Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 313




Nhưng loại sự tình này dù có gấp cũng không được, phu vinh mới có thể thê quý, Trình Lục lão gia không cấp lực, Tần thị một mình lo lắng suông cũng vô dụng!

Trình Tri Tự còn chưa tìm được cơ hội đơn độc nói chuyện cùng Trình Khuê, Lễ Bộ đã sai người tới cửa đưa sĩ phục cho Trình Khuê …… Đây là ngày mai trên đại điển Truyền Lư sẽ mặc, không cần nhóm tân khoa tiến sĩ chính mình đặt mua, về sau đều sẽ phải trả lại Lễ Bộ, nhóm tiến sĩ cần giữ gìn quần áo, còn không thể tự tiện sửa đổi kích cỡ.

Trình Khuê năm nay đúng lúc cập quan, mặc vào sĩ phục, tinh thần sáng láng.

Tần thị không nhịn được cảm thán, "Người khác là trước ‘tiểu đăng khoa’ sau ‘đại đăng khoa’, Khuê ca nhi thiếu niên anh tài, năm nay vừa mới cập quan đã trúng tiến sĩ, lại có thể là trước đại đăng khoa sau tiểu đăng khoa, ta cũng cực thích đứa nhỏ này, các ngươi nhất định phải cưới cho hắn một tiểu nương tử mọi thứ xuất sắc làm thê."

Trình Khuê vốn dĩ nghĩ đến đại điển Truyền Lư ngày mai, Tần thị bỗng nhiên nhắc tới việc hôn nhân của hắn, Trình Khuê liền đỏ thẫm mặt.

Trình Tri Tự cũng thật muốn tìm một việc hôn nhân tốt cho nhi tử, nhưng không tiện nhắc tới trước mặt Tần thị, chờ thê tử Chung thị lên kinh sau đó mới có thể vì nhi tử gõ định.

……

Trình Khanh nhận được trang phục tiến sĩ sớm hơn Trình Khuê.

Khi Trình Khanh mặc thử quần áo, ở trước mặt người nhà đi vài vòng, Trình Tuệ có bất mãn:

"Quần áo vẫn hơi lớn chút, tiểu lang mau cởi ra, để tỷ sửa lại, tỷ giấu đường chỉ ở bên trong, trước khi trả cho Lễ Bộ lại dỡ xuống, bảo đảm Lễ Bộ sẽ không phát hiện……!"

Nhị Nương và Tam Nương làm sao lại để Trình Tuệ mang thai còn động kim chỉ, đều trêu ghẹo Trình Tuệ, nói nếu nàng không chịu ngồi yên, liền trở về sửa quần áo cho Đổng tỷ phu, mặt Trình Tuệ mạc danh liền đỏ.

Sau khi Đổng Kính Thu nhận được trang phục tiến sĩ liền mặc thử cho Trình Tuệ nhìn, bộ quần áo làm Đổng Kính Thu trông càng khí vũ hiên ngang, Trình Tuệ nhìn đến xuất thần, Đổng Kính Thu còn vung tay áo hát hí khúc, bảo Trình Tuệ chờ hắn một chút, hắn phải kiếm cáo mệnh cho Trình Tuệ……khi Đổng Kính Thu kéo dài âm thanh kêu ‘ nương tử ’, làm nửa người Trình Tuệ đều tê dại.

Nhị Nương và Tam Nương không hiểu vì sao bảo đại tỷ sửa quần áo cho Đổng tỷ phu, đại tỷ ngược lại đỏ mặt.

Thời buổi này các tiểu nương tử ở tại thâm khuê đều quá thuần khiết, hoàn toàn không hiểu được nguyên nhân thiếu phụ đã kết hôn đỏ mặt.

Trình Khanh nghĩ trong đó có lẽ có tình thú khuê phòng gì, chạy nhanh tách đề tài ra:

"Các tỷ tỷ đều không cần hao tâm tốn sức, quần áo này cũng không mặc được hai lần, nghe tỷ phu nói, Đổng gia phu nhân sắp vào kinh?"

Trình Tuệ nhẹ nhàng gật đầu, "Đúng vậy, bà mẫu gởi thư, đã ở trên đường, nàng muốn tới kinh thành chiếu cố tỷ sinh đẻ, ở trong thư nói chính mình thích cháu gái hơn, trước khi xuất phát còn đi xin tã lót cũ nhà người khác."

Liễu thị thập phần cao hứng.

Đổng phu nhân có phải thích cháu gái hơn hay không không quan trọng, nhưng người ta chịu nói như vậy, chính là vì làm Trình Tuệ an tâm.

Đổng Kính Thu là đích trưởng tôn Đổng gia, Đổng gia khẳng định có rất nhiều người quan tâm bụng Trình Tuệ.

Liễu thị lúc trước còn sợ nếu thai đầu Trình Tuệ sinh nữ, người Đổng gia sẽ thất vọng.

Mười tám tháng ba.

Văn võ bá quan cả triều, chỉ cần không có tình huống đặc thù, giống nhau đều phải tham gia đại điển Truyền Lư.

Bọn quan viên giờ Thìn liền phải vào cung chuẩn bị, Trình Khanh lại mang theo 300 tiến sĩ mới chờ ở bên ngoài Thừa Thiên Môn, lúc này thứ tự xếp hạng vẫn giống như khi thi đình.

Trình Khanh thoạt nhìn thực bình tĩnh.

Thôi Ngạn lại có chút khẩn trương.

Hắn thi hội xếp hạng đã thực dựa sau, chân bị thương ảnh hưởng đến hắn phát huy thi hội.

Nhưng sau khi thi hội kết thúc một tháng, hắn đều nghe đại phu dặn dò, không làm chân mình chịu lạnh, tĩnh dưỡng thật tốt một tháng.

Ngày thi đình, Trình Khanh nộp bài thi sớm, làm cho Thôi Ngạn cũng nóng nảy.

Nhưng hắn biết Trình Khanh từ trước đến nay có tư tưởng mới, Trình Khanh có thể trong một canh giờ rưỡi viết xong bài thi vấn đáp, Thôi Ngạn không làm được.

Hắn nhẫn nại tính tình dành ba canh giờ giải bài thi, hy vọng có thể ở trong thi đình lấy được thứ tự tốt.

Ngàn vạn không cần là đồng tiến sĩ giáp ba.

Trình Khanh là dùng quan phụ mẫu thất phẩm tri huyện tới cổ vũ đám người Thôi Ngạn, nhưng không đến nông nỗi vạn bất đắc dĩ, Thôi Ngạn mới không muốn đi làm quan phụ mẫu.

Hắn không phải ngại chức quan tri huyện nhỏ, mà là đi địa phương làm tri huyện, sẽ cách Trình Khanh càng ngày càng xa!

Thôi Ngạn nhìn Trình Khanh đứng đằng trước đội ngũ, không nhịn được lầm bầm lầu bầu, "huynh đệ của ta thật lợi hại."

Người đứng trước và sau Thôi Ngạn đều hóa thạch.

—— đại huynh đệ, đây là ở bên ngoài Thừa Thiên Môn chờ đại điển Truyền Lư bắt đầu, ngươi dám lẩm bẩm, ngươi mới lợi hại nhất!

Chờ đến khi nhóm văn võ đại thần chuẩn bị tốt, đám người Trình Khanh mới có thể tiến cung.

Đại điển Truyền Lư vẫn cứ cử hành ở Hoàng Cực điện.

Lễ nhạc vang lên, tay Cao thủ phụ nâng bảng vàng đặt ở trên hoàng án.

Đợi hoàng đế tới Hoàng Cực điện, một chúng văn võ quan viên và tân khoa tiến sĩ cùng nhau hành lễ xong, văn võ bá quan theo thứ tự tiến vào trong điện, lại để Trình Khanh và 300 tân khoa tiến sĩ lưu tại trên quảng trường.

Kế tiếp chính là phân đoạn ‘ Kim Loan Điện xướng danh ’ khiến người khẩn trương nhất.

Trong Hoàng Cực điện, quan Hồng Lư Tự bắt đầu tuyên đọc chế cáo.

Theo sau chính là quan đọc cuốn hủy đi lớp vải cuốn lên bảng vải, đọc từng tên giáp một thi đình.

Nhóm tân khoa tiến sĩ đều đứng ở trên quảng trường, âm thanh quan đọc cuốn không truyền xa được như vậy, cho nên chờ sau khi quan đọc cuốn xướng danh, trong Hoàng Cực điện đã sớm an bài quan viên Hồng Lư Tự giọng lớn lặp lại lời quan đọc cuốn, đem câu "Đứng thứ nhất giáp một là" truyền tới ngoài điện, lại từ quan viên Hồng Lư Tự thứ hai lặp lại.

Lúc này, Trạng Nguyên đứng ở trên quảng trường mới có thể nghe thấy tên chính mình, lập tức liền phải bước ra khỏi hàng, đi theo quan viên Hồng Lư Tự tiến vào trong điện bái kiến thiên tử.

Trạng Nguyên, Bảng Nhãn và Thám Hoa đãi ngộ đều giống nhau, sẽ được xướng tên ba lần, còn có thể tiến vào Hoàng Cực điện diện thánh.

Còn lại tiến sĩ giáp hai, giáp ba, đều chỉ có thể ở ngoài điện quỳ tạ hoàng ân.

Đứng đầu giáp hai và đứng đầu giáp ba đều gọi là ‘ Truyền Lư ’.

Trình Khanh nói không khẩn trương, đứng ở trên quảng trường lâu, lòng bàn tay cũng thấm mồ hôi.

Vạn nhất hoàng đế không thành toàn nàng ‘ Lục Nguyên Cập Đệ ’ thì phải làm sao?

Vạn nhất nhóm kẻ thù của nàng âm thầm quấy rối thì phải làm sao?

Trong lúc miên man suy nghĩ, nàng nghe thấy âm thanh rầm rầm từ trong Hoàng Cực điện truyền đến, giống như biển rộng sóng triều, sóng sau thúc đẩy sóng trước, ——

"Đứng thứ nhất giáp một, Trình Khanh!"

Cao thủ phụ cầm bảng vàng, hô lên âm thanh thứ nhất.

Đây là sóng thứ nhất.

Chỉ có văn võ bá quan trong Hoàng Cực điện nghe được.

Tất cả mọi người không có bao nhiêu ngoài ý muốn, Lục Nguyên Cập Đệ vốn chính là trong đoán trước của mọi người.

Lời tuy như thế, một chúng quan viên trong Hoàng Cực điện vẫn cứ lộ ra biểu tình không giống nhau.

Đám người Mạnh Hoài Cẩn, Trình Lục lão gia, Vương Tế Tửu và Chương thị lang thật cao hứng.

Trình Tri Tự mới nhậm chức Lại Bộ thị lang cũng đang cười, tươi cười lại không đạt đáy mắt.

"Đứng thứ nhất giáp một, Trình Khanh!"

Đây là sóng thứ hai.

m thanh đã truyền tới ngoài điện.

Trình Khanh không dám xác nhận, sợ là chính mình quá mức khẩn trương sinh ra ảo giác.

Thẳng đến khi quan viên Hồng Lư Tự đứng ở ngoài điện cũng hô lên: "Đứng thứ nhất giáp một, Trình Khanh!"

Sóng biển thành thật kiên định vọt tới trong tai Trình Khanh.