Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 347




Có người bày ra sát cục nhằm vào Hoàng Hậu nương nương, Tiêu Vân Đình bởi vậy mà phẫn nộ?

Trong đầu Trình Khanh lộn xộn, Hoàng Hậu phản ứng không chậm, sau khi Du Tam chế phục cung nữ, toàn bộ Hoàng Cực điện lâm vào trong lặng im xấu hổ, Hoàng Hậu lập tức tránh thoát tay hoàng đế.

Nói đến cũng kỳ quái, vừa rồi như thế nào cũng không tránh thoát được, hiện tại chỉ dùng một chút lực, tay Hoàng Hậu liền tự do.

Mặt Hoàng Hậu hướng hoàng đế, trượng phu của nàng, chậm rãi quỳ xuống.

"Tử Đồng ——"

Hoàng đế muốn đi nâng nàng dậy, bị Hoàng Hậu cự tuyệt.

Hoàng Hậu cứ quỳ như vậy, tháo mũ phượng trên đầu chính mình xuống, đặt tới bên cạnh, hướng về phía hoàng đế không đứng dậy:

"Phượng hoàng chảy máu, điềm xấu hiện ra. Yếm thắng chi thuật, càng là cấm kỵ không thể đụng vào, thần thiếp có lẽ thật là đức không xứng với vị, vô pháp tiếp tục đảm nhiệm mẫu nghi thiên hạ, thần thiếp nguyện ý thoái vị nhường hiền, chỉ cầu hoàng đế trả cho thần thiếp một cái trong sạch!"

"Tử Đồng!"

Lời này của Hoàng Hậu nói quá tru tâm, giống như hoài nghi phượng hoàng kỳ thạch bị rơi vỡ, cung nữ tố giác, đều là hoàng đế an bài.

Thậm chí Thiên Thu Yến năm nay, đều là hoàng đế sớm trải chăn, chính là muốn ở trước mặt quần thần và tông thân, vạch trần Hoàng Hậu không ổn, danh chính ngôn thuận phế hậu.

Sẽ là như thế này sao?

Vậy cẩu hoàng đế cũng quá tra đi.

Vẻ mặt hoàng đế đau lòng, Hoàng Hậu lại quỳ thẳng không đứng dậy.

Ngũ hoàng tử thình thịch một tiếng cũng quỳ xuống, "Phụ hoàng, mẫu hậu sao có thể sử dụng yếm thắng chi thuật kia được, mong phụ hoàng tra rõ."

Ngũ hoàng tử đập đầu đến bang bang vang, các hoàng tử khác cũng sôi nổi quỳ xuống vì Hoàng Hậu cầu tình.

Tông thất vay các triều thần cũng phản ứng tương đồng.

Hoàng đế thở dài: "Trẫm và Hoàng Hậu phu thê kết tóc nhiều năm, cách làm người của Hoàng Hậu không ai so với trẫm càng hiểu hơn, cung nữ vu hãm Hoàng Hậu là đại bất kính, tội này phải tru di!"

Hoàng đế đã định ra nhạc dạo cho việc này, là cung nữ vu hãm.

Hoàng Hậu vẫn cứ quỳ không đứng dậy.

Giết cung nữ, người khác đồng dạng sẽ có nghi ngờ, sau này việc này bị lôi ra, chính là Hoàng Hậu đức không xứng với vị.

"Một cung nữ dám đổ oan cho Hoàng Hậu, sau lưng nhất định là có người sai sử, thỉnh bệ hạ trả lại trong sạch cho nương nương, nếu để việc này hàm hồ áp xuống, nương nương sau này quản lý hậu cung như thế nào? Thần và Trình biên soạn nguyện ý lập công chuộc tội, khẩn cầu bệ hạ cho phép thần và Trình biên soạn cùng nhau điều tra việc này!"

Các hoàng tử thế Hoàng Hậu cầu tình, nói đều là lời khách sáo.

"Mong phụ hoàng điều ra rõ", điều tra như thế nào?

Không có một ai nguyện ý đứng ra gánh trách nhiệm.

Các hoàng tử lại không phải Hoàng Hậu sinh ra, ngày thường cùng Hoàng Hậu lui tới không nhiều lắm, cũng không hiểu biết tính tình chân thật của Hoàng Hậu.

Vạn nhất Hoàng Hậu thật sự dùng "Yếm thắng chi thuật" nguyền rủa ai, tra được chứng cứ cuối cùng vô cùng xác thực, hiện tại c.h.é.m đinh chặt sắt đảm bảo vì Hoàng Hậu, cuối cùng chẳng phải là quá vả mặt.

Huống chi, nếu Hoàng Hậu thật sự bị phế, đối với các hoàng tử tới nói trái lại là chuyện tốt.

Đại hoàng tử và nhị hoàng tử, đều trong lòng lửa nóng.

Mẫu phi của bọn họ là Thục phi, Huệ phi, đều là phi tần có uy tín danh dự địa vị cao trong cung, khả năng làm kế Hậu vô cùng lớn!

Ngược lại là tam hoàng tử, thật đúng là hy vọng Hoàng Hậu bình an vượt qua kiếp này, dù cho Hoàng Hậu bị phế, sau đó vị trí cũng sẽ không rơi đến trên đầu Hiền tần, Hiền tần là vô sủng, phân vị cũng không đủ.

Mấy hoàng tử đều có cân nhắc, đứng ra gánh trách nhiệm lại là Tiêu Vân Đình.

Tiêu Vân Đình chủ động thỉnh chỉ điều tra việc này, còn kéo Trình Khanh xuống nước cùng.

Hắn nói như vậy, Trình Khanh sao có thể cự tuyệt?

Tự nhiên muốn cùng Tiêu Vân Đình đứng ở chung lập trường.

Ngũ hoàng tử cũng khẩn cầu gia nhập.

Mạnh Hoài Cẩn ngẩng đầu nhìn lại, từ góc độ của hắn, chỉ có thể thấy bóng dáng Hoàng Hậu phủ phục quỳ trên mặt đất.

Nương nương đã cởi mũ phượng thỉnh tội, cởi áo hoa phục mặc ở trên người, càng thêm có vẻ cô đơn.

Mạnh Hoài Cẩn lại nhìn Trình Khanh, bị Tiêu Vân Đình kéo vào trong xoáy nước, không khỏi âm thầm thở dài, cũng xốc áo bào quỳ xuống:

"Vi thần cũng nguyện góp một phần sức lực nhỏ bé."

Tiêu Vân Đình.

Trình Khanh.

Ngũ hoàng tử.

Mạnh Hoài Cẩn.

Bốn người đều là người trẻ tuổi.

Người trẻ tuổi mới có thể không sợ gì cả.

Hoàng đế cảm thấy đây là việc xấu hậu cung, muốn tra cũng tra từ phi tần hậu cung đi.

Nhưng mà văn võ cả triều cùng nhóm tông thân đều đang nhìn, đây lại không chỉ có là việc xấu của hậu cung nữa, phế lập Hoàng Hậu có quan hệ cùng quốc thể!

Giao cho người khác điều tra, hoàng đế thật đúng là không yên tâm, sợ người khác có lợi ích tương quan cùng hậu cung.

Nhưng Tiêu Vân Đình, Trình Khanh bốn người này, hai Trạng Nguyên lang, đều là môn sinh thiên tử, Trình Khanh là năm nay mới nhập sĩ, Mạnh Hoài Cẩn là Trạng Nguyên khoá trước, hai người cùng triều thần liên lụy không phải rất sâu.

Ngũ hoàng tử ở trong cung là người ẩn hình, Hoàng Hậu xui xẻo cũng không tới phiên Triệu tiệp dư thượng vị.

Tiêu Vân Đình được Hoàng Hậu nuôi hai năm, thân thể vẫn luôn không tốt, hãm hại Hoàng Hậu đối với Tiêu Vân Đình không hề có lợi ích gì.

Bốn người trẻ tuổi này, miễn cưỡng có thể tin.

Thiên Thu Yến bị phá hư, Tiêu Vân Đình và Trình Khanh đều vội vã lập công chuộc tội, không dám không tận tâm.

Hoàng đế rất nhanh ở trong lòng cân nhắc ra lợi và hại, đồng ý thỉnh cầu của Tiêu Vân Đình, mệnh Tiêu Vân Đình và Mạnh Hoài Cẩn chủ tra việc này, Trình Khanh và Ngũ hoàng tử làm phó thủ, lại sai chỉ huy Cẩm Y Vệ Đồng Tri Lạc Thuân khuynh lực hiệp trợ bốn người!

Hoàng Hậu rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên.

"Bệ hạ đã quyết định điều tra, vậy thỉnh hạ chỉ lục soát Khôn Ninh Cung thần thiếp đang ở đi!"

Lục soát cung!

Hoàng Hậu là nhất quốc chi mẫu, nàng cư trú ở Khôn Ninh Cung, địa vị chỉ sau Càn Thanh cung của hoàng đế, là tượng trưng của phượng quyền.

Lục soát cung đối với Hoàng Hậu tới nói là vũ nhục cực lớn.

Nhưng không lục soát cung, cái gọi là tra rõ lại thành chê cười.

Hoàng đế trầm khuôn mặt:

"Vậy lục soát cung đi, trẫm cũng muốn biết tiểu nhân trốn ở chỗ tối, vì hãm hại Hoàng Hậu còn an bài cái gì."

Hoàng đế đối với Hoàng Hậu là giữ gìn, tuy đồng ý lục soát cung, lại trước tiên định ra nhạc dạo, mặc dù là từ Khôn Ninh Cung lục soát ra cái gì không ổn, cũng là “vật chứng” người khác chuẩn bị, dùng để hãm hại Hoàng Hậu.

Đại cung nữ bên người Hoàng Hậu là nhân chứng, hiện tại không phải thiếu vật chứng sao?

Ngoại thần không được vào hậu cung, trừ phi có tình huống cực đặc thù, tỷ như hiện tại.

Trình Khanh đã được Tiêu Vân Đình mang theo đi thẳng đến Khôn Ninh Cung.

Mạnh Hoài Cẩn và Ngũ hoàng tử lưu lại phụ trách Hoàng Cực điện bên này.

Việc đã đến nước này, Thiên Thu Yến cũng không có thể tiếp tục tiến hành, hoàng đế muốn triều thần và nhóm tông thân tan đi.

Mạnh Hoài Cẩn đầu óc thanh tỉnh, lập tức liền quyết định vài chuyện:

Thứ nhất, ngự sử nói "Phượng hoàng chảy máu, điềm xấu hiện ra" cần thiết tạm thời bắt giữ lại, Mạnh Hoài Cẩn hoài nghi ngự sử này bị người thu mua, có hiềm nghi cố ý dẫn đường hướng gió.

Thứ hai là cung nữ hôn mê, giao cho Cẩm Y Vệ trông giữ, chờ nàng tỉnh lại, chắc chắn sẽ tiếp thu khảo vấn của Cẩm Y Vệ. Mạnh Hoài Cẩn hy vọng Cẩm Y Vệ sẽ bảo đảm cung nữ này còn sống, người c.h.ế.t khẳng định không hỏi ra manh mối.

"Vi thần sợ nghe được tin tức uống thuốc độc tự sát, hoặc tra tấn đến chết."

Đây quả thực là đang vũ nhục chức nghiệp tu dưỡng của Cẩm Y Vệ, Lạc Thuân tự nhiên không thể nhịn, ở trước mặt hoàng đế nói ra cam đoan.

Cùng bị mang đi còn có tám nội giám, bọn họ cũng có hiềm nghi.