Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 387




"Ngươi đi về trước đi, ta đi hỏi thăm tin tức đã."

Người đầu tiên Trình Khanh nghĩ đến không phải Mạnh Hoài Cẩn và Trình Lục lão gia, mà là Mai đại nhân.

Mai đại nhân không chỉ là học sĩ Hàn Lâm Viện, còn vào nội các, an bài của các đại lão Nội Các, Mai đại nhân hẳn rõ ràng nhất.

Nếu mặt mũi Mai đại nhân còn không đủ, Trình Khanh chỉ có thể đi tìm Trình Khuê, chỉ là không biết Cao thủ phụ đối với cháu rể Trình Khuê có mấy phần coi trọng.

Người khác đối với cứu tế Hoài Nam tránh còn không kịp, Thôi Ngạn lại hận không thể đút lót bạc để tiến vào đội ngũ cứu tế.

Trình Khanh trực tiếp đi Mai phủ tìm Mai đại nhân, không nghĩ tới Đàm Kinh Nhai cũng đang ở đây, nhìn dáng vẻ tới sớm hơn Trình Khanh một chút, Đàm Kinh Nhai tìm Mai đại nhân, nói chính là chuyện cứu tế Hoài Nam.

Trình Khanh và Đàm Kinh Nhai cộng sự mấy tháng, giao tình không tốt cũng không xấu, Đàm Kinh Nhai so với nàng lớn hơn mười mấy tuổi, ngày thường không nói chuyện với nhau, tốc độ Trình Khanh lên chức lại nhanh, làm hầu dạy học sĩ, thái độ Đàm Kinh Nhai đối với nàng cung kính có thừa nhưng thân thiết lại không đủ.

Đàm Kinh Nhai giống như văn chương của chính hắn, tứ bình bát ổn, Trình Khanh còn chưa từng gặp qua bộ dáng Đàm Kinh Nhai nóng nảy như thế.

"Trình Khanh, ngươi cũng vì cứu tế Hoài Nam mà đến sao?"

Mai đại nhân gọn gàng dứt khoát.

Trình Khanh gật đầu, "Tình hình tai nạn ở Hoài Nam nghiêm trọng, triều đình chậm chạp không đưa ra quyết định cứu tế, học sinh lo lắng nạn dân Hoài Nam sẽ bất ngờ làm phản."

Mai đại nhân cười lạnh, "Ngươi lo lắng có đạo lý, hôm nay ngoài tám trăm dặm kịch liệt đưa tin tức tới, Hào Châu đã thất thủ, bạo dân vọt vào nha môn, bắt được tri phủ Hào Châu, treo cổ hắn ở trên tường thành, sau đó cướp sạch kho lúa Hào Châu!"

Hào Châu thất thủ?

Tình huống so với Trình Khanh nghĩ đến còn tệ hơn, tin tức này trên dưới triều đình còn chưa biết, tám trăm dặm kịch liệt là trực tiếp đệ lên ngự tiền, hoàng đế lại ném sổ con cho Nội Các, mặt rồng giận dữ, yêu cầu Nội Các mau đưa ra đối sách, còn tiếp tục kéo đi xuống, tổ lăng hoàng gia cũng sắp bị người đào lên.

Đàm Kinh Nhai so với Trình Khanh dũng cảm hơn, hắn tới tìm Mai đại nhân, là tính toán giống Thôi Ngạn, muốn đi Hoài Nam.

Mai đại nhân không đồng ý, Trình Khanh liền tới.

Mai đại nhân hỏi Trình Khanh có phải cũng muốn đi Hoài Nam hay không, Trình Khanh lắc đầu, "Học sinh sợ năng lực của chính mình không đủ, không thể bình loạn Hoài Nam, ngược lại còn chậm trễ tình hình tai nạn."

Mai đại nhân không mắng Trình Khanh tham sống sợ chết, lại quay ra giáo huấn Đàm Kinh Nhai:

"Ngươi có nghe thấy không, đây mới là cách làm có tự mình hiểu lấy, thế cục Hoài Nam cần một đại thần có năng lực và quyết đoán mới có thể ổn định!"

Thân phận kim khoa Bảng Nhãn của Đàm Kinh Nhai không đủ xem, đi Hoài Nam khó có thể phục chúng.

Tên tuổi ‘ Lục Nguyên Cập Đệ ’ của Trình Khanh rất hù người, nhưng quá trẻ, Mai đại nhân đồng dạng không tán đồng.

Mai đại nhân không nghĩ tới chính mình vừa mới giáo dục Đàm Kinh Nhai xong, Trình Khanh lại nói bổ sung: "…… Học sinh tuy năng lực không đủ gánh trách nhiệm lớn, nhưng nếu triều đình yêu cầu học sinh đi Hoài Nam, học sinh cũng tuyệt không thoái thác."

Mai đại nhân tức giận đến trừng mắt, lười lãng phí nước miếng cùng hai người Đàm Kinh Nhai, Trình Khanh, trực tiếp hạ lệnh trục khách.

Đuổi hai người đi, Mai đại nhân chính mình còn thở phì phì, Mai phu nhân bưng chén canh trừ hoả tiến vào, "Đừng nóng giận, hai học sinh này của lão gia muốn đi Hoài Nam, ít nhất là người biết gánh vác, có thể làm tốt hay không là một chuyện, có nguyện ý làm hay không lại là một chuyện khác, Hoài Nam bên kia rất nguy hiểm, cũng chỉ Trình Khanh bọn họ vừa mới vào sĩ nguyện ý đi mạo hiểm."

Có tâm tổng so với vô tâm tốt hơn.

Bá tánh Hoài Nam hiện tại sinh hoạt ở trong nước sôi lửa bỏng, triều đình lại không cứu tế, bá tánh không sống nổi sẽ gia nhập đội ngũ bạo dân.

Mai đại nhân ngay cả canh cũng chưa uống xong lại vội vàng tiến cung.

Trình Khanh ở chỗ Mai đại nhân chạm vào đinh, đang muốn đi tìm Trình Lục lão gia, trong cung cũng triệu nàng tiến cung.

Các đại thần Nội Các tề tụ một đường, đại hoàng tử, nhị hoàng tử và Ngũ hoàng tử đều ở đây, Ngũ hoàng tử quỳ trên mặt đất, ánh mắt đại hoàng tử nhìn Ngũ hoàng tử rất giống muốn ăn thịt người.

"Vi thần gặp qua Hoàng Thượng ——"

Trình Khanh vừa mới hành lễ, đã bị hoàng đế đánh gãy: "Không cần đa lễ, trẫm triệu ngươi tới, là nhớ rõ sau khi ngươi thi đình đã viết một bài thi vấn đáp…… vừa rồi, Ngũ hoàng tử tự thỉnh đi Hoài Nam cứu tế, Trình Khanh ngươi có nguyện ý đi theo hay không?"

Ngũ hoàng tử tự thỉnh đi Hoài Nam cứu tế?

Ngũ hoàng tử không phải kẻ điên, mà là dân cờ bạc!

Dân cờ b.ạ.c và kẻ điên cũng không có gì khác biệt.

Khó trách đại hoàng tử phải dùng ánh mắt như vậy xem Ngũ hoàng tử.

Nếu Ngũ hoàng tử đi Hoài Nam cứu tế, còn trấn an được hỗn loạn ở Hoài Nam bên kia, công lao như vậy, sẽ cái sau vượt cái trước, bức cho đại hoàng tử, nhị hoàng tử đến không có đường lui, hoàng đế dưới mặt rồng đại duyệt, nói không chừng sẽ trực tiếp lập Ngũ hoàng tử làm Thái Tử!

Trình Khanh cười lạnh, mặc kệ Ngũ hoàng tử vì sao muốn tự thỉnh đi Hoài Nam cứu tế, quyết định này ít nhất so với đại hoàng tử, nhị hoàng tử có dũng khí hơn—— đại hoàng tử tích mệnh, lại không nghĩ nhìn Ngũ hoàng tử lập công, thiên hạ nào có sự tình tiện nghi như vậy?

Về phần bản thân Trình Khanh, khi bị triệu kiến không nghĩ tới Hoàng Thượng muốn phái nàng đi Hoài Nam, nhưng ở Mai phủ, Trình Khanh cũng không có nói dối, nàng ngay từ đầu đích xác không nghĩ tới Hoài Nam, không chỉ có do cấp bậc quan chức, còn do năng lực của nàng không đủ để bình ổn loạn ở Hoài Nam. Nhưng sau khi Thôi Ngạn tới tìm nàng, Trình Khanh thấy Thôi Ngạn muốn đi Hoài Nam, chính mình cũng suy xét chuyện đi Hoài Nam.

Nếu là hiệp trợ cứu tế, Trình Khanh cũng không kháng cự.

Nàng luôn luôn đặt lợi ích lên trước, lại cũng không phải người coi thường sinh mệnh, Trình Khanh không dám nói chính mình so với quan viên Đại Ngụy lợi hại hơn, ít nhất nàng sẽ không chạm vào bạc cứu tế.

Trong chớp nhoáng, trong đầu Trình Khanh hiện lên rất nhiều ý niệm, hoàng đế hỏi nàng có nguyện ý đi Hoài Nam hay không, Trình Khanh trả lời c.h.é.m đinh chặt sắt:

"Vi thần nguyện ý!"

Sắc mặt hoàng đế hơi nhăn, "Xem ra, trẫm còn tính có nhi tử hiếu thuận và thần tử trung tâm."

Lời này phạm vi đả kích quá rộng, Nội Các và đại hoàng tử, nhị hoàng tử đều thỉnh tội, Cao thủ phụ nói câu công đạo, Ngũ hoàng tử và Trình Khanh là hai thiếu niên, dưới nhiệt huyết nguyện ý đi Hoài Nam, nhưng nếu thật phái hai người đi, có thể giải trừ mối nguy của Hoài Nam sao?

"Phụ hoàng, nhi thần cũng cảm thấy ngũ đệ quá xúc động, ngũ đệ lần đầu tiên lãnh sai sự là đốc thúc hôn sự của tứ đệ, căn bản không thể so với nạn hạn hán Hoài Nam, nhi thần lo lắng tình hình tai nạn Hoài Nam không dễ khống chế, càng lo lắng an nguy của ngũ đệ!"

Đại hoàng tử muốn ngăn cản Ngũ hoàng tử đi Hoài Nam.

Ngũ hoàng tử thành khẩn nói:

"Đa tạ đại hoàng huynh quan tâm, thần đệ đích xác không có kinh nghiệm, còn thỉnh phụ hoàng ngoại trừ Trình học sĩ, cũng phái các đại thần khác cùng nhi thần đi Hoài Nam."

Hoá ra đây là trong lòng hiểu rõ, biết năng lực của chính mình vô dụng sao?

Vậy còn chạy tới làm cái gì.

Việc cứu tế để các đại thần khác làm, Ngũ hoàng tử ngồi nhặt công lao sao!

Nhị hoàng tử cũng đứng ra, phản đối Ngũ hoàng tử đi Hoài Nam.

Hoàng đế hỏi Ngũ hoàng tử có cái gì định nói hay không, Ngũ hoàng tử run giọng nói: "Nhi thần biết lần này đi Hoài Nam nguy cơ thật mạnh, nhưng bạo dân Hào Châu đã nhảy vào phủ nha g.i.ế.c quan, nhi thần ở trong kinh lại cũng không có tác dụng gì, đi Hoài Nam cũng có thể đại biểu cho hoàng thất. Hoài Nam gặp tai hoạ khiến dân bạo loạn, chỉ e rằng các quan viên cũng nhân tâm hoảng sợ, nhi thần nguyện vì phụ hoàng đi Hoài Nam ổn định nhân tâm!"