nói làm gì.

Du bách hộ nhất thời nhíu mày, nhất thời cắn răng, nhất thời cười lạnh, biểu tình trên mặt rất xuất sắc.

"Chỉ có ngươi nhiều lời vô nghĩa, nếu ngại đi theo bản quan chậm trễ tiền đồ của ngươi, chính ngươi đuổi theo báo tin cho người ta đi!"

A?!

Chính mình đã nói thành như vậy, Du bách hộ vẫn không nghĩ quản.

Không biết họ Trình đã đắc tội Bách hộ đại nhân đến như thế nào.

Hai người nói trở mặt liền trở mặt, tính tình lớn như vậy, tổng không phải là vì đoạt nữ nhân chứ ——?

Nước sông cuồn cuộn.

Trình Khanh đứng ở đầu thuyền, gió sông thổi qua, vạt áo bay bay, tựa muốn đạp sóng mà đi.

Hà Uyển nhìn bóng dáng như vậy, trong lòng run lên.

Xa cách một năm, Trình Khanh biến hóa thật lớn.

Vóc dáng cao hơn, người trắng hơn, quả thực là một tiểu lang quân tuấn tiếu.

Nhất định có rất nhiều quý nữ ái mộ Trình Khanh đi?

Hà Uyển không ghen ghét, nàng chỉ rầu rĩ trong lòng.

Người khác hâm mộ Trình Khanh, ái mộ Trình Khanh, thậm chí ghen ghét Trình Khanh, Hà Uyển lại có vài phần đau lòng.

Trình Khanh quá gầy.

Quan phục mặc ở trên người Trình Khanh đều có vẻ trống vắng, đặc biệt là phần eo, thoạt nhìn thực nhỏ!

"Hà tiểu thư."

Trình Khanh không muốn quá thân cận cùng Hà Uyển, nhưng Hà Uyển đứng phía sau lưng nàng nửa ngày, Trình Khanh khó có thể xem nhẹ tầm mắt đối phương. Hà Uyển có chút xấu hổ: "Ta không có…có……"

"Ta biết, Hà tiểu thư không có. Bên ngoài rộng lớn như vậy, Hà tiểu thư hiển nhiên đã tìm được chí thú của chính mình, thứ tiểu nương tử khác để ý, sở cầu, đã không còn là điều Hà tiểu thư theo đuổi, đúng không?"

Trình Khanh từ Hà Uyển nghĩ tới Du Tam.