Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 337




Người quá thông minh không đáng sợ, đáng sợ chính là người thông minh không có tâm.

Tiêu Vân Đình có phải đại ác nhân hay không, Mạnh Hoài Cẩn không xác định, nhưng người này đối với hỉ nộ ai nhạc của người khác hoàn toàn không có tâm đồng tình, Tiêu Vân Đình coi người thường trở thành con kiến, làm việc không hề băn khoăn, chỉ cần có thể đạt tới mục đích, điểm mấu chốt nào cũng có thể đột phá!

Trình Khanh nhẹ nhàng gật đầu, "Sư huynh yên tâm, ta sẽ không dễ dàng mắc mưu, sai sự là Tiêu Vân Đình giúp ta lãnh, nhưng người làm việc vẫn là ta, ta không nghĩ đi đoán tâm tư Tiêu Vân Đình, ta biết chính mình đang làm cái gì."

Nàng lại không phải thật sự chỉ có 17 tuổi, sẽ bị Tiêu Vân Đình mê hoặc.

Trước sau hai đời thêm lên, tam quan của Trình Khanh đã sớm định hình, rất khó bị người khác lay động.

—— nếu một ngày kia nàng thật sự dẫm vào bẫy rập của Tiêu Vân Đình, vậy cũng không đại biểu Tiêu Vân Đình mưu trí vô song, chỉ có thể nói là bản thân Trình Khanh nguyện ý làm như vậy, bẫy rập do Tiêu Vân Đình chuẩn bị, vừa lúc phù hợp với lợi ích của Trình Khanh!

Thân thể Tiêu Vân Đình không tốt, tự nhiên sẽ không tự tay làm lấy mọi chuyện, chỉ có thể là Trình Khanh chủ động tìm Tiêu thế tử hội báo việc của Thiên Thu Yến.

Trình Khanh còn tưởng rằng Tiêu Vân Đình muốn phá rối, nhưng Tiêu Vân Đình thập phần phối hợp, còn nói cho nàng rất nhiều chi tiết cần chú ý, tỷ như sở thích của Hoàng Hậu nương nương.

Nói xong lời cuối cùng, Trình Khanh đều rất tưởng hỏi hắn một chút có phải ở mỗi góc trong hoàng cung đều gắn một cái cameras hay không, trong hoàng cung còn có chuyện gì mà Tiêu Vân Đình không biết không?

Tiêu Vân Đình cười cười: “Nương nương từng nuôi nấng ta hai năm.”



Thời gian từng ngày trôi qua, Thiên Thu Yến đâu vào đấy trù bị, ngẫu nhiên xuất hiện vấn đề cũng được Trình Khanh kịp thời giải quyết —— nàng mới 17 tuổi, đã có năng lực phối hợp tổ chức như vậy, không hổ là Trạng Nguyên Lục Nguyên Cập Đệ!

Đây vốn là sai sự của Tiêu Vân Đình, nổi bật lại nhường cho Trình Khanh.

Người khác khen ngợi Trình Khanh, Tiểu Kế thậm chí khó hiểu.

Tiểu Kế cảm thấy Trình Khanh không biết điều, rồi lại không dám nói trước mặt Tiêu Vân Đình.

Thiên Thu Yến ở tháng 5, hôn kỳ của tam hoàng tử và Nhu Gia cũng ở tháng 5.

Nhưng hoàng tử cưới chính phi do Lễ Bộ trù bị, cùng Thiên Thu Yến cũng không xung đột, Phúc Trinh Trưởng công chúa vì ái nữ chuẩn bị của hồi môn phong phú, còn cảm thấy ủy khuất Nhu Gia:

“Bổn cung vốn định ở trước khi con xuất giá sẽ lấy lại phong hào ‘ huyện chúa ’ cho con, hiện giờ xem ra, còn phải chờ một chút.”

Từ sau khi ý thức được hoàng đế khả năng đối với chính mình không còn tín nhiệm, Phúc Trinh Trưởng công chúa điệu thấp hồi lâu.

Nàng thực chán ghét Trình Khanh, cũng kệ Trình Khanh ở kinh thành nổi bật.

So với thu thập con rệp Trình Khanh, trọng hoạch tín nhiệm của hoàng đế mới quan trọng nhất, Phúc Trinh Trưởng công chúa lớn lên ở hoàng gia, một khi ý thức được nguy cơ, cũng không phải người xúc động.

Hoàng đế thích điềm lành Lục Nguyên Cập Đệ, Phúc Trinh sẽ không cùng hoàng đế đối nghịch, nàng có thể nhịn một chút.

Không chỉ có chính mình nhẫn, nàng còn dạy nữ nhi Nhu Gia nhẫn nại.

Mang phong hào hương quân gả cho tam hoàng tử, Nhu Gia là bị ủy khuất.

Chỉ cần hai mẹ con không tranh không nháo, chính hoàng đế sẽ không nhìn hai mẫu tử các nàng chịu ủy khuất, Thái Hậu cũng sẽ không thờ ơ.

Mấy tháng thời gian không dài không ngắn, Nhu Gia biến hóa cũng vô cùng lớn.

Hiện giờ người không rõ nền tảng thấy Nhu Gia, nhất định sẽ coi Nhu Gia trở thành quý nữ đoan trang hiền thục.

Hơn nữa Nhu Gia một lần đều không có lại nhắc Tiêu Vân Đình, phảng phất đã quên chính mình từng thực thích ‘ Đình biểu ca ’.

Lần này Thiên Thu Yến của Hoàng Hậu, mẫu tử Phúc Trinh cũng muốn tham gia, Nhu Gia đã thật lâu không xuất hiện ở trong yến hội cung đình, Phúc Trinh sợ nữ nhi không khống chế tốt tính tình, luôn mãi nói cho nàng —— Tiêu Vân Đình khẳng định sẽ tham gia Thiên Thu Yến, nữ quyến và văn võ bá quan cách nhau không xa, Nhu Gia và Tiêu Vân Đình thực dễ đụng tới.

Không chỉ có Tiêu Vân Đình, hoàng tử và hoàng thất tông thân cũng phải đi, nếu Nhu Gia nháo ra chuyện gì, bảo tam hoàng tử xuống đài như thế nào được?

“Mẫu thân, nữ nhi biết nặng nhẹ, Thiên Thu Yến lần này, nữ nhi khẳng định không làm cho mẫu thân mất mặt.”

Nhu Gia ngồi đoan trang, từ mặt bên xem, dáng vẻ tuyệt đẹp, trên mặt treo ý cười gãi đúng chỗ ngứa, làm nàng thoạt nhìn thập phần nhu mỹ.

Hóa ra chỉ cần chịu hạ công phu, khí chất một người đều có thể thay đổi từ trong ra ngoài.

Nhu Gia cũng có mê mang: “Mẫu thân, hoàng đế cữu cữu năm nay vì sao phải làm Thiên Thu Yến cho Hoàng Hậu? Con cho rằng hoàng đế cữu cữu đối với Hoàng Hậu đã ——”

“Đã cái gì, đối với Hoàng Hậu đã không có tình cảm?”

Nhu Gia khẽ ừm một tiếng.

Phúc Trinh Trưởng công chúa nhíu mày, “Không phải như vậy, Hoàng Hậu cùng hoàng đế cữu cữu của con tình cảm cũng không nhạt giống như thoạt nhìn, nếu nàng thật sự vô sủng, nhiều năm như vậy đã sớm bị Thục phi các nàng kéo xuống khỏi vị trí Hoàng Hậu. Hoàng Hậu khi còn trẻ nổi danh khắp kinh thành, cùng Nghiệp Vương phi được xưng là minh châu kinh đô, hoàng đế cữu cữu con thật vất vả mới cầu thú được nàng, hai người tình cảm cũng từng rất tốt, sau này nhi tử của Hoàng Hậu c.h.ế.t yểu, nàng và hoàng đế cữu cữu con mới sinh hiềm khích.”

Nhu Gia kinh hãi: “Hoàng Hậu đã từng sinh nhi tử?”

Phúc Trinh Trưởng công chúa vô ngữ, “Hoàng Hậu đã từng sinh nhi tử rất kỳ quái sao? Nữ tử thế gian, ngoại trừ không thể sinh, ai cũng có thể dựng dục con nối dõi, Hoàng Hậu là mẫu nghi thiên hạ, dù cho thân thể có chút tật xấu, ngự y viện cũng không phải bài trí!”

Có bệnh liền trị.

Các ngự y có bản lĩnh hay không, Phúc Trinh còn không rõ ràng lắm sao.

Trị ngoại thương khả năng không am hiểu, trị phụ khoa lại mỗi người đều có tuyệt kỹ, đây là tay nghề các ngự y đời đời tương truyền.

Làm Nhu Gia kỳ quái không phải Hoàng Hậu đã từng sinh nhi tử, mà là Nhu Gia cũng coi như lớn lên ở trong cung, lại chưa từng nghe qua Hoàng Hậu từng có con nối dõi.

Phúc Trinh nhàn nhạt nói: “Bởi vì hài tử kia c.h.ế.t yểu khi tuổi còn quá nhỏ, chưa kịp xếp thứ tự, Hoàng Hậu sau nghi mất con bi thống dị thường, hoàng đế cữu cữu của con cũng không cho các cung nhân nhắc tới, miễn làm Hoàng Hậu thấy cảnh thương tình, khi đó con còn chưa có sinh ra, sao có thể biết được? Được rồi, không cần đề cập đến chuyện xưa, bổn cung chính là định nói cho con, Hoàng Hậu và hoàng đế cữu cữu tuy rằng sinh hiềm khích, tình nghĩa phu thê từ thiếu niên sẽ không hoàn toàn biến mật, trong Thiên Thu Yến, khi con thấy Hoàng Hậu cũng cần cung kính một chút!”

Ánh mắt Nhu Gia chợt lóe.

Nàng đã phải gả cho tam hoàng tử, tự nhiên hy vọng tam hoàng tử có thể làm Thái Tử.

Đột nhiên phát hiện Hoàng Hậu không phải là vô sủng như mọi người vẫn tưởng, Nhu Gia liền nghĩ có thể lợi dụng một phen hay không.

—— dù sao Hiền tần sinh ra tam hoàng tử cũng không thể mang đến trợ lực cho tam hoàng tử, vừa lúc Hoàng Hậu không nhi tử, hai bên vì sao không theo như nhu cầu?!

Nhu Gia đã suy nghĩ sự tình kết minh cùng Hoàng Hậu nương nương.

Trên thực tế, phi tần có nghi hoặc giống cùng Nhu Gia không ít.

Nếu không còn tình cảm với Hoàng Hậu, làm sao lại hưng sư động chúng vì Hoàng Hậu tổ chức Thiên Thu Yến.

Ninh phi là sau khi hoàng đế đăng cơ mới tiến cung, khi nàng tiến cung đế hậu đã sinh hiềm khích, không chính mắt nhìn thấy tình hình khi đế hậu phu thê ân ái, hơn nữa sau khi Ninh phi tiến cung trường sủng không suy, nàng đối với hoàng đế có chân tình.

Có chân tình, mới có thể ghen ghét.

Hành sự ương ngạnh, tuyên cáo chủ quyền.

Một bên muốn cùng các phi tần địa vị cao so sánh, một bên còn muốn đề phòng tiểu phi tần tuổi trẻ xinh đẹp thượng vị, Hoàng Thượng có thể mưa móc đều dính, nhưng không thể đối với các tiểu phi tần chân chính để bụng.