Nếu muốn nạn dân không uống nước lã, chủ động vùi lấp t.h.i t.h.ể người chết, chờ đến khi thiên tai buông xuống mới thực thi thì khẳng định đã chậm, nhưng nếu muốn ngày thường triều đình giáo dục bá tánh, thực thi lên cũng không dễ dàng.
Lại nói thêm, dân chúng cần thông minh như vậy sao?
Nếu mỗi con dân Đại Ngụy đều hiểu biết chữ nghĩa, lại dùng cái gì tới phân chia giai tầng thân sĩ và bá tánh bình thường!
Dân chúng biến thông minh, nông dân không nghiêm túc trồng trọt, thợ thủ công không nỗ lực đề cao tài nghệ, dã tâm của thương nhân biến lớn……Cuộc sống của giai cấp thống trị liền không tốt lắm, Cao thủ phụ thuộc về giai cấp thống trị, hắn nghĩ lại giải thích của Trình Khanh, vẫn cho rằng Trình Khanh quá mức thiên chân.
Nhưng hoàng đế hiển nhiên cực thích.
Mỗi một kỳ thi đình, hoàng đế xem quen văn chương ca tụng công đức, thiếu niên Trình Khanh thiên chân xem như một dòng nước trong.
Cao thủ phụ thể nghiệm và quan sát thánh tâm, liền theo tâm ý của hoàng đế hung hăng khen ngợi Trình Khanh một phen.
Mười mấy quan đọc cuốn, chiếm đại đa số là khen Trình Khanh, chỉ có Mai hàn lâm nói giải thích của Trình Khanh còn non nớt.
"Nếu làm như vậy là có thể phòng ngừa dịch bệnh phát sinh, có quá đơn giản hay không?"
Chương thị lang hung hăng trừng mắt nhìn Mai hàn lâm một cái.
Sao, đều đã tới hiện tại, còn nghĩ ngược gió lật bàn, muốn chọn Đàm Kinh Nhai thi hội đứng thứ hai làm Trạng Nguyên?
Mai hàn lâm làm trái lại, hoàng đế cũng không tức giận, còn theo lý do thoái thác của Mai hàn lâm tỏ vẻ tán đồng:
"Tuy là non nớt, nhưng không mất nhiệt huyết, trẫm nhớ rõ Trình Khanh là con trai của tri huyện Trình Tri Viễn, hổ phụ vô khuyển tử, Trình thị đích xác nhân tài xuất hiện lớp lớp!"
Hoàng đế khen ngợi như vậy làm Trình Lục lão gia liền hô sợ hãi.
Nhóm quan đọc cuốn nghĩ thầm, Hoàng Thượng đã giải quyết dứt khoát, Trình Khanh ‘ Lục Nguyên Cập Đệ ’ chạy không thoát, đọc các bài thi khác, chỉ là đi ngang qua sân khấu, xác định Bảng Nhãn và Thám Hoa mà thôi.
Trong Văn Hoa Điện, hoàng đế bình bài thi, đồng thời, một đám người phong trần mệt mỏi tới kinh thành.
"Lão gia, chúng tiểu nhân trực tiếp đi đến phủ Thượng Thư?"
"Đi phủ Thượng Thư."
Trình Tri Tự ngồi bên trong xe ngựa, nghĩ đến không phải nhi tử Trình Khuê, mà là cháu trai Trình Khanh.
Không ngờ Trình Khanh có thể nháo ra động tĩnh lớn như vậy.
Trình Tri Tự còn chưa tới kinh thành đã biết Trình Khanh bắt lấy Hội Nguyên.
Có thi đậu năm nguyên, Lục Nguyên Cập Đệ còn xa sao?
Không nghĩ tới, ‘ Lục Nguyên Cập Đệ ’ thứ nhất thế nhưng xuất ra từ Trình thị Nam Nghi, còn là nhi tử của đại ca Trình Tri Viễn.
Nghĩ đến việc này, vui sướng sau khi thăng lên Lại Bộ thị lang của Trình Tri Tự cũng phai nhạt đi rất nhiều.
Hắn một đường không ngừng đẩy nhanh tốc độ, chính là muốn đuổi kịp mười tám tháng ba ‘ đại điển Truyền Lư ’, vốn là muốn tận mắt nhìn thấy nhi tử Trình Khuê được xướng danh xuất thân tiến sĩ, hiện giờ càng như là vội vàng xem lễ của Trình Khanh……
Trình Tri Tự vào kinh, chuyện thứ nhất chính là đi Lại Bộ đưa tin.
Hắn là Lại Bộ thị lang mới được thăng chức, trong Lại Bộ ngoại trừ Thượng Thư chính là Thị Lang lớn nhất, xem như phó lãnh đạo Lại Bộ.
Trình Tri Tự bên này vừa mới vào kinh, Trình Lục phu nhân Tần thị đã sớm dựa theo Trình Lục lão gia phân phó đặt nhà cửa cho Trình Tri Tự.
Cách phủ Thượng Thư không xa, tòa nhà là thuê, ở kinh thành loại phương thức thuê này thực lưu hành, người môi giới nhằm vào nhóm quan kinh thành đẩy ra các loại cấp bậc nhà cửa, mới tới kinh thành giống nhau đều là thuê nhà, nếu ở thích hợp, muốn định cư lâu ở kinh thành, nhóm quan cũng có thể trực tiếp mua.
Trình Tri Tự đến Lại Bộ đưa tin xong, mới mang theo hậu lễ đi phủ Thượng Thư, do Trình Lục lão gia không ở, Trình Tri Tự đặc biệt cảm tạ Tần thị đã chiếu cố nhi tử Trình Khuê của mình.
"Nếu không có thím và lục thúc, đứa nhỏ này nào có thành tựu như hiện tại, ít nhiều nhờ lục thúc dạy dỗ và thím chăm sóc!"
Trình Tri Tự thức thời như thế, Tần thị cười đến miệng đều không khép được.
Chiếu cố tiểu bối trong tộc hẳn là, nhưng sau trả giá có thể được đến tán thành, Tần thị đương nhiên càng cao hứng.
Trình Tri Tự nói muốn đón Trình Khuê đi, Tần thị giữ lại, Trình Tri Tự cười nói: "Tiểu chất vừa thu được lệnh điều động đến triều đình, liền cho khoái mã truyền tin trở về Nam Nghi, cũng đã nhiều ngày, chuyết kinh và gia mẫu các nàng hẳn cũng sắp đến kinh thành, thím không cần lo lắng không có người xử lý nội trạch thế tiểu chất."
Tần thị rất có vài phần ngoài ý muốn:
"Ngươi điều chức nhập kinh, mẫu thân Khuê ca nhi tự nhiên tới kinh thành chiếu cố phụ tử các ngươi, không ngờ nhị tẩu cũng tới."
Tần thị tự nhiên nghe nói Ngũ lão gia đối với Chu thị nhị phòng hạ ‘ lệnh cấm túc ’, không cho Chu thị đi ra bên ngoài.
Trình Tri Tự vừa thăng quan, Chu thị liền không để ‘ lệnh cấm túc ’ của Ngũ lão gia vào mắt, thế nhưng đi theo lên kinh cậy nhờ Trình Tri Tự.
Tần thị nghĩ vậy, vài phần ngoài ý muốn liền biến thành cảnh giác.
Trình Tri Tự thoáng như không thấy, nói mẫu thân Chu thị tuổi đã già, nếu không đón lên kinh thành phụng dưỡng, cũng không biết quãng đời còn lại có thể nhìn thấy mấy lần vân vân.
"Thím lo lắng gia mẫu sẽ làm khó Trình Khanh sao? Ngũ thúc lệnh cưỡng chế gia mẫu ở nhà đóng cửa tỉnh lại, gia mẫu đã nghĩ thông suốt, Trình Khanh là huyết mạch của đại ca, chúng ta là huyết mạch chí thân, hắn lại cùng Khuê ca nhi trúng tiến sĩ, sắp cùng nhau bước vào con đường làm quan, hai huynh đệ không giúp đỡ lẫn nhau, chẳng lẽ đấu tới đấu đi làm người chế giễu sao…… Gia mẫu không suy nghĩ cho Trình Khanh, cũng sẽ suy nghĩ cho Khuê ca nhi."
Nói cũng đúng.
Dù cho Chu thị muốn làm khó Trình Khanh, chẳng lẽ Trình Khanh sẽ thành thành thật thật không phản kháng sao?
Hiện giờ Trình Khanh chính là xưa đâu bằng nay, một lão phụ nhân nội trạch, không kiềm chế được Trình Khanh!
Tần thị thay đổi gương mặt tươi cười, hỏi Trình Tri Tự cần phải tham gia ‘ đại điển Truyền Lư ’ ngày mai, Trình Tri Tự gật đầu:
"Tự nhiên muốn tham gia, có thể chính mắt nhìn thấy hai huynh đệ bọn họ được ban xuất thân tiến sĩ, tiểu chất cảm thấy vui mừng sâu sắc. Đặc biệt là Khanh ca nhi, đứa nhỏ này quá không dễ dàng, ngày mai nếu hắn được chọn làm Trạng Nguyên, chính là ‘ Lục Nguyên Cập Đệ ’ thứ nhất, thật sự là kiêu ngạo của Trình thị!"
Việc này đâu chỉ Trình thị Nam Nghi kiêu ngạo, nhi lang nhà ai nếu tranh đua giống như Trình Khanh, đều sẽ được toàn bộ gia tộc cung lên!
Trình Tri Tự cũng không nghĩ tới chính mình sinh thời có thể nhìn thấy ‘ Lục Nguyên Cập Đệ ’ ra đời ở Trình thị Nam Nghi, nếu không phải Trình Khanh thì tốt…… Dù không phải Trình Khuê, là con cháu khác của Trình thị cũng được.
Trình Khanh có tư chất như vậy, khó tránh khỏi người khác sẽ nhớ tới Trình Tri Viễn.
Trình Tri Viễn cũng có tài danh, sau khi trúng cử không có tham gia thi hội, sớm phân gia rời khỏi Nam Nghi.
Chuyện này vốn dĩ cũng không có gì, nhưng mà liên hệ cùng thành tựu của Trình Khanh, người khác sẽ tiếc nuối thay Trình Tri Viễn năm đó không có thể tiếp tục khoa khảo.
Nói tới nói lui, lại sẽ nói đến "kế mẫu không hiền từ".
Trình Tri Tự vì chính mình suy xét, hiện tại cũng muốn cùng Trình Khanh diễn thúc cháu tình thâm.
Tần thị cũng không bắt lấy không bỏ, Chu thị là nhị đường tẩu của Tần thị, nếu Nam Nghi bên kia không ngăn Chu thị lên kinh, Tần thị cũng không có khả năng đuổi người ra khỏi kinh thành —— Trình Tri Tự làm Lễ Bộ thị lang, cáo mệnh trên người Chu thị sắp biến thành tam phẩm thục nhân, chỉ thấp hơn nhất phẩm so với Tần thị nhị phẩm phu nhân.
Điều này làm cho trong lòng Tần thị có hơi chút không thoải mái.