Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 383




Trình Khanh là buồn lo vô cớ.

Ngày hôm sau, phủ Mậu Quốc Công bên kia phản hồi, Tôn Hủ thực vừa lòng Trình Từ, nếu Trình gia đồng ý, phủ Quốc Công muốn đi trình tự nghị thân.

Trình Khanh hốt hoảng, phủ Mậu Quốc Công cũng quá có lực hành động đi?

Liễu thị tưởng đ.ấ.m nàng, "Tôn gia Nhị công tử đã cập quan, Nhị tỷ con cũng đã mười chín tuổi, sớm định ra, hai nhà đi xong tam thư lục lễ, chân chính thành thân ít nhất cũng phải mấy tháng về sau."

Trình Tuệ và Đổng Kính Thu từ đính hôn đến thành thân thực gấp, là do Đổng Kính Thu muốn lên kinh đi thi, gia đình bình thường trù bị hôn sự đích xác cần mấy tháng.

Trình Từ và Trình Mẫn tuổi đều lớn, nếu hai người mới 15-16 tuổi, trù bị cho hôn sự hai ba năm là bình thường.

Trình Từ không phản đối, Tôn Hủ vừa lòng, hai nhà Trình, Tôn rất nhanh liền đính hôn, thông tri với bạn bè thân thích.

Trình Từ gả vào phủ Mậu Quốc Công, Trình Lục phu nhân Tần thị thực khó hiểu:

"Nhà Trình Khanh chọn như thế nào vậy, phủ Mậu Quốc Công ở trong kinh không có cảm giác tồn tại gì, nếu vì tước vị, Trình Từ gả cho con thứ hai của Mậu quốc công, không được tập tước, Trình Khanh và Liễu thị muốn cái gì vậy? Thiếp thân tìm việc hôn nhân cho các nàng, các nàng lại kén cá chọn canh ——"

"Được rồi, Trình Khanh đều có tính toán, ngươi một người thím, còn có thể duỗi tay dài như vậy?"

Trình Lục lão gia oán giận thê tử.

Tần thị không phục.

Thím thì làm sao vậy?

Lý thị ngũ phòng cũng là thím, không phải cũng làm mai cho Trình Tuệ sao!

Như thế nào, Lý thị giới thiệu chính là tốt, nàng giới thiệu chính là xấu ư?

Tần thị không phục, càng nhiều là hoảng hốt.

Nhà Trình Khanh đối với việc kết hôn của hai tỷ muội Trình Từ, Trình Mẫn có chủ ý của chính mình, Trình Tri Tự bên kia cũng đồng dạng, Trình Khuê và cháu gái Cao thủ phụ đính hôn, cũng không hỏi qua ý kiến của phủ Thượng Thư.

Một cái hai cái đều có chủ ý của chính mình, còn cần Trình Lục lão gia sao?

Tần thị là mượn cơ hội phát tác, Trình Lục lão gia cũng không ngăn được người, Tần thị liền chạy tới nhà Trình Khanh tìm Liễu thị, bày ra bộ dáng trưởng bối hỏi Liễu thị, Liễu thị bị giáo huấn một hồi cũng không thể hiểu được:

"Lục thẩm, phủ Mậu Quốc Công là Hoàng Hậu nương nương làm mai, hai nhà chưa định ra hôn sự, nhà của chúng ta cũng không dám nói ra ngoài."

Tần thị bị nghẹn: "Hoàng Hậu làm mai? Hoàng Hậu vì sao phải ——"

Hoàng Hậu nhiều năm qua đều không quản chuyện, năm nay Thiên Thu Yến lại bị cung nữ hãm hại, tuy rằng sau đó đã trả lại trong sạch cho Hoàng Hậu, nhưng việc phủ Thừa Ân hầu bị trừ tước cách chức lại không xoay chuyển.

Hiện giờ Hoàng Hậu hoàn toàn chính là lão hổ không có răng, Tần thị từ đáy lòng không có thực kính sợ, nhưng Hoàng Hậu rốt cuộc vẫn là nhất quốc chi mẫu, Tần thị tuy là phu nhân nhị phẩm cáo mệnh cũng không dám dùng ngôn ngữ bất kính.

Liễu thị rất tưởng nói lại Tần thị một câu, muốn biết Hoàng Hậu vì sao lại làm mai, có thể chính mình đi hỏi Hoàng Hậu nương nương đi.

Cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Lục thẩm có tâm khống chế tương đối mạnh, đối với hai tỷ muội Trình Từ, Trình Mẫn cũng không phải có ý xấu, Liễu thị đương nhiên không thể trở mặt…… Nếu Ngũ thẩm ở kinh thành thì tốt, so sánh giữa hai vị thím, Liễu thị vẫn thích Lý thị ngũ phòng hơn.

Tần thị đầy bụng nghi ngờ, trở về phủ nói cùng Trình Lục lão gia, Trình Lục lão gia trầm ngâm: "Chuyện này đừng hỏi Liễu thị, nên hỏi Khanh ca nhi."

Ngày thứ hai, khi Trình Khanh hết giờ làm việc, liền phát hiện Trình Lục lão gia đang chờ ở cửa Hàn Lâm Viện.

"Bồi lão phu đi một chút chứ?"

"Nghe thúc gia."

Trình Lục lão gia hỏi Trình Khanh: “Cháu dạy học cho Ngũ hoàng tử đã thích ứng chưa… Tính tình ngũ hoàng tử giống như rất là khoan dung, hai ngày trước còn cùng Lễ Bộ thỉnh chỉ, muốn đốc thúc đại hôn của tứ hoàng tử, cháu cùng Ngũ hoàng tử tiếp xúc nhiều nhất, cảm thấy hắn thế nào?"

"Ngũ điện hạ thông minh hiếu học, còn có hiếu tâm, rất được Hoàng Hậu nương nương thích."

Trình Khanh chỉ nói một câu như vậy, Trình Lục lão gia đã nghe minh bạch.

Trình Khanh muốn duy trì Ngũ hoàng tử?

Cũng đúng, Trình Khanh cũng không có nhiều lựa chọn.

Đại hoàng tử khẳng định không được.

Nhị hoàng tử Trình Khanh chưa tiếp xúc nhiều.

Tứ hoàng tử bị giam cầm, tam hoàng tử lại cưới Nhu Gia huyện chúa, gần đây cũng đã làm Thánh Thượng tức giận.

Chọn tới chọn lui, không phải chỉ còn lại Ngũ hoàng tử sao?

Trình Khanh dù cho không duy trì Ngũ hoàng tử, nhìn thế cục trước mắt, Ngũ hoàng tử được Hoàng Hậu duy trì, thế quật khởi không thể chống cự. Trình Lục lão gia hoài nghi Trình Khanh đã lén hoàn toàn đảo hướng về phía Hoàng Hậu và Ngũ hoàng tử, nhắc nhở Trình Khanh phải cẩn thận: "Cháu ở gần xoáy nước, khả năng sẽ bị xé nát, đương nhiên, càng tới gần trung tâm xoáy nước, cháu được đến cũng càng nhiều!"

—— Trình Ngũ lão gia hy vọng nàng rời xa đoạt đích, Trình Lục lão gia lại không ngăn cản?

Trình Khanh lần này chưa nói chính mình chỉ trung quân không đứng thành hàng.

Nàng cứu Thôi Bằng, chơi tam hoàng tử một vố, cũng đã là giảo hợp trong đó, ngoài miệng nói không đứng thành hàng có lợi ích gì, nếu thật sự một hoàng tử đều không duy trì, xoáy nước mới có thể xé nát nàng.

Muốn đứng về phía Ngũ hoàng tử, cũng phải chú trọng phương thức phương pháp, Trình Khanh cần làm Ngũ hoàng tử cảm nhận được giá trị của chính mình, quang hoàn ‘ Lục Nguyên Cập Đệ ’ còn chưa đủ!

Nếu Ngũ hoàng tử đối với nàng biểu hiện ra một chút coi trọng, Trình Khanh liền kích động vạn phần dựa lên, nơi nào còn có nửa phần khí khái của người đọc sách?

Lại nói, Trình Khanh hiện tại tưởng duy trì Ngũ hoàng tử, cũng không phải Ngũ hoàng tử có bao nhiêu kinh tài tuyệt diễm trấn trụ nàng, nhưng so sánh với đại hoàng tử và tam hoàng tử bọn họ, Ngũ hoàng tử và Trình Khanh tạm thời không có xung đột, nhân phẩm cũng được. Nếu Ngũ hoàng tử có thể đoạt được trữ vị, thậm chí trở thành hoàng đế đời kế tiếp, uy h.i.ế.p của đại hoàng tử, tam hoàng tử đều không đáng sợ.

"Còn có một việc rất quan trọng, Ngũ hoàng tử trẻ tuổi, trước kia hắn vẫn luôn bị xem nhẹ, không có người chân chính coi trọng hắn…… Hắn có tính dẻo rất mạnh!"

Lời này Trình Khanh không phải nói với Trình Lục lão gia, mà là nói với Mạnh Hoài Cẩn.

Ở sau hôm Trình Lục lão gia tìm nàng nói chuyện, Trình Khanh chủ động đi tìm Mạnh Hoài Cẩn, thẳng thắn thành khẩn sự tình chính mình cứu Thôi Bằng.

Nàng vẫn luôn cho rằng Mạnh Hoài Cẩn có thể tin, đã như vậy, ngoại trừ bí mật giới tính không thể nói, các chuyện khác giống như không nên gạt đối phương —— khi nói đến Ngũ hoàng tử có tính dẻo, trong ánh mắt Trình Khanh cũng có dã tâm, Mạnh Hoài Cẩn đều bị ánh mắt nàng hấp dẫn một chút.

"Ngươi tưởng ảnh hưởng Ngũ hoàng tử."

"…… Sư huynh cho rằng không được sao?"

Nàng là hầu dạy học sĩ Hàn Lâm Viện, phụng chỉ giảng kinh học cho Ngũ hoàng tử.

Trình Khanh trước đó chỉ coi chuyện này trở thành công tác hạng nhất, ở khi dạy học không có trộn lẫn hàng lậu, sau khi trải qua việc tam hoàng tử thiết kế Trình Khanh và nữ nhi Dĩnh Xuyên hầu, Trình Khanh dần dần có ý tưởng khác.

Đại hoàng tử không được, tam hoàng tử không được, Ngũ hoàng tử rất có hy vọng thượng vị.

Nàng coi thường nhân phẩm đại hoàng tử và tam hoàng tử, lại cũng đồng dạng mặc kệ đối với Ngũ hoàng tử.

Nếu tương lai Ngũ hoàng tử làm hoàng đế, Trình Khanh sẽ ở dưới thủ hạ của đối phương làm quan, không nói bồi dưỡng ra thánh minh quân chủ gì, chỉ cần một ông chủ hợp ý, vẫn là có hy vọng đi?

Ngũ hoàng tử mới 17 tuổi!

Dù thông minh trưởng thành sớm, cũng lớn lên ở thâm cung, Ngũ hoàng tử còn chưa từng gặp qua tình đời, không biết dân sinh, Trình Khanh cảm thấy thay đổi một cách vô tri vô giác đem một ít ý tưởng của chính mình dạy cho Ngũ hoàng tử, khả năng Ngũ hoàng tử tiếp thu rất lớn.

Dã tâm của Trình Khanh cũng thật không nhỏ!